Võ Thần Dạo Chơi Nhị Thứ Nguyên

Chương 12: Vô Song.

Trần Thanh ánh mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào Đoàn Dự khiến hắn chột dạ cúi đầu xuống.

Trần Thanh đưa tay lên xoa đầu Chung Linh, hắn nói với nàng: - Không cần lo lắng cho an nguy của hắn, ca ca nàng được 4 hộ vệ của Đoàn Chính Thuần đi theo, chỉ là cho hắn biết giang hồ hiểm ác thế nào nên những người đó mới để hắn đi 1 mình lần này thôi-

Chung Linh nhìn Trần Thanh, gật đầu: - Muội tin tưởng huynh!!! -

-Vẫn là Linh nhi của ta đáng yêu nhất - Trần Thanh cười lên ha hả.

Chung Linh bĩu môi: - Hứ, làm gì mà của ngươi? Dễ dàng vậy sao? - Mặt nàng hơi hơi đỏ hồng như trái táo.

Trần Thanh nắm tay Chung Linh, thi triển khinh công,phiêu nhiên đạp không vượt qua mấy thước, thoát khỏi vòng người đi ra ngoài.

Chuyện tiếp theo, Trần Thanh không quan tâm lắm, giờ hắn chỉ muốn bồi Chung Linh du sơn ngoạn thủy thôi.
...
....
...
..
Trần Thanh dẫn Chung Linh đi khắp nơi, dạo chơi từ trên núi bắt chim thú, lại đến bờ sông bắt cá lên nướng. Hắn dùng khả năng cao nhất của mình làm cho Chung Linh mê mẫn đến không tìm được đông tây nam bắt, bắt hắn phải nấu suốt ngày, nhất là món cá kho tộ!!!

Chung Linh đôi mắt kéo thành hình trăng rằm cả 1 buổi chiều. Đến tối, nàng nói với Trần Thanh: - Thanh ca ca, giờ tối rồi, huynh muốn đi đâu? -

-Đương nhiên là kiếm chỗ ngủ rồi!!! - Trần Thanh nhìn Chung Linh, cười tà.

Chung Linh đỏ mặt, nhỏ giọng - Thanh ca ca, đừng như vậy... để khi thành thân được không? -

Trần Thành khì khì cười, gõ vào yêu vào trán nàng 1 cái, nhẹ giọng bảo: - Muội nghĩ cái gì đấy, đầu óc đen tối không!! Đương nhiên ta và muội mỗi người 1 phòng chứ -

Chung Linh mặt hồng như trái cà chua chín rục, tưởng có thể vắt ra nước. Nàng nhào lên người Trần Thanh, há miệng cắn, làm Trần Thanh hết hồn, vội vàng thu hết nội lực hộ thể lại, chứ không thì sợ hàm răng này của Chung Linh cũng tạm biệt bạn nướu rồi....

Trần Thanh cùng Chung Linh vừa đi vừa trò chuyện, phía xa xa bỗng vang lên tiếng đánh nhau, tiếng ngựa chạy vội vàng. Trần Thanh cảm thấy hình như mình thấy cái này ở đâu rồi.

Chợt, 1 tiếng cười dâm đãng vang lên - Ha Ha Ha Ha, tiểu Mỹ Nhân, đừng chạy nữa, ngươi trốn không thoát khỏi bàn tay của ta đâu. -

Trần Thanh vẫn còn đang suy tư 1 chút, hơn 1 năm đến đây hắn chỉ lo tập võ... tạm thời thiếu máu lên não rồi....

Từ phía xa xa, chạy về 1 con ngựa đen, trên lưng là 1 thiếu nữ yểu điệu. Thân hình nóng bỏng, mang khăn che mạng, nhưng nếu nhìn vào khóe mắt trơn bóng của nàng thì bạn dễ dàng nhận ra nàng chỉ là 1 thiếu nữ thôi.

Đằng sau thân ảnh đó, 1 gã trung niên chạy như bay, khinh công cao cực kỳ. Mặt gã dài như ngựa, dưới cằm để chòm râu dê, khóe mắt có 1 nốt ruồi cùng cặp mắt híp của gã làm cho gã có vẻ bỉ ổi vô liêm sỉ hạ lưu vô cùng.

Trần Thanh vẫn cảm giác nó rất quen... thiếu nữ này... hình như là....

Trần Thanh chưa kịp nhớ về, Chung Linh đã kêu lên - Là Mộc sư tỷ!!! -

Trần Thanh nghe xong, thu về biểu lộ nghi hoặc tự hỏi, ra vẻ cao thâm vỗ đầu Chung Linh: - Không cần nói, ta biết, là Mộc Uyển Thanh phải không? -

- Quaaaaa.... thật sự huynh sẽ biết bói toán? - Chung Linh đôi mắt to tròn trợn lớn nhìn về Trần Thanh.

Thực sự là Trần Thanh quên thiệt rồi.... hên là Chung Linh gọi ra họ của Mộc Uyển Thanh, chứ nếu không giờ hắn vẫn còn hi lý hồ đồ để Mộc Uyển Thanh bị... cái tên gì nhỉ...à... Vân Trung Hạc... làm bẩn rồi.

-Đương nhiên là ta biết, ta còn biết hôm nay chắc chắn chúng ta sẽ gặp mặt cơ - Trần Thanh vểnh mặt lên trời.... hắn không hề biết rằng khuôn mặt hắn hiện giờ muốn đánh vô cùng.

Hí... í í i í í í...

Một tiếng hí dài cắt đứt đoạn hội thoại của Trần Thanh cùng Chung Linh. Hắn quay đầu nhìn lại, thì thấy Vân Trung Hạc đã đuổi tới Mộc Uyển Thanh, bắt đầu dùng khinh công để làm rối loạn thâm thần nàng.

Chung Linh thần sắc lo lắng kêu to - Thanh ca ca, cứu Mộc tỷ tỷ đi!!!! -

Trần Thanh hướng về Chung Linh gật đầu, cùng lúc, hắn xông ra, vừa nói: - Không một ai có thể trước mắt ta mà cưỡng gian phụ nữ!!! - Giọng nói nhè nhẹ sát khí, hơi băng lãnh khiến chung quanh âm u vài phần.

Trần Thanh phóng ra như gió cuốn, nhanh đến mức Vân Trung Hạc không kịp phản ứng, hai thức " Phong Quyện Lâu Tàn" cùng " Phong Cuộn Tàn Vân" đá ra, vây quanh Vân Trung Hạc khóa lại khinh công của hắn.

Vân Trung Hạc bị vướng vào vòng gió, hắn chỉ hơi dừng lại 1 chút, liền bị đá vào đến choáng váng mặt mày. Tổng cộng 42 cước, 12 cước vào mặt, 8 cước vào bụng, 10 cước vào tay chân, giữa háng được chiếu cố, liên tục 10 cước vào đúng 1 chỗ.

Trần Thanh đá nhanh vô cùng, chỉ trong vòng vài hơi thở đã đứng trước mặt Mộc Uyển Thanh và đá bay Vân Trung Hạc.

Bốn mươi hai cước trong vòng 2 hơi thở, khiến cho Vân Trung Hạc xương cốt khắp người tan vỡ, giữa hai chân nhão nhoẹt, máu chảy thành dòng, khuôn mặt dâm dê đê tiện đã tiến hóa được thành mặt 1 con heo.

Hắn bất tỉnh rồi. Hắn vốn đang chọc ghẹo 1 tiểu mỹ nhân, bỗng nhiên trời giáng xuống mưa cước làm hán chưa kịp phản ứng gì cả... đã biến thành người sống đời thực vật.

Bỗng nhiên từ phía xa xa, 3 thân ảnh nhanh chóng chạy đến.

Trần Thanh nhìn nhìn 3 người nọ, hắn bỗng nghĩ: - Ủa hình như nó hông đúng kịch bản... sao bọn này đến nhanh vậy ta????-

Hắn đứng yên suy tư, theo hắn chắc là do sự xuất hiện của hắn, nên hiệu ứng hồ điệp làm ở đây lệch lạc 1 chút... nhưng cũng không sao cả.

Trong lúc Trần Thanh đứng suy tư, 1 người què 2 chân, thân di chuyển bằng chiếc nạng ở hai tay, đầu trọc chỉ còn thừa lại tóc sau ót, khuôn mặt xấu xí,đầy sẹo.

Hắn ta không mở miệng, nhưng giọng nói trầm thấp từ bụng hắn vang lên: - Mi là ai, lão tứ mặc dù yếu, nhưng hắn ít nhất cũng là nhất lưu cao thủ? Khai tên đi, ta sẽ cho mi cái chết an bình -

- Ồ, thuật nói bụng - Trần Thanh nhìn Đoàn Diên Khánh như nhìn 1 con khỉ trong rạp xiếc - Học trò này mai mốt đi cua gái được này.

Ác Quán Mãn Doanh Đoàn Diên Khánh, từ khi biết tứ đại ác nhân, chưa 1 người nào dám đối xử với Đoàn Diên Khánh như vậy, hắn cảm thấy bị sỉ nhục. Liền giơ lên trượng, 1 đoàn "Nhất Dương Chỉ" cách không bắn tới.

- Chơi chiêu hả? Được, để 1 lần ta làm Jedi chơi coi sao - Trần Thanh bỗng nói ra 1 từ ngữ mà mọi người khó hiểu.

Chợt thấy Trần Thanh chuyển tay, họa thành 1 đường vòng, vừa lúc đạo kình khí " Nhất Dương Chỉ" bay tới, uốn cong đường bay của nó, phản lại cho Đoàn Diên Khánh.

Không những thế Trần Thanh còn bồi thêm 1/5 thành công lực của mình vào xem.

Thế là thành ra, chỉ 1 cái hất tay, Nhất Dương Chỉ quay lại Đoàn Diên Khánh với 1 tốc độ nhanh hơn gấp đôi lúc bắn ra.

Đoàn Diên Khánh thấy không ổn, vội tránh né, nhưng rồi dù chỉ sượt qua 1 chút, nhưng Đoàn Diên Khánh cũng thấy mồ hôi đổ khắp người.

Trần Thanh nhìn hiệu quả vừa ra, cười cười hài lòng cực kỳ.

- Đấu Chuyển Tinh Di? Ngươi là Mộ Dung Phục? - Giọng nói của Đoàn Diên Khánh nghiêm nghị.

Trần Thanh trả lời: - Đương nhiên không, hừ, Đấu Chuyển Tinh Di so sánh với võ học của ta cặn bã cũng không bằng!!! - Hắn nhìn lên mặt trăng treo phía trên cao, khuôn mặt tỏa ra vẻ lạnh lùng:- Nó tên là Di Tinh Chuyển Nguyệt!!!

....
....

Đây là 1 môn võ học kết hợp, Trần Thanh sau khi vào Lang Hoàn Ngọc Động, học võ công trong đó xong. Hắn học đủ 100 môn võ khác nhau, khiến cho hắn nhận được 3 lần rút thưởng võ học, lần đầu rút ra được Đấu Chuyển Tinh Di, lần thứ 2 rút được Thái Cực Quyền Kinh, lần thứ 3 là 1 quyển võ học mang cho hắn cực kỳ kinh hỉ: Thập Cường Võ Quyết!!!!

Thái Cực Quyền Kinh trong đó khiến cho Trần Thanh học được Thái Cực Quyền, Thái Cực Chân Kinh, Thái Cực Kiếm.

Tạm thời bỏ qua Thập Cường Võ Quyết, Đấu Chuyển Tinh Di cùng Thái Cực Quyền đều là 1 loại tá lực đả lực, Thái Cực thì còn kèm theo nội công tâm pháp.

Thành ra mấy tháng sau, Trần Thanh tu luyện 2 môn này lên tầng cao nhất, rốt cuộc, Đấu Chuyển Tinh Di, Thái Cực Quyền cùng Càn Khôn Đại Na Di kết hợp lại với nhau, có thể chuyển dời bất cứ thứ gì hiện hữu trên đời.

Trên lý thuyết là nếu nội công đủ... thật sự Trần Thanh có thể dời sao, chuyển trăng được đấy....

...
....
...
Đoàn Diên Khánh nghe Trần Thanh nói, vốn định nói thêm 1 cái gì nữa, nhưng lại bị Trần Thanh cắt lời: - Được rồi, đến đây thôi, ta chỉ là thử chiêu, các ngươi đi chết được rồi!!! -

Nói xong, thân hình hắn phiêu miểu biến mất, xuất hiện chung quanh Đoàn Diên Khánh, Diệp Nhị Nương, Nhạc lão tam mà đánh.

Trần Thanh dùng 5 thức Quyền, Chưởng, Cước, Chỉ, Trảo trong Thập Cường Võ Quyết đánh ra. Biến hóa vô cùng, chỉ trảo đan xen thành võng... Quyền ngay lập tức lựa vào khe hở võng mà tấn công... Đang phòng vệ, thì bị ngay 1 chưởng ụp lại, thoát không được... Cước thì cuồng phong bạo vũ, không dừng không nghỉ, khiến cho cả 3 không thể làm được gì ngoài chịu trận.

Chỉ sau 1 lúc, Diệp nhị nương cùng Nhạc lão tam song song bị đánh thổ huyết bay ra sau, Nhạc lão tam trực tiếp biến thành huyết vụ.

Đoàn Diên Khánh chỉ còn 1 mình, chống đỡ kịch liệt, Nhất Dương Chỉ tầng tầng đánh ra, chống đỡ lấy hắn.

Đột nhiên, tất cả tấn công ngừng lại, Đoàn Diên Khánh vốn đang phòng vệ thi tấn công biến mất, hắn đang nghi hoặc, chưa kịp lấy lại tinh thần thì trong mắt hắn bỗng hiện lên 1 cước.

Cước quá nhanh, chân khí xung quanh xoáy đều, đá đến trên đầu của hắn. Hắn nhớ, lúc nãy Trần Thanh đã thu chiêu về... làm sao hắn lại tấn công?

Rồi hắn không còn làm được gì nữa.

Đoàn Diên Khánh bị 1 cước bạo đầu.

Vô Song Công Tử kịch chiến Tứ Đại Ác Nhân.

Toàn Thắng...
....
....
...