Chương 305: Mẹ Và Con Gái.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 305: Mẹ Và Con Gái.

Hương xuống nhà sau đó nàng rõ ràng có chút ngỡ ngàng, phòng khách vậy mà không có ai.


Nghe được âm thanh trong phòng ăn, Hương liền chậm rãi đi tới sau đó chỉ thấy mẹ mình đang chuẩn bị đồ ăn.


Nói là chuẩn bị đồ ăn thì cũng không đúng bởi vì cô Quỳnh chỉ đang lấy bát đũa xếp ra mà thôi, nói là chuẩn bị 'ăn' thì đúng hơn.


Hôm nay nhà Hương ăn lẩu, không thể không nói trời se se lạnh thế này ăn lẩu thì hợp lắm hơn nữa đây là một trong những món ăn có thể thắt chặt quan hệ hai bên, không phải ngẫu nhiên mà khi nói đi nhậu suy nghĩ đầu tiên của rất nhiều người chính là đi ăn lẩu.


"Mẹ ơi, Minh với bố con đâu rồi ạ? ".


Cô Quỳnh thấy con gái bước vào liền không nhịn được tò mò.


"Bố con với Minh đang ở ngoài sân đánh cờ hay sao ý, mà đừng có gọi hai người bọn họ vội, ngồi đây mẹ hỏi chút ".


Hương nghe vậy vui vẻ gật đầu, nàng biết bố nàng thích chơi cờ tướng, Minh có thể cùng bố nàng chơi hiển nhiên là tốt rồi.


"Dạ, mẹ hỏi gì con ạ? ".


Cô Quỳnh cũng ngồi xuống bên cạnh con gái, còn không quên nhìn ra ngoài sân một chút.


"Không phải Minh là nhạc sĩ nổi tiếng sao?, sao giờ bố con lại bảo Minh tay trắng dựng nghiệp?, giống như cậu ấy mở công ty gì vậy? ".


Cô Quỳnh hiển nhiên đang tò mò dù sao cô Quỳnh biết Minh là nhạc sĩ, tự nhiên lại từ nhạc sĩ trở thành dân gây dựng sự nghiệp?, hơn nữa lại còn tay trắng dựng nghiệp?, nên biết Minh cùng Hương là cùng tuổi với nhau.


Minh là nhạc sĩ thậm chí còn là nhạc sĩ đang cực kỳ hot, cái này cô Quỳnh có thể tạm thời chấp nhận dù sao đây là mặt nghệ thuật mà đã là nghệ thuật đại khái không chịu giới hạn của tuổi tác, già cũng được mà trẻ cũng được.


Về phần gây dựng sự nghiệp?, thật ra mà nói cái này cũng không có gì lạ, ví như cô Quỳnh quen nhiều người bạn đều hướng con cái mình gây dựng sự nghiệp từ sớm, ví dụ như ném cho con 10 triệu Đồng để con đi kinh doanh, hiển nhiên cũng coi là gây dựng sự nghiệp, lời có thể dát vàng lên bảng thành tích con cái, lỗ đương nhiên cha mẹ đến chịu hơn nữa ở tầng lớp bọn họ thì 10 triệu có là gì?.



Nhưng mà lại còn tay trắng dựng nghiệp thì lại là vấn đề khác, cô Quỳnh... căn bản không tin.


Chưa kể cô Quỳnh biết tính chồng mình, nếu sự nghiệp của Minh không đáng để chồng mình thưởng thức thì tuyệt đối sẽ không có những lời khen ngợi kia, cho dù Minh có là người yêu của Hương đi chẳng nữa.


Hương nhìn thấy mẹ mình tò mò như vậy trong lòng nàng hiển nhiên vui vẻ không thôi, dù sao hiện tại nàng càng thích kể về Minh, nói về Minh chứ không phải nói về bản thân nàng, ý tứ đơn giản là nàng muốn 'khoe'.


"Anh ấy làm nhạc sĩ thật mà mẹ, nhưng mà anh ấy lấy tiền bán ca khúc mở công ty, cũng không xin một đồng nào từ gia đình luôn hết đó mẹ hơn nữa công ty của Minh hiện tại nổi tiếng lắm, mẹ đã nghe đến Lotus chưa ạ? ".


Hương vừa nói vừa cười, cười rất vui vẻ hơn nữa trong ánh mắt còn có cả sự tự hào.


Biết con không ai bằng mẹ, cô Quỳnh nhìn nụ cười của con gái, trong lòng không khỏi thở dài một hơi.


Từ xưa đến nay, cái ánh mắt tự hào của Hương chỉ xuất hiện khi nói về cha nàng, hiện tại Minh là người đàn ông thứ hai.


Cô Quỳnh biết, con gái mình đã yêu câu bé kia quá mất rồi.


Cô Quỳnh cũng trải qua một thời này, cũng sẽ hiểu con gái, tình đầu vẫn luôn là tình đẹp nhất, là mối tình đáng nhớ nhất.


"Gớm, nghe giọng cô nói kìa, đấy là còn chưa gả cho người ta đấy, gả cho người ta chắc quên hết cha mẹ ".


Hương bị mẹ nói đến đỏ cả mặt, nàng bĩu môi, dịch người lại gần mẹ mình, ôm lấy vòng eo của cô Quỳnh, úp mặt vào ngực cô mà làm nũng.

" Mẹ này, con còn ở với bố mẹ dài dài, với ca bố mẹ luôn là nhất, làm sao quên bố mẹ được ".


Cô Quỳnh bật cười đồng thời đang âm thầm nhớ Lotus là công ty nào.


Lotus hiện tại tất nhiên là một công kỳ cực kỳ nổi tiếng nhưng không có nghĩa là ai cũng biết, ví dụ đi hỏi mẹ Minh rằng có biết Lotus hay không đáp án 100% là không.


Cô Quỳnh làm thiết kế, hiển nhiên cũng không quá liên quan gì đến Lotus, hơn nữa đây cũng là dịp cuối năm rồi, dịp cuối năm có thể nói thẳng ra là mùa xây nhà, mùa mua nhà, mùa của nội thất, cô Quỳnh cũng rất bận.


Một tay ôm con gái yêu vào ngực, một tay nhẹ xoa mái tóc dài của Hương, cô Quỳnh đột nhiên hỏi.

"Lotus có phải cái công ty có hình đoá hoa sen không con? ".


Hương nghe vậy, vẫn ôm lấy mẹ nhìn nhưng lập tức nói.


"Dạ vâng ạ, chính là Lotus đó đó mẹ, cái game NTVV cũng là của công ty Minh làm ra đấy ".


Lần này trong đầu cô Quỳnh dần dần hiện lên một đoá hoa sen màu đỏ, ánh mắt cô hơi biến thành ngơ ngác.


Cô Quỳnh không sử dụng quá nhiều sản phẩm của Lotus, đầu tiên cô Quỳnh là fan của Sony, nghe nhạc mua hẳn Mp3 mà nghe chứ cần gì lên mạng?, mà có lên mạng thì cô Quỳnh cũng sẽ tìm đến Sony Music dù sao nếu chỉ thuần nghe nhạc thì Mp3.Lotus cũng chưa hẳn hơn nổi Sony Music dù sao người ta dát vàng lên trang web, thực lực cực kỳ mạnh, chất lượng cũng cực kỳ cao.


Cô Quỳnh cũng quá tuổi để ngày ngày lướt mạng chém gió trên Trà Đá, bản thân cô cũng không dùng Lotus Chat bởi vì hầu hết công việc của cô đều cần liên lạc với đối tác qua điện thoại hoặc Yahoo.


Chỉ duy có NTVV là cô Quỳnh có chơi, cho dù không quá nhập tâm nhưng mà cũng coi là yêu thích, coi như là chơi lúc giết thời gian đi.


Tất nhiên không quá mê mệt với NTVV không có nghĩa là cô Quỳnh không biết tựa game này hot thế nào, cũng giống như Minh không chơi Võ Lâm thì hắn vẫn phải biết một thời đại huy hoàng của Võ Lâm Truyền Kỳ.


"Hương, nghe mẹ hỏi thật này, cái cậu Minh kia có lăng nhăng không? ".


Cũng chẳng biết tại sao, cô Quỳnh đột nhiên lại hỏi câu này.


Bộ dạng của Minh trong mắt cô Quỳnh rất tốt, sạch sẽ – gọn gàng – cao ráo – trắng trẻo – lễ phép – tự tin, gần như từ vẻ bên ngoài của Minh, cô Quỳnh không chê điểm nào cả.


Nhưng mà ai bảo Minh quá xuất sắc đây?, vẻ ngoài không tệ, bản thân có máu nghệ sĩ hơn nữa còn là nghệ sĩ cực kỳ thành công, ở tuổi này lại còn mở công ty, tay trắng dựng nghiệp, gia tài bạc triệu, đây không phải điển hình của người đàn ông lăng nhăng sao?.


Dẫu gì, cô Quỳnh biết trong vòng tròn của giới nghệ sĩ, nam nghệ sĩ của Đại Nam thật sự rất rất ít người theo chế độ 1 vợ 1 chồng, cơ hồ lăng nhăng thành tính, chung thuỷ một vợ là không thể nào.


Bị mẹ đột nhiên hỏi câu này, Hương trong lòng giật nảy cả mình bất quá nàng cũng có chuẩn bị từ trước dù sao nàng suy nghĩ việc này không phải một sớm một chiều.


"Mẹ nói gì vậy, anh ấy làm sao lăng nhăng được chứ, người ta theo đuổi con gần 4 năm kìa ".


Nghe Hương nói vậy, lòng cô Quỳnh yên tâm hơn không ít.


Dù sao việc Minh thầm thương trộm nhớ Hương, đơn phương nàng gần 4 năm là thật.


"Được rồi được rồi, mẹ nghĩ nhiều được chưa, ra gọi bố con với Minh vào ăn cơm đi, muộn bây giờ ".


Hương nghe mẹ nói liền ngoan ngoãn đứng lên, chạy ra ngoài sân nhưng trong lòng nàng giật thót một cái.


Từ khi quen Minh... Hương học nói dối càng ngày càng nhiều nhưng mà nàng cũng không biết phải làm sao bây giờ.


Hương cảm thấy khó khăn lắm cha mẹ mới có ấn tượng tốt với Minh, nếu cha mẹ biết chuyện ngoài mình ra Minh còn có người khác thì thế nào giờ?, nàng cũng không muốn cha mẹ có ấn tượng xấu với Minh.


Đúng là thế giới này pháp luật cho phép đa thê nhưng đây là một hệ tư tưởng, pháp luật chỉ cho phép đa thê mà không bắt buộc đa thê thậm chí càng thiên hướng cổ vũ đơn thể, cổ vũ chế đột một vợ một chồng, như vậy có thể nhìn ra ngay trong bộ máy chính quyền nhà nước cũng rất nhiều người ủng hộ chế độ một vợ một chồng, cảm thấy như thế mới càng tốt.


Hai hệ tư tưởng tồn tại song song ở Đại Nam nói riêng cùng trên khắp thế giới nói chung, hiển nhiên tạo thành rất nhiều dòng suy nghĩ khác nhau.


Hiểu con không ai bằng mẹ, hiểu mẹ cũng ít người nào có thể so với con, đặc biệt là con gái.


Hương biết nếu mẹ biết Minh có một cô gái khác ở ngoài thì sự tình chắc chắn không đơn giản thậm chí nàng cảm thấy mẹ nàng rất có khả năng chủ động đứng ra ngăn cản tình yêu của hai đứa.


Nàng... cũng không muốn mọi sự lại thành như thế.