Chương 27:Đại loạn nơi khán đài

Bạch Dạ Ở Thế Giới Mới

Chương 27:Đại loạn nơi khán đài

"Hình như Bối Bối sắp đánh với người tên Từ Tam Thạch vừa nãy thì phải. Lúc nãy nhớ là có nghe hai người ước chiến đúng không nhỉ? Đi xem không? Dù gì cũng là hai học trưởng có tiếng ở ngoại viện này mà.Đi xem một chút cũng không chết ai. Đi!!"

Bạch Dạ lẩm bẩm trong miệng, rồi lại quay đầu về phía Đấu Hồn Khu mà bước đi, vừa đi vừa ngắm cảnh. Quả thật học viện rất đẹp! Đã vậy vườn thực vật còn quá tươi tốt nữa chứ.

Nhưng cứ ngắm cảnh thế này thì sẽ trễ trận đấu, thế là Bạch Dạ tăng tốc chạy đi.Rất nhanh liền đã đến Đấu Hồn Khu, trên đường hắn còn bắt gặp Hoàng Vũ. Cả hai đều cùng đường nên bắt cặp đi chung luôn.

Đơn giản nộp một hồn tệ coi như là tiền vé tượng trưng, Bạch Dạ và Hoàng Vũ tiến vào Đấu Hồn Khu. Và không nằm ngoài dự kiến của hắn, trận đấu giữa Bối Bối và Từ Tam Thạch hấp dẫn rất nhiều người đến xem, cho dù là lớp trên hay dưới hay vẫn đang xem trận khác đều đến làm khán giả.Lượng khán giả lúc này đã có đến hai ba trăm người, nhưng trong sân vẫn chưa có ai, không biết Bối Bối và Từ Tam Thạch- hai nhân vật chính của trận đấu đã đi đâu rồi.

Bạch Dạ thông qua hỏi thăm cũng biết được một ít luật lệ của Đấu Hồn Khu, một học viên năm 3 tốt bụng giải thích cho hắn:

"Đấu Hồn Khu mỗi ngày đều đặn mở từ khi tan học đến tận nửa đêm. Các học viên muốn so đấu đều phải nộp phí đăng kí. Nếu những đệ tử nổi bật như Bối Bối và Từ Tam Thạch muốn so đấu với nhau như hôm nay thì học viễn sẽ miễn phí phí đăng kí luôn, thay vào đó sẽ thông báo tin này khắp các ký túc xá qua radio từ hồn đạo loa phóng thanh để nhiều người biết tin đến xem cuộc chiến. Vé vào cửa học viện sẽ giữ lại một nửa, ai thắng sẽ giành được phần còn lại, Bối Bối là một trong số ít những người thường xuyên lui tới nơi này và coi đây là nơi kiếm tiền bởi vì hắn thường xuyên bị khiêu chiến. Hơn nữa, Từ Tam Thạch kia là học viên năm thứ năm, còn Bối Bối thì chỉ mới năm thứ tư thôi(hình như chương trước sai số liệu thì phải), hơn một cấp coi như vượt cấp khiêu chiến. Cho nên nếu Từ Tam Thạch thua hắn còn phải bỏ ra thêm một ngân hồn tệ nữa.Bối Bối và Từ Tam Thạch đều là đệ tử nổi danh trong ngoại viện, cả hai được xưng tụng là thiên tài. Hôm nay ước chừng có thể có đến năm trăm người đến xem cuộc chiến này đấy"

Bạch Dạ nghe xong liền hiểu đây là một trong những cách kiếm tiền của học viện. Nhưng điều này hoàn toàn là bình thường! Bởi vì để điều hành một tòa học viện lớn như thế này mà không có một khoảng tiền lớn đổ vào hằng năm thì nó đã sớm ngừng hoạt động. Cộng thêm cả tiền thuế thu được từ thành Sử Lai Khắc nữa thì thu nhập của học viện thật sự quá khổng lồ.

Thật không hổ danh là học viện giàu có nhất đại lục! Bạch Dạ nghĩ đến, bên tai lại nghe thấy âm thanh của Hoàng Vũ:

"Ô hô hô hô, rộng thật nha!! Bạch Dạ! Hay là sang năm sau chúng ta lên đấu đi! Chắc vui lắm!"Hoàng Vũ hưng phấn nói với Bạch Dạ.Người kia thì làm như không quen biết hắn xoay người rời đi.

Thật sự quá xấu hổ! Hoàng Vũ ngươi có bất ngờ cũng không nên làm lố vậy chứ! Không thấy tất cả mọi người đang nhìn ta với ngươi à?!

Bạch Dạ ôm mặt gào thét trong lòng. Hoàng Vũ vẫn là vẻ mặt không rõ ràng, nhưng rất nhanh liền bị sự hưng phấn thay thế.Hắn hết nhìn đông lại nhìn tây, trầm trồ đánh giá Đấu Hồn Khu. Hành động của hắn dẫn đến một số ánh mắt khinh bỉ của các học viên khác.Đồng thời các nữ học viên tiếc hận không thôi.

Rất đẹp trai nhưng đáng tiếc là thần kinh không bình thường.

Hoàng Vũ vẫn không tim không phổi đánh giá nơi này.

Ta không quen hắn! Ta không quen hắn!

Bạch Dạ bước nhanh hơn, lẩm bẩm trong lòng.Liếc mắt hắn liền thấy ngay Hoắc Vũ Hạo đang ngồi với Đường Nhã. Lúc hắn đến chỉ nghe Đường Nhã nói:

"...Giang Nam Nam là đệ nhất mỹ nữ của ngoại viện này, nàng xuất thân từ gia đình bình dân, tính tình cũng có thể gọi là hiền lành, được nhiều người yêu mến. Ngươi thấy nàng thế nào, có đẹp không?"

Đường Nhã đang nói với Hoắc Vũ Hạo, không chú ý tới Bạch Dạ đã đến ở hàng ghế ngay sau lưng hai người, nghe Đường Nhã nói vậy hắn liền chen miệng:

"Cô gái đó tên Giang Nam Nam à? Quả thật nàng rất đẹp nha! Nhưng học tỷ người cũng không kém cạnh nàng chút nào a. Bối Bối quả thật có phúc khi có được một mĩ nữ như học tỉ bên cạnh a"

Đường Nhã đắc ý ngẩn cao đầu,Hoắc Vũ Hạo bên kia vừa nhìn thấy hắn liền lên tiếng:"Cảm ơn vì đã ra tay, Bạch Dạ"

"Không có gì. Bạn học với nhau thôi mà. Có gì hôm nào nướng cá cho cả đám ăn một bữa cho thỏa thích. Vừa nãy chỉ được có một con, chả đã đời tí nào, đúng không Tiêu Tiêu"

Không biết từ lúc nào mà Tiêu Tiêu đã xuất hiện ở hàng ghế phía trước, còn có cả Thiên Xích bị nàng "bắt cóc" theo. Lúc này cô nàng Tiêu Tiêu lên tiếng:

"Lớp trưởng à. Cá nướng của cậu thật sự quá ngon. Mình tin tưởng nếu bạn là con gái thì mình chắc chắn sẽ cưới bạn" Câu nói này của Tiêu Tiêu làm mọi người bật cười, ánh mắt vô tình hữu ý quét về phía Hoắc Vũ Hạo làm người kia hơi xấu hổ.

"Ngươi thấy sao Hoắc Vũ Hạo? Có người cầu hôn ngươi kìa" Vương Đông không biết từ đâu xuất hiện lên tiếng trêu chọc Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo vừa nhìn thấy người kia liền đỏ mặt, dường như nhớ đến cái gì. Vương Đông nhìn thấy vẻ mặt của hắn khuôn mặt liền đỏ ửng lên, không biết vì xấu hổ hay là tức giận, hắn nói:

"Ngươi không thấy gì hết! Đúng không Hoắc Vũ Hạo?~~~" m thanh băng lãnh làm cho người khác có cảm tưởng như chỉ dám nói "có" một tiếng liền sẽ bị xé xác.

Quả nhiên, Hoắc Vũ Hạo không chịu nổi tu la khí tràng của Vương Đông, hắn lắc đầu liên tục.Vương Đông thấy thế cũng hừ lạnh nói:

"Tốt tốt, nếu ngươi mà vào phòng mà không gõ cửa nữa thì…."Vương Đông làm ra động tác cắt cổ khiến trái tim Hoắc Vũ Hạo băng giá.

"Cả hai đều là con trai thì có gì đâu. Ta nhìn một chút cũng có sao đâu!" Hoắc Vũ Hạo đã sợ run người nhưng vẫn còn mạnh miệng.

"Ngươi nói gì!"Vương Đông đỏ mặt, nhưng nhiều người thế này hắn cũng không tiện nổi đóa.thế là hắn nói một câu "ngươi chờ đó" rồi hặm hực ngồi xuống.Tuy vẫn không nhìn mặt Hoắc Vũ Hạo nhưng vẫn ngồi cạnh hắn.Người kia biết mình đuối lí cũng không nói thêm gì.

Chiến tranh lạnh a!!

Bạch Dạ đã coi đủ nhiều phim Hàn Quốc để biết chuyện gì đang xảy ra (ta chém), đây chính xác là tình huống cả hai người đều yêu nhau nhưng vẫn không muốn thể hiện ra mà dùng sự tức giận thay thế.

Quả thực là một mối tình rất đẹp a!!

Bạch Dạ xúc động nghĩ đến, nếu mà để cho bất cứ ai trong hai người họ biết lúc này Bạch Dạ đang suy nghĩ gì thì hắn cũng đủ chết lên chết xuống hàng trăm lần.Hoắc Vũ Hạo cũng nhớ ra là quên chưa giới thiệu cả bọn với Đường Nhã.

~~~Một màn giới thiệu ngắn trôi qua~~~

"Nào Đường Nhã học tỉ, chúng ta nói tiếp chuyện ban nãy đi."Bạch Dạ có vẻ rất hứng thú với mối tình của Từ Tam Thạch và cô gái tên Giang Nam Nam này. Hắn thúc giục Đường Nhã đang vui mừng vì vừa có người muốn xin gia nhập Đường Môn.

"Cái tên Từ Tam Thạch kia thì có vũ hồn biến dị rất mạnh, gọi là Huyền Minh Quy, vũ hồn này có hai thuộc tính, lực phòng ngự cực mạnh, được ví như thành đồng vách sắt. Tu vi của hắn cũng chỉ ngang ngửa Bối Bối mà thôi, cả hai cũng đều là Thú Vũ Hồn. Hoắc Vũ Hạo ngươi cứ yên tâm đi, thực ra ban nãy ta đã trút giận dùm đệ rồi, một cây Long Tu Châm kia dư sức khiến Từ Tam Thạch chịu khổ. Hắn theo đuổi Giang Nam Nam thì cứ theo đuổi đi, nhưng đụng đến người của ta là không được"

Bạch Da đầu đầy mồ hôi, cô nàng thật sự là một yêu nữ!! Có chọc ai cũng không thể chọc bà cô này.

Đường Nhã cũng không biết rằng bản thân đã vào sổ đen của ai đó, nàng nói tiếp:
"Mà kể cũng lạ, tính tình của Giang Nam Nam đâu phải như thế, trước đây cũng có nhiều nam đệ tử khác theo đuổi nàng, nhưng nghe nói nàng không nhận lời ai cả, tất cả đều lịch sự cự tuyệt, riêng Từ Tam Thạch lại khác, hễ gặp là không châm chọc cũng lạnh nhạt đối xử, không biết có phải Từ Tam Thạch tên kia đã làm gì con gái người ta không nữa."

"Nhưng mà, những người đến xem này mới thật sự là vô tội a... Bọn họ chỉ biết Bối Bối và Từ Tam Thạch một người nổi tiếng mạnh về lực công kích, một người nổi tiếng về phòng ngự, nhưng lại không biết hai người này đã quen biết nhau từ trước rồi. Ta đoán lần này Bối Bối thế nào cũng lời được chút tiền, dù sao cũng đã đến Đấu Hồn Khu này rồi mà"

Bạch Dạ có vẻ rất hứng thú, hỏi:"Hai người đó có quen biết nhau à?"

Đường Nhã gật đầu đáp:"Quen biết thì quen biết, nhưng Vũ Hạo ngươi cứ yên tâm, đại sư huynh của ngươi kiểu gì cũng sẽ đấu với hắn một trận, không thể để hắn khi dễ ngươi thoái mái như vậy được, hừ hừ"

"Phích Lịch Bối Bối!! Phích Lịch Bối Bối"Khi bọn họ đang nói chuyện thì Bối Bối đã từ phòng nghỉ bước ra sàn đấu. Hắn vừa xuất hiện thì các học viên đang ngồi xem trên khán đài liền hô to tên hắn. Người kia cũng mỉm cười đáp lại sự cổ vũ nồng nhiệt của các học viên.

Học viên A:"Anh ấy nhìn mình kìa"

Học viên B:"Không! Anh ấy vẫy tay chào mình mới đúng"

Và hai nữ học viên xảy ra xô xát, lúc này có một nam học viên thân hình vạm vỡ đứng lên, đúng chuẩn cao to đen hôi đầy nam tính, hắn hô lớn:

"Bối Bối ca ca, xin hãy chiến đấu vì em, em sẽ luôn ủng hộ anh" kèm theo đó là một cái nháy mắt đầy tình cảm được Bạch Dạ không chút lưu tình lựa chọn bỏ qua.

Bối Bối trên sân cũng nghe thấy âm thanh của người nam học viên kia, cơ mặt giật giật, Bối Bối cũng bỏ qua tên này, thầm thề không bao giờ vẫy tay chào ai nữa!

Cả khán đài cũng nghe rõ mồn một âm thanh "tình cảm" của nam học viên kia.Có người mắng chửi, có người ôm bụng cười, có người ói luôn tại chỗ.

Nhất thời, cả khán đài đại loạn!!