Chương 512: Phúc Lợi Hệ Thống (2)

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 512: Phúc Lợi Hệ Thống (2)

Chương 512: Phúc Lợi Hệ Thống (2)

Minh cảm giác Kỹ năng Lv5 đã là dị năng mà khi nó tiến hóa thành kỹ năng đặc biệt sẽ càng ghê gớm, càng giống 'dị năng'.


Dù sao hiện tại Minh có kỹ năng đặc biệt ngủ ngồi, nghe tên thì rất cùi bắp nhưng công dụng siêu cao.


Minh hoài nghi hắn không cần làm gì, lên giảng đường đại học trực tiếp ngủ, dăm bữa nửa tháng cũng sẽ có nữ sinh viết thư tình đưa Minh, dù sao tự động gia tăng 150% mị lực không phải chuyện đùa.


Nữ sinh sẽ cảm thấy Minh phi thường đẹp trai, phi thường có khí chất sau đó ngày qua ngày cảm nhiễm, có chút 'say nắng' hắn là quá bình thường.


Đây không phải dị năng thì đâu mới là dị năng?, đặc biệt hơn Minh mấy tháng sau đều ở Mỹ, mà văn hóa phương Tây có chút mở ra, chỉ sợ nhân duyên của Minh càng tốt.


Minh bình ổn một chút suy nghĩ bản thân, tiếp tục kiểm tra phần thưởng của mình.


Lần này phần thưởng còn liên quan tới tiền bạc, ví như hắn có được thẻ mua sắm tháng Lv4.


Ở lv3 hắn có được 6 triệu VND / 1 tháng, hiện tại là Lv4 số tiền này trực tiếp tăng lên 10 triệu VND / 1 tháng, điều này đồng nghĩa với Minh mỗi tháng nếu giữ nguyên sinh hoạt so với lúc trước thì có khả năng đến Rạp Chiếu Phim xem 1 bộ phim.


Nghĩ đến đây Minh thở dài, chung quy là nghèo.


Hiện tại hắn còn lại 156 triệu VND, toàn bộ là hệ thống cấp cho nhưng mà Minh đã bắt đầu chùn tay, cũng không biết sẽ đi mua gì bởi hiển nhiên hắn muốn xem càng nhiều bộ phim, cầm lấy càng nhiều kịch bản.


156 triệu VND còn không đủ 40 bộ phim, mà thế giới đâu chỉ có 40 bộ phim?.


Tuy sau khi hắn tăng cấp lại có thể nhận thưởng nhưng Minh không thể không một lần nữa suy nghĩ tỉ mỉ từng đồng từng đồng này để làm gì.


Thở dài một hơi, Minh rất nhanh bắt đầu kiểm kê vật phẩm.


Hắn nhận được Rương May Mắn x2, nhận được Bản Đồ Thành Phố x3 cùng một chiếc Kính Mắt Nhà Thông Thái.



Rương May Mắn, Minh tạm thời sẽ không đi mở bởi vì tính cách của Minh là thế, mấy vật này tương tự như mở hòm vậy, hắn sẽ để đến cuối cùng.


Minh lựa chọn mở ra Bản Đồ Thành Phố sau đó ánh mắt híp lại, hắn chỉ thấy hệ thống hiện lên thông báo.


"Mời ký chủ lựa chọn thành phố ".


Minh không cần suy nghĩ lập tức lựa chọn Bắc Kinh.


"Mời ký chủ lựa chọn thời gian ".


Thời gian ở đây thậm chí có ngày – tháng – năm.


Nhìn thấy cái dòng ngày – tháng – năm này, Minh không nhịn được tươi cười, đây cũng khác gì thần khí?.


Đương nhiên lựa chọn mốc thời gian nào cũng là vấn đề, hắn là người năm 2023 sống lại nhưng không có nghĩa hắn chọn bản đồ Bắc Kinh năm 2023, đây là hành vi rất đần độn.


Hiện tại mới là năm 2003, chọn bạn đồ 20 năm sau làm gì?, chẳng nhẽ mua đất đầu tư đợi 20 năm sau đẩy ra?, Minh còn chưa có ngu như thế.


Đầu óc hắn rất nhanh làm ra suy luận, ở Trung Quốc tương lai có sự kiện lớn gì?.


Sự kiện lớn thì có nhiều nhưng lớn nhất không cần nghĩ, chắc chắn là Olympic 2008.


Không có bất kỳ sự kiện nào ở Trung Quốc trong tương lai có thể khiến quốc gia này bỏ nhiều tiền cho cơ sở hạ tầng như Olympic, mà đây là cơ hội cho Minh.


Rất nhanh trong tay hắn xuất hiện tấm thần khí đầu tiên, một tấm bản đồ quy hoạch thành phố Bắc Kinh ngày 31/12/2008.


Tấm bản đồ này rất thông thường, một tấm bản đồ quy hoạch thành phố có thể tìm thấy ở bất cứ công ty địa ốc nào nhưng nó y nguyên vẫn là thần khí bởi đây là tấm bản đồ tương lai, nó cũng chẳng khác gì bản đồ kho báu.


Hai thành phố còn lại, Minh căn bản không tốn đến nửa giây suy tính, lập tức lựa chọn.


Thanh Đảo – 31/12/2010.


Đại Liên – 31/12/2010


Vì sao Minh không chọn New York hay London?, đáp án là vì hắn vào sân quá muộn, muốn tranh cũng không tranh nổi đất với người ta.


Về phần Bắc Kinh hiển nhiên là dựa hơi Olympic mà lên.


Với Thẩm Quyến cùng Đại Liên, hai thành phố này Minh vẫn rất rõ ràng, tấc đất tấc vàng cũng không phải nói quá.


Thanh Đảo là quê nhà của Băng Băng, nàng có thiên nhiên ưu thế ở đây hơn nữa Thanh Đảo tương lai được mệnh danh là Thụy Sĩ Phương Đông, là một nơi... rất rất nhiều người giàu đều muốn đổ về sinh sống.


Đại Liên thì không cần nói, nếu Hongkong là Hòn Ngọc Phương Đông thì Đại Liên chính là Hòn Ngọc Phương Bắc.



Cũng không phải không thể chọn các thành phố tốt hơn, giá đất càng cao, càng có giá trị đầu tư như Hongkong – Thượng Hải – Thâm Quyến nhưng mà cũng như New York hay London, Minh cảm giác hắn tranh không nổi.


Ngay như Thượng Hải hiện tại, Thượng Hải không phải đất nhà Diệp gia sao?, hắn đi vào Thượng Hải muốn chơi 'bất động sản' vậy sẽ chết rất thảm.


Ba tấm bản đồ này căn bản không khác gì ba tấm bản đồ kho báu với Minh, quý giá cực kỳ bất quá đấy cũng là chuyện tương lai, trong thời gian ngắn Minh cũng không có tinh lực cùng tiềm lực đi chơi bất động sản, có lẽ phải đợi 1-2 năm nữa.


Chậm rãi cất ba tấm 'bản đồ kho báu' vào trong rương chứa đồ, trạng thái của Minh hiện tại rất tốt, rất hài lòng.


Hắn nhanh chóng một lần nữa lựa chọn 'Kính Mắt Nhà Thông Thái'.


Đây là một cặp kính mắt... Minh không dám khen.


Gọng màu trắng làm bằng thép cứng, hai mắt kính lại tròn vo, dạng kính mắt này bình thường Minh tuyệt đối không đeo bởi vì quá xấu, Minh ghét nhất cũng chính là thể loại kính mắt tròn dạng này.


Tuy nhiên là vật phẩm của hệ thống, hắn cũng không thể chê.


- "Kính Mắt Nhà Thông Thái": Khi ký chủ đang đọc, gia tăng 20% độ tập trung, gia tăng 20% mị lực cá nhân, gia tăng 100% tốc độ đọc.


"Lại gia tăng mị lực? ".


Nhìn thấy dòng giới thiệu này Minh có chút cười khổ, hệ thống này đang kích động hắn đi cưa gái sao?.


Tất nhiên cặp kính mắt này rất không tệ, đặc biệt ở 100% tốc độ đọc, đây chính là giúp Minh đọc nhanh hơn bình thường gấp đôi, đối với những người phải xét duyệt nhiều tài liệu như minh thì cặp kính mắt này quá tuyệt vời.


Mà nhắc đến cặp kính mắt không thể không nhắc đến kỹ năng.


Hắn đạt được thành tựu Nhà Thông Thái Lv 2, từ đó mở ra kỹ năng đặc biệt Nhà Thông Thái Lv2.


Trước đó Minh có kỹ năng đặc biệt – ngủ ngồi, mà ngủ ngồi của hắn mới là Lv 1.


Hiện tại vậy mà nhận được một kỹ năng đặc biệt khác hơn nữa trực tiếp là Lv 2.


-"Kỹ năng đặc biệt Nhà Thông Thái Lv 2": Trong vòng 72 tiếng ký chủ đọc qua bất cứ tài liệu gì đều sẽ không quên, khi ký chủ tiến hành 'đọc' gia tăng 50% độ minh mẫn, 30% độ tập trung cùng giảm 50% độ ảnh hưởng đến mắt.


Trầu bò, đây có lẽ là tất cả những từ Minh có thể thốt ra lúc này.


Kỹ năng đặc biệt Nhà Thông Thái cùng với cặp kính mắt đặc chế kia một khi phối hợp, hiệu quả có chút đáng sợ, thậm chí trong vòng 72 giờ đầu óc của Minh không khác gì một cái CPU, có thể lưu giữ quá nhiều thứ.


Tri thức là sức mạnh, số liệu là sức mạnh, chỉ cần Minh có thời gian chuẩn bị hắn có thể làm rất rất nhiều chuyện.


Không nói đâu xa, nếu trong đầu hắn có thể một mực lưu giữ những gì hắn đọc, vậy tiếng Hàn của Minh sẽ tiến triển với tốc độ vô cùng thần tốc, không quá 1 tháng chỉ sợ hắn cũng có thể giao tiếp bằng tiếng Hàn.


Phải biết tiếng Hàn cũng như tiếng Trung, khó nhất chỉ nằm ở việc nhận ra mặt chữ.


_ _ _ __ _


Minh hiện tại rốt cuộc nhìn đến hai rương may mắn, ngoài ra hắn còn có một phần 'Không Gian Cửa Hàng Ngẫu Nhiên'.


Bất kể là 'Rương May Mắn' hay 'Không Gian Cửa Hàng Ngẫu Nhiên' đều tương đương với mở hộp quà trong game, Minh không khỏi có chút phân vân hắn nên lựa chọn mở cái gì trước?.


Cuối cùng hắn vẫn quyết định sử dụng Không Gian Cửa Hàng Ngẫu Nhiên trước, dù sao đây chân chính được coi là một phần thuộc về Không Gian Hệ Thống, Minh cũng bắt đầu không đợi được.


Trước mặt Minh lại hiện ra một danh sách bao quát rất nhiều cửa hàng, tình cảnh này khiến Minh cảm giác quen thuộc, theo trí nhớ của hắn lần trước cũng là như thế này.


Cửa Hàng Sách – Cửa Hàng Quần Áo – Tiệm Thuốc – Cửa Hàng Đồ Chơi – Cửa Hàng Thú Nuôi.... thậm chí Minh còn nhìn thấy cả Cửa Hàng Vũ Khí.


Hê thống vẫn như vậy, nó không đi giải thích cho Minh nhưng mà Minh cũng có lựa chọn riêng của chính mình.


Vì Rạp Chiếu Phim xuất hiện, Minh phi thường phi thường muốn tiết kiệm tiền, cửa hàng mới tốt nhất cũng không nên đốt quá nhiều tiền của hắn.


Trong đầu Minh lúc này chỉ nghĩ đến Cửa Hàng Sách cùng Tiệm Thuốc dù sao bất kể đi hiệu sách hay đi mua thuốc thật ra cũng sẽ không đốt quá nhiều tiền hơn nữa đều là những thứ cực kỳ thiết thực.


Cửa Hàng Thuốc thì không cần nói, hệ thống này rõ ràng là 'hắc khoa kỹ', bất cứ vật phẩm gì từ hệ thống đều tốt hơn bên ngoài nhiều lắm, đã như thế cửa hàng thuốc không phải càng đáng để xây dựng sao?.


Mà Cửa Hàng Sách cũng có ưu thế của mình ví như chính kỹ năng đặc biệt Nhà Thông Thái của Minh chẳng hạn.


Hệ thống này thật ra cực kỳ 'xấu', tuyệt đối không công bằng.


Minh tập Gym trong hệ thống là không cần đóng tiền, là tập 'Free'.


Minh đi đọc sách trong hệ thống là phải qua Không Gian Thư Viện, cần trả tiền mỗi giờ.


Sau đó thì sao?, tập Gym tập Free thì không có nhân quyền rồi?,


Minh tập thể lực lâu như vậy, trải qua mấy lần tăng cấp mới đạt được thành tựu Kẻ Chăm Chỉ Lv2.


Còn đọc sách trong thư viện rõ ràng là qua con đường nạp tiền chính quy, cực kỳ được ưu ái, mới tưng đấy thời gian cũng đã chạm đến thành tựu Nhà Thông Thái Lv2, đây chính là khác biệt.


Hệ thống rõ ràng đang đẩy Minh đi đọc sách, hơn nữa đọc sách là tri thức, có tri thức Minh có thể làm rất nhiều việc.


Hắn không nghĩ ngợi nữa, rốt cuộc cũng tuyển Cửa Hàng Sách.


Nương theo lựa chọn của Minh hắn rất nhanh có thể thấy một cửa hàng nhỏ xuất hiện.


Đây chỉ là cửa hàng nhỏ bởi nếu nó lớn đã sớm gọi là 'nhà sách', đâu chỉ là một cửa hàng hay một cửa tiệm?.


Vấn đề là sạp hàng nhỏ này cũng không có sách, một quyển cũng không có, sạch sẽ tinh tươm cực kỳ, giống hệt cái lúc Minh mở ra Tiêm Băng Đĩa.


Một mức hố người.


Cũng may Minh xe nhẹ đường quen, hắn hiểu cách thức hoạt động của cái cửa hàng này.


"Đinh, ký chủ cần thu thập 10 quyển sách – báo – tạp chí cùng thể loại – cùng năm phát hành để đổi lấy 1 quyển sách – báo – tạp chí cùng thể loại có thời gian phát hành dao động từ 1-3 năm so với năm phát hành ký chủ lựa chọn "



Quả nhiên vẫn không khác gì.


Đại khái quy đổi 10 quyển tạp chí công nghệ năm 2004 sẽ được 1 quyển tạp chí công nghệ phát hành vào năm 2005-2007?.


Cảm giác vẫn là không tệ lắm thậm chí nếu cái tiệm sách này không quá hố, đây hiển nhiên lại là một thu hoạch cực lớn của Minh.


Ở đâu cũng thế, tri thức là sức mạnh, biết trước càng là lợi thế to lớn.