Chương 309: Mẹ Cùng Con Dâu Tương Lai.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 309: Mẹ Cùng Con Dâu Tương Lai.

Mẹ của Minh là người một đời có số lần ra khỏi Hà Thành trên đầu ngón tay, mẹ của hắn không thích đi lại, càng không thích đi xa.


Cũng bởi nguyên do này mẹ hắn rất ít ngồi xe ô tô, đi đâu cũng là tự đi trên chiếc xe đạp điện hoặc nhờ bố hắn đèo, căn bản chưa bao giờ tự mình gọi taxi.


Phần vì mẹ cảm thấy quá đắt, phần vì mẹ cảm thấy không cần, đến cả lần gần nhất đi Taxi cũng là Minh chủ động gọi, hơn nữa ngày hôm đó còn liên quan đến lịch hẹn với Hương thì mẹ mới đồng ý.


Hôm nay có Hương đi cùng, mẹ hắn tất nhiên cũng thay đổi một chút, cũng tính đến chuyện mở ví gọi một chiếc Taxi.


Phải biết những dịp này đều là mẹ đèo Minh ra siêu thị trên chiếc xe đạp điện của mình, chưa bao giờ đi Taxi cả bất quá mẹ cũng không ngờ được là đầu ngõ lớn nhà hắn đang có một chiếc Limousine màu đen đợi sẵn.


Mẹ Minh thật ra không nghĩ gì, bản năng muốn bước qua như bình thường cho đến khi tài xế chủ động mở cửa xe ra sau đó dùng thái độ cực kỳ 'cung kính' hướng về Hương.


"Cô Hương ".

Cũng may chú tài xế gật đầu nói 'cô Hương' mà không phải 'cô chủ' như trong phim, nếu gọi như trong phim có lẽ đến cả mẹ Minh cũng sẽ bị doạ sợ.


Hương nhẹ mỉm cười với đối phương, nàng cũng quen với loại xưng hô này lâu rồi.


"Bác ơi, đây là chú Tuấn, tài xế riêng của ba con, ba con hôm nay biết con đi chọn đồ cho ngày mai ra sân bay liền để chú Tuấn đi cùng con, con mời bác lên xe ạ ".


Hương lễ phép nói, trên miệng thuỷ chung treo một nụ cười dịu dàng nhưng với mẹ của Minh thì đây cứ như mơ vậy.


Không phải mẹ hắn mơ có một cô con dâu đại gia mà mơ ở đây có nghĩa là chuyện này không quá chân thật, vượt khỏi suy nghĩ của mẹ.


Đừng nói là nhà có tài xế riêng cho dù nhà có xe riêng mẹ hắn cũng ít thấy, mẹ hắn hiển nhiên biết trong xã hội có rất nhiều người giàu nhưng trong vòng tròn quan hệ của mẹ thì lại không liên quan đến những người này.


Mẹ hắn thật sự chưa từng tưởng tượng ra có một ngày mình lại được ngồi xe riêng thậm chí có cả tài xế riêng.


Cũng may đây là Hương chủ động lên tiếng, thế là mẹ của Minh cứ mơ mơ hồ hồ lên xe, cho dù... không hiểu nhiều lắm.


Lên xe xong, cảm giác đầu tiên của mẹ là êm ái, cảm giác thứ hai của mẹ là không quen.


Phải biết ngay cả Minh nhìn con 'Limo' này của nhà Hương cũng giật mình, đây là một con xe có biển NG.

Minh hiển nhiên không rõ dãy số đằng sau trên biển số xe là chỉ quốc gia nào nhưng hắn không thể không biết chữ NG kia nghĩa là gì, về cơ bản đây là một chiếc xe không thể bị chặn, một chiếc xe không tồn tại trong khái niệm 'kiểm tra hành chính giấy tờ ', một chiếc xe của bộ ngoại giao.


Cũng không biết bố vợ tương lai của Minh nghĩ gì lại để tài xế Tuấn mang một con xe như thế này đưa Minh cùng mẹ đi siêu thị?.


Tất nhiên mẹ hắn thì không biết nhiều bằng hắn, mẹ hắn cảm thấy không thoải mái là bởi con Limo này quá sang trọng, bên trong xe chẳng khác gì một phòng khách thu nhỏ cả.


Cũng may là xe Limo đều có cửa kính ngăn cách lái xe với khoang sau xe, bởi thế mẹ hắn dần dần cũng tự nhiên hơn nhiều dù sao tại khoang sau cũng chỉ có Minh cùng Hương.


"Bác ơi, con hỏi bạn con bên Cao Ly, bạn con bảo bên đó còn lạnh hơn chỗ mình nhiều, nhiệt độ thuỷ chung dưới 5 độ C, thiếu chút nữa là có tuyết rồi ".


"Bác với con đi chọn quần áo trước đi, dù ở siêu thị có bán quần áo nhưng mà không so được với cửa hàng chuyên nghiệp đâu ạ, để con dẫn bác đi bác nhé ".


Lên xe, Hương càng thêm chủ động nói chuyện, dù sao nàng đối với mẹ của Minh cũng không còn sợ hãi như lúc ban đầu.


Ngược lại chính mẹ Minh mới có chút không quen, ví như trong tiềm thức của mẹ, nếu biết trời bên Cao Ly lạnh thì về nhà chuẩn bị cho con trai quần áo ấm mà thôi, dù sao mẹ là thợ may, trong nhà cái gì có thể thiếu nhưng quần áo sẽ không thiếu.


Mẹ hắn cũng chưa từng nghĩ gặp trời lạnh liền phải đi mua quần áo mới cho Minh nhưng mà mẹ cũng không biết nói gì để từ chối Hương.


Có lẽ đây là lần đầu tiên mẹ nhận thức rõ ràng được khoảng cách giữa hai gia đình.


Có điều lúc này Minh ngồi một bên cũng lên tiếng, hắn hiểu mẹ mình đang suy nghĩ gì.

"Cũng sắp đến tết rồi, cũng không chỉ cần mua quần áo cho con mà còn cho bố, cho mẹ nữa, dù sao con cũng có lương mà mẹ ".


"Lần này có Hương đi cùng, để Hương chọn quần áo cùng mẹ chứ bình thường mẹ đi với con, mẹ nói gì con cũng gật đầu hết, con cũng có biết gì đâu?".


Nghe Minh nói vậy mẹ hắn mới thấy xuôi tai, dù sao Minh nói là đúng, hắn hiện tại kiếm được tiền, hắn hiện tại có thể san sẻ kinh tế với gia đình, cũng sắp đến tết rồi, cũng có thể tiêu pha một phen.


Hương thấy mẹ Minh xuôi xuôi liền quay đầu nhìn Minh, ném cho hắn một cái mặt quỷ còn Minh cũng lập tức nháy mắt với bạn gái.


Mẹ của Minh không giống mẹ Hương, mẹ Hương biết hàng, nhìn một cái là biết nhãn hiệu còn mẹ Minh chì cần sờ một cái là biết được chất liệu.


Mẹ của Hương có thể đại khái nhìn ra một sản phẩm thời trang có cái giá bao nhiêu, mẹ của Minh đại khái có thể nhìn ra một sản phẩm thời trang... không đáng giá bao nhiêu.


Dù sao nếu chỉ tính chất liệu làm thời trang thì bất cứ một vật phẩm thời trang nào đều sẽ bị coi là độn giá, mẹ của Minh hiển nhiên có ý thức về quyền thương hiệu, cũng sẽ biết đồ hiệu rất đắt nhưng mẹ hắn cũng rất khó tưởng tượng ra đắt thế nào, tiền thương hiệu lại độn gấp bao nhiêu lần tiền chất liệu.


Vì vấn đề này, Hương tất nhiên không thể dẫn mẹ hắn đi các cửa hàng đồ hiệu, không nói đâu xa chỉ cần biết cái giá túi Hermes Minh mua cho Hương, mẹ hắn không đánh gẫy chân hắn mới lạ.


Hương dẫn mẹ Minh mua quần áo tại một cửa hàng quần áo tương đối lớn ở Thuỵ Khuê.


Thật ra mà nói, cửa hàng quần áo càng lớn thật ra lại càng thiên hướng bình dân, giá cả chắc chắn cao hơn hàng chợ nhưng còn trong phạm vi chấp nhận của mẹ hắn, dù sao chỗ làm của mẹ hắn cũng thuê một cửa hàng trên phố cổ, đã bỏ tiền thuê mặt bằng hiển nhiên giá sẽ cao lên.


"Con quen chị chủ cửa hàng này, mua quần áo ở đây được chiết khấu phần trăm đấy bác ạ, bác với Minh đi vào trước đi, con đi gặp chị chủ một chút ạ ".


Hương hiển nhiên không nói dối, nàng quen chị chủ cửa hàng này thật dù sao hồi nàng còn đi học tại cấp 2 Quốc Tử Giám, nàng thường xuyên mua đồ ủng hộ ở đây.


"Vậy mẹ con mình đi vào trước đi, con cũng đang muốn mua một đôi giày mới, không biết chỗ này có bán không nữa ".


Mẹ Minh còn có thể nói gì?, hiển nhiên theo Minh vào trong, trước khi vào còn không quên cảm ơn Hương.

Về phần Hương, thấy Minh cùng mẹ đi vào bên trong, nàng rất nhanh chạy về phía quầy thanh toán.

"Hương à, lâu lắm mới thấy em, có lô hàng thu đông mới về đẹp lắm, chị dẫn em đi chọn nhé ".


Quan hệ của chị chủ cửa hàng với Hương thật sự không tệ dù sao Hương có thể coi là khách quen của cửa hàng thậm chí là khách hàng 'Vip'.


"Chị Ngân, hôm nay em không đi chọn quần áo cho em đâu, để hôm khác nhé ".


Hương nói xong hơi cúi đầu, chỉ chỉ vào bên trong.


"Chị Ngân thấy cái cô lúc nãy cùng một cậu trai đi vào không? ".


Chị chủ cửa hàng nghe Hương nói vậy liền nhìn về phía Camera sau đó quan sát vài giây rồi mới gật đầu.

"Có chị thấy, người quen của em à, nếu là người quen của em, chị chiết khấu 5% cho ".


Hương nghe vậy cũng không tỏ ra vui mừng mà nàng che miệng nói nhỏ.

"Chút nữa ý, bọn em chọn cái gì, chị cứ chủ động trừ 50% cho em, chỉ báo giá 50% thôi nhé, đợi cô ra khỏi cửa em quay lại thanh toán cho chị ".


Chị Ngân nghe vậy mở to mắt, tất nhiên nàng không hoài nghi ví tiền của Hương mà là cảm thấy rất khó tưởng tượng, cơ hồ không nhịn được mà cười lên.


"Đừng nói với chị, cái cậu trai đi vào cùng cô lúc nãy là bạn trai em nhé?, đừng bảo em đang định lấy lòng mẹ vợ tương lai đấy? ".


Chị Ngân tuy không quá hiểu gia đình Hương nhưng mà cũng có thể biết nhà Hương cực kỳ giàu có, dù sao trước đây không phải Hương chưa từng dùng xe của cha mình đi đến chỗ này mà thời đại này có tài xế riêng hiển nhiên gắn liền với chữ giàu.


"Chị Ngân, đừng trêu em, chị nói một câu giúp hay không giúp đi ".


Hương lườm chị Ngân một cái, đôi môi xinh đẹp hơi bĩu lên.


Chị Ngân lại cười, cũng may đã che miệng sau đó lập tức gật đầu.

"Giúp chứ giúp chứ, để chị đi dặn con bé thu ngân, yên tâm việc này cứ giao cho chị ".


Hương nghe vậy liền đưa tay làm ký hiệu 'Ok' với chị Ngân sau đó mới yên tâm chạy vào bên trong.


Về phía chị Ngân chủ cửa hàng nhìn Hương đi vào bản thân có chút tấm tắc lắc đầu.


"Cũng không hiểu giới trẻ bây giờ nghĩ thế nào nữa ".


Bà chị tên Ngân này thậm chí bắt đầu thấy tiếc cho Hương, dù sao Ngân cảm thấy không đáng.


Trong tưởng tượng của Ngân, Hương không chỉ xinh đẹp mà còn là con nhà đại gia, vậy bạn trai của Hương nhất định cũng phải là con nhà đại gia mới tốt nhưng hiển nhiên mẹ Minh cùng Minh không phải là đại gia, chí ít trong mắt chị Ngân là vậy >


_ _ _ _ __ _


Mua sắm luôn là thiên tính của nữ nhân, đặc biệt là mua sắm quần áo cùng đồ thời trang.


Ban đầu mẹ hắn còn có chút kháng cự, còn có chút không quen nhưng mà hiển nhiên khi hai người phụ nữ tìm được hứng thú chung thì rất nhanh quen thuộc.


Ví dụ, mẹ cùng Hương chọn cho Minh 3 cái áo khoác Gucci, hai chiếc quần bò Gucci cùng một đôi Nike sau đó hiển nhiên... cũng hết việc của hắn.


Sau đó chính là thời gian của hai người phụ nữ, tất nhiên tiền đề là mẹ Minh không biết giá cả từng món đồ, bản thân mẹ hắn cũng chưa từng nghe đến 'hàng hiệu Gucci' thật hoặc đúng hơn tất cả các nhãn hàng hiệu trên thế giới mẹ hắn may ra thì biết LV.


Tất nhiên Minh sẽ không tị nạnh gì, trái lại hắn còn cực kỳ vui vẻ.


Ví như lúc này Hương đang vì mẹ chọn một chiếc ví, một chiếc ví LV.


"Bác xem này, chiếc ví đen này hợp với bác lắm, thật sự đẹp lắm luôn ý ".


Sau đó đến phiên mẹ hắn cự tuyệt một phen dù sao mẹ hắn cũng nhận ra hai chữ L-V kia.


"Con mua cho con đi, bác cũng không cần mua đâu, ví của bác còn dùng tốt mà ".


Hương đương nhiên không chịu, dù sao nàng hôm nay thật sự muốn mua đồ cho mẹ Minh, đây thậm chí là mẹ nàng dạy nàng.


Dù sao nói gì thì nói, Minh cũng tặng cho Hương một chiếc túi Hermes quá giá trị, mẹ Hương đương nhiên không thể để con gái mình chỉ nhận mà không làm gì đáp lại.


Minh thì không thiếu tiền, vậy cũng chỉ có thể từ phía mẹ hắn tặng quà mà thôi, việc này hiển nhiên hợp tình hợp lý, đến cả Minh cũng không thể nói gì, càng không thể cự tuyệt.


"Nãy giờ chỉ có bác chọn đồ cho Minh, bác theo con chọn đồ, để con giúp bác chọn đồ đi mà, bác xem cái ví này thật sự hợp với bác lắm ý ".


"Với cả con quen chị chủ cửa hàng, chị ý chiết khấu cho con, cái ví này rẻ lắm ".


"Cái ví này hợp với mẹ thật ấy, mẹ cứ lấy đi, Hương cũng bảo rồi mà, mua ở đây rẻ hơn mua ngoài kia, sau này ra ngoài muốn mua cái ví như thế này chỉ có đắt hơn thôi mẹ ạ, mẹ cứ cầm đi".


Nếu Hương không đủ thuyết phục mẹ hắn liền đến luọt Minh nói chen vài câu, lần này hiển nhiên mẹ hắn không phòng thủ được, cũng đành nhận.


Bất quá trong lòng mẹ cũng không nghĩ đến để Hương trả tiền, cảm thấy bản thân vẫn nên trả tiền, nếu đắt quá... thì mang ra trả lại, cũng sẽ không để Hương có cơ hội trả tiền.


Nghĩ đến con mình cũng coi như làm ra tiền, nghĩ đến tài chính trong nhà hiện tại cũng không căng thẳng, trong lòng mẹ cũng đang cực kỳ vui vẻ vì Minh, vì cả Hương, lại thêm Hương nhiệt tình cùng với cái 'mác' chiết khấu, dần dần mẹ cũng trở nên thoáng hơn nhiều.


Hương thậm chí không chỉ vì mẹ lựa chọn một chiếc ví LV, một túi sách Gucci, hai đôi giày đế thấp Gucci cùng hơn 3 bộ quần áo.


Hương cũng học 'khôn', nàng dần dần cũng nhận ra mẹ Minh chỉ có thể nhận thức được nhãn hiệu LV, các nhãn hàng còn lại đều không có quá nhiều nhận thức, chỉ cần Hương thêm câu 'hàng nội địa Trung Quốc ' là mẹ sẽ khá yên tâm mua.


Hàng nội địa Trung Quốc là khái niệm gì?, có thể hiểu là hàng chất lượng tốt, giá tiền cũng phải chăng hơn nữa mẫu mã đẹp dù sao thời đại này Trung Quốc làm giả nhiều lắm, giả mẫu mã có khi còn nhìn đẹp hơn cả hàng chính hãng.


Cứ thế ba người cuốn lấy nhau tại cửa hàng thời trang tới hơn gần 1h chiều mới dừng tay, túi lớn túi nhỏ hướng ra ngoài, tất nhiên người xung phong cầm túi là Minh, hai tay hắn mỗi bên phải cầm đến 10 cái túi.


"Bác vào xe trước đi ạ, để con với Minh ở ngoài này là được rồi ạ ".


Một đống đồ đặt lên quầy thu ngân, hiển nhiên phải chờ đợi khá lâu.


Mẹ hắn nghe Hương nói vậy rõ ràng không đồng ý dù sao chỗ này có một đống đồ của mẹ, hiển nhiên mẹ muốn trả tiền, có điều Minh chủ động kéo mẹ ra ngoài.


"Mẹ ơi, đưa ví cho con, con cầm tiền trả cho, mẹ cứ vào xe trước đi ạ, giúp con gọi thêm chú Tuấn mang đồ vào xe là được ".


Nghe Minh nói vậy, mẹ hắn nao nao rồi gật đầu, dù sao mẹ cũng biết Minh có tiền riêng, hôm nay mẹ mua không ít quần áo, mẹ cũng sợ thiếu tiền lắm chứ, như vậy thì xấu hổ rồi.


Đưa hết tiền cho Minh, cộng với tiền riêng của hắn... mẹ cảm thấy có lẽ là đủ.


Sau đó mẹ liền đi vào xe, chú Tuấn thậm chí cực kỳ chuyên nghiệp vì mẹ mở sẵn cửa xe sau đó chủ động đóng cửa lại, tiến vào trong cửa hàng chuẩn bị xách đồ.


Nhìn thấy mẹ mình vào trong xe ngồi, Minh khá vui vẻ bởi vì điều này đại diện cho việc... mẹ cũng không ra được, dù sao mẹ hắn không biết mở cửa xe ô tô.


Đến khi Minh đi vào cửa hàng, quầy thu ngân rõ ràng vẫn đang tính tiền dù sao còn cần thêm một công đoạn '-50%'.


"Bác gái vào xe chưa anh ".


Hương thấy Minh đi đến, nàng nhoẻn miệng cười.


Minh cũng cười, chủ động ôm eo Hương, Hương tất nhiên cũng quen với động tác này, cơ thể buông lỏng, không có gì là không thoải mái, hai người tình tứ cực kỳ.


Minh tất nhiên không làm cho ai xem cả nhưng hành động này đập vào mắt chị Ngân, bà chị này cũng đang đánh giá Minh.


Kết quả rất nhanh liền có, trong mắt chị Ngân, Minh cũng tính là đẹp trai nhưng mà càng như thế bà chị này càng không thích Minh.


Bà chị này cảm giác Minh đang đào mỏ, đang lợi dụng Hương, chẳng biết sao nội tâm chị Ngân khá là khó chịu.


"Dạ, của quý khách tổng cộng hết 7150 đồng ạ ạ ".


Thu ngân rốt cuộc tính xong, cũng rất nhanh đánh giá một tờ đơn gia bất quá ánh mắt nhìn về phía chị chủ.


Hương biết ý liền cười cười mà nói.


"Chị đưa bảng giá này cho em, lại làm một bản báo giá chính thức cho em là được ".


"Chiết khấu 50% là còn 7 ngàn vậy nguyên gốc là gần 15 ngàn đúng không? ".


Hương nói xong chủ động rút ví ra, thấy hành động này của nàng, bà chị Ngân đối với Minh càng thêm.. coi thường.


Dù không thể trả hết số tiền kia cho bạn gái thì cũng phải chia đều chứ?, để Hương đưa tiền toàn bộ há không phải đào mỏ hay sao?.


Mang theo cái suy nghĩ này chị Ngân đổi ánh mắt về phía Minh sau đó ánh mắt trừng lớn.


Nàng thấy Minh từ trong ví lấy ra một tấm thẻ đen, hắn như có như không nói.


"Quét thẻ là được ".

_ __ _ _

P.s: Hôm nay ta vẫn dọn nhà, mai làm lễ Ông Công Ông Táo, sau ngày mai chắc mới rảnh một chút mà viết 2c.

Xong tầm 28 29 30 chắc ta lại bận, cố gắng duy trì 1c / 1 ngày.

Sau 30 tết không biết thế nào, tuỳ tình hình Covid, dù sao quanh nhà cũng có mấy người f1 rồi T_T, nếu tết ở nhà không đi đâu thì ta viết 2c, nếu vẫn đi chúc tết thì lịch 1c/1 ngày, trừ hôm nào ta say ra =))