Chương 13: Dắt muội tử đi chơi.

Võ Thần Dạo Chơi Nhị Thứ Nguyên

Chương 13: Dắt muội tử đi chơi.

Trần Thanh giết 2 người, chỉ còn lại Diệp Nhị Nương. Hắn nhìn bà ta thổ huyết, ngồi đó vận công hồi phục, nói:
- Ta biết mi đang thắc mắc tại sao ta không giết mi - Trần Thanh từ từ trầm thấp - Ta không muốn gì cả, chỉ là muốn giúp đỡ mi một chút-

Diệp nhị nương khuôn mặt trắng bệch, đôi môi đỏ bầm, mồ hôi chảy ra khắp người, trên đầu toát ra từng luồn khí trắng.

Nhưng như vậy, bà ta cũng không hề để tâm đến lời của Trần Thanh nói.

- Ta biết con mi ở đâu!! - Trần Thanh nhẹ giọng.

Diệp nhị nương mở bừng mắt, mặc kệ vận công, lao tới dưới chân Trần Thanh, miệng vừa thổ huyết vùa nói: - Nó ở đâu?, nó ở đâu? Công tử... công tử nói người biết nó ở đâu, xin nói cho ta đi, cho dù làm trâu làm ngựa ta cũng sẽ làm!!! -

Trần Thanh nhìn bà ta, thở dài...vận nôi công, chưởng vào lưng bà ta một phát.

" Tình thương của phụ mẫu sao..... " Trần Thanh mắt hiện ra 1 vẻ ước ao.

Chung Linh, Mộc Uyển Thanh nhạy cảm nhìn được ánh mắt của Trần Thanh, như có điều suy nghĩ.

- Ta biết con bà ở đâu... nhưng - Trần Thanh dừng lại 1 chút - Giờ bà không được làm điều ác nữa, ở bên cạnh ta phục vụ 2 vị tiểu muội cho thật tốt.... vài tháng sau bà sẽ biết con bà là ai -

Diệp nhị nương thổ ra 1 chút máu tích trong nội tạng, cảm thấy dễ dàng hơn 1 chút, cảm tạ Trần Thanh, ngồi xuống vận công chữa thương.

Trần Thanh quay về phía Mộc Uyển Thanh, nhẹ giọng: - Ta biết Mộc Uyển Thanh cô nương có rất nhiều điều muốn hỏi, cô nương cứ tự nhiên!! -

- Mi là ai? - Mộc Uyển Thanh giọng lạnh lùng.

-Tại hạ Trần Thanh -

.....

Chỉ hỏi 1 câu, rồi Mộc Uyển Thanh im lặng. Trần Thanh mắc đầy nghi hoặc nhìn nàng.

Đợi 1 lúc lâu, không ai nói chuyện, Trần Thanh liền nói: - Sư phụ ngươi tên Tần Hồng Miên? -

Mộc Uyển Thanh đôi mắt lóe lên vẻ kinh ngạc nàng bỗng dưng nắm chặt cẳng tay của mình.

Trần Thanh vội vã xua tay:- Không cần động thủ, ta chỉ có vài lời muốn nói!! -

- Nói đi - Mộc Uyển Thanh không cảm xúc hướng về Trần Thanh, tay vẫn nắm chặt cơ quan ám khí.

- Tần Hồng Miên, cũng giống Cam Bảo Bảo Cam phu nhân, mẫu thân của Linh nhi- Trần Thanh thoáng liếc về Chung Linh - cũng đều là nhân tình của Đại Lý Trấn Nam Vương Đoàn Chính Thuần -

Trần Thanh dừng lại 1 chút, trầm ngâm - Tần Hồng Miên là mẫu thân của muội đó Mộc Uyển Thanh!!! -

Ánh mắt ngạc nhiên, biểu tình thất thần đến mức không thể tin được, Mộc Uyển Thanh la lên với Trần Thanh - Ngươi nói láo!!! -

Trần Thanh thở dài, biết ngay sẽ là kết quả này - Ngươi không tin có thể đi tìm Tần tiền bối đối chứng, ta biết chắc nàng sẽ không nói dối ngươi nữa khi ngươi biết hết sự thật rồi -

Quay người, nắm tay Chung Linh, hắn cất giọng:

- Hữu Duyên Tương Lý Năng Tương Ngộ

Vô Duyên Đối Diện Bất Tương Phùng

Mộc cô nương, hữu duyên gặp lại -

Thân ảnh 2 người dần dần chìm vào trong màn đêm..
....
....
....
Đêm tối, trong 1 căn phòng nhỏ ở tửu điếm, Trần Thanh ngồi xếp bằng trên giường. Hắn đang chìm vào trong ý thức.

- Nhiệm vụ hoàn thành: giết chết tứ đại ác nhân, thưởng 1 lần rút thưởng kĩ năng.

- Kỹ năng sao?? - Trần Thanh trầm ngâm.

Kỹ năng, là 1 thứ không giới hạn trong công pháp, nó bao hàm tất cả từ huyền huyễn, tiên hiệp, hắc khoa học, ma pháp...v...v...muôn màu muôn vẻ.

Đương nhiên, rút trúng mơ ước kỹ năng thì cũng cần vận khí cao cực kì.

Trần Thanh lại như cũ, niệm thầm "Rút" trong đầu, rồi tập trung vào tu luyện.

Vòng quay lần này, quay rất lâu, đồ vật rất nhiều, có thể nói là to như 1 cái mặt trăng còn không chưa hết tên đồ vật bàn quay.

Trần Thanh tu luyện không để ý, không biết qua bao nhiêu thời gian, âm thanh hệ thống vang lên:

-Chúc mừng người chơi rút thưởng được một trong 3000 pháp tắc: *Thể* chi pháp tắc -

Nghe được âm thanh hệ thống, Trần Thanh mở bừng đôi mắt, hô hấp dồn dập kích động.

Phải nói là quá kích động, vì đây là pháp tắc a. Vượt qua phép thuật, Tiên hiệp vị diện, đạt đến Tây Du vị diện cùng 1 cấp độ pháp tắc a!!!!.

Trần Thanh vội vã nhìn vào *Thể* pháp tắc.

- Thể chi pháp tắc: hiểu rõ nhất thân thể, hóa thân thể thành đại đạo, chí cường chí mãnh. Toàn bộ thể chất cường hóa 100 lần, kiến thức về thể chất vô hạn tăng lên, cường hóa cơ thể hiệu quả gấp 10 (Cường hóa lần đầu không tác dụng).

Rồi Trần Thanh bỗng cảm nhận được cuồn cuộn tri thức chảy vào đầu mình. Cùng lúc, thân thể Trần Thanh bị 1 nguồn năng lượng xa xăm từ phía chân trời rọi vào, cường hóa lên cấp tốc.... nhưng cũng thống khổ cực kỳ.

Trần Thanh đau đớn, chịu không nổi. Tự thức đưa tâm trí vào không minh thế giới, cách ly với toàn bộ ngũ giác bên ngoài.

...
.....
....

Qua không biết bao lâu, Trần Thanh tỉnh dậy. Hắn vừa định ngồi dậy, mới chống tay xuống bên giường, đã niết thành giường làm bột phấn.

Trần Thanh cười khổ, đây là vì lực lượng tăng mạnh nguyên nhân khiến cho hắn khó khống chế.

Dựa vào tông sư kinh nghiệm, cũng phải mất đến 1 buổi Trần Thanh mới có thể đứng lên từ từ ra ngoài.

Vừa mở cửa, Trần Thanh thấy được Chung Linh. Nàng đôi mắt to tròn thể hiện ra toàn bộ lo lắng nhìn về phía hắn.

Thấy Trần Thanh mở cửa, Chung Linh ánh mắt ngỡ ngàng 1 chút, rồi chạy ngay lại ôm cổ hắn. Nàng khá thấp, thành ra khi ôm, nàng treo tòn ten ngay trước ngực hắn như con gấu ôm koala.

- Chuyện gì vậy Linh nhi? - Trần Thanh ôn nhu xoa đầu Chung Linh.

Chung Linh ôm cổ hắn, khóc thút thít nói: - Huynh làm muội sợ quá, 3 ngày rồi không thấy huynh ra, không phải vì ở gần cửa bị 1 nguồn lực nào đó không thể phá vỡ, muội đã xông vào rồi!!! -

Trần Thanh hơi bất ngờ, cường hóa thể chất đến tận 3 ngày mới xong, nhưng rồi cũng không có gì, hắn vỗ về Chung Linh: - Không sao mà, không sao mà, chỉ là vì 1 chút ngẫu hứng, ta đột phá võ học thôi!! -

- Thật chứ - Chung Linh ánh mắt tỏa sáng nhìn Trần Thanh - Vậy không lẽ giờ huynh là vô địch thiên hạ? -

Chung Linh đã thấy Trần Thanh đánh võ, có thể nói là yêu nghiệt, mới tầm này tuổi. Đã 1 lúc đánh bại tứ đại ác nhân, nhất là giết ngay lập tức 3 người, 1 giữ lại. Giờ mà hắn đột phá nữa... không phải là thần tiên hay sao - Chung Linh thầm nghĩ.

-Đúng đó, giờ muội muốn đi đâu, huynh đều đi theo, muốn đánh ai thì đánh người đó, huynh bảo kê - Trần Thanh xoa đầu Chung Linh tiếp tục nói.

- Được được, vậy giờ dắt muội đi chơi tiếp đi - Chung Linh mắt rực rỡ, như 1 con mèo nhỏ nhìn con chuột Trần Thanh - Rồi chiều nay dùng hết khả năng đưa muội về Vạn Kiếp Cốc, được không? -

Trần Thanh gật đầu - Được thôi, dễ mà -

Xong hắn không nói 1 lời nào nữa, hất Chung Linh lên lưng, đạp bộ phóng lên trời.

- AAAAAAAAAA, không được, thả muội xuống - Chung Linh hét to - Thả muội xuống, cao quá AAAAAAAAA -

- Cứ ôm chặt ta là được, không sao cả - Trần Thanh trấn tĩnh nói, lời nói có rung động lực khiến cho Chung Linh tâm thần bớt hoảng hốt 1 chút.

Nàng định thần lại, chỉ thấy mình đang ngồi trên lưng Trần Thanh, xung quanh mây trắng bềnh bồng, nhìn xuống phía dưới, từng ngôi nhà nhỏ san sát bay qua....

Chân Trần Thanh đạp liên tục, phóng đi rất nhanh, ánh mặt trời, gió, khiến Chung Linh cảm thấy mình như lạc vào cõi thần tiên.

Nhẹ nhàng ôm cổ Trần Thanh, Chung Linh thì thầm vào tai hắn: - Thanh ca.... muội.... yêu.... huynh!!!! -

Mây trắng lượn lờ, gió thổi nhè nhẹ, tựa phong mà bay, Trần Thanh cùng Chung Linh 2 người dưới nắng vàng như thần tiên quyến lữ đến thế gian.....
...
.....
....