Chương 7: Nghệ thuật tán gái (1)

Võ Thần Dạo Chơi Nhị Thứ Nguyên

Chương 7: Nghệ thuật tán gái (1)

Trần Thanh nói, lập tức 3 nữ hướng hắn nhìn lại, Vương Ngữ Yên chân chất ngây thơ, hiếu kì liền hỏi:
-Truyện xưa gì vậy Thanh ca ca?

Trần Thanh cười thần bí, hắn nói: - Để từ từ, chuyện này tên được lấy theo 2 nhân vật trong truyện là Mỵ Châu Trọng Thủy - Đoạn Trần Thanh quay về hướng bờ hồ đi - Lại đây, ngồi cho thoải mái, một chút chúng ta sẽ nghe truyện.

Mọi người tới gần bờ hồ, Trần Thanh cởi phăng giày, nhúng chân xuống nước, đá qua đá lại: - Lại đây nào, thoải mái lắm!!! -

A Chu, A Bích, Ngữ Yên thấy hắn hành động như con nít, buồn cười, liếc nhau 1 chút rồi cũng cởi giày nhúng vào nước như hắn.

Trần Thanh chân nhanh tay lẹ, đá 1 phát ướt hết cả 3 cặp chân của 3 người mỹ nhân. Lập tức 1 trận chiến té nước diễn ra.

Sau 1 hồi lâu, tất cả nằm trên bờ thở hổn hển. Trần Thanh bắt đầu kể:

-Ngày xửa ngày xửa, trị vì cõi đất Âu-lạc có một ông vua tên là An Dương Vương. Vua có một nàng công chúa tên là Mỵ Châu. Mỵ Châu rất xinh đẹp và....

Giọng Trần Thanh trầm ấm, diễn cảm. Hắn miêu tả khúc chiết sự khốc liệt của 2 nước, sự thần kì của Kim Quy cùng nỏ thần, mưu kế tàn độc của Triệu Đà, mối tình thắm thiết của Mỵ Châu Trọng Thủy.

Sau khi hắn kể xong, bỗng nhiên Trần Thanh cảm giác có gì đó sai sai... Hắn quay đầu nhìn về 3 nữ, phát hiện 3 nữ đều khóc, mắt đỏ hoe.

-Hừ, tên khốn Trọng Thủy, người đàn ông chẳng có ai tốt cả!!! - A Bích căm hận, vừa nói mắt vừa nhìn đăm đăm về phía Trần Thanh khiến hắn đổ mồ hôi....

- Vua Hùng thật quá đáng.... - A Chu mắt đẩm lệ, nghẹn ngào - Đâu phải lỗi của Mỵ Châu đâu -

- Trọng Thủy cũng tốt mà, hắn cuối cùng tự sát cũng coi là trọng tình trọng nghĩa - Vương Ngữ Yên gạt nước mắt, lại nhớ về Mộ Dung Phục, tiếp tục lại nước mắt tràn ra.

Trần Thanh nhìn ba nữ, vội vàng bó tay chịu thua, dỗ dành mãi mới khiến cho 3 nữ ngừng khóc.
Lau mồ hôi trán, Trần Thanh nói với 3 nữ: - Các muội đợi 1 chút, ta làm chút đồ ăn cho, coi như tạ lỗi vì làm các muội khóc!!! -

Ba nữ cảm động nhìn Trần Thanh, thời đó trọng nam khinh nữ, những việc Trần Thanh làm khiến cho 3 nữ cảm thấy được 1 sự tôn trọng của hắn dành cho bản thân.

Bất ngờ, Trần Thanh cởi áo, áo vải màu xanh sáng nay hắn thay được xếp gọn gàng 1 bên. Hoạt động 1 chút chân tay, nhảy ùm xuống nước, không để ý khuôn mặt 3 cô gái đỏ bừng như ráng chiều.

- Thanh ca ca cơ thể đẹp thật - A Bích đỏ mặt đạo.
A Chu nhìn A Bích, nàng cũng hơi đỏ mặt - Muội muội nổi xuân tâm rồi chứ gì? Vậy để ta nói cho Mộ Dung công tử, khi nào Ngữ Yên muội gả cho Trần Thanh, để muội qua làm thiếp thân nha hoàn nhé!!!

-Nào có nào có, tỷ cứ chọc muội - A Bích thét lên, nhào qua chọc lét A Chu.

Vương Ngữ Yên tâm tình rất phức tạp, nàng hiện giờ trong óc chỉ nghĩ đến 2 người là Mộ Dung Phục cùng Trần Thanh, bỗng trùng điệp, bỗng tách ra.... rồi hình ảnh hiện rõ lên 1 tí... chính là Trần Thanh....

....
......
.....
Qua 1 lúc lâu sau, Trần Thanh nhảy lên bờ, trong tay là 2 con cá lớn vô cùng. Hắn quay về 3 nữ nói:

-Mấy muội đợi ta 1 tí, ta chạy về lấy dụng cụ -

Xong hắn thả 2 con cá xuống đất, 2 con cá vốn bị kình khí Trần Thanh đánh chết từ dưới nước rồi.

Trần Thanh đạp Tiêu Dao Ngự Phong, phóng đi vùn vụt, một lúc sau, hắn vác chảo, dụng cụ, cùng 1 đống gia vị treo lủng lẳng trên người về.

Vốn đáng ra hắn phóng về không nhan như vậy, thêm nữa hắn không biết phòng bếp ở đâu. Nhưng đừng quên hắn có hệ thống,đi vào mua là được mấy hồi

Trần Thanh vẫn không mặc áo, lấy dao ra, bắt đầu làm thịt cá. Sau khi làm thịt cá sạch sẽ, Trần Thanh dùng dao bầu băm nhuyễn thịt cá, phơi 1 chút ngoài nắng. Rồi dùng hành tím, tỏi, băm nhuyễn, cho thêm 1 ít nhục đậu khấu.

Thời đó gia vị chưa được hoàn hảo như bây giờ, nên nhìn Trần Thanh làm, 3 người tấm tắc hiếu kì, bèn xích lại gần coi cho rõ.

Trần Thanh múa đao như bay, không lâu lắm đã băm nhuyễn, xong hắn đưa tay qua cầm thịt cá, nội lực vận chuyển và thịt cá đã khô xong. Xong hắn đưa vào trong cối giã, giã ra thật nhuyễn, rồi lại mở 1 túi da đựng gia vị.

Trong đó chính là bột mỳ, bột nở, hắn thêm vào nước, hỗn hợp tỏi, hành tím, nước mắm, đường, bột ngọt, quấy đều bột cá đến khi đặc cục lại.

Trần Thanh tách 1 cục lớn ra, vo thành khối, rồi dùng dao, tách phần da cá con còn lại ra để 1 bên. Bột cá được vo thành khúc, phơi ngoài nắng 1 lúc cho khô bên ngoài.

Rồi Trần Thanh bắc chảo lên, ra ngoài bờ hồ, lấy 1 chút nước lọc, lọc qua với vải lọc cho vào chảo. Xong xuôi hắn đổ gạo vào chảo đó, đưa thẳng tay trần vào quấy.

Nhìn hắn đưa tay vào, 3 nữ hết hồn, vội vàng ngăn cản, Trần Thanh xua tay:

-Không sao không sao, nhiêu đây không nhằm nhò gì.

rồi không để ý 3 nữ tiếp tục làm. Trần Thanh 1 tay quấy, 1 tay lấy chảo khác, để lên 1 ngọn lửa khác. Hắn đổ dầu vào (dầu ăn hiện đại chứ không phải dầu mỡ vịt hay mỡ gà thời đó nhé)

Rồi với tay qua chỗ để chả cá, hắn vận công 1 ít cho chả cá hơi khô, rồi đổ vào trong chảo.

Chảo chiên xèo xèo, bên này, Trần Thanh cũng cảm thấy nước sôi ổn rồi, lấy tay ra dùng nắp gỗ đậy lại.

Xong xuôi hắn dùng ớt, tỏi, giã cùng đường, giã cho 3 thứ đặc sệt lại với nhau xong. Trần Thanh cho nước mắm vào quấy đều.

...
....
...
- Tới rồi tới rồi - Trần Thanh khuôn mặt vui vẻ, đen nhẻm vì bị khói hun - Đây, món ăn đặc biệt do ta sáng chế: Chả Cá Lã Vọng.

.... Ừ thì thôi kệ.... hắn mặt rất dày....

Ba nữ nhìn hắn khuôn mặt đen thui, nhìn lại trên lá tre để những miếng chả cá ngon lành, bốc hơi thơm phức, 1 chảo cơm cùng 3 ống canh được làm từ tre. Các nàng mắt thể hiện ra sự cảm động, Vương Ngữ Yên còn thể hiện 1 sự phức tạp trong đó.

Không nói 1 lời nào, 3 nữ quyết tâm dù cho món ăn rất dở cũng phải ráng nuốt cho bằng được.

Miếng đầu tiên vào miệng, 3 nữ bỗng nhiên mắt trợn lên. Trần Thanh cảm thấy khó hiểu....

Rồi nhanh như chớp, với 1 tốc độ kinh dị...những chiếc đũa vung lên vung xuống khiến cho Trần Thanh còn phải mặc cảm thua kém. Chỉ vài lúc liếc mắt chảo cơm đã vơi 1 phần ba còn phần chả cá thì... sạch trơn.

Trần Thanh nhìn trợn mắt há mồm. A Bích ngâm khe khẽ:

-Ngon quá, thịt cá dai, chắc, nhưng vào miệng cắn 1 miếng thì hương cá tỏa ra, không hề tanh 1 chút nào, tràn ngập khắp cả khoan miệng!!!!

A Chu tiếp lời: - Không những vậy khi chấm vào thứ nước này, vị cay, mặn mà trong đó bùng nổ kết hợp khiến người ta như muốn bay bổng...

Ngữ Yên: - No quá.... ngon quá... ca ca... mai mốt làm tiếp cho muội ăn với....
.....
Trần Thanh cạn lời nhìn 3 nữ... khóc không ra nước mắt....
Hu hu, làm cả buổi trời.... đồ ăn của ta đâu a....- Trần Thanh âm thầm rơi lệ.
...
....
...