Chương 67: Cảnh Giới Chi Tiết

Tiêu Dao Lục

Chương 67: Cảnh Giới Chi Tiết

Chương 67: Cảnh Giới Chi Tiết

- Ngươi cũng là Dị Năng Giả? Không thể nào, trong tình báo rõ ràng là cao thủ Luyện Thể Giả. Chẳng lẽ là Khí Thể Đồng Tu?

Luyện Khí Giả và Dị Năng Giả Phong Hệ cũng có vài điểm tương đồng. Võ kỹ mà bọn hắn sử dụng có phần tương tự Dị Năng Giả Phong Hệ, đều là liên quan đến khí. Khí Thể Đồng Tu tuy hiếm nhưng không phải không có. So với việc vừa là Võ Giả vừa là Dị Năng Giả dễ chấp nhận hơn nhiều. Bởi vì Dị Năng Giả trời sinh đã có năng lực, việc bọn hắn cần làm là phát triển năng lực của mình chứ không phải luyện võ. Hành động này sẽ bị xem là ngu ngốc. Đương nhiên, nếu có thể đưa cả hai đến mức cao nhất liền không thành vấn đề. Nhưng thời gian của con người có hạn, cả dị năng và võ thuật đều đạt đến đỉnh cao là chuyện không thể nào.

Khí Thể Đồng Tu cũng có độ khó khá cao. Có điều cả hai đều là võ thuật, hai hướng đi khác biệt vẫn có chỗ cộng hưởng, dễ hơn kết hợp dị năng cùng võ thuật. Trong suy nghĩ của Ar-Storm lúc này, Diệp Thiên chính là cao thủ Khí Thể Đồng Tu, hơn nữa mỗi phương diện đều đạt đến độ cao không tưởng. Tông Sư, chắc chắn là Tông Sư, ít nhất là luyện khí Tông Sư. Nếu luyện thể cũng đạt đến cấp độ này, Diệp Thiên quả thực có tư cách ngạo thị thiên hạ.

Biết đối thủ mạnh hơn mình quá nhiều, Ar-Storm lập tức thu tay, khom người cúi chào:

- Tông Sư đại nhân, là ta không có mắt nhìn người mạo phạm ngươi. Không ngờ sau bao nhiêu năm Thương Huyền Quốc một lần nữa lại xuất hiện Tông Sư. Xem ra trong lần thi đấu tiếp theo này, thứ hạng của bọn hắn bên trong Phong Vân Bảng sẽ có sự thay đổi.

Diệp Thiên khẽ nhíu mày:

- Tông Sư rất lợi hại sao? Ngươi không phải Tông Sư?

- Ta? Lẽ nào ngươi cũng không rõ mình đang ở cảnh giới nào?

Diệp Thiên lập tức giả ngu:

- Trước khi xảy ra một tai nạn, mất đi một phần trí nhớ, đối với đẳng cấp tu luyện không quá rõ ràng.

Lý do này có phần gượng ép, nhưng trong tin tình báo trước đó có nhắc đến việc Diệp Thiên có khả năng mất trí nhớ nên Ar-Storm cũng dễ chấp nhận hơn. Hắn chậm rãi giảng giải lại một lần nữa, cụ thể hơn Tần Khinh Tuyết rất nhiều.

Đại cảnh giới vẫn không có gì khác biệt, nhưng bên trong có sự phân chia rõ ràng hơn. Dị Năng Giả vẫn là từ D đến SSS, Tu Đạo Giả cùng Võ Giả từ Nhập Môn đến Đại Tông Sư. Nhưng từ cấp S hay Thiên Cảnh sẽ chia ra các tiểu cấp bậc: Bạch cấp, Lam Cấp, Hồng Cấp, Hắc Cấp. Tông Sư có Nhân, Hoàng, Huyền tam cảnh. Về phần Đại Tông Sư, đây là cảnh giới trong truyền thuyết, nghe nói chỉ có một người duy nhất từng đạt tới. Nhưng đây cũng chỉ là phỏng đoán, dù sao hình tượng người kia bị thần hóa quá mức, chẳng ai biết hắn có thực sự tồn tại hay không. Thậm chí Tông Sư cũng rất hiếm xuất hiện tại thế tục, rất ít người từng gặp qua bọn hắn.

Ar-Storm đã đạt đến Hắc Cấp Thiên Cảnh, mạnh hơn Lam Cấp Tần Tuyên Võ khá nhiều. Diệp Thiên có thể dễ dàng chiến thắng hắn nên được mặc định là Tông Sư, đồng thời là vị Tông Sư trẻ nhất trong lịch sử nhân loại được biết đến. Ở độ tuổi này vẫn đủ tư cách tham dự thi đấu. Tông Sư đặt tại đó chính là hạc giữa bầy gà, đơn phương chém giết. Ar-Storm nói thứ hạng của Thương Huyền Quốc sẽ tăng lên cũng là vì vậy. Có điều khi tên này nhắc đến thi đấu gì đó liền bị Diệp Thiên trực tiếp bỏ qua. Hắn không có hứng thú cũng chẳng có ý định tham dự.

Ar-Storm tin thế giới này có thiên tài, bản thân hắn hay những đệ tử của hắn đều là thiên tài. Bên trên thiên tài còn có siêu cấp thiên tài hay quái vật, đều là những danh danh xứng nói quá lên. Nhưng biết thì biết, đến tận ngày hôm nay Ar-Storm mới biết thế nào là quái vật chân chính. Nhìn bề ngoài của Diệp Thiên có lẽ tuổi tác còn chưa đến hai mươi, tình báo dự đoán là mười sáu đến hai mươi. Chưa đến hai mươi tuổi Tông Sư, đây là chuyện trước này chưa từng có. Hắn có lẽ là người duy nhất có khả năng chân chính bước vào cảnh giới Đại Tông Sư. Là Đại Tông Sư hàng thật giá thật, không phải truyền thuyết vô căn cứ.

Ar-Storm nói chi tiết hơn Tần Khinh Tuyết rất nhiều. Diệp Thiên dựa vào đó so sánh với đẳng cấp tu luyện tại Thần Giới, bắt đầu có nhận định chính xác hơn về từng cảnh giới. Hắn rốt cuộc cũng hiểu từng cảnh giới tương ứng với cấp bậc gì, xem ra trình độ tu luyện cũng không nát như Diệp Thiên vẫn nghĩ.

Yếu là đương nhiên, nhưng đạt đến Tông Sư hay Đại Tông Sư cũng xem như có chút năng lực. Đại Tông Sư hẳn là tương đương với Anh Hồn Kỳ, cảnh giới linh hồn thuế biến, bắt đầu thoát khỏi phàm thai. Vẫn là phàm nhân nhưng có sức mạnh vượt xa người bình thường.

Đã có thang đo so sánh, về sau Diệp Thiên có thể dựa vào cảm giác phán đoán chính xác tu vi chứ không cần đoán mò nữa.

- Tốt, đa tạ đã giải đáp. Nếu ngươi đã nhận thua, hiện tại cũng nên tuân thủ lời hứa chỉ ta đường trở lại thành phố.

Ar-Storm vẫn còn chút tiếc nuối:

- Ngươi thực sự không muốn gia nhập Thiên An? Ưu đãi của bọn ta thực sự tốt hơn Thương Huyền Quốc rất nhiều.

- Không cần, trước mắt ta chỉ muốn làm diễn viên, tạm thời không có ý định khác. Ngoài ra nếu có thể, ngươi thay ta cảnh báo đến những người khác về sau đừng xuất hiện làm phiền ta. Một hai lần ta có thể bỏ qua, nhưng nếu tiếp tục, ta thực sự không chắc bọn hắn sẽ toàn thân rời đi.

Lời này cũng không phải đe dọa. Diệp Thiên chỉ đi một mình hai lần, cả hai lần đều có kẻ nhảy ra chặn đường mời chào gia nhập thế lực nào đó. Hắn cảm thấy rất phiền.

Diệp Thiên đến thế giới này, biết nơi đây là một hành tinh có pháp luật bảo hộ, nghiêm cấm giết người. Nhập gia tùy tục, hắn muốn có cuộc sống tự dao tiêu sái, ít nhất phải hạn chế việc xem mạng người như cỏ rác. Giết một tên sẽ đến thêm một tên, liên miên không dứt. Dù Diệp Thiên không sợ nhưng sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của hắn và những người xung quanh. Kể cả không trở thành tội phạm giết người hàng loạt bị truy nã thì cũng rất khó trở lại cuộc sống diễn viên bình thường.

Nhưng như vậy không có nghĩa là Diệp Thiên không dám giết người. Một khi hắn muốn, những thứ như pháp luật chế tài gì đó sẽ hoàn toàn vô nghĩa. Đây không chỉ là lời cảnh cáo dành cho Ar-Storm, Diệp Thiên muốn tên này thay hắn gửi lời này đến toàn thể những kẻ đáng có ý đồ với mình. Lần sau sẽ không nhẹ nhàng như vậy nữa.

Ar-Storm thở dài, hắn biết Diệp Thiên rất nghiêm túc trong chuyện này. Ở vào độ tuổi này đạt đến Tông Sư, mất đi hứng thú truy cầu sức mạnh hay quyền lực cũng là điều dễ hiểu. Việc hắn muốn hắn đều đã làm được, hà tất phải tốn thời gian cho những thứ vô nghĩa kia. Có lẽ trên thế giới này vẫn có người mạnh hơn Diệp Thiên, nhưng hắn hơn bọn họ ở tuổi trẻ. Lại qua vài chục năm nữa, Diệp Thiên chắc chắn sẽ trở thành người mạnh nhất thế giới, thậm chí bước vào Đại Tông Sư chi cảnh. Thứ hắn nên truy cầu vốn không phải thực lực mà là một cuộc sống tiêu dao tự tại.

Hiểu ra mọi chuyện, Ar-Storm cúi đầu hành lễ như một cách tôn kính với kẻ mạnh hơn:

- Ta sẽ chuyển lời lại cho những tên kia, đồng thời dựa vào lực ảnh hưởng của Thiên An ngăn cản Thương Huyền Quốc tiếp tục thông qua vệ tinh theo dõi ngươi. Bất quá ta tin rằng sau chuyện này bọn hắn cũng sẽ từ bỏ việc theo dõi. Dù sao chính bọn ta cũng dựa vào việc hack hệ thống những vệ tinh kia mới tìm được ngươi trong thời gian ngắn.