Chương 29:Dung hợp!! Chu Tước Hỏa Diễm!!

Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới

Chương 29:Dung hợp!! Chu Tước Hỏa Diễm!!

Nửa đêm,tại kí túc xá của các tân sinh, có một thân ảnh rón ra rón rén lấp ló ngoài của phòng 109.

"Ngủ ngon, Hoàng Vũ. Xin lỗi vì đã đánh ngươi"Bạch Dạ cười khổ nhìn Hoàng Vũ đã ngất xỉu trên giường. Chả là lúc nãy Bạch Dạ định rời khỏi phòng thì lại bị Hoàng Vũ truy hỏi. Trả lời không được mà không trả lời lại không thể đi. Bạch Dạ chỉ có cách đánh hắn ngất xỉu.

"Mai ta sẽ mời ngươi ăn một bữa, tha lỗi cho ta nhé Hoàng Vũ, chúc ngủ ngon"Bạch Dạ mặc kệ Hoàng Vũ đang hôn mê có nghe được hay không, hắn quay đầu bước ra khỏi kí túc xá.Bỗng có một giọng nói vang lên sau lưng hắn:

"Bạch Dạ? Nửa đêm ngươi đi đâu vậy?"Vương Đông không biết từ đâu xuất hiện sau lưng Bạch Dạ,dùng ánh mắt tràn đầy nghi ngờ nhìn thân ảnh rón ra rón rén trước mặt..

Tại sao lại gặp phải nàng chứ? Bạch Dạ cười khổ. Đêm nay hắn chuẩn bị thử nghiệm dung hợp Chu Tước Hỏa Diễm vào thanh Byakuya của hắn. Đây là một dạng tác động thẳng lên Vũ Hồn, có thể nói nếu Bạch Dạ thành công thì đây sẽ là một Vũ Hồn Biến Dị nhân tạo. Nếu để lộ ra sẽ là một cơn sóng chấn động to lớn.Cho nên không thể để cho ai biết được!

Ta cũng không muốn bị đưa lên bàn thí nghiệm a!!

Bạch Dạ gào thet trong lòng, nhưng vẫn giữ khuôn mặt bình thản, nói với Vương Đông:"Tối nay ta ngủ không được nên đi dạo ấy mà. Còn ngươi một cô gái nửa đêm sao lại đi ra ngoài làm gì? Chẳng lẽ Hoắc Vũ Hạo đuổi ngươi ra khỏi phòng?"

"Hắn dám!!? Ta chỉ là không ngửi được mùi hôi thối trên người hắn nên mới ra ngoài ngủ thôi!!"Vương Đông giận giữ nói ra, dường như đã chấp nhận lí do ra ngoài buổi đêm của Bạch Dạ.

"Hôi thối? Là do sử dụng viên thuốc lúc chiều Bối Bối đưa cho hắn à?"Bạch Dạ nghi ngờ nói.

Vương Đông gật đầu nói:"Đó là Huyền Thủy đan,là một viên đan dược có giá trị cao ngất trời, ta cũng không hiểu tại sao Bối Bối lại hào phóng đến mức đưa cho Hoắc Vũ Hạo dùng một viên thuốc quý giá đến thế. Chẳng lẽ hắn đưa nhầm?"

Bạch Dạ cũng có rất ít hiểu biết về đan dược, những việc hắn làm trong năm năm qua chỉ gói gọn trong ăn, ngủ, tu luyện và chăm sóc Thiên Xích.Hắn hỏi Vương Đông vẫn đang đăm chiều suy nghĩ:"Thế viên Huyền Thủy Đan đó có tác dụng ra sao? Bài trừ tạp chất à?"

Vương Đông vẫn đang suy nghĩ, vừa nghe thấy câu hỏi của Bạch Dạ liền vô thức trả lời:"Huyền Thủy Đan là một loại đan dược có tác dụng rất thần kì,ta nghe nói xuất xứ của nó là từ một tông môn đặc biệt có vũ hồn thuộc tính thủy. Nhưng ta cũng không biết cụ thể là tông môn nào. Muốn luyện chế Huyền Thủy Đan sơ sơ cần phải sử dụng hơn mười loại máu của mười hồn thú và mười loại thực vật thuộc tính thủy khác nhau, sau đó trải qua một quá trình luyện chế phức tạp mới hoàn thành được một viên Huyền Thủy Đan hoàn chỉnh"
"Lại nói,nước có tác dụng tẩy rửa, nên Huyền Thủy Đan bản thân chẳng những là vật đại bổ có thể gia tăng hồn lực mà dược tính của nó cũng hết sức ôn hòa, bất kể hồn sư cấp bậc gì đều có thể hấp thu dược liệu của nó. Đối với hồn sư dưới cấp hai mươi thì ít nhất có thể tăng lên một bậc hồn lực. Nhưng tác dụng trân quý nhất của nó không chỉ có vậy, nó là đan dược có thể giúp người sử dụng tẩy rửa thân thể từ bên trong"

"Bình thường chúng ta tắm rửa thì chỉ có thể rửa sạch những chất dơ bẩn bám bên ngoài, còn Huyền Thủy Đan thì tẩy sạch tạp chất bám bên trong cơ thể. Thế nên Huyền Thủy Đan đối với bất cứ ai đều hữu dụng. Với người có thiên phú tốt thì nó như thêu hoa trên gấm, còn với những người có tư chất bình thường lại càng quan trọng hơn, nó sẽ giúp ngươi khu trừ tạp chất và mở rộng kinh mạch. Đó là những tác dụng của Huyền Thủy Đan, tuy nó có giá trị rất cao nhưng lại khá vô dụng với ta"Vương Đông kiêu ngạo nói.

Bạch Dạ ở bên kia cũng đang hỏi Chu Tước:"Viên Huyền Thủy Đan kia cũng có tác dụng tinh lọc cơ thể, nếu đem nó so sánh với Tứ Linh Vệ Hồn thì sao?"Hắn vô cùng hứng thú với vấn đề này, phải biết sau lần rèn luyện thể chất hôm nay, nhờ vào việc vượt qua cực hạn của bản thân mà bình cảnh từ cấp 21 lên cấp 22 đã có dấu hiệu nới lỏng một chút, nhưng lượng hồn lực trong cơ thể hắn vẫn không đủ để lên được tới cấp 22, nó vẫn còn thiếu một chút.

"Tác dụng của Huyền Thủy Đan chắc chắn kém xa tít tắp tác dụng mà Tứ Linh Vệ Hồn mang lại, đó là sự cách biệt về bản chất. Huyền Thủy Đan chỉ mang tác dụng tinh lọc thân thể còn bản công pháp Tứ Linh Vệ Hồn của ngươi lại làm sạch hồn lực của xung quanh rồi lại hấp thu những hồn lực tinh khiết ấy vào cơ thể. Nếu như tác dụng của Huyền Thủy Đan quả thật đúng như Vương Đông nói thì Tứ Linh Vệ Hồn đích xác là mạnh hơn nhiều"

"Huyền Thủy Đan chỉ có tác dụng tăng lên tư chất và làm sạch cơ thể nhưng lại không thể làm sạch được hồn lực và tăng lên phẩm chất của hồn lực, còn Tứ Linh Vệ Hồn thì lại không chỉ làm sạch cơ thể mà còn có cả hồn lực. Lại nói về khả năng khiến hồn lực của hồn sư dưới cấp 20 tăng lên 1 cấp thì đó là do hồn lực chứa trong đó có độ tinh khiết cao. Tứ Linh Vệ Hồn thì lại khiến cho ngươi có được 100% hồn lực tinh khiết, đã vậy hồn lực tinh khiết của Tứ Linh Vệ Hồn mang lại còn tốthơn nhiều so với Huyền Thủy Đan. Cho nên ta khuyên ngươi từ bỏ ý định dùng Huyền Thủy Đan để tăng cấp hồn lực lên đi. Làm như vậy chỉ khiến cho hồn lực của ngươi trở nên bị loãng thôi"

Bạch Dạ bị Chu Tước nói trúng tim đen liền xấu hổ, quả thật tốc độ hấp thu hồn lực của hắn quá châm, tuy rằng hắn biết chậm mà chắc nhưng mà thấy Thiên Xích đạt đến cấp 25 dễ dàng trong khi bản thân lại chăm chỉ hơn nàng gấp nhiều lần.Bạch Dạ cũng vì vậy mà feel con tim đau quá man.

Kế hoạch hack cấp của Bạch Dạ chưa được đưa ra đã bị từ chối phủ phàng bởi Chu Tước, tuy vậy hắn vẫn không biểu hiện gì, để lại một câu "chúc ngủ ngon" với Vương Đông rồi lại bắt đầu "đi dạo"

Vương Đông vẻ mặt mơ hồ nhưng cũng mặc kệ, thầm suy tính tối nay ngủ ở đâu.

Bạch Dạ phía bên này cũng đã tìm đến bên bờ Hải Thần Hồ.Hải Thần Hồ buổi đêm vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng lá cây xào xạc giữa đêm khuya, mặt hồ yên tĩnh không một gợn sóng.Mặt hồ phản chiếu lại ánh trăng làm cho nó như bừng sáng lên giữa đêm tối.

Nhưng Bạch Dạ cũng không có tâm tình nhìn ngắm những cảnh đẹp này,hắn hô to trong lòng:"Chu Tước, nơi này được chứ"

"Khá ổn đấy, gọi ra vũ hồn của ngươi đi" Giọng nói của Chu Tước truyền tới.

Bạch Dạ khẽ ngâm:"Ra đi, Byakuya".Thanh đao hiện ra trong tay hắn, Bạch Dạ cầm đao giơ trước ngực, hắn lại hỏi Chu Tước:"Giờ sao nữa?"

"Chu Tước Hỏa Diễm là một ngọn lửa bắt nguồn từ sức mạnh linh hồn.Mỗi khi nó đốt, nó sẽ đốt đến khi cả linh hồn cũng không còn. Tuy nhiên, nguồn gốc của nó là sức mạnh linh hồn nên là nó sẽ cần một vật chủ bám vào để thực thể hóa"

"Và đó là vũ hồn của ta, đúng chứ?"Bạch Dạ tiếp lời Chu Tước.

"Không sai,không chỉ vậy nó còn bám lên cả linh hồn của ngươi, sức mạnh của nó là chung một nhịp thở với linh hồn của ngươi. Linh hồn ngươi càng mạnh thì ngọn lửa sẽ càng mạnh, ngược lại nếu linh hồn ngươi quá yếu thì nó sẽ như một vệt lửa nhỏ, hoàn toàn không có chút sức mạnh nào.Ngươi có thể liên tưởng nếu là lúc ngươi mới đến thế giới này thì ngọn lửa của ngươi sẽ lớn cỡ một cây diêm, đó là do lúc đó linh hồn của ngươi đã bị tổn thương do cơn bão thời không. Còn sau khi ta chữa trị và liên tục tu luyện thì cho đến tận bây giờ ta cũng không chắc nó sẽ ra sao nữa"

Bạch Dạ nghe Chu Tước nói cũng tò mò về cường độ linh hồn của mình, bản thân hắn cũng không biết linh hồn mình đã biến đổi ra sao trong 5 năm qua.Hắn thúc giục Chu Tước:

"Ta bắt đầu thôi chứ?"

Chu Tước cũng không nói gì, nàng yêu cầu Bạch Dạ niệm theo nàng, từng âm thanh trầm thấp tràn đầy trang nghiêm vang lên từ cổ họng Bạch Dạ:

"Hỡi ngọn lửa của linh hồn…"

"...Ngọn lửa ngự trị phía trên tất cả…"

"...Hỡi ngọn lửa cao quý và thánh khiết nhất…"

"...Hãy bùng lên và trao cho linh hồn của kẻ phàm này…"

"...Sức mạnh bỏng cháy…."

"...Bùng cháy nào!! Chu Tước Hỏa Diễm!!!"

Một ngọn lửa màu đỏ thẫm bao bọc toàn thân Bạch Dạ, bao bọc luôn cả linh hồn của hắn, Bạch Dạ chỉ cảm thấy sức nóng của ngọn lửa đang dần dần đốt cháy những ngọn cây xung quanh.Thầm hô không ổn, Bạch Dạ nhảy ngay xuống Hải Thần Hồ.

Ùmmmm

m thanh bọt nước vang lên.Cả người Bạch Dạ đã chìm trong nước nhưng ngọn lửa lại không hề bị dập tắt.

Cái gì? Bạch Dạ kinh hãi cảm nhận sức nóng thông qua làn da của hắn.Không rát, không đau nhưng lại nóng đến kinh hồn.Cả người hắn nóng ran, nóng đến linh hồn cũng run rẩy.

Bạch Dạ cắn nát môi,dòng nước hòa tan máu của Bạch Dạ,hắn mượn nhờ đau đớn truyền đến từ môi mà cố giữ lại ý thức cho mình.Tuy vậy nhưng cơn nóng bỏng cháy vẫn không dừng lại chút nào mà còn có xu thế tăng cao nhiệt độ.

"Bạch Dạ!! Nhanh di chuyển ngọn lửa lên thanh đao của ngươi!!" m thanh khẩn trương của Chu Tước truyền đến, nhưng Bạch Dạ không biết cách để di chuyển ngọn lửa a! Hắn đã thử dẫn dắt ngọn lửa thông qua hồn lực nhưng dường như Chu Tước Hỏa Diễm không có hứng thú với hồn lực của hắn, nó vẫn trơ trơ đứng đó, không có vẻ gì là chuẩn bị di chuyển xuống vũ hồn của hắn cả!!

Bạch Dạ trong lúc hoảng loạn lại nghe âm thanh của Thanh Long bình tĩnh truyền tới:

"Sử dụng tinh thần lực đi, đây là ngọn lửa linh hồn mà đúng chứ?"

m thanh của Thanh Long như một dòng nước lạnh làm Bạch Dạ vốn đang hoảng loạn cũng bình tĩnh lại, âm thanh của Thanh Long vẫn luôn có một sức hút kì lạ, luôn luôn khiến người ta cảm thấy an lòng.

Thầm cảm ơn Thanh Long, Bạch Dạ tập trung tinh thần, mượn nhờ một phần hai tinh thần lực còn lại sau vụ cháy tập trung lên thân đao.Chu Tước Hỏa Diễm cũng theo đó mà di chuyển từ từ lên vũ hồn của Bạch Dạ.

Cả quá trình Bạch Dạ không dám sơ suất một chút nào, tinh thần lúc nào cũng căng thẳng, chỉ cần có một chút bất cẩn là sẽ bị Chu Tước Hỏa Diễm đót cho SML. Tuy rằng nó không đốt đến linh hồn được do có Chu Tước bảo vệ nhưng cảm giác tinh thần lực bị bốc hơi từ từ từng chút một thật sự không dễ chịu chút nào, Bạch Dạ thề không muốn thử lại cảm giác này một lần nào nữa.

Cảm giác nóng bỏng đã dừng lại,ngọn lửa bao quanh thân thể Bạch Dạ cũng đã tắt.Bạch Dạ lúc này mới từ từ bò lên bờ.Thầm tính toán lượng tinh thần lực còn lại.

1 phần trăm!!

Tức là chỉ cần chậm một chút nữa thôi là Bạch Dạ đã có thể bất tỉnh nhân sự luôn tại chỗ.Phải biết lượng tinh thần lực của Bạch Dạ vốn đã rất khổng lồ rồi, nhưng chỉ trong vỏn vẹn 5 phút Chu Tước Hỏa Diễm đã đốt hết lượng tinh thần lực khổng lồ của hắn.

Kinh vồn!!

Bạch Dạ chỉ biết cảm thán trước độ bá của Chu Tước Hỏa Diễm, đồng thời cũng cảm thấy may mắn vì Thanh Long nhắc nhở kịp thời.

Bạch Dạ ngồi xuống một gốc cây gần đó để mà khôi phục hồn lực, nhưng tinh thần thì lại đang giao tiếp với Tứ Linh.