Chương 3: Lần đầu vào phó bản.

Võ Thần Dạo Chơi Nhị Thứ Nguyên

Chương 3: Lần đầu vào phó bản.

Trần Thanh nằm trên bàn, kế bên hắn ngồi là Bảo Trân, hoàn toàn không để ý vào việc học hành, hắn cứ mãi ngắm nghía khuôn mặt tròn tròn dễ thương của Bảo Trân miết.

Hồi nãy lúc vào lớp, Trần Thanh đứng đó khiến Bảo Trân mắt chữ A mồm chữ O cả buổi, hắn lay mãi mới tỉnh... và điều đó khiến hắn bị cả chục đường cào của nàng...

Len lén đưa tay xuống gầm bàn, khều lên đùi Bảo Trân. Bảo Trân đột nhiên cứng đờ, liếc qua nhìn Trần Thanh nghiến răng nghiến lợi.

-Anh đàng hoàng cho em học!!!! - Bảo Trân trừng mắt Trần Thanh.

Cơ mà mắc điếc tai lơ... Trần Thanh học hỏi cả 2 thứ từ sona và leesin tiếp tục mày mò trên đùi Bảo Trân.

Bảo Trân chịu hết nổi, đỏ mặt đưa tay xuống nắm chặt tay của Trần Thanh.

Trần Thanh đột nhiên lộ vẻ thỏa nguyện, hắn nằm gối tay lên bàn, tay phải nắm lấy tay trái của Bảo Trân.

Bảo Trân thấy hắn như vậy, đỏ mặt, nhưng trong tim cũng ngọt ngào, mặt kệ để hắn nắm.

Trần Thanh ngủ rất ngon trên bàn học.

...
....
...
Sau khi đi học về, Trần Thanh quyết định nghỉ đi làm, hắn xem thử xem liệu tiền trong Tay Nải có xài được không.

Hắn thử lấy ra 100 ngân lượng, quả nhiên trên tay hắn xuất hiện 100 ngàn VND. Trần Thanh thầm nghĩ:
- Số tiền này giờ ta ăn chơi đến hết đời cũng được... -

Thật sự, vì trong tay nải hắn số ngân lượng thì đếm không hết được, vì hắn là kẻ chuyên chơi phó chức nghiệp, bán đồ cùng với dược của hắn thôi cũng đủ ngân lượng vào cuồn cuộn rồi.

-Nhưng mà.... - Giọng hắn lại biến đổi, kiên định, quyết tâm - Nam nhân là phải đỉnh thiên lập địa, cho dù ta mang dép lào ra đường cũng không ai dám khinh thường ta...-

-Mà muốn như vậy... chỉ có mạnh mẽ hơn tất cả mọi thứ!! - Ánh mắt Trần Thanh lóe lên hào quang khác lạ.

Không do dự, hắn ấn vào Phó Bản.

- Người chơi Trần Thanh có xác nhận tiến vào phó bản "Kim Dung 4 bộ truyện "??

-Xác Nhận-

Hắn lên tiếng... xong rồi chung quanh tối sầm, cảm giác mình bị hút đi vào 1 nơi nào đó.

...
....
...
Trần Thanh mở mắt dậy, trên người y phục vẫn là như bình thường. Trần Thanh biết có lẽ bản thân đang ở Kim Dung thế giới.

Hắn vội vàng vào Cửa Hàng, mua 1 bộ y phục cho bản thân.một bộ áo võ cổ trang màu đen viền trắng, 1 đôi giày vải đen.
Tiện thể luôn hắn chỉnh sửa cho mình đẹp lên 100%, kèm thêm 1 mái tóc dài xõa tung sau lưng, trên tay mang 1 cặp găng tay màu đen, đeo 1 dây lưu ly mặt dây chuyền hình rồng đeo ngoài găng tay.

Bên hông treo 1 ống sáo xanh ngọc bích,cùng 1 cái ngọc bội màu Vàng Trắng khí chất cao quý.

Xong tất cả mọi thứ, giờ hắn đứng trước đỉnh núi, mặt trời chiếu xuống chói chang. Chắp tay sau lưng, tông sư phong phạm hiển lộ không thiếu sót chút nào.

Mặt ngọc anh tuấn, tóc xõa bồng bềnh đen nhánh, một bộ đồ võ phục đen thể hiện rõ đường nét cơ thể bên ngoài.

Trần Thanh nhìn vào phó bản:
1 năm trước khi nội dung bắt đầu.

Trần Thanh trầm ngâm 1 chút, rồi vận lên Phong Thần Bộ, hóa thành 1 cơn gió phóng xuống núi.

Đến dưới trấn 1 thôn nhỏ, Trần Thanh tìm 1 gian tửu điếm. Hắn đi vào trong, ngồi lên 1 bàn kế bên cửa sổ.
-Tiểu nhị!!! - (đừng hỏi vì sao biết tiếng trung, nghề phụ có 1 cái là Ngôn ngữ)

-Đây đây tới ngay tới ngay - Tiểu nhị của điếm này, mang theo 1 vẻ mặt tươi cười bỉ ổi đến trước bàn của Trần Thanh:

-Khách quan muốn gì ạ?

-Cho ta 1 dĩa thịt bò xào, khoảng 2 cân đi, cùng với 1 bình rượu -

-Có ngay! Có ngay! -

Bỗng Trần Thanh ném cho tên tiểu nhị 1 thỏi bạc rồi nói:
- Ta hỏi ngươi 1 việc!! -

-Thiếu hiệp cứ việc hỏi ạ!! Tiểu nhân biết sẽ "ngôn tri bất tẫn" cho thiếu hiệp!!

- Không cần, ta chỉ muốn hỏi ngươi nước Đại Lý đi hướng nào thôi!! -

Tiểu nhị câm lặng nhìn Trần Thanh như 1 kẻ ngốc, đến mức Trần Thanh nhướng mày hỏi:
-Chuyện gì??? -

-Thưa thiếu hiệp... nơi đây vốn dĩ là nước Đại Lý ạ...!! -

Trần Thanh sét đánh ngang tai... cứng đơ người một lúc, bỗng nhiên trong đầu hắn lóe lên những tình tiết rất quen thuộc trong những cuốn truyện hắn đọc:

-Đừng nói... ngọn núi đó chính là Vô Lượng Sơn nhé.... - Tay hắn chỉ về phía ngọn núi mình vừa lao xuống... run rẩy nhè nhẹ...

- Dạ vâng thiếu hiệp, Thiếu hiệp thật là thông tuệ cổ kim... - Tên tiểu nhị bắt đầu lời ngon tiếng ngọt.

Trần Thanh đang nổi sùng, nhưng trách ai được, hắn quay mặt lại tên tiểu nhị: - Được rồi, dừng... mang đồ ăn lên liền ta có việc gấp phải làm.

Xong rồi lại quay mặt đi... Thực ra trong lòng hắn đang khóc thầm.... báo hại cả buổi trời chạy đi....

Nhưng mà, không biết sao... Trần Thanh cảm giác rất thoải mái, tự do tự tại là đây chăng....

Cuồng phong bão tố cuốn hết dĩa thịt bò cùng 1 chai rượu... Trần Thanh cảm giác rượu này thua xa rượu Chuối Hột tự hắn cất (tưởng tượng)... Nhưng thôi kệ... có còn hơn không.

Xong tất cả, hắn lại cuốn gói chạy về Vô Lượng Sơn....
...
.....
...
Chạy theo đường mòn, Trần Thanh di chuyển như 1 cơn gió, với Thiên Phú của mình, chẳng mấy chốc Phong Thần Thối lại lên cấp.
- Phong Thần Thối lên cấp 3 (Quen tay hay việc) (Uy lực +120%, Nội lực gia trì tối đa +300% tốc độ, 300% sát thương)

Nghe được tiếng nhắc nhở, Trần Thanh chợt nhớ ra hắn còn 1 cái nhận thưởng nhiệm vụ chưa xài... tranh thủ xài luôn vậy cho nóng!!!
-Nhận thưởng nhiệm vụ -

Hắn nói xong, trong đầu hắn hiện ra 1 la bàn như trước khi tiến vào phó bản, Trần Thanh mặc kệ, tập trung chạy đi, Phong Thần Thối tiến độ tiếp tục tăng lên mắt thường trông thấy.

- Nhận được (Tổng Quát) võ học cơ sở. Xin hỏi có sử dụng không??

-Tổng Quát? - Trần Thanh nghi hoặc, vừa chạy vừa điểm kích sử dụng.

- Sử dụng (Tổng Quát) Võ học cơ sở...
- Lĩnh ngộ Cước pháp cơ sở... thiên phú tăng lên mới tìm thấy con đường....
- Lĩnh ngộ quyền pháp....
- Lĩnh ngộ chỉ pháp....
- Lĩnh ngộ trảo pháp...
- Lĩnh ngộ....
....
Một loạt tiếng thông báo vang lên trong đầu Trần Thanh, cùng sau đó 1 đống kiến thức tràn vào não hải của hắn, nhiều đến mức khiến cho hắn suýt té ngã.

Trần Thanh lập tức dừng lại, xếp bằng xuống đất, sửa soạn lại kiến thức mình nhận được.

Đầy đủ, hắn nhận được là: Quyền, cước, chỉ, trảo, chưởng, đao, thương, kiếm, kích,côn, cung, ám khí, phủ.

Mọi thứ đều là cơ bản, toàn bộ 13 môn võ học cơ bản giúp hắn tăng mạnh kiến thức về võ học.

Trần Thanh đứng lên, phủi bụi trên người nhủ thầm: - Không ngờ lần này được lợi lớn như vậy -

Tôn tử binh pháp có câu " Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng". Trần Thanh mỗi môn võ học đều biết được, cũng có nghĩa mỗi môn võ học Trần Thanh đều biết điểm mạnh và điểm yếu của nó, hắn có thể nói là cùng cấp vô địch rồi.

-Nhưng mà vẫn chưa thực chiến, phải tìm 1 cơ hội đã...- Trần Thanh lẩm bẩm - Mà thôi, sau này tính...-

Rồi Trần Thanh tiếp tục chạy về Vô Lượng Sơn.

...
....
...
Nhìn phía trước thác nước chảy ào ào ào, Trần Thanh rơi lệ...

-Cuối cùng cũng đã kiếm được rồi... mất 2 ngày...- Trần Thanh thổn thức.

Đáng ra thì cũng không có gì, bắt 1 tên đệ tử phái Vô Lượng tra hỏi cấm địa là được, nhưng thằng khỉ này đầu óc không được bình thường lắm. Hắn nghĩ đi kiếm khắp để còn tăng lên lv của Phong Thần Thối nữa cơ... cơ mà cũng tăng được lên lv5, cơ bản cước pháp tăng lên lv6... giờ cước ảnh Trần Thanh đá ra hầu như chỉ thấy bóng ảnh lóe ra cùng tiếng cước đá nổ không khí đùng đùng thôi.

Buổi tối thì ngồi tu luyện, 1 lúc tu 2 môn nội công cùng 1 môn bí pháp, cũng không làm trễ thời gian của Trần Thanh, cùng lúc Băng Tâm Quyết, Phong Thần Công lên lv2 cùng 1 lúc.

Càn Khôn Đại Na Di thì hơi đặc thù, lúc đầu Trần Thanh cũng không để ý lắm, nhưng về sau, hắn tu 1 lèo lên đến tầng 7 (cao nhất) trong vòng 30' phút đồng hồ.

Hắn chợt nhớ ra trong tiểu thuyết, nội công Trương Vô Kỵ vốn đã cao sẵn rồi, học tập Càn Khôn nhanh vô cùng, nên điều xảy ra ở Trần Thanh cũng tương tự thôi.

Toàn bộ đều có tiến bộ, nội công càng là trướng dài, sắp đạt mốc 16000 công lực tuyệt đỉnh cao thủ, tốc độ Trần Thanh bạo tăng, nhưng tìm kiếm khắp Vô Lượng Sơn cũng mất 2 ngày...

- Mặc kệ.. vào thôi - Trần Thanh nhìn lên, nhảy vào trong thác nước, hắn cũng quên rồi là có cơ quan gì hay không, toàn bằng vào man lực tiến lên thôi.

Nhưng cũng không như hắn nghĩ cơ quan gì, sau thác nước là 1 con đường dẫn vào bên trong. Hắn đi theo con đường, thông ra 1 đạo khác le lói ánh sáng.

Đập vào mắt Trần Thanh là 1 quang cảnh đẹp tuyệt mỹ khiến hắn ngẩng ngơ, động thiên phúc địa cũng không kém là bao.

Nhưng rồi hắn cũng chỉ ngẩn ngơ 1 xíu, rồi quay ngoắt đi. Trần Thanh có 1 đức tính tốt, là quyết tâm làm gì, thì dù có cám dỗ bao nhiêu cũng không ngăn cản được hắn.

Nơi 1 gian phòng, bức tượng ngọc hình người, bồ đoàn, đúng như trong miêu tả của Kim đại hiệp. Trần Thanh theo đó tìm được 2 bản võ công:
-Tìm được Bắc Minh Thần Công, học tập hay không?
-Tìm được Lăng Ba Vi Bộ, học tập hay không?

Trần Thanh đương nhiên đồng ý rồi, không đồng ý là ngu à...

-Học được Bắc Minh Thần Công, Thiên cấp tuyệt học nội công, nhờ thiên phú tăng lên cấp 1* mới tìm thấy con đường (40% nội lưc tăng lên, có khả năng hấp thu nội lực người khác, vô hạn tích trữ nội lực không còn phụ thuộc vào tinh thần)

-Học được Lăng Ba Vi Bộ, thiên cấp tuyệt học thân pháp, nhờ Trận Pháp (lv9), thiên phú nhân vật, tăng lên đẳng cấp cao nhất lv5 (cao nhất).

- Phong Thần Bộ cùng Lăng Ba Vi Bộ đạt được Hóa Phức Tạp Thành Đơn Giản, liệu có dung hợp thành môn võ công mới?

Cái thông báo cuối cùng khiến cho Trần Thanh ngẩn ngơ... tâm tình hơi phức tạp nhưng rồi cũng đồng ý.

- Dung hợp thành công, sáng tạo ra võ công mới... xin mời Người Chơi đặt tên.

-Tiêu Dao Ngự Phong Bộ!! - Trần Thanh trả lời.
-Đặt tên thành công, Thánh Cấp Thân Pháp Tiêu Dao Ngự Phong Bộ -

Trần Thanh ngẩn ngơ... Thánh cấp.... haiz.... kinh hỉ quá lớn....!!!

Trần Thanh thu bức tượng ngọc vào Tay Nải, kèm theo 2 bản bí tịch. Rồi nhún thân, phóng đi.

Không hổ là Thánh cấp thân pháp, Trần Thanh phóng đi gần như vô hình, không những vậy còn không gây ra động tĩnh lớn như Phong Thần Bộ, mà vô cùng êm dịu, cảm giác như 1 cơn gió nhẹ chảy qua...

Ngự phong mà đi, Trần thanh phiêu nhiên đạp bước trên bầu trời, Thần Tiên cũng không hơn là gì cái này.

Mây trắng mĩ lệ, ánh mặt trời chói chang... Võ Lâm... ta tới rồi... Mộng Võ Lâm của ta!!!!!!!!!!
.....
.......
......