Chương 295: Chuyện Công Ty

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 295: Chuyện Công Ty

Hà My tên đầy đủ là Trần Nguyễn Hà My, năm nay 24 tuổi.


Trong mắt Minh thì cô bé này không tệ lắm hơn nữa còn là người Thừa Thiên Thành, cái giọng Thừa Thiên không lẫn vào đâu được, cho dù cô bé này đã cố nói giọng Bắc thì vẫn cứ làm Minh cảm thấy hay hay.


Ngoại trừ chất giọng đặc biệt ra thì Hà My còn tương đối xinh đẹp, cái này cũng không phải nói nhiều dù sao Minh chọn nữ thư ký nhất định cũng phải xem mặt, năng lực ngang nhau, thì dung mạo chắc chắn là ưu thế, mà năng lực có chênh lệch thì dung mạo vẫn cứ là ưu thế, chỉ cần không chênh lệch quá nhiều là được.


Minh đối với thư ký cũng không có yêu cầu quá nghiêm khắc, nàng còn trẻ, ở độ tuổi của nàng kiếp trước Minh còn phải chạy theo dài dài, phải biết Hà My tốt nghiệp bằng giỏi của Đại Học Hà Thành khoa Quản Trị Văn Phòng.


Chỉ bằng điểm này, Minh kiếp trước còn phải chạy dài hơn nữa Hà My còn có thể đọc thông viết thạo tiếng Anh, đây cũng là một ưu thế không thể bỏ qua.


Tổng hợp chung lại mà nói, Minh ưng ý cô thư ký này, cũng không cảm thấy mình cần thêm thư ký, phải biết con gái Thừa Thiên vốn luôn làm Minh yên tâm, cái mảnh đất này tạo nên những con người đậm chất Thừa Thiên, cần cù – chịu khó – thật thà – cẩn thận, với một người như Minh bản thân hắn cũng khó đòi hỏi gì hơn ở Hà My.


Chỉ có một điểm mà Hà My không làm được đấy chính là chăm lo cho sinh hoạt cá nhân của Minh.


Điểm này trước kia Minh không nghĩ đến bởi hắn cảm thấy không cần thiết nhưng từ sau cuộc nói chuyện với chị Linh thì khác, hắn thay đổi suy nghĩ.


Chị Linh nói đúng, hắn cần sắp xếp một công việc cho Thanh.


Mà sắp xếp công việc cho Thanh thì hắn chỉ có thể nghĩ đến thư ký, cho dù năng lực của Thanh không thể so với My thì cũng không phải vấn đề, làm thư ký thật ra đôi khi không phải xem ai năng lực mạnh hơn ai mà phải xem ai làm cấp trên hài lòng hơn ai.


Minh cảm thấy, hắn thiếu một người có thể vì hắn chăm lo vấn đề sinh hoạt cá nhân.


Tất nhiên hiện tại nếu nhìn vào quy mô của Lotus thì Minh cũng không cần lắm nhưng phải biết Thanh hiện tại cũng chỉ mới lớp 10 mà thôi đồng thời Lotus sẽ không chỉ dừng lại ở quy mô thế này.


Đợi đến lúc Minh cần một người giúp hắn chăm lo vấn đề sinh hoạt, thậm chí cần một thư ký lên thời gian biểu cho hắn, vậy lúc đó biết tìm ai?.


Không phải là không tìm được người nhưng mà còn ai có thể tốt hơn Thanh lại là một chuyện khác.

Bởi vậy, Minh quyết định dẫn Thanh đến công ty.


Thanh không giống Hương, trong mắt Minh nàng có đi học hay không thật ra không quá quan trọng, thành tích học tập có tốt hay không cũng không quan trọng.


Trong xã hội này là vậy, nhiều người thật ra rất khó bứt lên.


Thanh không phải là Dương, người ta là siêu nhân, trên con đường học thuật chuyên nghiệp thì Dương đi rất xa.


Còn Thanh, Minh thật ra biết được lộ tuyến sau này của nàng, dù sao cũng coi như là bạn bè cấp 3 với nhau, bản thân Thanh thi vào một trường đại học cũng không tốt lắm, cứ thế học hết 4 năm đại học sau khi ra trường liền về nhà tiếp quản cửa hàng điện thoại của cha mẹ sau đó... Minh cũng không biết nhiều hơn.


Tuy vậy Thanh chỉ là một cô gái bình thường, đại khái cũng sẽ khó có đại sự kiện gì đáng nói, ví như rất khó để nàng đột nhiên thành tỷ phú nhưng cũng rất khó để nàng rơi vào tình trạng nghèo đói, cuộc sống của nàng trong tương lai có thể nói là yên bình thậm chí cuộc sống như nàng là thứ mà rất nhiều cô gái mơ ước, dù sao không phải cô gái nào cũng được cha mẹ cho nhà, cho xe, cho cả một cửa tiệm bán điện thoại nằm ở mặt đường Giảng Võ.


Bằng vào ba điểm này, nếu Thanh không cố tình phá thì đã đủ cho nàng sống cả đời rồi, bởi vậy với Thanh mà nói học hành thật ra không phải ưu tiên hàng đầu của nàng.


Nàng lười học cũng thế, chăm học thì cũng thế bởi kể cả nàng chăm học, nàng có điểm đại học cao hơn, vào được trường đại học tốt hơn thì sau khi ra trường đại khái cũng sẽ về lại đường cũ, dù sao kể cả thủ khoa sau khi tốt nghiệp nhiều khi cũng không tốt lắm, có mấy sinh viên đại học sẽ không đỏ mắt với Thanh đây?.


Hiện tại, Minh kéo Thanh về làm việc cho mình, trong lòng cũng không lo nghĩ ảnh hưởng đến việc học của nàng đồng thời có thể dạy nàng càng nhiều, để nàng học càng nhiều, những thứ mái trường không bao giờ dạy nàng hơn nữa Minh không cảm thấy tương lai Thanh ở cùng với hắn sẽ kém hơn tương lai ban đầu của nàng.


Dù sao Minh cảm thấy hắn có kém đi chăng nữa hay cho dù vì nhiều lý do trong tương lai mà hai người không thể đi đến cuối đường đi chăng nữa, hắn hiển nhiên có thể cho Thanh càng nhiều, nhiều hơn cha mẹ nàng cho nàng nhiều.


_ _ _ _ _ _



"My này, đây là Thanh, em gái của bạn tôi, em ấy mới là sinh viên năm nhất thôi, cô giúp tôi kèm cặp em ấy, tạm thời coi như trợ lý của tôi đi ".


Lên công ty, Minh liền trở thành một Minh không giống suy nghĩ của Thanh, hắn càng thêm già rặn thậm chí càng thêm lạnh lùng, như một Minh hoàn toàn khác, thật sự không giống bạn trai nàng trên lớp.


Trong phút chốc, Thanh có cảm giác Minh... như già thêm cả chục tuổi.


Hà My nhìn Thanh, trong đầu không hiểu ra sao nhưng mà sếp đã nói, nàng cũng không cần hiểu làm gì.


Hà My nào cần trợ lý dù sao công việc ở Lotus thật ra rất nhàn nhưng mà sếp nói vậy, nàng không cần cùng thành cần.


"Chào em, chị tên My, sau này có gì cần giúp đỡ hay cái gì không hiểu em cứ hỏi chị ".


Hà My lúc này cũng không khỏi đánh giá Thanh trong bộ OL, cho dù là My cũng thấy hai mắt toả sáng.


Cũng không phải nàng ghen tỵ với sắc đẹp của Thanh, nàng không thua kém Thanh, chỉ là bộ OL kia cho nàng cảm giác rất có ý vị, chí ít hơn bộ đồ hiện tại của nàng.


"Dạ, em chào chị ạ, em là Thanh, sau này còn cần chị giúp đỡ nhiều hơn ".


Thế là dưới sự quan sát của Minh, hai nữ gặp nhau, sau đó My liền dẫn Thanh đi làm quen một chút công việc.


Để My đi hướng dẫn cho Thanh, Minh hiển nhiên tương đối an tâm bởi vậy hắn không nghĩ nhiều nữa, bắt đầu mở Laptop ra làm việc.


Hắn cũng không công khai mối quan hệ của hắn cùng Thanh, cũng không phải là hắn không muốn mà là Thanh không muốn, nàng xin hắn che đậy việc này hộ nàng, với việc này Minh hiển nhiên hiểu.


Thanh là nghiêm túc muốn làm việc, nghiêm túc muốn học tập, nếu nhân viên công ty biết Thanh rất có thể là bà chủ tương lai thì bọn họ có thể đối xử với nàng như bình thường sao?, có thể nói chuyện với nàng như bình thường sao?.


Lúc đó chỉ sợ Thanh cũng chẳng học được cái gì.


Giải quyết xong việc của Thanh, Minh mới cảm thấy nhẹ cả người sau đó bắt đầu vùi đầu vào công việc.


Khoảng 3h chiều hắn mở cuộc họp trong công ty bởi vậy sáng nay Minh thật ra phải làm khá nhiều việc, chủ yếu liên quan đến Lotus Chat cùng NTVV.


Lotus Chat cần đẩy ra tính năng mới mà NTVV hiển nhiên cũng cần tính năng mới.


Tính ra mà nói, NTVV mới đẩy ra 5 ngày nhưng mà cũng đến lúc đẩy ra tính năng mới rồi, chỉ có như vậy mới có thể khiến NTVV càng tiến thêm một bước.


Trải qua 5 ngày, NTVV đã nổi khắp toàn Đại Nam tuy nhiên còn chưa đạt đến độ cao Minh mong muốn.


Độ nổi tiếng của NTVV còn chưa đủ, điều quan trọng là có thể khiến bao nhiêu người chơi nó, trầm mê trong nó.


Ví như ở kiếp trước của Minh, NTVV thật ra cũng không nóng nảy cho lắm, thay vì đó thiên hạ thuộc về Võ Lâm Truyền Kỳ.


Võ Lâm Truyền Kỳ nổi khắp cả nước, ngay cả một người không chơi như Minh cũng biết nó nổi, cũng nghe hiểu một số thuật ngữ ví dụ như 'đồ sát' – 'Tống – Kim' – 'Dã Tẩu'...


Vấn đề là Minh vẫn không chơi Võ Lâm Truyền Kỳ cho dù nó có nổi đi chăng nữa.


Hiện tại cũng là như thế, NTVV rất nổi nhưng có một số người vẫn sẽ không chơi nhưng mà NTVV có một ưu thế vượt xa Võ Lâm Truyền Kỳ, NTVV là web game, là một tựa game ai cũng có thể chơi, sức lan toả của nó tuyệt không thua kém Võ Lâm Truyền Kỳ đồng thời khả năng hấp dẫn người chơi nó cũng sẽ cao hơn Võ Lâm Truyền Kỳ nhiều.


Tất nhiên NTVV không phải là vô địch, trong mắt Minh nó vô địch đơn giản bởi vì hiện tại ở Đại Nam chẳng có game nào có thể mang ra được, con người đối với tựa game như NTVV còn cực kỳ xa lạ mới dẫn đến việc nó nóng đến mức này có điều cho dù thế nào thì Minh vẫn tin tưởng NTVV ít nhất còn có thể tranh thủ cho Minh thời gian vài tháng, đến khi Mu Truyền Kỳ cùng Boom Online triệt để có chỗ đứng ở Đại Nam thì NTVV coi như hết nhiệm vụ.


Về phần Lotus Chat.


Minh thật ra cực kỳ quan tâm Lotus Chat, trong mắt hắn Lotus Chat quan trọng hơn xa Trà Đá.


Trà Đá nguyên bản là Minh học từ Tiebar mà nói thẳng ra Tierba phát triển hết cỡ cũng chỉ là Tierba.


Lotus Chat có tương lai rộng lớn hơn Trà Đá nhiều lắm.


Bởi vậy nhất định phải đổi mới, nhất định phải kéo khoảng cách càng ngày càng xa với Yahoo.



Trong lúc làm việc, thời gian trôi qua thật sự rất nhanh, thoáng một cái đã đến giữa trưa.


Đồng hồ sinh học của Minh rất tốt, cứ đến tầm này hắn liền đói, mà đã đói thì Minh hiển nhiên không muốn cơ thể mình chịu khổ, đói là phải ăn.


"Hai chị em thế nào rồi? ".


Minh chủ động ra khỏi phòng làm việc của mình, tiến đến chỗ của My và Thanh.

"Sếp, sếp đi ăn trưa ạ ".


My chủ động đứng dậy tươi cười chào hỏi Minh còn Thanh rõ ràng... vẫn không quen lắm, phải đợi My chủ động thì Thanh mới như được nhắc, mới cúi đầu chào Minh.


Minh cũng cười mà nói.


"Ừ tôi đi ăn trưa ".


"Hai chị em cũng nghỉ sớm rồi đi ăn trưa đi ".


"Đúng rồi, công việc thế nào rồi? ".


Minh lại một lần nữa hỏi lại câu này, My liền phải hiểu đây không phải là câu hỏi khách sáo.


Thật ra My rất muốn nói... Thanh không được.


Theo Minh cùng Thanh nói chuyện khi trước, hai người đã bàn tốt, hiện tại Thanh là sinh viên năm nhất của Đại Học Du Lịch.


Ngôi trường cũ của Minh kiếp trước là cao đẳng, hiện tại cũng đã lên đại học rồi, tất nhiên đây không phải vấn đề quan trọng, vấn đề quan trọng là cái trường này thì liên quan gì đến công việc hiện tại của Thanh?.


Bởi vậy, My cảm thấy Thanh có rất nhiều điểm không tốt.


Nàng gõ chữ khá chậm, World, Power Point hay Excel cũng gần như không biết gì, ngoại ngữ cũng không giỏi hay nói thẳng ra ngoại ngữ của Thanh còn dừng ở trình độ cố gắng đọc hiểu sách giáo khoa viết gì thậm chí đến cả ăn nói Thanh cũng khá rụt rẻ.


Tổng hợp lại, My rất khó khen Thanh nhưng mà tính cách của My vốn tốt hơn nữa nàng sau khi cảm nhận năng lực của Thanh không đủ thì càng tin tưởng việc Thanh đi 'cửa sau'.


Mà đã là cửa sau, nàng cảm thấy cũng không thể trước mặt sếp phê bình Thanh chứ?, hơn nữa Thanh năm nay mới sinh viên năm nhất, My... cũng cảm thấy Thanh không phải là không thể đào tạo.


"Thanh rất thông minh sếp ạ, em ấy học nhanh lắm ".


My nói xong câu này, Minh liền hơi nhìn Thanh, chỉ thấy nàng mím môi, khuôn mặt đỏ chín.


Minh chỉ cười, hắn há không biết năng lực của Thanh?.


Cũng không thể trách Thanh, thời đại này 90% dân số Đại Nam còn đang gõ chữ mổ cò, còn đang chỉ biết cầm máy tính nhân chia cộng trừ, mấy ai lại đụng sản phẩm của MS?.


Về phần ngoại ngữ cũng không cần nói, ngay cả Dương hiện tại cũng chỉ coi như miễn cưỡng đạt đến yêu cầu mà thôi huống gì Thanh?, đòi hỏi gì ở một học sinh vừa vào lớp 10 được hai tháng?.


"Được, vậy là tôi yên tâm rồi, hơn nữa My cũng không cần gấp, Thanh còn trẻ mà, hai chị em làm quen công việc là chính ".


"Thanh năm nay mới năm nhất, từ đây đến lúc tốt nghiệp, đến lúc vào làm ở Lotus chúng ta còn 3 năm nữa cơ mà, dục tốc bất đạt, hai chị em cứ nghỉ sớm đi ăn trưa đi ".



"Được rồi, thu dọn đồ đạc đi, trưa nay tôi mời ".


Nhìn Minh mỉm cười như vậy, My càng thêm giật mình sau đó mờ mịt nhìn Thanh.


Phải biết cả công ty này chỉ có duy nhất hai người có thể đi ăn cùng sếp.


Hoặc là sếp sẽ gọi đồ ăn, cả một đám người sẽ cùng ăn với nhau, còn ăn riêng... thì cũng chỉ có Hoàng Linh cùng Yến Nhi mà thôi.


My hiển nhiên cũng không cảm thấy Minh sẽ chủ động mời nàng đi ăn trưa dù sao nàng đã vào công ty cả tháng, còn chưa từng được Minh mời đi ăn riêng, việc này quá nửa ở Thanh.


Bằng một cử động nho nhỏ này của Minh, My cảm thấy... cũng phải nhìn lại em gái này một chút.