Chương 28:Hai tên tiểu quỷ

Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới

Chương 28:Hai tên tiểu quỷ

Phía bên nhóm của Bạch Dạ thì lại khác. Tất cả đều nín cười, sợ Bối Bối xấu hổ nên ức đến rất cực khổ. Còn Đường Nhã? Nghe thấy tình địch của mình là một người nam cao tao đen hôi, đã vậy còn nói ra những lời "đường mật" như vậy, nàng hoàn toàn không chịu nổi, thân thể run run.Bạch Dạ cứ tưởng nàng sắp bùng nổ, hắn đã chuẩn bị tư thế lao lên ngăn cản khi Đường Nhã có bất kì hành động quá khích nào.

Bạch Dạ căng thẳng nhìn thân ảnh đang run rẩy ở hàng ghế phía trước, lúc này Đường Nhã run rẩy với tần suất cao cực kì.

1 giây…

2 giây....

3 giây….

"Ha Ha Ha Ha Ha Ha Ha" Đường Nhã không chút hình tượng nào ôm bụng lăn lộn dưới đất mà cười. Cười quên trời quên đất, cười đến khi khuôn mặt của Bối Bối dưới sân đã đen như đáy nồi, nàng vẫn không dừng lại.

Bạch Dạ ngẩn ngơ, quay đầu về phía Bối Bối, đôi mắt ánh lên sự thương hại, khẽ gật đầu nhìn Bối Bối, đôi mắt cảm thông.

Ta hiểu mà người anh em! Có một cô bạn gái cực phẩm như vậy quả là cực khổ cho ngươi! Ta hiểu mà!

Thần kì thay, Bối Bối lại hiểu rõ lời nói qua đôi mắt của Bạch Dạ, hắn không định phản bác vì hắn lại nghe giọng nói châm chọc của Từ Tam Thạch bên kia:

"Có người ngỏ lời với ngươi kìa, ngươi không định đáp lại tình cảm của cô "thiếu nữ" kia sao? Ta thật không ngờ ngươi lại là một con người như vậy đó Bối Bối ca ca~~~" Từ Tam Thạch làm một bộ "ta rất đau lòng", "ta đã lầm về ngươi" đồng thời lắc đầu nhìn Bối Bối.

Nhìn bộ dáng cực kì ngứa đòn của Từ Tam Thạch, Bối Bối không nói thêm gì, một luồng lôi điện màu lam từ từ tập trung về phía cánh tay phải của Bối Bối, lam điện lượn lờ xung quanh, vũ hồn Lam Điện Phách Vương Long đã được phóng thích ra. Bối Bối cười lạnh nhìn Từ Tam Thạch:

"Chuẩn bị băng bông thuốc đỏ ngay đi!! Hoặc là ngươi sẽ trở thành thịt rùa nướng ngay lập tức"(Ta chém thêm câu này)

Dường như để bổ sung thêm gì, Bối Bối nói tiếp:"Nướng nguyên con!! Nướng từ thịt rùa cho đến mai rùa!!"

Từ Tam Thạch bên kia cũng không chịu yếu thế, cơ thể từ từ bành trướng làm căng cả bộ đồng phục ra, trên tay phải theo đó xuất hiện một lá chắn thật lớn, và mốt khối bài Quy Giáp Thuẫn.
Hai người bước từng bước vờn quanh đối thủ, ánh mắt nhìn chằm chằm đối phương, hồn lực ngùn ngụt tỏa ra, hai luồng hồn lực một đen một xanh lam lượn lờ khắp sân đấu.

Thiên Xích có vẻ rất hứng thú với trận đánh, nàng hỏi Bạch Dạ:"Ngươi nghĩ trận đánh này ai sẽ thắng?"

"Xét bên ngoài thì hai người bọn họ ngang ngửa nhau, đều trên cấp ba mươi và có ba hồn hoàn, và đều là Chiến Hồn Sư đã đạt cấp bậc Hồn Tôn. Từ vũ hồn của hai người đã dễ dàng có thể nhận ra Bối Bối là Chiến Hồn Tôn hệ Cường Công, còn Từ Tam Thạch rất có thể là Chiến Hồn Tôn hệ Phòng Ngự"

"Một bên có vũ hồn công kích mạnh mẽ Lam Điện Phách Vương Long, một bên lại có vũ hồn biến dị với lực phòng ngự khủng bố, Huyền Minh Quy, lúc này rất khó để nói ai sẽ chiếm ưu thế trong trận đấu một đánh một như thế này"

Bạch Dạ hơi dừng lại, mỉm cười nguy hiểm bổ sung thêm một câu:"Nhưng chỉ với một thay đổi nhỏ, chỉ cần Hoắc Vũ Hạo buff nhẹ cho Bối Bối thì người thua chắc chắn là Từ Tam Thạch, cho dù hắn có khả năng phòng thủ mạnh đến đâu đì chăng nữa thì….."

Kèm theo đó là một tràng cười trầm thấp, Bạch Dạ lúc này dường như có thêm hai cái sừng dê nho nhỏ cùng một chiếc đuôi màu đen hình mũi tên khẽ ve vẩy sau lưng hắn. Bạch Dạ lúc này như một con ác ma chuẩn bị thực hiện quỷ kế của mình. Hắn quay đầu về phía Hoắc Vũ Hạo, nói:

"Vũ Hạo, hồn kĩ đầu tiên của ngươi có thể do thám được khoảng cách bao xa?"

Đường Nhã bên kia dường như đã nghĩ đến điều gì, nàng híp mắt thành khe, nở một nụ cười ranh mãnh nhìn phía Bạch Dạ, nói:"Ý của ngươi là nhờ Vũ Hạo…."

""Thì ra học tỷ ngươi cũng có chung ý nghĩ như ta, chúng ta quả thật rất có duyên a! Tại sao chúng ta lại không gặp nhau sớm hơn cơ chứ" Bạch Dạ tiếc hận nói ra.

Đường Nhã cũng là một bộ "tại sao chúng ta không gặp nhau sớm hơn" nhìn hắn.Cả hai cho nhau một cái bắt tay hữu nghị.

"Hợp tác vui vẻ"

"Hợp tác vui vẻ"

Cả sau lưng Bạch Dạ và Đường Nhã đều có hai cái đuôi khẽ ve vẩy.Cùng nở một nụ cười ám muội.Bỗng Bạch Dạ để ý đến ánh mắt kì lạ từ mọi người, hắn ho khan, lại hỏi Hoắc Vũ Hạo:

"Tầm do thám của ngươi có thể đạt tới khoảng 50m không? Việc này có ảnh hưởng đến trận đấu của Bối Bối đó"

Hoắc Vũ Hạo vô thức nói ra:"Nếu chỉ một hướng thì 50m không thành vấn đề" Đối với hồn kĩ đầu tiên của mình, Hoắc Vũ Hạo vẫn vô cùng tự tin và tin tưởng nó.

"Vậy thì chúng ta "trợ giúp" cho Bối Bối một chút thôi nhỉ?"Bạch Dạ cười nói.

"Đúng đúng, chỉ là "trợ giúp" nho nhỏ thôi nhỉ"Đường Nhã nhìn chằm chằm Hoắc Vũ Hạo, người kia dường như cũng hiểu ý, nở nụ cười nói ra:

"Ta sẽ giấu hồn hoàn dưới ghế, như vậy sẽ không bị phát hiện"

Thôi xong, Hoắc Vũ Hạo của chúng ta đã sa vào con đường Ma Đạo bởi hai con tiểu quỷ Bạch Dạ và Đường Nhã lôi kéo.

Vương Đông dù có ngây thơ đến đây cũng hiểu được ý định của họ, hắn ngay lập tức nói:

"Không được, đây là gian lận"

Bạch Dạ nghe vậy liền nghiêm mặt, hắn nói:"Đây không phải là gian lận, chỉ là "trợ giúp" nho nhỏ thôi! Đúng không Đường Nhã học tỷ?"

"Ta cũng không có ý kiến gì với đề xuất của Bạch Dạ!"Đường Nhã nhẹ nhàng nói ra.

"Yên tâm đi Vương Đông, chúng ta sẽ không bị phát hiện đâu mà" Hoắc Vũ Hạo cười nói.

Vương Đông muốn khóc, trọng tâm của vấn đề đã bị các ngươi đánh lệch đi đâu vậy hả?!!

Vương Đông cũng không muốn nói gì thêm, bực dọc ngồi xuống ghế, thầm nghĩ không thể để Hoắc Vũ Hạo tới gần Bạch Dạ được, sẽ bị hắn dạy hư mất!!

Lúc này vị trọng tài dưới sân nhìn thấy tư thế chiến đấu của hai người, hắn nói:

"Bối Bối năm tư khiêu chiến Từ Tam Thạch năm năm, nếu Từ Tam Thạch thua thì phải nộp thêm mười kim hồn tệ. Các ngươi chuẩn bị xong chưa?"

Cả hai im lặng gật đầu, đôi mắt vẫn nhìn chăm chú vào đôi thủ của mình, tìm kiếm những sơ hở nhỏ nhất trên người đối phương.Hào khí dâng cao. Một phút trước cả khán đài còn huyên náo mà giờ đây đã lặng im như tờ,tất cả mọi người đều tập trung nhìn về hai người dưới sàn đấu. Cả hai người đều là những nhân vật có tiếng tăm ở ngoại viện nên trận đấu của họ lúc nào cũng chấn động lòng người, các học viên ai cũng thích xem bọn họ đấu hồn. Thậm chí còn có người lén lút đặt cược với nhau.

"Như vậy thì ta tuyên bố, trận đấu chính thức bắt đầu!!"

Trận đấu vừa bắt đầu thì Hoắc Vũ Hạo ngay lập tức kích hoạt vũ hồn, sử dụng hồn kĩ đầu tiên lên người Bối Bối. Khiến cho tất cả những cử động nhỏ nhất của Từ Tam Thạch đều hiện lên rõ ràng trong đầu hắn.Bối Bối ngay từ bắt đầu đã sử dụng những đòn tấn công mạnh nhất của mình, kể cả Thiên Niên Hồn Kĩ từ Hồn Hoàn thứ 3 cũng dùng tới.

Ngoài ra hắn còn sử dụng cả một kĩ năng khiến cho bộ pháp của hắn trở nên hư ảo.Hoắc Vũ Hạo còn dùng cả một thứ giống tinh thần công kích dạng sóng khiến cho ý thức của Từ Tam Thạch hơi trì trệ trong phút chốc.

Nhưng chỉ trong một giây lát đó đã đủ để phân ra thắng thua.Từng con rắn điện từ hồn kĩ thứ hai của Bối Bối đánh vào người Từ Tam Thạch.Bối Bối vung chân phải đá vào bắp đùi Từ Tam Thạch, Lôi Đình Chi Nộ chớp giật sau lưng khiến cả người Từ Tam Thạch trở nên run rẩy nặng nề, mà Long Trảo được lôi điện màu xanh quấn quanh dày đặc đã chộp đến vai của hắn. Thắng bại đã phân.

"Bối Bối thắng" m thanh tràn đầy kinh ngạc của vị trọng tài kia vang lên.Trận đầu này chấm dứt quá nhanh so với mọi người dự đoán, thậm chí có người còn chưa kịp nhìn rõ diễn biến của nó như thế nào. Rõ nhất là Bối Bối vòng qua được vòng phòng ngự của Quy Giáp Thuẫn, rồi khắc chế Từ Tam Thạch, chiến thắng.

Lúc này, trên khán đài,Bạch Dạ đang truyền từng dòng hồn lực vào người Hoắc Vũ Hạo,tránh cho hắn ngã sấp xuống mà bại lộ.Những dòng hồn lực đó có độ tinh khiết cực cao, có thể dễ dàng dung hòa vào hồn lực của bất cứ ai, Hoắc Vũ Hạo cũng không ngoại lệ.

"Làm tốt lắm Hoắc Vũ Hạo, giờ thì ngươi đi nghỉ đi, Bối Bối có hai món đồ giúp cho ngươi tăng cao thể chất đấy"Đường Nhã vui sướng nói ra,đồng thời ra hiệu cho cả đám nhanh chóng rút lui như vừa làm chuyện xấu gì đó(Đúng vậy mà)

Qua ngày hôm nay thì Bạch Dạ cũng đã biết được một số hồn kĩ của Bối Bối và Từ Tam Thạch.

Hồn kĩ thứ hai của Bối Bối cho phép hắn tạo ra hàng trăm con rắn điện, từ đó công kích đối thủ theo nhiều hướng. Hồn kĩ thứ ba thì lại như một chiêu Buff cho vũ hồn của hắn, khiến cho những đòn tấn công mang theo lôi điện trở nên mạnh mẽ và nhanh hơn.

Còn phía Từ Tam Thạch thì hắn chỉ mới biết duy nhất hồn kĩ đầu tiên của hắn, đó là một đòn đánh cho khả năng gây ra một chấn động trong một phạm vi nhất định, còn có hiệu quả gây choáng nữa.Tiếc là hắn mới chỉ dùng hồn kĩ đầu tiên, những cái khác chưa kịp dùng đã thua mất rồi.

Hoắc Vũ Hạo thì... dường như ngoài khả năng dò xét và chi sẻ tầm nhìn thì hắn còn có cả những đòn tấn công bằng tinh thần, tuy không quá mạnh nhưng lại mang tính chất bất ngờ rất cao, không cẩn thận là SML ngay. Từ Tam Thạch là một ví dụ chân thực nhất.

Quả thật Hoắc Vũ Hạo lần này đã làm hết sức mình, từ hỗ trợ cho Bối Bối đến tạo cơ hội tấn công thông qua đòn tấn công tinh thần lên kẻ hơn hắn đến 2 cấp bậc lớn. Những thứ này đã là quá sức đối với hắn, tuy rằng có Bạch Dạ truyền hồn lực cho nhưng tinh thần cạn kiệt khiến Hoắc Vũ Hạo khó chịu vô cùng.

Lúc về đến kí túc xá thì Bối Bối cũng đã đuổi đến, hắn nhanh tay rút ra một bình sứ, lấy ra một viên thuốc cho vào mồm Hoắc Vũ Hạo.

Vương Đông vừa nhìn thấy liền ngây người,hắn vốn xuất thân danh môn, được học tập nhiều kiến thức, hiểu biết sâu rộng. Viên thuốc ban nãy màu xanh đậm, lớn chừng quả anh đào nhỏ, bên ngoài có hoa văn màu trắng, vừa ra khỏi bình sứ thì không khí xung quanh đã tràn ngập hơi nước và hương khí tươi mát, mùi hương này vừa ngửi vào cả người đã thấy khoai khoái thoải mái, thấm tận vào ruột gan.

Đó là Huyền Thủy Đan?! Đã vậy còn không chỉ có 1 viên?!

Vương Đông mở to mắt trước mức độ hào phong của Bối Bối. Nhưng hắn cũng đâu biết đây là món đồ Bối Bối lấy được sau khi thắng ván cược với Từ Tam Thạch thông qua một chút "trợ giúp" nho nhỏ của Hoắc Vũ Hạo.