Chương 294: Thư Ký Mới Trong Bộ OL

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 294: Thư Ký Mới Trong Bộ OL

Minh không có thời gian, hắn cũng không thể không hướng về Thanh làm gì đó bởi vậy chỉ có thể chọn thời gian này.


Thời gian này hiển nhiên không phải tốt nhất bởi vì cả hai đứa đều ở trong trường mà tại trường THPT Cửa Bắc hay đại đa số trường cấp 3 trên địa bàn Hà Thành thì đều là nơi đi dễ khó về.

Đi dễ khó về ở đây chính là theo nghĩa đen, vào trường thì dễ, ra khỏi cổng trường mới khó.


Cũng may mấy tháng đi học Minh cũng không phải không làm được gì, hắn quen được một chú bảo vệ tên Tuấn, chính là cái chú bảo vệ cửa sau thời điểm những ngày đầu tiên Minh cùng Thanh đi chọn mua bánh cho Dương.


Minh kiếp trước học ở ngôi trường này suốt 3 năm, hắn hiểu làm thân được với bảo vệ tuyệt đối là một nước đi hay.

Làm thân với chú bảo vệ thật ra không khó, ví như đến trường thường xuyên đi cửa sau, thường xuyên chào hỏi đồng thời thỉnh thoảng lại cho chú Tuấn chút quà bánh cùng thuốc lá, thỉnh thoảng lại dành mấy phút ra nói chuyện, vậy hiển nhiên tính là thân quen rồi.


Tất nhiên quen chú Tuấn cũng không có nghĩa là Minh thích trốn học lúc nào thì trốn học, đây là không thể nào huống hồ hắn còn mang thêm Thanh.


Nhưng lần này trong tay Minh còn có giấy báo của nhà sách Sao Khuê, có con dấu của trường, có chữ ký của hiệu trưởng, như vậy thì có thể bắt đầu 'xin xỏ'.


Đại khái là hắn nói với chú Tuấn, hắn chuẩn bị đi Cao Ly 1 tuần mà chưa chuẩn bị gì cả, hắn đặc cách xin cô Cải cho về sớm chuẩn bị đồ đạc hơn nữa trong tay Minh quả thật còn có số cô Cải.


Tiếp theo lại năn nỉ chú Tuấn, dù sao chú Tuấn cũng biết Thanh là bạn gái hắn, cũng biết hắn chuẩn bị sang Cao Ly 1 tuần, thấy hắn nài nỉ để Thanh theo giúp hắn chuẩn bị chút đồ đạc... chú Tuấn cũng xuôi xuôi.


Một cửa này, rốt cuộc vẫn qua được rồi.


_ _ _ _ _


Minh hôm nay cũng không đi xe lên trường bởi vậy hắn cùng Thanh chỉ có thể bắt Taxi.


Trong lúc chờ xe đến, hai người ngồi tại trạm xe Bus, lúc này Minh nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Thanh, có chút cảm thấy buồn cười.


"Nghĩ gì đó? ".


Thanh bị hắn hỏi, vẻ mặt có chút ngốc mờ mịt nhìn hắn, nàng thật ra cũng không biết mình đang nghĩ gì nữa.


"Anh.. anh tính đưa em đi đâu thế? ".


Thanh không quá phản đối việc trốn học dù sao học sinh mà, đời học sinh ai chẳng có dăm lần trốn học?, nhất là đi cùng Minh thì nàng càng không phản đối... chỉ là nàng không biết Minh sẽ đưa nàng đi đâu mà thôi.


Minh đưa tay ra nhẹ ôm lấy eo nàng, động tác này Thanh rất quen thuộc, nàng chủ động dịch người một chút, để Minh ôm mình càng thoải mái, đầu nghiêng nghiêng dựa vào vai hắn, vẻ mặt vui vẻ thậm chí là hưởng thụ.


Ôm bạn gái trong ngực, Minh mới cừoi nói.


"Sáng nay lên công ty anh không? ".


Công ty của Minh hiển nhiên là Lotus, nơi này Thanh còn chưa từng đi qua.


Nàng biết bạn trai làm gì nhưng quả thật chưa đi qua Lotus bao giờ.


Hôm nay tự nhiên Minh muốn dẫn nàng lên Lotus, trống ngực của Thanh liền đập nhanh hơn nhiều lắm.


"Em... em đi được không? ".


Nghe nàng hỏi vậy, Minh chỉ cười không đáp, nhẹ đặt nụ hôn lên trán nàng sau đó một tay nhè nhẹ vuốt mái tóc dài đen nhánh của Thanh, hai người cứ thế đợi xe Taxi đến.


Taxi cũng không lập tức hướng đến Cao Ốc Kim Ngưu mà là đi qua Trần Quý Cáp, Minh còn phải thay đồi, điểm này Thanh cũng cực kỳ hiểu.


"Đi thay đồ đi cô bé ".


Nắm tay cùng Thanh vào nhà, Minh chỉ chỉ nàng rồi lại chỉ chỉ cầu thang.


Thanh nghe vậy cũng nhìn đồng phục của mình sau đó vội gật đầu, nàng cảm thấy lên công ty của Minh quả thật không nên mặc đồng phục.


"Em phải mặc gì ạ ".


Nàng đối với việc này căn bản không có kinh nghiệm gì.


Minh thì khác, trong đầu hiện ra một hình ảnh sau đó khoé miệng của hắn cong lên.


"Đứng im đó nhé, không được cử động ".


Thanh nghe vậy, vội đứng thẳng ở đó có điều theo ánh mắt của bạn trai nhìn chằm chằm mình, sắc mặt của Thanh càng ngày càng đỏ.


Minh lúc này tiến đến, chủ động dùng hai tay chạm vào vòng eo của Thanh sau đó đôi tay bắt đầu chuyển động, cứ như đang cảm nhận cái gì đó vậy.


Nói ra thì hình thể của Thanh rất tốt, không thể so với siêu mẫu nhưng mà trong mắt Minh cũng là tốt lắm rồi, phải biết Minh thật ra không thích xem siêu mẫu gì gì đó lắm, hắn vẫn thích người yêu có da có thịt một chút, hắn cũng không muốn đi ôm khúc gỗ.


Thanh so với Hương cũng không kém quá nhiều, bỏ qua yếu tố chênh lệch triều cao thì có lẽ nàng chỉ kém Hương một cái vòng 3 mà thôi, vòng 1 của nàng thậm chí còn phát triển hơn Hương nữa.


"Mặc OL đi, anh muốn xem ".


Thanh bị Minh sờ soạn một hồi, vẻ mặt vốn đã đỏ chín có điều nghe hắn nói vậy, đầu cô bé liền hiện dấu '?'.


OL là trang phục gì?.


Cái thuật ngữ này ở nhiều năm sau mới nổi, hiện tại Thanh cảm thấy không quen thuộc cũng là bình thường.


Nếu theo Minh nhớ không lầm, tại Việt Nam phải giai đoạn sau năm 2009 cái thuật ngữ này mới rộ lên, đấy còn phải nhờ bộ phim 'Cô Nàng Bất Đắc Dĩ' lôi nó ra ngoài.


Đương nhiên Thanh rất nhanh cũng hiểu, đồ OL là cái gì rồi.


Dù sao thuật ngữ này tuy chưa nổi nhưng muốn mua trang phục công sở ở Hà Thành cũng không thiếu chỗ mua.


Khoảng 9h30 phút sáng, Minh liền nhìn thấy một Thanh hoàn toàn khác.


Ánh mắt Minh một lần nữa sáng lên.


Thanh lúc này nhìn bạn trai, khuôn mặt nàng lại đỏ nhưng mà trong lòng lại vui vẻ không thôi.


Thật ra mà nói, để làm Minh vui vẻ bản thân Thanh có thể nỗ lực càng nhiều.


Ví dụ như trang phục chẳng hạn, Hương sẽ chọn trang phục nàng thích còn Thanh sẽ chủ động chọn trang phục mà Minh thích.


Bởi vậy Thanh hiện tại tuy ngại ngần nhưng trong nội tâm nàng quả thực cảm thấy vui vẻ bởi vì đã lâu lắm rồi nàng mới cảm nhận được ánh mắt này của Minh.


Vì thời gian eo hẹp, Minh cũng Thanh cũng không quá kén cá chọn canh nhưng mà bộ Ol này thực sự đẹp.


Thanh lúc này bên trong mặc sơ mi trắng cùng một áo khoác công sở mỏng màu đen, bên dưới là một chiếc váy công sở, dạng váy ngắn vừa đủ che đi phần đùi non của nàng.


Bộ quần áo này thậm chí không làm Thanh già đi mà càng làm chô cô gái này có vẻ càng thêm sức sống, càng thêm xinh đẹp.


"Đi, mình đi chọn một đôi cao gót cùng một đôi tất chân đi ".


Thanh nghe Minh nói vậy không khỏi lườm hắn, nàng lạ gì sở thích bạn trai.


Nhưng mà nàng rốt cuộc vẫn nhẹ gật đầu một cái, thế là không bao lâu sau, Thanh hoàn mỹ xuất hiện trước mặt Minh cùng một đôi tất chân màu đen, một đôi cao gót màu đen 5cm.


"Em đẹp quá, sao anh không nghĩ ra sáng kiến này sớm hơn nhỉ ".


Thanh lại lườm hắn, sắc mặt càng ngày càng hồng nhuận.


"Sao... sao tự nhiên anh lại muốn em mặc bộ đồ công sở này? ".


Thanh lúc này cũng không chịu được ánh mắt công kích của bạn trai, liền chủ động thay đổi chủ đề.


Minh cười cười lại đưa tay ra, Thanh hiểu ý cũng đưa tay, để hắn nắm bàn tay của mình, chậm rãi đi theo hắn ra nhà để xe.


Bộ trang phục này thật sự làm Thanh thấy ngại vô cùng nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc di chuyển của nàng.


Minh lên công ty hiển nhiên không gọi Taxi, hắn lái con Audi A4 của mình bởi vậy hắn có càng nhiều quyền tự chủ, chỉ cần tốc độ lái chậm một chút là có thể thoải mái ôm người đẹp trong lòng.


"Em có hứng thú vào công ty anh làm việc không? ".


Thanh nghe Minh hỏi vậy, lại lộ ra vẻ ngơ ngác.


Mắt của nàng mỗi khi trong trạng thái này đều mở lớn, nhìn cực kỳ thú vị.


"Em á... em sao được ".


"Có gì được với không được, anh cũng bằng tuổi em mà? ".


Thanh cảm thấy... nàng có thể so sánh với Mính sao?.


"Em cũng biết hiện tại công việc của anh càng ngày càng nhiều, quan trọng là anh lại không có mấy người tin tưởng được ".


"Tin tưởng ở đây là người hiểu ánh ấy, ở Lotus thậm chí còn không ai biết sau khi rời khỏi công ty anh là ai cơ ".


"Dù sao nhân viên của công ty hiện tại không ít người đã ngoài 30, nếu biết tuổi thật của anh không phải không tốt sao? ".


Thanh nghe vậy đương nhiên gật đầu, nàng cũng cảm thấy bạn trại mình phải giữ bí mật tuổi tác mới đúng dù sao bảo một ông chú ngoài 30 nghe lời thằng nhóc năm nay mới 15-16 thật sự có vấn đề.

"Nhưng mà... anh còn chị Hương mà, chị Hương giỏi hơn em nhiều ".

Minh nghe vậy cười yêu mà nói.

"Ngốc, em cũng đâu kém cô ấy đâu, không phải từ mấy năm trước em đã theo cha mẹ phụ buôn bán sao, ở mặt này Hương sao bằng em được? ".


"Với cả anh cũng không dám mang Hương vào công ty đâu, bố mẹ cô ý biết được không loạn mới lạ ".


"Em so với Hương mới càng tốt, ở điểm này em không cần lo lắng ".


Câu này Minh nói là nói từ phế phủ, ở điểm này Thanh tốt hơn Hương nhiều lắm.


Hương trong tương lai hiển nhiên cũng sẽ giúp đỡ Minh quản lý công việc của hắn nhưng người như Hương thật ra càng giỏi một mình đứng một phương mà không phải thư ký của Minh.


Thư ký không yêu cầu năng lực quá mạnh, cần là cần sự cẩn thận cùng với biết nghe lời sếp, dù sao thư ký thật ra đã gắn cả với yếu tố sinh hoạt của sếp, ở điểm này Thanh nhất định hơn Hương.


Đấy là chưa kể Minh biết... đừng để hắn ở gần Hương quá gần, ở gần nàng quá gần bản thân Minh mới không có tâm trạng làm việc.


"Vậy... vậy em phải làm gì? "


Thanh lúc này không nhịn được hỏi?.


"Làm thư ký cho anh, dù sao trong những người anh biết cũng chỉ có em là anh tin tưởng, cũng chỉ có em hiểu anh mà thôi, ngoài em ra anh cũng không biết nhờ ai ".


"Ở trên công ty anh cũng có thư ký nhưng cô ấy chỉ có thể bảo đảm yếu tố công việc, bước ra khỏi công ty thì cô ấy lại không thể làm được, mà một thư ký không thể giúp đỡ sếp cả trong và ngoài công ty thì chắc chắn không phải thư ký tốt ".


Câu này hiển nhiên cũng đúng hơn nữa năng lực của Hà My thật ra cũng rất tốt, nàng hoàn toàn có thể đáp ứng được yêu cầu của Minh nhưng ai bảo Minh cũng không quá tin tưởng nàng đây?.


"Em... em sợ em làm không tốt, ảnh hưởng đến anh ".


Thanh nói vậy nhưng mà trong lòng nàng... thật ra vui lắm.


Nàng hiện tại còn chưa nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy nếu như vậy há không phải nàng có càng nhiều thời gian ở bên Minh sao?, hơn nữa là chỉ có hai người?.


"Yên tâm, không phải lần trước anh đã nói rồi sao, không biết thì học ".


"Hiện tại em mới lớp 10 mà thôi, cũng không cần tự tạo áp lực cho mình ".


"Theo ý anh, mỗi tuần em trước hết dành ra ba ngày lên công ty, anh sẽ để thư ký My hướng dẫn em từng việc một, anh cũng sẽ sắp xếp bàn làm việc của em ngay gần phòng làm việc của anh, có gì đều có thể chủ động hỏi anh ".


"Hơn nữa cũng không cần sợ em làm không tốt hay ảnh hưởng gì đến công ty, dù sao ở đây có anh mà?, trời sập còn có anh đỡ, lo gì ".


Minh cười cười, hắn vừa nói vừa chủ động đánh xe sát lề đường sau đó thản nhiên nghiêng người hôn lên má Thanh một cái.


Nàng lại đỏ mặt bất quá miệng nàng tươi cười như hoa nở rộ.


"Vậy thật sự.. thật sự được không? ".


"Em làm không tốt cũng không cho ghét bỏ em nhé? "


Minh bật cười, lại xoa nhẹ tóc nàng mà nói.

"Trước hết em cũng biết lần này anh sang Cao Ly là làm việc của công ty, anh sang khoảng 1 tuần".


"Một tuần này em cứ thử làm ở Lotus được không, anh sẽ để thư ký My kèm cặp em, sau một tuần nếu không được chúng ta lại bàn lại? ".


Thanh nghe vậy cảm thấy nao nao bất quá trong lòng nàng hiện tại cũng không phải lo lắng mình có làm tốt không mà chính là phải cố gắng làm thật tốt bởi vì nàng... cũng không muốn mất cơ hội ở bên cạnh Minh.


Hơn nữa nàng nghe Minh nói vậy thật ra còn có chút vui vẻ.


Nàng nghĩ về chị Hương cùng Minh sang Cao Ly mà quên mất một việc, quên rằng Minh là đi công tác, là đi làm kinh tế còn chị Hương là sang trao đổi văn hoá.


Nàng cảm thấy... hai người tuy có thời gian ở bên nhau nhưng cũng sẽ không quá nhiều mới phải dù sao.. theo nhà trường nói thì chị Hương đi theo đoàn còn gì?.


Đáng tiếc Thanh cũng không biết, đến cả khách sạn ở bên kia Minh cũng đã đặt phòng xong, là phòng tổng thống, phòng cho hai người.


Về phần đi theo đoàn?, đoàn gì?, không tồn tại.