Chương 31: Loạn chiến (3)

Terran - Tranh Bá Vũ Trụ

Chương 31: Loạn chiến (3)

Tầm mắt cua bình thường có hạn, tốc độc chậm, khó có thể đuổi bắt mục tiêu sống. Khác với cua bình thường, cua biến dị có thị giác, thính giác, khứu giác đều không yếu. Chúng có thể nhanh chóng tiêu diệt bất cứ mục tiêu sống nào.

Cua biến dị cấp 2 càng là một loại biến thái. Thân thể to lớn nổi bật giữa đám cua biến dị loại 1, nhưng tốc độ của nó lại không chậm chút nào.

Lợi dụng lúc ba người còn lại dẫn dụ bầy cua, gã đầu trọc lao gần tới một con cua biến dị cấp 2. Trong nháy mắt, kí hiệu YY trên tay trái gã hiện lên, một thanh đao đột ngột xuất hiện. Gã ta không hề suy nghĩ, nắm chặt thanh đao, chém thẳng tắp vào đầu con cua này.

Đối mặt với nguy hiểm, con cua biến dị cấp 2 này phản ứng rất nhanh, hai cái càng lóe lên, vững vàng kẹp chặt thanh đao của gã đầu trọc.

Trong lòng gã đầu trọc lập tức vui vẻ, gã liền dùng tay trái kéo thanh đao về phía sau. Đồng thời, một thanh đao khác chợt xuất hiện trong tay phải gã, như tia chớp, gã chém thẳng đầu cua biến dị.

Càng cua biến dị hơi buông lỏng, nó dường như do dự xem có nên buông thanh đao đang kẹp, đỡ lấy thanh đao đang chém tới hay không. Chính ở lúc nó đang do dự, nó mất đi thời cơ, thanh đao mới xuất hiện không chút lưu tình chém thẳng vào đầu nó.

Một đao toàn lực, gã đầu trọc cảm giác con cua biến dị sắp bị chẻ làm hai nửa.

Keng.

Lưỡi đao chém vào vỏ ngoài của cua biến dị, giống như chém vào tấm sắt, tia lửa văng khắp nơi, nhưng chỉ đi vào được khoảng một centimet.

- Đáng chết, tự nhiên lại cứng như vậy.

Đối mặt với uy hiếp của cái chết, cua biến dị bộc phát ra lực lượng to lớn nhất, càng nhỏ của nó giữ chặt thanh đao ban đầu, càng lớn trong chớp mắt xuất hiện trước người gã đầu trọc.

Gã đầu trọc cũng nhìn thấy quỹ đạo của cái càng lớn, song tốc độ của cái càng vẫn là quá nhanh!

Thân thể né về bên phải, cái càng lớn xẹt qua bên người, gã hung hăng bổ thanh đao trên tay phải về phía cái càng nhỏ.

Keng.

Con cua biến dị rốt cuộc buông ra thanh đao bên tay trái gã.

Gã đầu trọc như thể đã sớm đoán được tình huống này, gã phóng mạnh thanh đao bên tay phải về bên càng lớn. Hai chân gã giẫm mạnh một cái, lấy tốc độ nhanh nhất vượt qua cái càng nhỏ, tay trái chém thẳng vào vết thương mà thanh đao tay phải vừa chém lúc nãy.

Một tiếng "xuy" nhỏ nhẹ vang lên, thanh đao hoàn toàn đi vào, chọc thẳng vào não con cua biến dị.

Cua biến dị giống như điên rồi, thân thể nhanh chóng quay vòng, hai cái càng điên cuồng quét loạn khắp nơi.

Thấy cua biến dị điên cuồng, gã đầu trọc cũng không có biện pháp, thối lui về phía sau một khoảng cách.

Qua hai mươi giây sau, cua biến dị không còn điên cuồng, nó nằm ra mặt đất, không nhúc nhích.

Gã đầu trọc không dám bất cẩn, gã nhặt thanh đao bị ném ra, sau đó cẩn thận tiến lên.

-----

Nhìn người trước mặt, cô gái mặc áo choàng đen nhận ra ngay:

- Là cô!

Ánh mắt người bịt mặt đứng đối lập với cô lóe lên một tia không tên:

- Là tôi. Sao cô lại ở đây?

Hỏi xong, như hiểu ra điều gì, cô gái bịt mặt gật gù:

- Cô cũng tới làm nhiệm vụ?

Cô gái mặc áo choàng đen đáp:

- Tôi đang đợi cô.

Cô gái bịt mặt giật mình, trầm tư một lúc, hỏi:

- Cô làm sao biết tôi sẽ tới đây? Cô tới cản tôi sao?

Nhận ra mình nói hớ, cô gái mặc áo choàng đen bình tĩnh che đậy:

- Không chỉ có cô, bất cứ ai đến đây, tôi cũng sẽ ra sức ngăn cản. Trước kia tôi nợ hắn một mạng, lần này tôi đến trả lại cho hắn.

Cô gái bịt mặt nghe vậy liền khoát tay, rồi cô bật cười, tiếng cười như chuông bạc:

- Cô? Cô nợ hắn một mạng? Tôi có nghe nhầm không vậy? Cô lừa ai đó. Theo tôi biết, cô làm gì quen hắn.

Cô gái mặc áo choàng đen khẽ rên nhẹ:

- Từ trước tận thế cô có quen biết tôi sao? Dẫu là từ lúc tận thế, cô theo tôi 24/24 sao.

Cô gái bịt mặt gật đầu:

- Đúng là trước kia tôi không quen biết gì cô. Từ sau tận thế tôi cũng không có gặp cô bao nhiêu lần, nói chi là theo cô 24/24.

Sau đó giọng cô gái bịt mặt trở nên không chắc chắn:

- Nhưng hình như cô cũng không quen biết gì hắn.

Cô gái mặc áo choàng đen dường như không còn kiên nhẫn, ngữ khí có chút không quen:

- Chuyện tôi có quen biết hắn hay không làm chuyện của tôi, chuyện của tôi thì cô làm sao mà biết được?

- Hay là cô có âm mưu gì?

Cô gái bịt mặt bĩu môi:

- Cô tính đuổi mọi người đi bằng cái cớ này, rồi nuốt riêng nhiệm vụ phải không?

Coi sự trêu chọc kia như gió thoảng, cô gái mặc áo choàng đen hừ lạnh:

- Hừ! Coi như là tôi cũng muốn thử xem bản lĩnh của cô đi.

- Thật sự phải đánh sao?

Ấn tượng của cô gái bịt mặt với cô gái mặc áo choàng đen rất tốt, họ đã từng chạm mặt vài lần. Những lần ấy cũng không có xung đột gì.

Cô gái mặc áo choàng đen nói thêm:

- Nếu tôi thua, cô có quyền làm gì cô muốn, tôi sẽ không ngăn cản.

- Được rồi. Cô có lý do của cô, tôi có lý do của tôi. Nếu như dùng lời nói không được…

Cô gái bịt mặt có chút bất đắc dĩ:

- Vậy thì đánh đi!

Khi lời nói cuối cùng vừa dứt, cô gái bịt mặt như trở thành người khác, khí thế chợt trở nên lẫm liệt, hung tợn. Cô nhìn chằm chằm vào cô gái mặc áo choàng đen.

Cô gái mặc áo choàng đen gật nhẹ đầu:

- Cô lại tiến bộ.

Vẫn chưa dứt lời thì cô gái mặc áo choàng đen đã cất bước.

Cô gái bịt mặt cảm thấy mắt hoa lên, bóng người cô gái mặc áo choàng đen đã biến mất. Cùng lúc đó, một nắm đấm đột nhiên xuất hiện trước mặt cô.

Con ngươi cô gái bịt mặt co lại, cô thấy quanh nắm đấm của cô gái mặc áo choàng đen có những gợn sóng lờ mờ. Cô gái bịt mặt liền biết nó rất lợi hại, nắm đấm của cô gái mặc áo choàng đen chấn động dữ dội mới có thể làm không khí xuất hiện những gợn sóng như vậy.

Phù.

Cô gái bịt mặt hít sâu, thân hình lùi về sau ba bước.

Rầm.

Chân phải cô giẫm mạnh lên mặt đất, thân hình ngừng lại, mượn lực này vặn eo tung quyền.

Ầm!

Hai nắm đấm va chạm vào nhau, cô gái bịt mặt cảm thấy tay phải tê dại một lúc.

"Sức mạnh lớn thật!" – Cô gái bịt mặt nghĩ.

Đây không phải là sức mạnh cơ bắp, mà là sức bộc phát nhờ chấn động mãnh liệt.

Muốn bộc phát được lực lượng không tên kinh người như vậy bằng chấn động nhỏ thế này, quả thật phải luyện tập sử dụng quyền thuần thục mới có thể.

"Sức mạnh thật kinh khủng." – Trong mắt cô gái mặc áo choàng đen như có ngọn lửa bốc lên.

Cô gái mặc áo choàng đen đột nhiên giẫm chân, thân hình lao tới như chớp giật, lại tung ra một quyền.

Cô gái bịt mặt gầm lên, cũng tiến tới, tung ra một quyền.

Hai nắm đấm lại chạm vào nhau.

Ầm ầm ầm!

Nắm đấm của hai người dày như mưa rơi, thỉnh thoảng lại va chạm trong không khí, lực lượng không tên bắn ra bốn phía.

Cô gái bịt mặt nhanh chóng cảm thấy không ổn, cứ mỗi quyền, nắm đấm của cô lại dần tê dại, đánh liên tục mấy chục quyền, nắm đấm của cô gần như đã mất cảm giác. Quyền lại có thể dùng như vậy! Cô gái bịt mặt rất kinh ngạc, phạm vi chấn động của lực lượng không tên trong quyền của cô gái mặc áo choàng đen nhỏ hơn trong quyền của cô rất nhiều, sức mạnh cũng nhỏ hơn nhưng thời gian phát lực cũng ngắn hơn.

Hiển nhiên cô gái mặc áo choàng đen hòa quyện phong cách riêng của mình vào quyền.

- Quyền của cô chỉ đến thế này thôi sao? Nếu vậy cô nên lấy lực lượng thức tỉnh của mình ra đi.

Cô gái mặc áo choàng đen chủ động lùi lại, kéo giãn khoảng cách, đột nhiên lên tiếng.

Cô gái bịt mặt nghe được câu này, nắm đấm không khỏi nắm chặt, nói:

- Bị nhìn thấu rồi! Vậy cô hãy nếm thử sát chiêu của tôi!

- Sát chiêu...

Cô gái mặc áo choàng đen hơi kinh ngạc, sáng mắt lên.

Chân trái cô gái bịt mặt bước mạnh về phía trước, tay phải đã vận sức nhanh chóng tung quyền!

Một tia chớp màu bạc chói mắt xẹt qua tầm mắt.

Cô gái mặc áo choàng đen cảm thấy trước mắt đột nhiên sáng rực, trong lòng cả kinh, vội vàng đưa hai tay chắn trước người, lực lượng không tên trào ra, hình thành tấm chắn.

Lúc này, nắm đấm của cô gái bịt mặt đã tới, một luồng sức mạnh kinh người đánh vào hai tay của cô gái mặc áo choàng đen.

Ầm!

Hai tay vừa giương lên bị đánh bạt, khăn trùm đầu của cô gái mặc áo choàng đen bị hất tung, cô cũng phải lùi lại năm bước, sau đó mới dừng lại được.

Sau khi những sợi tóc rối được vung ra sau đầu, khuôn mặt cô gái mặc áo choàng đen hiện ra. Thoạt nhìn, đây là một khuôn mặt trái xoan, nhìn khá xinh xắn, có nét ngây thơ.

Khuôn mặt này giống hệt như của… Triệu Mộng Uyên. Cô ta là Triệu Mộng Uyên?

Cô gái bịt mặt chăm chú nhìn Triệu Mộng Uyên, đây là lần đầu tiên có người đỡ được Sát Quyền của cô. Tốc độ của Sát Quyền có thể nói là đã đạt đến cực hạn, ngay cả cô cũng khó có thể nhìn rõ nó, nhưng không ngờ Triệu Mộng Uyên lại đỡ được.

Phù, Triệu Mộng Uyên thở ra một hơi.

- Sát chiêu thật là lợi hại, tên nó là gì?

Ánh mắt Triệu Mộng Uyên không giấu được tò mò.

- Sát Quyền.

Cô gái bịt mặt cũng bội phục nhìn Triệu Mộng Uyên.

- Sát Quyền của cô rất mạnh, đáng tiếc là tôi không quen dùng quyền. Nếu không, có lẽ lúc này hai chúng ta đang so đấu Sát Quyền cũng nên.

Triệu Mộng Uyên thản nhiên nói.

Cô gái bịt mặt hừ lạnh:

- Tiếc là lần này không phải chúng ta tỷ thí một cách đơn thuần. Cô phải chuẩn bị sẵn sàng, tôi sẽ dốc toàn lực.

Khí thế của cô gái bịt mặt đột nhiên tăng mạnh. Khí thế cường đại ập về phía Triệu Mộng Uyên như thủy triều.

"Mạnh thật!" – Triệu Mộng Uyên thầm nói.