Chương 86: Tả Cung Tần

Tây Sơn Hoàng Triều

Chương 86: Tả Cung Tần

Chương 86: Tả Cung Tần

Tả Cung Tần Trần Thị Đang nhìn về phía Đặng Trần Thường. Con người này đã được nàng âm thầm quan sát đã lâu. Đặng Trần Thường có trí tuệ, có tài năng, có dã tâm nhưng cái y còn thiếu đó là vận khí, là thiên thời những thứ này thuộc về yếu tố không thể khống chế. Trần Thị Đang rất thích người có dã tâm, người có dã tâm mới có thể cam nguyện cho nàng khống chế, mới có thể vì nàng ra sức.

Trần Thị Đang là người vợ thứ hai của Nguyễn Ánh sau Vương hậu Tống Thị Lan, nàng theo Nguyễn Ánh từ thuở hàn vi, cùng chịu qua cực khổ cho đến bây giờ, chính vì vậy ở trong lòng Nguyễn Ánh, nàng có một vị trí rất quan trọng không thể thay thế.

Vương hậu Tống Thị Lan là người hiền lành phúc hậu, nàng là một người vợ an phận thủ thường, thích một cuộc sống bình yên không tranh với đời nhưng Tả Cung Tần Trần Thị Đang thì ngược lại, nàng rất thông minh và có dã tâm, mặc dù được Nguyễn Ánh sủng ái nhưng đối với nàng như thế là chưa đủ. Trước kia vì bó buộc đối với danh phận thứ phi, đồng thời quân Nguyễn khi ấy còn gặp nhiều khó khăn, nàng còn ẩn nhẫn nhưng ngày nay khi đã có một đứa con trai là Nguyễn Phúc Đảm, nàng muốn tranh một chuyến cho con của nàng.

Ở trong suy nghĩ của Trần Thị Đang, vô dụng nhất chính là người không biết đấu tranh cho lợi ích của chính mình.

"Ngựa tốt thì bị người cưỡi, người hiền thì bị người lấn."

Câu nói này chính là cha nàng nói cho nàng, nó luôn là câu nói khắc ghi trong tâm khảm của nàng, nếu không như vậy thì thử hỏi ở trên đời này có người mẹ ruột nào nhẫn tâm đem đứa con còn nhỏ xíu của mình cho người khác làm con thừa tự, nàng còn hạ ngoan tâm viết giấy nhường con rõ ràng cho Vương hậu Tống Thị Lan.

Tả Cung Tần Trần Thị Đang cũng không đi vòng vo, nàng thẳng thắng hỏi Đặng Trần Thường:

- Tiên sinh có muốn trở thành một người có công tòng long hay không?

Đặng Trần Thường nghe thấy Trần Thị Đang hỏi ra một câu như vậy chẳng khét nào nghe sấm đánh bên tai, hắn mở to mắt nhìn về phía Trần Thị Đang với vẻ mặt không dám tin.

Đối với biểu hiện kinh sợ này của Đặng Trần Thường, Tả Cung Tần Trần Thị Đang không lấy làm lạ, lời cần hỏi, nàng đã hỏi xong, đôi mắt phượng khẽ nhắm lại chờ đợi câu trả lời từ Đặng Trần Thường. Trần Thị Đang không nóng vội mà để cho Đặng Trần Thường có chút thời gian cân nhắc suy nghĩ, một bộ đã tính toán vững vàng ăn chắc, nàng đã bỏ công theo dõi y một khoảng thời gian khá lâu, tình cảnh của Đặng Trần Thường hiện tại dường như là đã bị dồn đến đường cùng.

Đặng Trần Thường là một cô thần, nhưng mà lúc này ngay cả Nguyễn Ánh cũng đã bỏ rơi y thì kết cục của y chỉ có một con đường chết, đau đớn hơn nữa là tình cảnh của y lại giống như một người đang chết đuối, cứ cố gắng dãy dụa như thế nào giữa dòng nước xiết như thế nào đi chăng nữa thì cuối cùng cũng sẽ chìm xuống dưới đáy sông khi đến lúc kiệt sức.

Trần Thị Đang lựa chọn rất đúng thời cơ, nàng lựa đúng ngay lúc Đặng Trần Thường đang vì sinh tồn giãy dụa mà chìa ra một cành cây. Đặng Trần Thường nếu không muốn chết thì chỉ có thể bám lên cành cây này.

Sau phút giây kinh sợ qua đi, Đặng Trần Thường cẩn thận suy nghĩ lời Trần Thị Đang nói, muốn có công tòng long thì trước tiên phải khiến cho Nguyễn Phúc Đảm biến thành ấu long mà hiện giờ Nguyễn Phúc Cảnh đang vững vàng ngồi trên ngôi vị thái tử. Nguyễn Phúc Đảm hiện tại đã được Vương hậu Tống Thị Lan nhận làm con thừa tự có giấy tờ hẳn hoi, muốn Nguyễn Phúc Đảm trở thành ấu long chỉ trừ phi... trừ phi Nguyễn Phúc Cảnh chết.

-Khá lắm! Người phụ nữ này hóa ra đã có âm mưu từ lâu!


Đặng Trần Thường nghĩ thầm đến chỗ mấu chốt, sắc mặt bỗng dưng tái mét, y đã hiểu rõ nàng tìm đến y, muốn y đầu nhập dưới trướng của nàng là vì điều gì, mồ hôi lạnh từ trên người Đặng Trần Thường không ngừng tuôn ra như suối.

Mưu sát thái tử, đây là một chuyện kinh thiên, Đặng Trần Thường đặt tay lên ngực tự hỏi, bản thân y đã phải lưu lạc đến mức này ư.

Đặng Trần Thường liếc nhìn vẻ ung dung bình tĩnh của Tả Cung Tần Trần Thị Đang, y biết rằng nếu mình dám nói một chữ "không" thì sợ rằng mình sẽ không sống được quá lâu, ngẫm nghĩ lại nếu như không có chuyện này thì trước sau gì y cũng sẽ chết chỉ khác là chết từ từ. Lùi lại là chắc chắn cầm lấy cái chết, tiến lên tuy rằng cũng thập tử nhất sinh nhưng ít nhất vẫn còn có một thành hy vọng.

Ở sâu tận trong tâm can của Đặng Trần Thường cũng không hy vọng mình sẽ chết một cách vô danh như vậy để rồi khiến cho những kẻ thù không đội trời chung như Ngô Thì Nhậm, Đặng Đức Siêu có thể thoải mái cười nhạo y mà có lẽ đến cả tư cách để cho bọn họ cười nhạo y cũng không có. Ngô Thì Nhậm và Đặng Đức Siêu chắc gì đã để mắt đến y, chỉ là Đặng Trần Thường tự đề cao mình.

Đặng Trần Thường đứng lặng người đấu tranh tư tưởng, hai mắt của y long lên sòng sọc như bị tẩu hỏa nhập ma. Lát sau, Đặng Trần Thường dường như đã hạ quyết tâm, y quỳ xuống dập đầu:

-Vi thần xin nguyện vì Tả Cung Tần ra sức, cúc cung tận tụy đến chết mới thôi!

Tả Cung Tần Trần Thị Đang nở một nụ cười, nàng rất hài lòng vơi câu trả lời của Đặng Trần Thường hay nói cách khác là nàng rất hài lòng với sự tính toán của mình.

Nàng hoàn toàn không sợ Đặng Trần Thường ứng phó giả dối hoặc là đem chuyện này tung ra ngoài, bởi vì từ trước đến nay nàng ẩn nhẫn rất tốt, chỉ ở trong bóng tối âm thầm thu mua lòng người mà mỗi lần đều là người khác thay mặt nàng đứng ra, nàng chỉ là núp ở sau lưng điều khiển bố cục, không một người nào có thể biết được bộ mặt thật sự của Tả Cung Tần Trần Thị Đang là như thế nào, ngay cả Nguyễn Ánh chồng nàng cũng vậy.

Người đời chỉ có thể nhìn thấy được bộ mặt mà Trần Thị Đang muốn cho họ nhìn thấy, một Tả Cung Tần hiền thục hiểu chuyện, tần tảo, chịu khổ, hết mực vì chồng.

Vốn dĩ, Trần Thị Đang không muốn đích thân đi gặp Đặng Trần Thường nhưng ở trong kế hoạch của nàng, Đặng Trần Thường là một mắt xích đột phá quá quan trọng, hơn nữa Đặng Trần Thường lại là một kẻ có tính cách thâm trầm đa nghi, nếu nàng không đích thân gặp mặt y thì chắc chắn không thể hướng cho Đặng Trần Thường quy tâm.

Có được sự quy thuận của Đặng Trần Thường, Tả Cung Tần Trần Thị Đang hài lòng mang theo người rời đi, tiếp tục trở về đóng vai hiền phi của nàng, mặc dù Trần Thị Đang không có mở miệng giao bất cứ nhiệm vụ cụ thể nào cho Đặng Trần Thường nhưng nàng biết với trí thông minh của mình, Đặng Trần Thường sẽ biết được y phải làm như thế nào, điều mà nàng cần làm lúc này là trở về an tâm chờ đợi kết quả, sau đó ở trong bóng tối giúp đỡ Đặng Trần Thường một tay.

Đặng Trần Thường trở về phủ Cơ Mật Viện, vô số suy nghĩ ở trong lòng y nổi lên đan xen ầm ầm như sóng dậy, y không hề cảm thấy hối hận vì lựa chọn ngả về phe Tả Cung Tần Trần Thị Đang, tất cả mọi người đều muốn dồn y vào chỗ chết thì y buộc lòng phải giết ra một đường sống cho mình. Đã là người thì có ai mà không muốn sống chỉ là sống như thế nào mà thôi, đối với Đặng Trần Thường thì những hư danh đó y không cần, chỉ có còn sống mới là chân lý, còn sống mới có thể có hết thảy, người chết rồi thì cái gì cũng không có sau vài năm rồi cũng hóa thành một đống cát vàng mà thôi.

Đặng Trần Thường quyết định đã không làm thì thôi, đã làm là phải triệt để, muốn thành công giết ra một con đường sống thì phải khiến cho Nguyễn Phúc Đảm hóa thành ấu long, còn nếu không tất cả chỉ là nói suông mà thôi, muốn như vậy thì thái tử Nguyễn Phúc Cảnh phải chết.

Thái tử Nguyễn Phúc Cảnh chết thì hoàng tử Nguyễn Phúc Đảm sẽ tự nhiên trở thành người thay thế, Tả Cung Tần Trần Thị Đang đã bố cục và tạo sẵn đại thế cho Nguyễn Phúc Đảm rất tốt, chỉ đợi Đặng Trần Thường thành công. Giết hại một vị thái tử, đối với người khác thì sẽ rất khó khăn nhưng đối với Đặng Trần Thường thì chỉ cần tỉ mỉ mưu đồ tốt một chút thì tỷ lệ thành công vẫn tương đối cao, nhất là khi có Tả Cung Tần Trần Thị Đang ở trong bóng tối tương trợ....