Chương 473: Ra Mắt (3)
Tối ngày 26/12/2003.
Hôm nay không phải là ngày bố hắn trực, hôm nay là ngày bố hắn về sớm.
Tất nhiên nói là về sớm, đại khái cũng sẽ giống với dân văn phòng, khoảng 7h tối sẽ về đến nhà.
Trừ việc hôm nay không phải ngày trực ra, trong đầu bố hắn căn bản không cảm thấy hôm nay là ngày gì quá đặc biệt, trở về nhà như bình thường mà thôi.
7H15, cánh cửa sắt nhà Minh lại được mở ra, bố hắn như bình thường dắt xe vào nhà, cũng không quá để ý bất cứ thứ gì, có những việc đã thành quán tính, cũng cần gì phải để ý?.
Ví như ngày bố trực về muộn, trên xe thường thường sẽ có hàng mang về để sáng mai đi trả khách, khi đó người đầu tiên đón bố kiểu gì cũng là mẹ, là mẹ phụ bố một tay mang hàng vào nhà.
Nhưng những hôm bố không cần trực, trên xe cũng không có hàng, bố cũng không cần mẹ ra đón làm gì, rất tự nhiên dắt xe vào nhà là được rồi.
Làm bố bất ngờ là thời điểm bố nhìn vào phòng khách, cũng không chỉ có Minh cùng mẹ, mà còn có cả Hương.
"Anh về rồi "
"Con chào bố"
"Cháu chào bác ạ ".
Ba âm thanh gần như vang lên cùng lúc, tất nhiên làm bố hắn chú ý nhất cũng chỉ có Hương.
Bố Minh lúc này thật sự hoàn toàn bất ngờ.
Bố hắn rất ít quan tâm đến việc học hành của Minh, cũng rất ít có thời gian bồi hắn nhưng không có nghĩa là bố hắn cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu về con trai mình.
Thời điểm bà nội Minh còn sống, Minh căn bản không dám dẫn bạn bè nào về nhà cả, đến cả mấy đứa trẻ hàng xóm cũng không qua chơi, chỉ có Minh sang nhà người ta chứ làm gì có chuyện người ta sang nhà Minh?.
Hồi đó đâu chỉ có Minh sợ bà nội, hồi đó cả cái xóm này đều sợ bà nội Minh, bọn trẻ con trong xóm càng sợ.
Chỉ có khi bà đến nhà các cô các chú trong họ chơi vài ngày, Minh mới có gan dẫn mấy đứa bạn trong xóm đến nhà mình, mà mỗi lần nhữ thế, Minh cũng rất sợ để bố hắn nhìn thấy, bởi bố hắn... thật ra cũng không thích trẻ con.
Lại thêm mấy năm, sau khi bà mất, Minh càng ít dẫn ai vào nhà, ban đầu là vì nhà có tang nhưng về sau là không quen, nói chung chính hắn cũng tạo thành thói quen này, đi đâu chơi thì đi cũng đừng về nhà hắn làm gì.
Bởi nguyên nhân này, sự xuất hiện của Hương hôm nay mới thật sự đặc biệt, mới làm bố hắn bất ngờ, dễ phải có đến mấy năm rồi chưa có bạn bè nào của Minh đến nhà hắn, hơn nữa lại còn là buổi tối thế này?.
"Chào cháu ".
Bố hắn nhất thời cũng chỉ biết nói câu này, sau đó đưa mắt nhìn mẹ hắn.
Mà cũng không đợi mẹ hắn trả lời, Minh lập tức đứng lên cười nói.
"Bố, đây là Hương bạn gái con, nay con mang về ra mắt bố ".
Bố hắn càng thêm nghi hoặc, lại nhìn mẹ hắn.
Với bố hắn mà nói, tin tức này quá 'sock'.
Tuy nhìn Hương thì bố hắn cũng có chút liên tưởng nhưng căn bản cũng khó chấp nhận việc con trai mình 16 tuổi đã có người yêu, đây không phải yêu sớm sao?.
Tuy không can thiệp vào việc nuôi dạy Minh quá nhiều nhưng bố hắn hiển nhiên cảm thấy yêu sớm không tốt, yêu sớm sẽ ảnh hưởng đến việc học của con cái.
Mà đáp lại ánh mắt của bố hắn, mẹ hắn nhẹ gật đầu, chỉ có Hương là đỏ ửng hai má hơi hơi cúi đầu xuống mà thôi.
"Anh đi tắm rửa thay quần áo đi kẻo các con chờ ".
Mẹ Minh rất tự nhiên dứng dậy, hướng về bố hắn nói chuyện, cũng chuẩn bị sẵn quần áo cho bố hắn đi tắm.
Mẹ con Minh đều hiểu tính bố.
Ở điểm này, tính ra... bố hắn khá giống mấy bà mấy chị hàng xóm quanh nhà Minh, bố hắn không quá biết nói chuyện, nhiều khi sẽ bị hiểu thành vô duyên.
Tốt nhất... để bố hắn không có quá nhiều cơ hội nói chuyện mới ổn.
_ __ _ _ _
Cũng không bao lâu, bố hắn xuất hiện trên bàn cơm.
Bốn người ngồi xung quanh nồi lẩu, bố mẹ hắn ngồi một hướng, Minh cùng Hương ngồi một hướng.
Mà Minh cũng rất tự nhiên lấy hai chai Cola trong tủ lạnh cùng hai chai bia đi ra hướng về phía bố.
Bố hắn gật gù, lấy cốc đựng bia sau đó... bố hắn hướng về Hương, nâng chai bia nói.
"Cháu uống không? ".
Ai mời con gái nhà người ta uống bia?, bất quá bố hắn thật sự mời.
Hương ngượng nghịu, có chút không biết làm sao, cũng may mẹ hắn trực tiếp chen vào nói.
"Cái ông này, ai mời con gái nhà người ta uống bia ".
Sau đó mẹ hắn hướng về Hương làm một nụ cười.
Trong cái bữa lẩu này, cơ hồ Minh cùng mẹ Minh nhất định sẽ phải vì bố hắn sửa lời.
Hương nếu quen thuộc gia đình hắn thì không sao nhưng vì nàng không quen thuộc cho nên bữa lẩu này mẹ con Minh nhất định cẩn thận từng ly từng tý, cũng không thể để bố hắn lỡ miệng nói cái gì chứ?.
Trong phim, thường thường cha mẹ chồng sẽ có người đóng vai mặt đỏ cùng mặt trắng, mà vai phản diện, hay làm khó con dâu nhất cũng chỉ có mẹ chồng.
Bất quá trong gia đình hắn, đáng lo nhất hiển nhiên là bố chồng.
Bố hắn không quá quen thuộc Hương, mà khi bố hắn không quá quen thuộc, cũng không quá biết nói chuyện thậm chí nhiều khi nói chuyện khá thô thì ảnh hưởng xấu hiển nhiên sinh ra.
Trong bữa lẩu này, bố hắn cứ thỉnh thoảng sẽ hỏi vài câu.
Ví như hai đứa yêu đương bao lâu rồi?.
Hai đứa yêu đương thế bố mẹ cháu có biết không?.
Nhà cháu ở đâu, bố mẹ cháu làm gì?, năm nay bố mẹ cháu bao nhiêu tuổi?.
Quá đáng nhất, khi hết cái để hỏi, bố Minh sẽ quay ra nói xấu hắn.
Cháu không biết đâu, thằng Minh nhà bác thế này, thằng Minh nhà bác thế nọ....
Thậm chí cả những việc hồi bé Minh tập xe đạp mãi không xong, mỗi lần ngã đều khóc oang oang, khóc đến mức cả xóm chạy ra xem.
Bố hắn càng nói chuyện, Minh càng kiên định việc không thể để bố hắn biết hắn là tỷ phú.
Bố hắn càng nói chuyện, Hương cũng dần dần hiểu sao Minh phải cố gắng che đậy nhiều thứ như vậy.
Bất quá có một số thứ không phải quá xấu, ít nhất có rất nhiều chuyện bố Minh kể khiến cho Hương cười khúc khích không thôi, còn Minh chỉ có thể một mực cúi đầu xuống, khổ không thể tả.
Mà có mẹ hắn thỉnh thoảng chen lời vào, không khí bữa lẩu này vậy mà cũng không tệ lắm?, dần dần cũng có chút ấm áp?, ngay cả Hương cũng trở nên tương đối quen thuộc.
Hương hiện tại đúng là không có lo lắng như lúc ban đầu, nàng càng sợ bố Minh làm người gia trường, hiện tại tựa hồ rất tốt.
Tuy nhiều lúc bố Minh hỏi những câu làm nàng không biết trả lời sao mà tốt nhưng chí ít còn khá thẳng, không vòng vo bắt nàng suy nghĩ.
Mà ở những khoản khác, ít nhất bố Minh cũng không xét nét, thậm chí khi có người lạ đến nhà cơ hồ bật 'max' hỏa lực, điên cuồng đâm lưng con cái, điểm này không thể không khiến Hương mỉm cười.
Nàng nhìn Minh như kiểu... 'hóa ra anh còn có chiến tích như thế'.
Điều này làm Minh xấu hổ cực kỳ, nhưng chí ít mọi thứ coi như không tệ lắm.
Cho đến khi ăn cơm xong, Hương bắt đầu chủ động cùng mẹ hắn dọn dẹp, để lại không gian cho hai bố con Minh.
Hương sẽ bắt đầu hướng về mẹ Minh quán thấu một số khái niệm, ví như thi Ielts chẳng hạn, dù sao nàng sẽ không quên nhiệm vụ.
Về phần Minh cùng bố sẽ làm gì?.
Cũng đừng nghĩ khi hai bố con có không gian riêng, bố hắn sẽ hướng về hắn nói gì đó, hỏi gì đó hay dạy bảo gì đó.
Lúc này bố hắn thản nhiên uống chà, vừa uống vừa xem Bao Công, về phần đứa con như Minh tuyệt đối bị ném ra đằng sau, Minh cũng chỉ có thể cùng một chô xem TV với bố.
Đương nhiên thế này... cũng không tệ lắm.
Xem Bao Công phá án ít nhất còn không khiến Minh quá đau đầu suy nghĩ câu trả lời các vấn đề của bố.