Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 351:

Chương 351:

Năm 2003, đất Hà Thành thật sự rẻ hay có thể nói thẳng đất Đại Nam thật sự rẻ, đất Đại Nam thậm chí còn rẻ hơn cả đất Việt Nam trong trí nhớ của Minh, tất nhiên là trừ một số khu vực 'tấc đất tấc vàng ' theo nghĩa đen.


Đất Hà Thành càng rẻ thì đất khu vực Hà Đông càng rẻ bởi Hà Đông đã được tính là khu vực ngoại thành, thậm chí không tính trong địa phận Hà Thành, giá cao được mới lạ.


Minh muốn mua 20 hecta đất ở Hà Đông nói khó thì cũng không khó, ít nhất ở mặt 'tiền' sẽ không khó.


Đương nhiên 20 hecta đất ngoại thành thủ đô nói dễ cũng không phải là dễ dù sao muốn mua cũng phải tìm được người bán, 20 hecta đất chứ không phải 200 m2 đất.


Đối với việc này hắn cũng chỉ có thể để chị Linh quan tâm thêm một chút, nói chung là tuỳ duyên, có thì tốt mà không có cũng không phải việc gì khó chấp nhận.


_ _ _ _ _


Minh lên máy bay, một lần nữa trở lại Cao Ly, thời điểm này là rạng sáng 5/12 tức thứ tư.


Khi Minh hạ cánh ở sân bay quốc tế Incheon cũng đã là 4h sáng.


Trời còn nhá nhem mờ mịt, không khí se se lạnh, một mình hắn đặt chân xuống sân bay cũng có chút cô đơn.


Việc đầu tiên Minh làm đương nhiên là trở về khách sạn, khách sạn Signiel Seoul cũng không hổ là một trong những khách sạn tốt nhất Cao Ly, dịch vụ của nó rất tốt.


Minh vừa xuống sân bay đã có xe của khách sạn đưa đón dù sao đến tận bây giờ hắn vẫn chưa trả phòng, việc khách sạn cử xe đến đưa đón hắn gần như là dĩ nhiên.


Đối với tài xế bo 20 USD, Minh chậm rãi hướng về phòng ngủ của mình.


Hắn hiện tại cũng không có hành lý, chỉ có một chiếc cặp đeo chéo vai mà thôi, đồ dùng cá nhân của Minh chủ yếu vẫn ném tại khách sạn, đi đi về về mang theo nhiều hành lý làm gì?.


Một lần nữa trở lại căn phòng của mình, Minh cũng không muốn bật đèn, bước chân có chút rón rén, hắn sợ Hương thức giấc chỉ là hắn không ngờ được khi hắn vừa mở cửa tiến vào phòng, hắn nhìn thấy Tv vẫn đang mở, cũng thấy... Hương đang trùm chăn xem TV.


Minh thấy nàng, nàng cũng nhìn thấy hắn sau đó theo bản năng Hương liền giật mình, bất quá rất nhanh Hương đứng bật dậy khỏi Sofa, nàng hướng về Minh dang rộng hai tay ra cùng nụ cười rực rỡ.


Minh cũng cười, một chân đá vào cửa ra vào sau đó ôm trầm lấy nàng.


"Ngoan, hai ngày hôm nay có nhớ anh không? ".


Bị hắn ôm chặt thậm chí nhấc bổng cơ thể khỏi mặt đất, mặt Hương ngượng chín có điều nàng vẫn gật đầu, dùng cái giọng nhỏ như muỗi kêu mà nói.


"Nhớ".

Minh vui vẻ, hắn đè Hương xuống tấm đệm Sofa mềm mại, tham lam chiếm lấy đôi môi kia.


Cũng không biết qua bao lâu, hai người mới chuyển tư thế, chuyển thành ôm lấy nhau trên ghế Sofa, lúc này Minh mới nói.


"Giờ này sao em còn thức? ".


Hương nằm trong lồng ngực hắn bĩu môi mà nói.


"Người ta cố thức đợi anh còn gì, lúc máy bay bên anh cất cánh, chị Linh gọi điện báo cho em rồi, thế nên em cố thức đợi anh ".


Lại đặt một nụ hôn lên môi nàng sau đó hắn nhẹ nhéo cái mũi của Hương mà nói.


"Anh đi tắm một cái rồi mình vào ngủ nhé ".

Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp kia, Minh đầy vui vẻ mà nói.


Hương nghe vậy, đầu càng ẩn vào trong lồng ngực hắn có điều hai tay vòng qua cổ Minh mà đáp.

"Bế em vào phòng ngủ đi ".


Minh hiện tại chỉ hận không thể đè Hương xuống giường, mạnh mẽ vượt qua bước cuối cùng kia, cô bé này... càng ngày càng khiến Minh khó mà kiềm chế được.


Bế Hương vào phòng ngủ sau đó Minh nhanh chóng chạy vào trong phòng tắm, hắn nhất định phải mượn nước lạnh khiến bản thân mình tỉnh táo lại nếu không chính hắn cũng không chịu được.


Trong đêm tối, nằm trên chiếc giường tròn êm ái, Hương nhìn theo bóng lưng Minh chạy vào phòng tắm, nàng không khỏi cười khúc khích sau đó liền bắt đầu kéo chăn che kín người.


Thức đến tận giờ này, chính nàng cũng mệt lắm chứ có điều nàng cảm thấy... tốt nhất vẫn nên đợi bạn trai mình lên giường, khi đó mới có thể ngủ.


Cũng không để Hương đợi lâu lắm, đại khái sau 15 phút, Minh liền rời khỏi phòng tắm.


Bước lên giường, Minh theo bản năng nghiêng người, vòng tay ra phía sau Hương, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng của nàng, mấy động tác này với hắn đã trở thành quen thuộc.


Hương cảm nhận bàn tay của bạn trai, thân thể cửa quậy một chút như muốn càng tiến sát hắn sau đó nàng hé miệng thủ thỉ.


"Chiều mai anh còn bận gì không? ".


Chiều mai?.


Minh trầm ngâm mấy giây như đang cố nghĩ chiều mai có lịch gì.


Theo lịch chị Linh chuẩn bị cho hắn, chiều mai thật ra có lịch, hắn đi gặp Eugene có chút việc dù sao trải qua 2 ngày, hắn cũng muốn biết Eugene hiện tại làm được gì rồi.


Ngoài ra đến tối hắn cũng có lịch.


Eugene không phải cấp dưới của Minh hoặc nói đúng hơn là còn chưa phải, hắn rất khó nắm được trạng thái công tác của nàng còn đoàn đội của Lotus thì khác, hắn có thể nắm rõ ràng tiến trình làm việc của bọn họ.


Yến Nhi cùng Huy Hoàng hôm nay vừa hoàn thành hợp đồng với Nexon, sơ bộ thông qua các yêu cầu hợp tác cùng Nexon để mang Boom Online trở về.


Bản hợp đồng này tất nhiên cần Minh ký tên nhưng không phải ký tên ở Cao Ly, về Đại Nam cũng được dù sao sự tình không thể chỉ làm một bên.


Huy Hoàng cùng Yến Nhi đại diện Lotus sang Cao Ly thương thảo hợp đồng với Nexon sau đó Nexon hiển nhiên cũng phải cử một đoàn đội sang Lotus, đây cơ hồ là thường thức với bất cứ giao dịch xuyên quốc gia nào.


Thời điểm đó mới coi là chính thức hoàn thành hợp đồng, mới là lúc Minh cần ký hợp đồng.


Toàn bộ hành trình thương thảo với Nexon, Minh không đi quản bởi đây là cơ hội trưởng thành cho Lotus Gaming và đặc biệt là Yến Nhi tuy nhiên thân là sếp, hắn không thể không làm gì.


Theo dự định tối mai hắn liền dẫn toàn bộ đoàn đội ăn một bữa thịt nướng, coi như tiệc khánh công, nên biết đoàn đội Lotus Gaming sau một tuần đã kỹ xuống hai hợp đồng, một với Webzen một với Nexon, hiệu suất như vậy không thể không làm tiệc khánh công.



Hiện tại Hương lại hỏi chiều mai hắn có bận gì không...


Minh nghĩ một chút, bàn tay chuyển động, từ lưng chuyển lên mái tóc dài của Hương, nhẹ đan từng đầu ngón tay lên trên mái tóc nàng, hắn ôn nhu nói.


"Chiều mai?, tối mai anh có chút việc bận nhưng chiều mai thì không ".


Minh khẽ cười, hắn cảm thấy... Eugene không quan trọng lắm, chí ít đặc cạnh bạn gái hắn thì ai đi quan tâm Eugene?, có thể lùi lịch nha.


Hương nghe vậy không khỏi vui mừng quá đỗi, lập tức nói.


"Sáng ngày kia bọn mình về nước rồi, chiều mai Vic rủ bọn em sang nhà Vic, anh đi cùng bọn em không? ".


Có đi cùng không?, Minh hiển nhiên không cần nghĩ, lập tức gật đầu.


"Đương nhiên là được, mấy tháng rồi anh vẫn không gặp Vic ".


Nhắc đến Vic, Minh còn nợ cô bé này một món nợ ân tình không nhỏ, lần này sang Cao Ly đến gặp còn chưa gặp một lần hiển nhiên là lỗi của hắn, hiện tại có thời gian sao có thể không đi?.


Nghe bạn trai đồng ý, Hương ngọt ngào cười, đáng tiếc trong phòng quá tối, Minh cũng không nhìn thấy nụ cười của nàng, điều duy nhất hắn cảm nhận được là thân thể Hương cong lại, nằm nghiêng người rúc vào lòng hắn sau đó hắn dần dần cảm nhận được hô hấp của Hương càng ngày càng nặng.


Nàng ngủ, ngủ thật ngon ngọt.


Nhẹ đặt một nụ hôn lên trán nàng, Minh rất nhanh cũng chìm vào giấc ngủ.


Có một sự thật nhất định phải nói, ôm bạn gái ngủ ngon hơn ngủ một mình nhiều lắm.


Trước Minh chưa nếm được ngon ngọt, hắn còn không có cảm nhận được điểm này nhưng xa Hương vài ngày hoặc nói đúng hơn là kể từ lúc cùng giường với Hương sau đó lại chuyển sang ngủ một mình, hắn đúng là không quen cho lắm.