Chương 75: Chuyển Sang Nhà Mới

Tiêu Dao Lục

Chương 75: Chuyển Sang Nhà Mới

Chương 75: Chuyển Sang Nhà Mới

Hai ngày tiếp theo của Diệp Thiên trôi qua bình yên đến bất ngờ. Thời Niệm Băng vẫn chưa có dấu hiệu thức dậy, không rõ là do não bộ bị chấn động hay ký ức quá đau thương khiến tiềm thức nàng từ chối tỉnh lại.

Tần Khinh Tuyết vẫn để Thời Niệm Băng lại trang viên thuê bác sĩ tư nhân theo dõi ngày đêm. Trong vòng hai ngày này, Tần Khinh Tuyết cũng hoàn thành xong thủ tục mua cho Diệp Thiên một căn nhà gần trường quay để hắn tiện đi lại. Từ ngoại thành đến trường quay khá xa, chưa kể đến những đoạn phim phải quay lấy ngoại cảnh, hắn cũng không thể mỗi ngày đều chạy đi chạy về. Ngoài ra Diệp Thiên hiện tại cũng là người có danh tiếng, tiếp tục ở lại nhà của Tần Khinh Tuyết cũng không phù hợp cho lắm. Giấy tờ pháp lý của hắn đã sớm làm xong, căn nhà mới này cũng hoàn toàn đứng tên của Diệp Thiên. Cho nên gọi là chuyển chỗ ở để tiện quay phim không bằng nói hắn đã có một ngôi nhà mới.

Diệp Thiên dọn đi vào buổi tối của ngày thứ ba. Mã Đức Hùng cùng các người hầu của Tần gia giúp hắn chuyển đồ đến nhà mới. Gọi là nhà, diện tích và thiết kế của nơi này không kém gì biệt thự. Chẳng qua thiếu mất một cái bể bơi cùng một vài kiến trúc theo yêu cầu nên không xếp vào nhóm này mà thôi.

Nhà mới rất lớn, vốn dĩ ban đầu Tần Khinh Tuyết có ý để một vài người hầu của Tần gia đến làm giúp việc cho Diệp Thiên nhưng bị hắn tự chối. Hắn thích cảm giác ở một mình, tự do tự tại thích làm gì cũng được hơn. Có người ở bên cạnh luôn có cảm giác gì đó không đúng. Diệp Thiên đã kết thúc giai đoạn nhẫn nhịn để bị theo dõi, xem như bước đầu tiên hòa nhập với thế giới này. Nếu kẻ nào còn có ý định làm chuyện này hắn sẽ không nương tay nữa. Hiện tại Diệp Thiên tự công nhận bản thân là một người bình thường của Thiên Lang Tinh, có quyền tự do và riêng tư như trong pháp luật. Ít nhất là hắn nghĩ như vậy.

Mọi thứ cần thiết đều đã chuẩn bị xong, Diệp Thiên rốt cuộc cũng có thể tận hưởng cuộc sống. Buổi tối hôm đó Diệp Thiên ở trong phòng, đọc hết đủ loại sách trên mạng về những việc thanh niên ở độ tuổi của hắn nên làm. Là diễn viên so với người bình thường có rất nhiều hạn chế. Chẳng qua Diệp Thiên không quan tâm đến danh tiếng cũng không thiếu tiền nên không sợ những hạn chế này.

Đi quán bar uống rượu tán tỉnh nữ nhân, tìm vài vị bằng hữu làm những chuyến du lịch xa hay tham dự các trò chơi mạo hiểm, ước hẹn nữ nhân đi rạp chiếu phim…Diệp Thiên lên cả một danh sách dài. Có những thứ có thể thực hiện trong lúc quay phim, một vài thứ phải đợi đến khi đoàn phim đóng máy.

Làm xong danh sách, Diệp Thiên lên giường ngủ một giấc. Đúng bảy giờ sáng hôm sau, Vương Lỗi đã đứng bên ngoài gọi cửa. Hôm qua khi Diệp Thiên nhắn tin địa chỉ mới, Vương Lỗi có hơi bận việc nên không thể lập tức chạy sang. Người đại diện và minh tinh cần có quan hệ thân thiết để làm việc ăn ý, biết nhà của nhau là một trong những bước rất quan trọng để thúc đẩy quan hệ.

Vương Lỗi đến chủ yếu là để thăm nhà, nói qua vài câu rồi tự lái xe đưa Diệp Thiên đến trường quay. Hôm nay là ngày khởi quay, cần thực hiện một vài nghi lễ cúng bái đặc biệt. Tuy có hơi mê tín nhưng đối với một quốc gia có truyền thống thờ cúng lâu đời như Thương Huyền Quốc lại rất cần thiết. Bọn hắn cần sự yên tâm về mặt tinh thần.

Nhập gia tùy tục, tuy Diệp Thiên chẳng cung kính hay tôn thờ gì nhưng vẫn làm theo. Bất quá hắn không cúi đầu hay quỳ lạy như những người khác. Trên thế giới này, trừ phụ mẫu đã mất ra không có ai đủ tư cách để Diệp Thiên phải quỳ. Vì thân phận đặc thù của Diệp Thiên, Lý Kinh Hồng và những người khác cũng đành mắt nhắm mắt mở cho qua.

Cúng bái xong xuôi, mọi người lập tức bắt tay vào làm việc. Vương Lỗi đã có kinh nghiệm dẫn dắt nhiều diễn viên, hắn lôi Diệp Thiên đến một góc, bắt đầu phân tích cảnh này phải diễn thế nào, cảm xúc ra sao. Phần lớn các cảnh của Diệp Thiên đều không cần biểu lộ cảm xúc hoặc là cảm xúc giả dối. Ví dụ như nụ cười giả đối, nước mắt giả dối…Diệp Thiên không thích những thứ giả dối này. Nhưng phải thừa nhận nếu bắt hắn diễn cảnh khóc thì quả thực giả đến không thể giả hơn được.

Đoạn đầu bộ phim là những phân cảnh ngắn ghép lại với nhau kèm theo lời bình. Phần gia tộc của nhân vật chính Vô Trần bị diệt sẽ do một diễn viên nhí thủ vai. Diễn viên kia làm rất tốt, đóng cảnh khóc rất sinh động, chỉ hai lần liền qua. Tiếp theo là các cảnh Vô Trần cùng nhũ nương vào rừng trốn, được một tổ chức sát thủ nhận về nuôi dưỡng, bị huấn luyện mất đi mọi tình cảm. Sau mười ba năm hắn quay về báo thù, thậm chí diệt sạch cả tổ chức sát thủ kia. Đoạn này theo dự định ban đầu chỉ nằm trong vài dòng giới thiệu, nhưng sau đó tính toán về thời lượng và kinh phí đều cho phép nên được thêm vào, mục đích là tăng sự hấp dẫn lên ở ngay đầu phim.

Những phân cảnh này không có lời thoại, chủ yếu là kỹ xảo và các pha hành động đẹp mắt. Vốn dĩ Lý Kinh Hồng có thể sử dụng diễn viên đóng thế nhưng Diệp Thiên yêu cầu tự mình đóng những cảnh này. Kỹ thuật là thế mạnh của hắn chứ không phải nói chuyện hay thể hiện tình cảm. Chẳng có lý do gì để nhường cho đám diễn viên đóng thế kia.

Sự thật chứng minh năng lực diễn những cảnh hành động của Diệp Thiên cực cao. Bất kể Lý Kinh Hồng yêu cầu thế nào hắn đều thực hiện được, thậm chí vượt cả mong đợi khiến vị đạo diễn này khen ngợi không dứt lời. Nhờ năng lực võ thuật mạnh mẽ của Diệp Thiên, giai đoạn đầu phim chỉ mất nửa ngày liền quay xong. Những đoạn phim này hậu kỳ sẽ được xử lý thêm kỹ xảo, hấp dẫn người xem.

Tiếp theo chính là mạch truyện chính của Nhất Thế Vô Song. Mở đầu chính là cảnh người yêu hiện tại của Vô Trần nói lời chia tay với hắn. Sau khi báo thù và diệt sạch tổ chức sát thủ, Vô Trần đến một thị trấn nhỏ, trở về cuộc sống của một người bình thường. Nhưng tính cách hình thành trong thời gian huấn luyện cộng thêm sức mạnh vô song khiến hắn rất khó hòa nhập với cuộc sống bình thường.

Chính vì tính cách này, Vô Trần không có bạn bè, mất rất nhiều thời gian mới tìm được một người yêu. Nhưng người yêu của hắn mãi vẫn không cảm nhận được tình yêu hay sự quan tâm của Vô Trần, sau cùng nói lời chia tay với hắn.

Cảnh này diễn ra trên một cây cầu đá nhỏ, vai diễn tình đầu Linh Hương do Liễu Mị thủ vai. Đây là một vị mỹ nữ đã gần ba mươi tuổi bất quá gương mặt vẫn còn lưu lại những nét ngây thơ của thiếu nữ. Nhan sắc của nàng không tính là đỉnh cấp nhưng lại có một loại nhu nhược khiến người ta thương tiếc muốn bảo vệ. Trong cuộc bình chọn tình đầu quốc dân, số phiếu của Liễu Mị chỉ kém Chu Tử Uyển. Tất nhiên cái kém này chênh lệch trọn vẹn ba lần, hình tượng về mối tình đầu của Chu Tử Uyển là một thứ gì đó được chín phần nam nhân trên mạng tin tưởng và mơ ước.

Diễn kỹ của Liễu Mị rất tốt. Nàng nhìn thẳng vào Vô Trần của Diệp Thiên, hai mắt đỏ hoe nhưng giọng điệu tràn đầy quyết tâm:

- Vô Trần, chúng ta chia tay đi.

Gương mặt Vô Trần vẫn bình thản, chỉ có ánh mắt hiện lên chút khó hiểu:

- Tại sao? Ta đối với ngươi không tốt?