Chương 344: Chuyện Lạ
Phải đi qua rất nhiều tòa nhà thì mới tới phòng tiếp khách của Ma Xà Tộc, đã thế đi đường cũng kiểu từ tốn chậm rãi. Không được phép phi hành, không được vận dụng tu vi, thậm chí chỉ được nhìn về một hướng duy nhất khi di chuyển và không cho nói chuyện.
Vẻ mắt của Thiên Tiếu không mấy dễ chịu, đang vô cùng lo lắng, liệu tiểu tử kia nghe xong lời Dung Dung có thể hiểu được ý của hắn không. Nếu không thì phải dùng cách nào để lấy được mấy viên ngọc kia, miếng ăn tới miệng rồi đâu dễ gì Thiên Tiếu chịu nhả ra.
Mấy cái lễ nghi phiền toái này làm hắn ta phát mệt, chả sao có mỗi đi báo tin thôi cũng gần cả tiếng đồng hồ. Có điều hắn dám chắc Ma Lâm đã ăn gian, bởi hai người đi nãy giờ cũng chỉ gần tới nơi, thời gian sắp trôi qua một tiếng rồi.
Thiên Tiếu không thể kiềm chế được liền hỏi:
"Chúng ta có nhất thiết phải như thế này không? Ta nghe đồn yêu tộc phóng khoáng lắm, bây giờ lại phiền phức quá vậy. Hai người chúng ta đi nãy giờ có khác gì đám người tàn tật, một người Tái Tạo Cảnh, người còn lại Hồn Thần, như vậy có kỳ lạ quá không."
Ma Lâm quay mặt lại nhìn Thiên Tiếu, bên trong giọng nói có chút bất đắc dĩ:
"Trước kia thì không vậy, hiện tại tộc trưởng trở thành Chấp Sự Cấp Cao của Sáng Thế Thần Điện nên mới có nhiều lễ nghi như vậy. Ngươi chịu khó một chút đi, khi trở ra thì trời cũng nhá nhem tối rồi, chúng ta có thể đi nhanh hơn bình thường."
Nghe vậy mắt Thiên Tiếu sáng lên:
"Vậy là tộc trưởng của các vị đã đồng ý lấy dược thiện rồi đúng không?"
Ma Lâm chép miệng, cười khổ nói:
"Đáng nhẽ ngươi còn chẳng phải đi gặp mặt tộc trưởng, tại Đại trưởng lão khen ngươi hết lời thế nên mới mất công như thế này. Các trưởng lão khác cũng muốn nhìn qua mặt ngươi một cái, bọn họ muốn nhìn rõ xem nhân tài ngàn năm có một của Thiên Hồn học viện mặt mũi trông thế nào."
Thiên Tiếu nhếch mép cười:
"Ta còn tưởng bọn họ muốn tranh nhau xem ai rốt cuộc là người sẽ phi thăng, dược thiện cũng không phải vô số kể. Thực sự thì ta chỉ tính làm ba phần thôi, với lại những người tự tay giết chết Trình Huy và đám người Tạ gia mới có quyền chạm vào. Con người ta luôn sống có nguyên tắc rõ ràng."
Tiểu này thật sự rất nhạy bén, nhìn rõ tâm lý của kẻ khác, những lời đánh lạc hướng của hắn trước mặt Thiên Tiếu giống như đánh rắm vậy. Bước chân của hắn dùng lại, đều là người thông minh nói chuyện nên trực tiếp thì hơn.
"Các trưởng lão đang thương lượng xem có nên loại bỏ ngươi và phần còn lại của Tạ gia hay không. Phần còn lại của Tạ gia bất kể thế nào cũng phải loại bỏ, nhưng nếu ngươi hứa ưu tiên bán cho ta ba tấm Nguyệt Mệnh Phù thì đảm bảo chuyện loại bỏ ngươi vĩnh viễn không được thông qua."
Nói xong thì bước chân của hắn lại đều đều về phía trước, ba tấm Nguyệt Mệnh Phù ném về phía Ma Lâm, đối phương không thèm nhìn, trực tiếp thu vào trong giới chỉ. Số tài khoản của Thiên Tiếu cũng nhảy lên ngay lập tức, số tiền lớn gấp ba lần đáng lẽ ra hắn nên nhận được.
Thiên Tiếu lẩm bẩm trong miệng:
"Thất trưởng lão là người có tham vọng, ta cũng như vậy, chúng ta có thể thử trở thành đối tác của nhau. Cụ thể ta cần người giúp ta thu thập một số loại tài nguyên quý giá, ví dụ như một số loại dược liệu hiếm. Các loại thiên tài địa bảo ở thế giới nhân loại đã gần như tuyệt diệt, ta tin ở địa phận của Yêu tộc thì chúng dễ tìm hơn nhiều.Tất nhiên là ta sẽ trả tiền đầy đủ."
Ma Lâm cười nhạt, trước tiên thăm dò, giọng nói bình tĩnh không thể hiện ra chút cảm xúc nào cả:
"Thế ta được gì, làm giao dịch với nhân loại có thể mang lại rắc rối cho ta. Ngươi chút nữa liền có thể gặp tộc trưởng để thương lượng điều kiện tương tự, tại sao lại muốn làm ăn riêng với ta."
Thiên Tiếu ánh mắt sắc bén:
"Ta điều tra sơ thì biết được tộc trưởng của Ma Xà Tộc rất có nguyên tắc, có những thứ nếu tuân theo nguyên tắc thì có lẽ vĩnh viễn không thể đạt được."
Ma Lâm đôi mắt híp lại hỏi:
"Tin tưởng đi, ta có thể cho kết quả nhiều hơn cả những gì ngươi mong đợi, có điều ngươi cho ta được cái gì. Nguy hiểm đi đôi với lợi ích, nếu đã làm chuyện nguy hiểm như vậy, không đạt được cái giá tương xứng, thì hợp tác không được đâu.
Thiên Tiếu lăn lộn lâu như vậy, đương nhiên hiểu cái đạo lý này, hắn bình tĩnh đáp:
"Trong mối quan hệ này thì ta là người ở vị thế thấp hơn, thế nên ngươi muốn có được gì đây Thất trưởng lão. Để ta đoán một chút nhé, ba phần dược thiện?"
Dù đang nói chuyện kiểu gì, Thiên Tiếu vẫn không quên người mình nói chuyện là Thất trưởng lão của Ma Xà Tộc. Nhìn theo bất cứ chiều hướng nào thì đối phương hiện tại cũng lớn hơn, muốn giao dịch thì trước tiên phải đổi đối phương ra giác trước.
Ma Lâm dừng chân lần nữa, nhìn Thiên Tiếu lắc đầu:
"Thông minh quá thì nói chuyện cũng chán, thỏa thuận vậy đi. Tạm thời là thế, có điều nếu ngươi muốn vươn tay xa hơn thì ta cũng có thể giúp. Trong Ngũ Đại Yêu Tộc ta có vài người quen, chỉ là bọn họ không dễ dãi như ta. Năm sau rồi chúng ta sẽ bàn lại."
Từ đây trở đi thì hai người không nói thêm bất cứ lời nào, đi thẳng tới phòng tiếp khách, lúc này đã có mặt đầy đủ tất cả mọi người. Vừa vào trong thì có hai người lập tức hướng ảnh mắt tới chỗ Ma Lâm, có lẽ là đồng minh của nhau. Bảy cái trưởng lão, ba người bên phe Thất trưởng lão, Đại trưởng lão lại có vẻ sẽ ủng hộ mình, Thiên Tiếu hiểu lý do tại sao Ma Lâm lại chắc chắn như thế.
Thiên Tiều chắp tay làm lễ:
"Đệ tử Thiên Hồn học viện Tạ Thiên Tiếu tới xin gặp Ma Xà Tộc Trưởng, gặp qua các vị trưởng lão."
Khoảng ba phút sau âm thanh của nữ nhân vang lên:
"Chào ngươi, chuyện của ngươi bổn tọa đã nghe qua, chúng ta rất vui vẻ vì chuyện này. Ngươi có vấn đề gì thì nói đi."
Thiên Tiếu mở miệng:
"Ba vị tiền bối trực tiếp tiêu diệt Tạ gia lão tổ, xin phép cho ta gặp bọn họ."
Một phút, hai phút, ba phút…..mười phút, âm thanh hồi đáp vang lên:
"Được."
Mấy cái trưởng lão vẫn im lặng, một phút, hai phút, ba phút…..mười phút, Thiên Tiếu đang không hiểu cái quái gì đang diễn ra.
"Ba vị thúc thúc cứ thoải mái trao đổi với vị tiểu huynh đệ này."
Thiên Tiếu tính mở miệng thì mọi người lại ra dấu im lặng, hắn gãi đầu không hiểu chuyện gì đang diễn ra nữa. Một phút, hai phút, ba phút…..mười phút.
"Ta đang nghe nên mọi người có thể trao đổi rồi."
Lúc này Thiên Tiếu bực bội nói:
"Rốt cuộc lại kiểu gì nữa, như thế này bàn bạc tới mùa thu năm sau cũng không xong."
Một phút, hai phút, ba phút…..mười phút, vẫn không ai đáp lại hắn, giọng nữ nhân kia lại vang lên:
"Ta hiện tại đang ở Thượng cấp vi diện nên truyền tin có chút khó khăn, công tử thông cảm, tu luyện giả chúng ta luôn là những người kiên nhẫn."
Nghe vậy Thiên Tiếu lập tức lấy từ giới chỉ ra ba phần Phá Hư Thang, phải giao hàng nhanh rời đi ra nữa. Thứ nhất là mất thời gian, thứ hai tiểu tử kia nếu thành công lấy đồ thì đợi quá lâu ngoài cổng cũng không được. Hắn không biết tiểu tử kia lấy mấy viên ngọc từ đâu ra, có vẻ không phải dễ dàng, coi chừng đây lại là thứ quan trọng với Ma Xà Tộc.
"Ba phần dược thiện của các vị đã chuẩn bị sẵn, nguyên liệu ta bao luôn, chào mọi người một lần nữa, ta xin phép trở về kẻo trễ."
Thiên Tiếu vọt ra ngoài, mấy cái trưởng lão nhìn về phía thiết bị liên lạc thở dài, lần nào cũng như vậy cả. Tộc trưởng trở thành Chấp Sự Cao Cấp thì tốt thật đấy, có điều những lúc như này thật sự quá là phiền.
Một trưởng lão tỏ vẻ không vui:
"Tiểu tử này quá vô lễ."
Đại trưởng lão lắc đầu nói:
"Không quan trọng, muốn năm sau mua được dược thiện thì câm mồm."
Ma Lâm và Đại trưởng lão vọt ra ngoài, hai người đều có mục đích riêng của mình, lúc ra Thiên Tiếu mở không gian một phát đi ra thẳng cổng. Xà Minh Văn thấy Thiên Tiếu xuất hiện liền ném chiếc giới chỉ qua, hiểu ý nên Thiên Tiếu lập tức thu lấy, không kiểm tra qua làm gì.
Hai cái trưởng lão tới nơi thì thấy Thiên Tiếu và hai đứa nhóc đang nói chuyện với nhau, bọn họ không biết tại sao Thiên Tiếu quen biết với hai đứa nhỏ.
Đại trưởng lão vội vàng nói với Thiên Tiếu:
"Tiều tử này còn nhỏ, gia tộc chiều nhiều nên hư, nhỡ có nói gì khiến ngươi phật lòng thì bỏ qua giúp ta."
Thiên Tiếu đưa tay sờ đầu của Xà Minh Văn, nhanh chóng rút sạch Thần Lực Biến Chất ra khỏi người thằng nhóc này.
"Phụt"
Một ngụm máu từ miệng Thiên Tiếu phù ra, sau đó không ngừng có máu tươi chảy ra, trước khi mọi người kịp hỏi hắn liền nói:
"Ta thời gian này chế biến dược thiện với luyện phù nhiều quá nên mới như vậy, mọi người không cần quá để tâm. Xin phép cáo từ."
Xà Minh Văn cảm thấy thân thể nhẹ nhõm liền vẫy tay theo:
"Tạm biệt đại ca, lúc nào rảnh ta tới Thiên Hồn học viện thăm ngươi."
Hai người kia chắp tay tiễn Thiên Tiếu rời đi, bọn họ không cảm thấy lạ vị Thiên Tiếu ói máu, chỉ cảm thấy lạ khi tiểu bá vương kia lại để người ta xoa đầu. Còn gọi người ngoài là đại ca, thật sự quá là lạ lùng.
Đúng là chuyện lạ năm nào cũng có.
Sao họ có thể biết trong lúc rảnh rỗi khi chờ đợi, Xà Minh Văn đã dùng quang não kiểm tra tin tức về Thiên Tiếu. Vợ của Thiên Tiếu toàn xinh như hoa, như ngọc, cao thủ tình trường thế này đương nhiên khiến Xà Minh Văn vô cùng nể phục. Huống chi đối phương còn có thể sẽ cho hắn một cuộc sống mới, đó là ân nhân cứu mạng của cả hắn và vợ tương lai.
Còn chuyện tới Thiên Hồn học viện là tất nhiên rồi, đối phương dễ gì chịu tới đây, muốn tầm sư học đạo, lãnh ngộ tán gái chi đạo đương nhiên phải tự mình xách mông đi tìm rồi.