Chương 4:Sơ nhập giang hồ

Võ Thần Dạo Chơi Nhị Thứ Nguyên

Chương 4:Sơ nhập giang hồ

Trần Thanh đi chầm chậm trên đường vắng, phía trước mây trắng bồng bềnh, ánh nắng dịu dàng vuốt ve trên người hắn.

Con đường Trần Thanh đi thoáng đãng, cỏ xanh cùng nhanh đứng lên hụp xuống bởi những cơn gió trôi qua..... một ngày thật là đẹp trời

Trên lưng Trần Thanh là 1 hòm thuốc thật to, đeo đi nhẹ nhàng, tay trái hắn cầm thương trên cây thương có 1 mảnh vải bay phất phơ theo gió. Mặt phải chính là ghi:

Hành Y Tế Thế.

Mặt trái lại chính là 4 chữ khác:

Cướp Phú Tế Bần.

Đã 3 tháng rồi kể từ khi hắn rời đi Vô Lượng Sơn. Trần Thanh hướng từ Đại Lý đi bộ thẳng 1 mạch về Trung Nguyên. Trên đường đi Trần Thanh khiêu chiến trăm cái võ quán, danh hiệu của hắn cũng bắt đầu nổi lên: Phong Cuồng Công Tử!!!

Phong Cuồng là do việc làm của hắn khá là điên cuồng.... phải nói là đáng sợ...

Mỗi lần Trần Thanh dừng lại nơi đâu, luôn luôn hỏi thăm dân chúng trong vùng người giàu và ác nhất ở nơi đó. Khi biết được vị trí nhà, Trần Thanh đi 1 mạch đến nơi đó, ngang nhiên đi thẳng vào, đá trọng thương tất cả mọi người trong nhà - trừ phụ nữ và trẻ con - đi vào vơ vét hết toàn bộ ngân lượng, quăng lên xe bò, vận công kéo đi.

Có 1 lần hắn bị quan phủ truy nã, vẫn ngang nhiên hành động. Đến lúc Trần Thanh kéo chiếc xe đầy tiền ra ngoài, thì bên ngoài đông nghìn nghịt quân sai nha cùng với bộ đầu.

Lần đó hắn dùng song cước, đá bay tất cả mọi người... Hầu hết đều bị đá lún đầu vô sàn đường, bay lên trời rớt trên nóc nhà dân còn lại số may chưa lao lên kịp thì chạy đi. Tổng cộng 45 người.

Một lần, trên đường đi gặp 1 thôn xóm bị Mã Tặc kéo đến đồ sát, máu me chảy khắp nơi, tiếng con nít khóc, tiếng phụ nữ bị hãm hiếp kêu réo đến đau cả lòng.Không nói không rằng, Trần Thanh phi thân vào đám mã tặc, triển khai đồ sát, chỉ dùng 2 tay 2 chân giết ra 1 con đường máu.

Giết lên tận đại bản doanh, tại nơi đó dùng chân đá bể đầu Đại Đương Gia, dùng trào bẻ cổ Nhị Đương Gia, dùng chưởng vỗ bay đầu Tam Đương Gia. Sơn trại đó không một người sống sót, máu chảy thành sông... Tổng cộng chết 187 tên mã tặc.

Một lần tỷ võ trong võ quán,không nhớ là lần thứ mấy, Trần Thanh bị đối thủ sỉ nhục. Hắn ngay lập tức dùng nhất thức Cuồng Phong Bạo Vũ, đá trọng thương toàn bộ 37 người trong võ quán, cùng lúc đá sập luôn cả võ quán. Xong tất cả, thản nhiên lấy đồ của mình mà đi.

Công tử thì do là mỗi lần đến đâu, hắn đều mở 1 sạp hành y, cứu chữa người dân nghèo nơi đó, miễn phí lấy tiền. Không những miễn phí mà còn tặng tiền, Trần Thanh thường để bên cạnh người 1 mâm bạng vụn gần mấy trăm miếng, nhà ai không tiền hoặc quá nghèo khổ, người đó sẽ được Trần Thanh tặng cho 1 miếng.

Nếu lừa dối hắn thì xem những kết quả trên... Các bạn biết rồi phải không....

Mỗi khi nghỉ ngơi, người dân thường thấy Trần Thanh mang ống sáo hắn treo trên người ra thổi lên. Mỗi lần thổi đều được mọi người đồn rằng nghe như tiên âm. Cộng thêm vẻ ngoài tuấn tú cực kỳ, văn võ song toàn, không những vậy còn giỏi cả cầm kỳ thi họa nên hắn được tặng thêm 2 từ công tử.

Phong Cuồng Công Tử danh động giang hồ.

2 tháng qua mặc dù làm rất nhiều việc, nhưng về mỗi đêm hắn đều ngồi lên giường, tu luyện Băng Tâm Quyết cùng Phong Thần Công, rồi nhất tâm đa dụng minh tưởng các võ kĩ cơ bản như đao thương kiếm kích. Mặc dù chậm vì tu luyện 1 lần như vậy, cùng với ngày thường hắn không thích thế nào dùng vũ khí, nhưng tích lũy lại thì giờ cũng được rất khá:

- Băng Tâm Quyết tầng 4.
-Phong Thần Công tầng 4.
-Bắc Minh Thần Công tầng 2.

- Đao thương Kiếm Kích cơ bản luyện được Xuất thần nhập hóa (tầng 6)
- Quyền chưởng cước chỉ trảo cơ bản luyện được Hóa Phức Tạp Thành Đơn Giản (tầng 9).
- Ám Khí, cung luyện được quen tay hay việc (tầng 3).
Đối địch hầu như Trần Thanh toàn sử dụng quyền chưởng cước chỉ trảo, đôi lúc còn dùng cả ám khí và cung, nhưng có vẻ 2 môn này khó hơn những môn kia nhiều.

Cùng với tham khảo nhiều loại võ học từ các võ quán, trải qua lễ rửa tội bằng máu, Trần Thanh thực lực có thể nói là tăng lên rất nhiều. Cùng với giết rất nhiều sơn tặc, mã tặc, hắn hiện giờ sát khí có thể hóa thành sông, gặp kẻ nào tinh thần í chí yếu ớt một chút thôi là sụp đổ ngay.

Trần Thanh giờ đang đi hướng về Giang Nam, hắn cũng chỉ là nghe theo người ta chỉ thôi... chứ hắn mù đường. Trên đường thì hầu như không có 1 tên mã tặc nào xuất hiện, bị danh tiếng hắn hù dọa chạy đi rất xa rồi.

- Đến rồi!! - Giang Nam thành hiện lên ngay trước mắt Trần Thanh, cửa thành cao bằng tòa nhà 4 tầng, cửa trước bằng sắt đúc, ngay trước chỗ con đường mòn dẫn vào. Trên thành có quân lính đang canh gác, trước của thành cũng có 2 vệ binh đứng nhìn người qua lại.

Trần Thanh thản nhiên đi vào làn người, bỗng nhiên mọi người dừng lại, nhìn về phía Trần Thanh. Hắn làm như không biết gì, thản nhiên đi qua, mọi người tách ra 1 con đường cho hắn đi vào.

Lính thủ vệ biến sắc, cầm thật chặt trường thường, run rẩy nhìn hắn. Tới khi Trần Thanh đi rồi mới thở phào nhẹ nhõm. Trần Thanh hiện giờ là tuyệt đỉnh cao thủ, không khó để nghe những gì xung quanh bàn tán:

- Trần thần y, thật là may mắn, không uổng công 1 chuyến đi Giang Nam này!!!

-Nghe đồn lần trước Trần công tử lại giết thêm 1 đám sơn tặc nữa, thật là thiên nhân, hắn là ông trời phái xuống tạo phúc cho chúng ta.

- Sơn tặc tính là gì, lần trước Trần công tử đi vào nhà tên ác bá xxx cướp phú, hắn ngay cả rắm cũng không dám thả, không những thế còn dàn hàng hoan nghênh công tử đi vào lấy. Đến nỗi bộ khoái đến rồi, cũng chỉ dám đứng từ xa mà nhìn vào, sợ đến phải phép.....

Trần Thanh thản nhiên đi vào, hỏi 1 người qua đường nơi đông người nhất là ở đâu. Dưới sự hưng phấn mừng rỡ hướng dẫn đường của người nọ, Trần Thanh bắt đầu tác nghiệp rồi.

Hắn tại nơi đó để hòm thuốc xuống, cắm sâu lá cờ xuống đất, ngồi xuống, rồi quay về phía mọi người đang tụ tập 1 vòng đông vô cùng nhìn hắn.

-Tại hạ Trần Phong, không dấu diếm mọi người, tại hạ 1 người lưu lạc thiên nhai, tài đức cũng không đủ, chỉ có 1 thân bản lĩnh để giúp đỡ cho bá tánh, tạo phúc cho thiên hạ. Nay tại hạ mở quán hành y tế thế, hi vọng mọi người thành toàn cho tâm niệm này, nhường cho những người gặp trọng bệnh hoặc tính mạng đang nguy cập lên phía trước. Bá tánh còn lại xin mọi người xếp hàng phía sau... xin mọi người thành toàn ạ.

Không một tiếng động, mọi người xung quanh nhẹ nhàng trong im lặng, bắt đầu xếp hàng, nhường người bệnh nặng lên phía trước.

Trần Thanh khám bệnh nhanh vô cùng, hầu như người nào đến trước mặt hắn đều đã được chẩn bệnh ngay lập tức, châm vài châm, rồi phát đơn thuốc. Nhưng dù nhanh vậy thì 1 hàng dài gần như kéo đến cổng thành cũng không biết khi nào mới hết.

- Cách mạng còn xa, đồng chí cố gắng!!!- Trần Thanh hơi hối hận vì mấy tháng tâm huyết dâng trào......

Lần này hắn dùng thời gian từ sáng đến chiều tối để giải quyết tất cả người bệnh. Lao tâm đến mức Trần Thanh cũng phải đầu váng mắt hoa... Hắn đứng dậy, chắp tay nói với tất cả mọi người, dù người rất đông, tiếng hắn nhỏ nhẹ nhưng âm thanh vẫn truyền vào tai mọi người.

-Cảm ơn mọi người đã đến, tại hạ hôm nay sức cùng lực kiệt, giờ xin phép chư vị tại hạ nghỉ ngơi, nếu có ai bệnh cần, 3 ngày sau xin quay lại đây tại hạ sẽ giúp hết mình, cáo từ.

Nói xong, Trần Thanh cuốn lá cờ, vác hòm thuốc trên vai, đi nhẹ nhàng về hướng Mạn Đà Sơn Trang.

Trần Thanh đi qua, tất cả mọi người đều quỳ xuống, vái Trần Thanh. Hắn ngạc nhiên nhìn tất cả mọi người. Cũng không ngăn cản, hắn mỉm cười, chắp tay vái chào:
-Bái biệt.

Xong xuôi tất cả, vận lên khinh công, phiêu nhiên bay lên trời, để lại mọi người ở nơi đó vẫn còn lòng cảm kích vô vàn.

...
....
...
Còn Tiếp