Chương 312: Thời Đại Chuyển Động.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 312: Thời Đại Chuyển Động.

Không theo kịp thời đại hoặc nói thẳng ra là bị thời đại bỏ qua, trên đời có rất nhiều người như thế, thật sự rất nhiều người.


Cũng không phải nói bị thời đại bỏ qua là không thể sống được, bị thời đại bỏ qua vẫn có thể sống rất tốt, có chân có tay có ý chí lao động vì cái gì không thể sống tốt?, chỉ là có một số thứ vĩnh viễn không bằng những người bắt kịp thời đại mà thôi.


Ví như bố mẹ Minh chính là những người bị thời đại bỏ qua, rất nhiều học sinh sinh viên ra trường cũng bị thời đại bỏ qua.


Đã từng có một thời khi hỏi muốn học ngành nào, đáp án nhiều nhất chính là ngân hàng cùng lập trình viên bởi vì đây là trào lưu của thời đại nhưng rất hiển nhiên khi một đám người chạy theo trào lưu của thời đại, có một lượng lớn trong số bọn họ cũng đã bị thời đại bỏ qua.


Lại như có một thời kỳ, chỉ cần học tốt tiếng Anh là có thể vươn lên, kiếm rất nhiều rất nhiều tiền, đã có tiền vốn đứng trên người khác nhưng qua nhiều năm cho dù tiếng Anh vẫn rất tốt nhưng muốn lại đứng trên người khác thì còn chưa đủ.


Thời đại liên tục chuyển động, có người bị thời đại bỏ qua, có người thật ra lại đi trước thời đại.


Thật ra mà nói chỉ có những người có khả năng đi trước thời đại mới có thể thành vĩ nhân, mới có thể đứng trên người khác nhưng hiển nhiên nguy hiểm cũng lớn lắm.


Hai ví dụ điển hình nhất không ai khác ngoài Galilei cùng Tesla.


Bọn họ hiển nhiên đều là những vĩ nhân trong lịch sử loài người, đều được sử sách lưu danh nhưng thú thật trong thời đại của mình bọn họ không tính thành công bởi vì bọn họ đi trước thời đại quá nhiều, đi ngược trào lưu của thời đại, rốt cuộc không thể chứng minh chính mình, chỉ có thể đợi hậu thế vì bọn họ chứng minh.


Giờ phút này đối mặt với bác Trọng, Minh cũng không biết nói gì.


Hắn có vô số lời có thể nói ra, có thể tạo ra một tương lai hoàng kim của điện thoại thông minh nhưng mà hắn biết hắn nói gì cũng vô dụng, cho dù hắn thật sự sống trong thời đại hoàng kim đó đi nữa thì cũng vô dụng.


Thời đại này không có chỗ cho điện thoại thông minh.


Minh dù sao cũng là con người, con người luôn là sinh vật thích ngộ nhận, thích dùng cái nhìn bản thân đến nhìn nhận một sự vật sự việc.


Hắn biết được chuyện tương lai, hắn hiển nhiên hiểu Android sau này sẽ mạnh mẽ thế nào, hắn hiển nhiên không thể tính là sai.


Nhưng mà bác Trọng cùng VP cũng sẽ không sai, bởi vì tại thời đại này, tại năm này ai đi làm điện thoại thông minh đều sẽ chết, chết rất thảm.


Nếu T-Mobile Sidekick thật sự thành công vậy nó phải bán cho Google sao?, đáp án chắc chắn là không, mà có bán cũng không thể bán với cái giá mà Google thu mua nó.


T-Mobile Sidekick là mẫu điện thoại mở đầu thời đại mới, về mặt giá trị hiển nhiên không thể nói nó thất bại được, trong lịch sử công nghệ nhân loại chắc chắn phải có một chỗ cho TMS nhưng không vì thế mà có thể nói TMS thành công, nó chỉ thành công ở mặt ý nghĩa chứ giá trị thực tế trên thị trường của nó không đủ, nó không đủ để làm tư bản bận tâm.


Cái này thật ra Minh không biết, hắn là người của Vsmart, là người có 5-6 năm kinh nghiệm làm cho Huawei, hắn hiểu rất nhiều về lịch sử của những chiếc điện thoại thông minh này nhưng hiểu lịch sử thôi còn chưa đủ.


Cái này giống như một học sinh chuyên sử có thể đọc làu làu cả trăm trang sách sử nhưng không phải người trong thời đại đó, lấy cái gì mà cảm nhận được thời đại đó?, dựa vào trăm trang sách sử sao?, đáp án chắc chắn là không được.


Minh phạm vào một cái sai lầm, hắn dùng suy nghĩ của năm 2023 áp dụng cho năm 2003, vậy hiển nhiên là sai.


Cho dù tương lai thực sự như vậy thì hiện tại sai vẫn là sai.


Hắn tôn sùng TMS là mởi hắn đến từ tương lai, hắn cũng không thể nói người thời đại này thiển cận, không thể nói bác Trọng cùng cao tầng VP thiển cận bởi bọn họ sống trong năm 2003, sống trong thời đại này, trong mắt bọn họ TMS không ổn.


TMS có ổn hay không?, hiển nhiên không ổn.


Không ai có thể nói trước được tương lai, ví như vào năm 2007 vì sao Iphone có thể thành công?


Iphone thành công thật ra không phải vì mẫu mã, tính năng hay sự phá cách của nó, ít nhất đây không phải nguyên nhân lớn nhất.


Đầu tiên phải nói là toàn thế giới vào thời điểm đó cũng đã coi như phủ sóng mạng 3G, chí ít tại các nước phát triển.


Thứ hai, Nokia cùng Motorola đã chiếm lấy toàn bộ thị trường, người người nhà nhà đều đã có điện thoại di động, lúc này cũng bởi hai hãng điện thoại lớn không thể tiếp tục đẩy ra một sản phẩm mang tính phá cách, không thể đẩy ra sản phẩm đáp ứng thị hiếu của người tiêu dùng, bởi thế mới có chỗ cho Iphone.


Thời điểm đó thị trường điện thoại di động vốn đã bão hoà, nhân loại cần một cú hích, Iphone liền gặp thời mà sinh sau đó thế giới rất nhanh có một siêu tập đoàn.


Minh có nhiều điều muốn nói nhưng hắn biết cho dù có thể nói cũng không nói được.


Bác Trọng đối với Minh cũng không tiếp tục nói quá nhiều, càng không có ý chất vấn, chỉ đơn giản đưa ra phân tích của VP, đồng thời người trong phòng họp bên kia vẫn đang tiếp tục so sánh.


Hiện tại liền bắt đầu so sánh TMS với Motorola.


TMS so với Motorola?, thật sự cũng không so được.


Đầu tiên về mặt mẫu mã, muốn nói TMS đẹp hơn Motorola?, cái này còn chưa chắc, điện thoại nắp gập thời đại này cực kỳ hợp thị hiếu, TMS quả thật có thể coi như điện thoại 'nửa nắp gập' nhưng có thể so với Motorola sao?.


Ví như cho mẹ Minh chọn giữa TMS cùng Motorola, mẹ hắn nhất định chọn cái sau.


Phải biết TMS ngoại hình không tệ, đủ ngầu, đủ hiện đại nhưng mà nó to, nó cũng dày, trái lại Motorola vừa nhỏ vừa nhẹ vừa tiện lợi đã thế ngoại hình cực kỳ hợp mắt người xem, lấy gì đấu?.


Về phần bin thì cũng không cần so, Nokia có thể đè Motorola ra đánh, Motorola hiển nhiên có thể đè ngược TMS ra đánh, dù sao màn hình càng lớn hao bin càng nhiều, cái này là chắc chắn.


Nhắn tin, gọi điện, độ bắt sóng?, Motorola đúng là yếu hơn Nokia một chút nhưng yên tâm vẫn vượt xa TMS.


Điểm mạnh nhất của TMS chỉ có mạng 3G, cái này Motorola không so được nhưng mà Motorola cũng có một số thứ hơn xa TMS.


Công năng chụp ảnh có tính không?, độ phân giải màu sắc có tính không?, điểm này TMS lấy gì so?, phải biết TMS còn không chụp được ảnh.


Motorola có thể đấu cùng Nokia chính vì độ phân giải cùng khả năng chụp ảnh quá mạnh, độc bá một thời đại đâu phải chuyện đùa?.


Motorola cũng đắt hơn Nokia nhưng cũng chưa đến mức đắt hơn quá nhiều, cùng lắm gấp rưỡi Nokia mà thôi, chưa thể liệt vào hàng cao cấp, giá cả của nó phải chăng hơn TMS nhiều lắm.


Đặt lên bàn cân, đứng cạnh hai ông lớn Nokia cùng Motorola bản thân TMS liền trở thành có hoa không có quả.


Mạng 3g chưa bùng nổ thì tuyệt đối không có chỗ cho TMS.


Mà cho dù mạng 3g bùng nổ chỉ sợ cũng không có chỗ cho TMS, bởi Minh sao không biết đây là thời đại của Black Berry?.


TMS mạnh là mạnh ở cái sáng ý, về chất lượng... nó không đủ.


Thậm chí giờ phút này Minh còn cảm thấy Google mua lại TMS chưa hẳn là nhìn xa trông rộng.


Nếu theo quỹ tích lịch sử, thời điểm đó Apple bắt đầu nghiên cứu IOS trước Google nhiều lắm.


Google muốn nhảy vào cái ngành này đã không thể tự mình đi nghiên cứu, không phải không có lực lượng mà là không kịp bởi thế Google mới chủ động mua lại công nghệ TMS, làm tiền đề chạy đua cùng Apple, sau đó mới có cuộc chiến Android cùng IOS.


Nói nhìn xa trông rộng, ở mảng này có lẽ Apple mới tính là nhìn xa trông rộng dù sao theo những gì Minh biết thì ngay cả người sáng tạo TMS ban đầu cũng chưa nghĩ đến việc thiết kế nó thành một chiếc điện thoại thông minh với hệ điều hành riêng biệt.


_ _ __ _


Minh rời khỏi VP, trước khi đi hắn lại cùng bác Trọng trò chuyện khá nhiều.


Hiện tại tâm tình Minh cũng không thể nói là xấu, trái lại khá vui vẻ, ít nhất sau sự kiện này hắn tỉnh ra khá nhiều, hắn cũng không nên dùng suy nghĩ của tương lai áp đặt lên thời điểm hiện tại.


Đồng thời lên xe Taxi, trong đầu Minh không khỏi nghĩ đến quyết định của VP.


VP hiển nhiên không thể mở một công ty con, mua lại toàn bộ dây chuyền sản xuất cùng công nghệ của TMS sau đó đẩy ra một công ty di động của chính mình, điểm này không cần bàn lại.


Cái này cũng làm khó VP nhưng đây cũng là thời thế, không thể nghịch mà Minh cũng chẳng nghĩ ra cách nào để nghịch chuyển.


Nói Đại Nam có thể quay sang nhìn hàng xóm Trung Quốc bên cạnh, phải biết sản phẩm hàng nhái của Trung Quốc rất nhiều, nhái theo Nokia cùng Motorola mọc lên như rừng, như nấm sau mưa nhưng hàng nhái vĩnh viễn là hàng nhái.


Hàng nhái, VP không làm được, cũng không có một công ty quốc doanh nào của Trung Quốc ra mặt đi làm hàng nhái kém chất lượng cả, tất cả đều là tư nhân dân doanh, đây là sự thực.


Bất kể thế nào, ít nhất ở ngoài mặt cũng không thể bám vào quốc gia, bám vào thể chế, chẳng nhẽ lại còn muốn bảo một công ty đại diện cho quốc gia lại đi làm hàng kém chất lượng bán cho người dân?.


Tại Trung Quốc, phải đến những năm 2006 Huawei mới có thể đẩy ra dòng điện thoại 3G đầu tiên, nên biết đây mới chỉ là hàng mẫu 3G mà không phải điện thoại thông minh.


Một công ty như Huawei còn như thế, VP ở Đại Nam cũng không thể tốt hơn.


Tất nhiên VP từ bỏ việc xây dựng một công ty điện thoại của riêng mình không có nghĩa là việc này kết thúc.


Bác Trọng nói với Minh, cao tầng VP đang xem xét gây dựng một sở nghiên cứu.


Minh lần trước đưa ra lý luận về điện thoại thông minh, tất nhiên chỉ là một phần phác hoạ điện thoại thông minh.


Lý luận của Minh đưa ra tương đối hàm hồ, cũng không thể thuyết phục cao tầng VP nhưng mà rất nhiều chuyên gia của VP thật ra công nhận một phần lý luận của Minh, bọn họ công nhận thời đại 3G tiến đến.


Bác Trọng nói với Minh, nếu không có gì bất ngờ, vào khoảng đầu năm sau VP sẽ có một công ty chuyên khai phá công nghệ 3G, tạo ra những chiếc điện thoại tích hợp 3G đầu tiên của Đại Nam.


Theo cái đà này, khoảng năm 2006, những chiếc điện thoại 3g Made In DaiNam quả thật có thể đẩy ra thị trường, đây hiển nhiên là tin tốt với Minh, chí ít quốc gia không đi sai đường, vẫn có thể bắt kịp xu thế chủ lưu.


Tất nhiên sau hôm gặp mặt bác Trọng, Minh liền càng có quyết tâm chuẩn bị làm riêng một mình, bắt tay với cha vợ tương lai, mở hạng mục nghiên cứu hệ điều hành Android của chính mình, tất nhiên nó sẽ có cái tên là VOS.