Chương 311: Dòng Chảy Thời Đại.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 311: Dòng Chảy Thời Đại.

Minh rời đi để lại không gian riêng cho mẹ hắn cùng Hương.


Mẹ hắn năm nay đã ngoài 40 tuổi nhưng hiển nhiên nhiều vấn đề không thể so sánh được với Hương, đây không phải là kinh nghiệm sống mà là có nhiều mặt ở xã hội này mẹ hắn thật sự còn chưa từng chạm đến.


Thời trẻ của mẹ hắn là thời kỳ nào?, là thời bao cấp, là thời đại của tem phiếu, là thời đại của đặt gạch xếp hàng, hiện tại đã không phải là thời đại của mẹ nữa rồi, là thời đại của những người trẻ tuổi, là thế giới của người trẻ tuổi.


Mẹ hắn... quả thật không theo kịp bước tiến của thời đại này bởi vậy một khi Minh để cho mẹ đi cùng Hương, thật ra Hương mới là người nắm quyền chủ đạo, tất nhiên tiền đề là Hương chủ động.


Hương hiển nhiên chủ động muốn làm thân với mẹ hắn, muốn tạo ấn tượng tốt với mẹ hắn, cái này cũng như việc Minh chủ động làm thân với cha mẹ Hương, muốn tạo ấn tượng tốt với cha mẹ nàng vậy.


Không có Minh đi cùng, Hương liền dẫn mẹ hắn đi Spa, đây cũng không phải chủ ý của nàng mà là của mẹ nàng.


Nữ nhân hay nam nhân thật ra khá giống nhau, nam nhân muốn kéo quan hệ hoặc là trên bàn nhậu hoặc là trên bàn 'tẩm quất' còn nữ nhân muốn kéo quan hệ hoặc là đi mua sắm cùng nhau hoặc là tại tiệm spa.


Mẹ Minh hiển nhiên cũng chưa từng đi qua những nơi này bao giờ, quá xa xỉ, phải biết đây là năm 2003, cũng không phải ai cũng có thể đi Spa, cũng không phải ai cũng có tiền đi dưỡng da, đi làm tóc, đi tìm người xoa bóp bấm huyệt.


Biết được Hương muốn dẫn mẹ mình đến những chỗ như vậy, Minh hiển nhiên là toàn lực phối hợp dù sao... mẹ hắn cũng già rồi, đến thời điểm hưởng phúc rồi, cũng không cần lại cố gắng làm gì, cũng không cần lại long đong lận đận vì hắn làm gì.


Mẹ hắn lúc này sức khoẻ vẫn rất tốt nhưng Minh cũng đang tính đến chuyện cho mẹ nghỉ hưu sớm, để mẹ hắn có thể thoả thích làm những việc mình thích.


Ví như ở nhà dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng cho gia đình, rảnh rỗi sẽ lên sân thượng tưới cây, đến chiều liền ngồi nhà đọc sách xem, Tv... đây chính là cuộc sống trong mơ của mẹ hắn.


Nghe thì có chút tầm thường nhưng đúng là những gì mẹ hắn nghĩ thậm chí rất nhiều phụ nữ về già cũng chỉ mong muống thế này mà thôi, đây là sự an bình đi?.


Minh chưa đến cái tuổi này, hắn không hiểu nhưng hắn cũng không cố gắng muốn hiểu, hắn chỉ cần làm mẹ hài lòng là được rồi, cũng không cần đi ngăn cản, cũng không cần vì mẹ mở cửa hàng quần áo gì đó, không cần để mẹ hắn làm chủ, làm bà này bà kia.


Đôi khi giản dị bình thường như vậy... cũng tốt.


_ _ __ _ _


Minh trở về nhà, hắn cũng không có xe đưa xe đón, đương nhiên là bắt taxi đi bất quá hắn cũng không đến nhà Dương, hiển nhiên Dương chỉ là lý do bị hắn đẩy ra ngoài.


Nơi Minh hướng đến là tổng bộ của VP.


Minh hiện tại cũng tính là trăm công ngàn việc, lịch của hắn những ngày qua rất dày nhưng mà có một số người chỉ cần cho hắn một cuộc gọi, một tin nhắn thì Minh rất có khả năng sẽ phải lập tức thay đổi lịch trình của mình.


Bác Trong – cha của Doãn tỷ hiển nhiên là một người trong số đó, chỉ cần một cuộc gọi đến Minh là đủ.


Điều Minh không rõ là bác Trọng vậy mà gọi hắn đến tổng bộ VP?, cũng chẳng biết đang làm gì.


Đại khái khoảng hơn 2h chiều Minh có mặt ở tổng bộ VP, sau khi gọi điện thoại cho bác Trọng, không bao lâu sau hắn nhận được một cuộc điện thoại, Bác Trọng để người tiến đến đón hắn lên thậm chí còn là nữ.


"Anh Đức Minh đúng không ạ, là thủ trưởng bao em xuống đón anh, anh đang ở đâu ạ? ".

Đối phương cầm điện thoại của bác Trọng, vừa gọi cho Minh, ánh mắt vừa nhìn xung quanh.


Minh một tay cầm điện thoại, rất nhanh đáp.

"Là tôi đây, cô đi thẳng ra nhà để xe là thấy tôi, chỗ này hiện tại cũng không có người, rất dễ thấy".


"Dạ vâng, anh đợi em một chút ạ ".


Đối phương cúp máy, Minh cũng không nghĩ nhiều nhưng mà hắn rất nhanh nhìn thấy người tiến đến sau đó ánh mắt hắn sáng lên.



Cô gái này thật sự đẹp, cho dù Minh làm người hai kiếp cũng rất ít khi nhìn thấy mỹ nhân dạng này.


Tất nhiên cũng không phải Minh ít nhìn mỹ nữ mà là 'đặc tính' của cô gái này, đây là một mỹ nữ trong quân đội.


Mái tóc màu đen búi cao để lộ vầng trán sáng người, khuôn mặt hình trái xoan, ngũ quan cân đối, sống mũi thậm chí còn khá cao.


Thân hình bà chị này cũng không thấp, ít nhất cũng phải 1m67 trở lên, đấy là còn không đi giày cao gót, dáng đi cũng lộ vẻ anh khí cực kỳ, bước chân nhanh, sống lưng thẳng, mắt nhìn phía trước, động tác... cũng không giống con gái thời nay lắm.



"Anh Minh ạ? ".


Như để xác nhận lại thân phận của Minh, cô gái này hỏi một lần nữa.


Minh cười cười, bấm số bác Trọng sau đó lắc lắc điện thoại của hắn.


Quả nhiên mấy giây sau, điện thoại trên tay cô gái đổ chuông, nàng hiển nhiên xác nhận được thân phận của hắn.


Cô gái này tươi cười, lộ ra hai cái má núm đồng tiền.


"Chào anh ạ, em là Hà, thư ký của phó tổng giám đốc, để em dẫn anh lên phòng ".


Minh cũng cười cười, thản nhiên đi theo đối phương đồng thời đây cũng là lần đầu tiên Minh biết bác Trọng ở VP làm gì, là một vị phó tổng giám đốc.


Cũng đừng nghĩ phó tổng giám đốc kém, đúng là kém hơn tổng giám đốc thật nhưng phải xem đấy là ở đâu.

Đây là VP, nửa doanh nghiệp lại nửa thể chế mà phàm có liên quan đến thể chế, cũng chưa thể nói ai hơn ai được.


Mà cũng bởi đây là VP, Minh mới được mở rộng tầm mắt, mới được nhìn thấy mỹ nữ quân đội.


Tất nhiên cô gái này không thể kéo Minh quá nhiều hứng thú, nhìn nhiều một chút coi như giết thời gian là được, vấn đề quan trọng là hắn vẫn muốn biết bác Trọng tìm hắn có việc gì.


Hắn cũng không chủ động đi hỏi Hà, nhìn bộ dạng của nàng, chính nàng cũng không biết.

Cũng may Minh không phải chờ lâu lắm, đi theo sau quân nhân vẫn rất tốt, bước chân của Hà tuyệt đối không chậm.


Sau đó Minh dần dần cảm thấy quen thuộc, ít nhất cái con đường này quen thuộc.


Trí nhớ của Minh rất tốt, không nhớ được mới là lạ, đây là chỗ lần trước hắn theo Diva Thanh Tâm đến, cũng chính là hướng phòng họp này.


Có điều lần này cũng không hướng phòng họp mà là tiến vào một phòng ngay sát cạnh đó.


Cửa phòng mở ra, Hà lập tức cúi người sau đó nhường đường cho Minh tiến vào bên trong, cũng tương đối chuyên nghiệp đóng cửa lại.


"Cháu chào bác ".

Minh mỉm cười hướng bác Trọng nhưng rất nhanh hắn bị một thứ khác thu hút, là hình ảnh ở phòng bên kia.


Phòng bên kia là phòng họp, đây là phòng quan sát.


Bác Trọng cười cười với hắn, cũng không lên tiếng, một bên chỉ chỗ ngồi bên cạnh, một bên lại chỉ chỉ tai nghe.


Minh cũng không phải lần đầu tiếp xúc những thứ này, không phải kiếp này mà là kiếp trước.


Hắn cũng ngồi xuống, đeo tai nghe lên, chỉ có đeo tai nghe mới nghe được bên kia nói cái gì.


Dù sao hai phòng sát nhau, toàn diện cách âm, nếu chỉ muốn nghe bằng tai hiển nhiên không được, còn cần thiết bị âm thanh nối từ phòng họp qua phòng quan sát.


Rất nhanh Minh liền hiểu được vì sao bác Trọng gọi hắn đến gấp như vậy.


Cuộc họp này... không tầm thường, ít nhất làm Minh hứng thú.


Trong phòng họp có một người đang thao thao bất tuyệt, đang so sánh hai sản phẩm.


Một chiếc Nokia N03 còn một bên chính là TMS.


Nokia N03 chính là loại thần khí cục gạch trong ký ức rất nhiều người, cho dù mẫu mã có khác, số hiệu có khác thì cục gạch hiển nhiên vẫn cứ là cục gạch.


Ngược lại chiếc TMS kia đặt ra so sánh của Nokia liền trở nên đặc biệt đẹp mắt, chí ít nhìn sang trọng hơn.


Tất nhiên, Nokia N03 rất mạnh, chí ít là thời điểm này rất mạnh.


Minh không cần kể ra điểm mạnh của nó, người đang thao thao bất tuyệt ngoài kia có thể toàn bộ nói ra.


Đầu tiên là gọn gàng tiện lợi, điểm này không ai phủ nhận được.


Thứ hai là độ bền, cái này càng không cần nói, 'thần khí' chẳng nhẽ còn không bền?.


Tiếp theo là độ trâu của Bin, Nokia N03 có thể chịu đựng 7h sử dụng liên tục, còn nếu tính theo thời lượng bình thường của một người, Nokia hiển nhiên càng trâu, nó có thể chịu được 3 ngày.


Ngược lại TMS, sử dụng liên tục hơn 2 tiếng đồng hồ liên dẫn đến hiện tượng đỏ bin, thân máy cũng dần dần nóng lên đồng thời bất kể thế nào TMS nhất định phải cần 1 ngày sạc 1 lần.


Đấy là chưa kể tốc độ sạc, đại khái Nokia người ta không sợ chai bin, sạc 1 tiếng đến 1 tiếng rưỡi là đủ rồi, ngược lại bên TMS không có 2-3 tiếng cắm sạc cũng đừng nghĩ bin đầy, đặc biệt là nghiêm cấm vừa sạc vừa dùng điện thoại, căn bản không hề an toàn.


Ở mạng 'bên ngoài ' Nokia có thể đè TMS ra di 3 lần, di đi di lại, di đến chết thì thôi.


Về phần bên trong, theo số liệu thống kê thì khả năng bắt sóng của Nokia cũng mạnh hơn TMS nhiều, khả năng tiếp sóng của TMS hiển nhiên không ổn.


Đừng nói là TMS, cho dù mang một con Iphone 12 ra mang đi so độ bắt sóng điện thoại với Nokia phiên bản 2003 còn chưa chắc thắng, TMS càng không có cửa.


Tốc độ gửi tin nhắn của Nokia hiển nhiên cũng nhanh hơn, xử lý cuộc gọi cũng mạnh hơn TMS nhiều.


Đừng nghĩ phím bấm của TMS là dạng bàn phím, có thể 'gõ' hai tay mà nghĩ tốc độ nhắn tin hơn được Nokia, người ta dùng phím số nhắn tin căn bản cũng không sợ.


Chưa kể TMS có quá nhiều chức năng dẫn đến xử lý tin nhắn cùng cuộc gọi hiển nhiên không bằng Nokia.


Người trong phòng họp bên kia đưa ra hàng loạt số liệu, thậm chí còn là số liệu bán ra cùng doanh thu của hai công ty.


Thời điểm này cũng đừng có mang số liệu ra so với Nokia, ai so ai chết.


Đương nhiên cuộc họp này cũng không dùng dể ném đá TMS, TMS có chỗ không được thì cũng có chỗ được.


Thứ nhất là khả năng kiểm tra Email, điểm này Nokia không so nổi thậm chí căn bản không có.


Thứ hai là khả năng tích hợp 3g, Nokia hiển nhiên không có, có lẽ vài năm sau sẽ có nhưng bây giờ Nokia không so được cùng TMS.


Cũng bởi khả năng tích hợp mạng 3G, người đang thuyết trình ngoài kia trực tiếp chuyển site, trên màn hình trình chiếu hiện ra hai Video so sánh, một bên là dùng Nokia bắt 3G lên mạng, một bên là dùng TMS.


Nhìn thấy cái Video này, Minh hơi kinh ngạc nhìn bác Trọng.


Bác Trọng cũng cười cười, tháo tai nghe ra, thấy vậy Minh hiển nhiên cũng là tháo.


"Từ cuối năm nay chúng ta bắt đầu phủ sóng mạng 3G ra toàn quốc, địa điểm đầu tiên tất nhiên là tổng bộ của VP ".


Đây tuyệt đối là tin mừng với Minh nhưng mà bác Trọng sau đó lại ném cho Minh một tin tức... cũng không mừng lắm.


"Chỉ là chúng ta nghiêm túc phân tích lời cháu nói lần trước, sau đó mới có cuộc họp này ".


"Kết quả đưa ra chính là... nếu chúng ta mua lại công nghệ sản xuất TMS sau đó sản xuất những chiếc điện thoại tương tự... vậy thì chỉ có lỗ, chắc chắn lỗ, căn bản không thể dao động địa vị của Nokia ".


Lời Minh nói lần trước đáng tin nhưng hiển nhiên bác Trọng càng tin đoàn đội chuyên gia của VP.


Đúng là TMS mạnh hơn Nokia ở một số khoản nhưng có tác dụng gì?.


Bao nhiêu người có thể mua TMS?, bao nhiêu người lại chọn vì mua TMS mà không mua Nokia dùng?.


Phải biết một con TMS có giá trị gấp 5-6 lần một chiếc Nokia.


Về phần biến TMS thành hàng cao cấp sau đó bán cho người ở tầng lớp thượng lưu?, cái này cũng có thể nhưng nguy hiểm quá lớn, tại sao VP phải làm?.


Theo số liệu mà nói, không có lời bởi ngay cả công ty mẹ của TMS cũng chẳng thể làm ra được một số liệu đủ làm VP hứng thú.


Cho dù VP thật sự có thể sinh lời từ việc mua lại TMS đi chăng nữa nhưng lời bao nhiêu?, lời một chút xíu?, thế thì thà đi đầu tư dự án khác.


Chưa kể bản thân VP không thể đi theo con đường 'cao cấp', VP đại diện cho một bộ phận quân đội nhân dân Đại Nam, quân đội nhân dân Đại Nam trăm năm nay đều gây dựng hình tượng hoà ái dễ gần, trung với Đảng hiếu với dân, hiện tại lại muốn làm cao cấp?, làm cho ai xem?.


Quân đội làm cao cấp vậy có phải muốn rời bỏ nhân dân không?.


Việc này đừng nói là kiếm ít tiền, cho dù kiếm rất nhiều tiền thì VP cũng không điên mà đi làm, đây là vấn đề thể chế, vấn đề tín dự của quân đội thậm chí là bộ mặt của quốc gia.


Hơn nữa bác Trọng nói ra câu này, Minh cũng không cãi được.


Đừng nghĩ Android cùng Iphone sau này xưng vương xưng tướng, bảo bọn họ quay lại năm 2003 đấu với Nokia thử?.


Có đôi khi sản phẩm tốt còn phải chịu thời đại áp chế.


Minh cũng không thể nói với bác Trọng, mua lại kỹ thuật của TMS sau đó tiếp tục đầu nhập khai phát, đến năm 2006-2007 lại đi tranh?, cái bánh vẽ này lừa con nít 3 tuổi thì được, còn có thể thuyết phục VP sao?.