Chương 346: Tần "Hắc Tâm"

Vạn Biến Hồn Đế

Chương 346: Tần "Hắc Tâm"

Chương 346: Tần "Hắc Tâm"

Không thuyết phục được Thiên Tiếu thì chỉ có thể chịu thôi, bọn họ đã đi quá xa so với kế hoạch rồi. Vốn coi thường Thiên Tiếu là học sinh năm nhất, chắc sẽ kiếm được khoản lớn mà không có vấn đề gì. Kết cục bọn họ hiểu được đừng bao giờ coi thường người khác, vốn tưởng kèo ngon nhưng lại có cái kết không thể tưởng.

Mấy người đi cùng truyền tống trận đi về Thiên Hồn Thành, trong khoảng thời gian này Thiên Tiếu đột nhiên cảm giác có cái gì không được đúng cho lắm. Cụ thể là cô gái duy nhất trong nhóm lại không buồn rầu quá lâu, do để ý hắn đôi khi còn thấy được nàng ta cười nữa.

Hắn quan sát nàng rất lâu, chắc chắn cô gái này có vấn đề, thế là hắn ta quyết định đi theo nàng xem có phát hiện ra gì hay không. Lúc còn hai trạm nữa là về tới Thiên Hồn Thành thì trời tối, đại truyền tống trận đóng cửa. Tất cả người muốn đi đều phải chờ đến sáng mai mới được, cô gái kia buổi tối lại lẻn ra ngoài một mình, không hề nói cho bất cứ ai cả.

Đêm hôm khuya khoắt lại lén lút, chắc chắn phải có cái gì đó mờ ám, đi theo nàng mãi tới tận ngoài thành vẫn chưa thấy nàng có dấu hiệu dừng lại. Lúc đi một ngọn núi thì phát hiện trên đỉnh đã có người chờ sẵn, Thiên Tiếu che giấu khí tức, điều khiển không gian xung quanh khiến hắn ta gần như biến mất hoàn toàn.

Ở vào vừa tầm để có thể nghe lén thì Thiên Tiếu đứng yên chờ xem bọn họ trao đổi cái gì, hy vọng bọn họ không cẩn thận đến mức dùng truyền âm để trao đổi. Nếu họ làm như thế thì công sức của Thiên Tiếu sẽ trở thành công cốc.

Một giọng nói vang lên, Thiên Tiếu thở phào nhẹ nhõm, cô gái đừng chờ trên núi hỏi:

"Nhiệm vụ thế nào? Phản ứng của đối tượng ra sao?"

Cô gái đang nghi hồi đáp:

"Học tỷ yên tâm, nhiệm vụ hoàn thành tốt đẹp, thậm chí còn vượt ngoài dự kiến của chúng ta. Đối phương hiện tại lộ rõ thái độ thù địch với các bang hội khác, khi hắn ta lên năm hai khả năng cao sẽ phải gia nhập chúng ta chứ không còn cách nào khác. Học tỷ có thể báo tin cho bang chủ được rồi, để nàng ấy còn biết đường sắp xếp."

Hai người giao lưu ngắn ngủi như thế, tiếp đó tán gẫu mấy chuyện của nữ nhân, ví dụ như ăn gì ngon. Quần áo ở đâu bán rẻ đẹp, nói chung toàn những thứ không quan trọng, Thiên Tiếu lại không thể rời đi được bởi hai bọn họ có thể sẽ vô tình phát hiện ra. Không thích nghe mấy chuyện này hắn vẫn phải chịu đựng.

Người được gọi là học tỷ nói:

"Tần học tỷ nhất định sẽ thưởng lớn cho ngươi, đợi mọi chuyện kết thúc thì ngươi cũng nên trở lại Tuyết Tâm Bang. Gặp tiểu tử kia thì tránh đi, đừng để hắn ta nghi ngờ cái gì cả."

Cô gái kia cúi đầu đáp:

"Ta đã biết rồi, Tần học tỷ coi trọng vị học đệ này quá, biết nấu dược thiện thật là tốt."

Vị học tỷ kia cười nhạt:

"Ngươi còn ngốc lắm, Tần học tỷ đâu chỉ có ý như thế. Thu được Thiên Tiếu chỉ một trong những mục đích của kế hoạch này, hắn gia nhập rồi các cô gái kia cũng sẽ gia nhập. Những người kia có ba người đủ tố chất để kế thừa vị trí bang chủ của Tuyết Tâm Bang sau khi ta và Tần học tỷ rời khỏi học viện. Có một người như Thiên Tiếu mang thù thì những bang hội khác chắc chắn sẽ gặp rất nhiều khó khăn, nếu có học viên nữ rời mấy cái bang hội đó thì Tuyết Tâm Bang chúng ta lại có thêm người rồi."

Cô gái kia ánh mắt sáng rực, đầy vẻ hâm mộ:

"Đúng là học tỷ, thật thông minh, không hổ danh là bang chủ của chúng ta, tiểu tử kia tưởng mình là con gà, hóa ra cũng gì là hạt thóc. So với Tần học tỷ thì còn quá non và xanh, đợi hắn học năm ba hay năm bốn gì đó, chúng ta lại cho hắn biết chân tướng. Không biết biểu cảm của hắn sẽ như thế nào nhỉ."

Nước đi này Thiên Tiếu không thể ngờ tới được, Tần Tuyết Tâm cái gì cơ chứ, đổi tên thành Tần Hắc Tâm mới đúng. Có điều hắn phải công nhận mình đã nhìn nhận sai về Tần Tuyết Tâm, vốn tưởng chỉ là một cái con ông cháu cha, tình cách bốc đồng. Không nghĩ tới cũng là một con cáo già, nếu hôm nay không tình cờ đi theo thì làm sao có thể biết được.

Dám mang hắn ra đùa giỡn, đã như thế thì làm sao có chuyện hắn ta cho các nàng toại nguyện được. Có điều cũng không được làm lộ quá, cứ để nàng nghĩ hắn không biết gì, thực sự rất mong chờ xem nàng ra rốt cuộc còn có thể bày ra thêm trò gì nữa.

Sáng sớm hôm sau

Mấy người gặp nhau ở phòng ăn, Thiên Tiếu đột nhiên chặn đường mấy người lại, mọi người đột nhiên cảm thấy căng thẳng. Thiên Tiếu đầu tóc không được gọn gàng cho lắm, có vẻ đêm qua không ngủ, gương mặt cũng tràn ngập vẻ lo âu.

Hắn ta thở dài một hơi rồi nói:

"Đêm qua ta đã suy nghĩ lại rồi, làm thế với các vị học huynh, học tỷ thì hơi quá đáng. Các ngươi cuối cùng cũng chỉ là những người đi làm thuê để kiếm tiền cho bang phái. Người nên chịu trách nhiệm vẫn là mấy kẻ đứng đầu, ta làm vậy thì tội lỗi chắc chắn sẽ đổ hết lên đầu các ngươi. Như thế thì có vẻ không được công bằng cho lắm, thế nên ta quyết định sửa đổi quyết định ngày hôm qua của mình một chút."

Người thanh niên dẫn đầu vui ra mặt:

"Cám ơn ngươi đã hiểu cho bọn ta, đêm qua chúng ta cũng nghĩ kỹ rồi, quả thật vô cùng hối hận. Chỉ vì lòng tham nhất thời lại làm ra chuyện có lỗi với học đệ, như vậy thì chúng ta đâu xứng đáng với thân phận tiền bối khóa trước. Nếu mà Thiên Tiếu học đệ đã rộng lòng tha thứ, chúng ta quyết định sẽ trả gấp ba lần tiền khi mua đồ từ chỗ ngươi. Coi như một bài học khắc cốt ghi tâm."

Thiên Tiếu lắc đầu, giọng nói nhẹ nhàng:

"Như thế đâu có được, từ vũ trụ khác sang cũng không dễ dàng gì, ta là dân của Hạ cấp vi diện nên cũng coi như người xa xứ. Hiểu được cảnh ngộ của các ngươi, thu thêm tiền của các ngươi đâu có được, đòi bồi thường ta sẽ tìm đúng người để đòi. Mọi người thì cứ yên tâm, chuyện hôm trước ta không còn để trong lòng nữa đâu."

Mấy người quá đỗi vui vẻ lập tức chắp tay, người dẫn đầu khen:

"Hôm trước coi ghi hình của kỳ thi giữa học kỳ, thấy được phong thái của học đệ khiến chúng ta thật sự rất nể phục. Không ngờ ngươi còn có tấm lòng rộng lượng như thế, quả nhiên là người sinh ra để làm việc lớn, chứ không như chúng ta. Ngày sau có chuyện chúng ta nhất định sẽ giúp đỡ hết mình."

Cái quỷ gì thế này, cô nàng nội gián không thể hiểu được mình rốt cuộc đang xem cái gì nữa, bọn họ đang diễn tuồng cải lương hay sao. Tiểu kia nghe đồn nhỏ mọn, thù dai, tại sao bây giờ lại trở nên rộng lượng như thế, thật là phi lý. Nàng ta phải nhanh chóng tìm cơ hội báo cho Tần học tỷ biết, nếu không thì mọi chuyện sẽ vượt ngoài tầm kiểm soát.

Ở trong biệt thự của mình, Tần Tuyết Tâm đang cùng các thành viên hạch tâm trong bang hội chúc mừng chiến thắng. Bọn họ đã phải chuẩn bị rất nhiều mới có thể gài được các bang hội khác vào tròng, Thiên Tiếu hóa ra cũng không ghê gớm như các nàng nghĩ.

Thấy quang não nhấp nháy báo hiệu, Tần Tuyết Tâm vừa uống rượu lại mở ra xem thuộc hạ báo cáo tin tức gì về.

"Phụt"

Nàng phun hết cả rượu ra ngoài, ánh mắt tập trung vào ghi hình, đôi mắt mở càng lúc càng to hơn. Không thể hiểu được rốt cuộc có chuyện quái gì đang xảy ra nữa, làm sao kế hoạch của nàng lại có thể xảy ra sai lầm được.

Tần Tuyết Tâm bật thốt:

"Tiểu tử kia bị cái gì vậy, uống nhầm thuốc hay sao, tự nhiên thánh mẫu quá vậy."

Nàng ta cũng không tỏ ra bối rối, thay vào đó nàng quyết định phải giải quyết chuyện này thật nhanh. Mấy cái thành viên cốt cán cũng nhận được tin, bọn họ lo lắng nhưng vẫn rất tự tin Tần Tuyết Tâm có thể giải quyết được.

"Hồ gia gia, ta đột nhiên có ý này rất hay, có điều cần ngài xúc tiến giúp, một mình ta thì không thể làm được gì.

Hồ Thái đang ngồi uống trà, nghe nàng nói như vậy thì có chút đề phòng:

"Tiểu quỷ ngươi lại muốn gì nữa."

Do có người cha tốt và ngươi ông tốt, Tần Tuyết Tâm ở trong Thiên Hồn học viện giống như một bá chủ vậy, làm gì cũng không ai dám đụng tới. Kể cả khi nàng gây chuyện thì các lão sư cũng không phạt nặng, nhiều lúc đều chọn cách nhắm mắt cho qua.

Tần Tuyết Tâm ngồi xuống, gương mặt tươi cười:

"Lần này ta muốn làm chuyện tốt cho học viện, đảm bảo ngài nghe xong lập tức thích ngay."

Nàng sau đó bắt đầu trình bày, ban đầu Hồ Thái có vẻ dửng dưng, tưởng rằng nàng lại đưa ra mấy cái ý tưởng trời ơi đất hỡi. Chuyện nàng gặp hắn rồi bảo có ý tưởng không phải lần đầu và chưa một lần nào ý tưởng của nàng ta có ích, Hồ Thái cũng hết cách với Tần Tuyết Tâm.

Lần này thì hắn nhầm rồi, chỉ vài phút sau hắn đã phải ngưng mày, tập nghe nàng trình bày từ đầu tới đuôi. Không chỉ là một kế hoạch tốt, nếu làm được nó còn có thể thay đổi địa vị của toàn bộ học viện. Khiến địa vị của học viện tăng cao là điều mà bất cứ đời viện trưởng nào cũng muốn cả.

Đi ra khỏi phòng hiệu trưởng Tần Tuyết Tâm ánh mắt hướng về phương xa, lần này nàng coi như muối mặt với các tỷ muội trong Tuyết Tâm Bang rồi. Nàng bực tức thì thầm:

"Tiểu tử kia đúng là dở hơi."