Chương 352: Kẻ Thù Mới

Vạn Biến Hồn Đế

Chương 352: Kẻ Thù Mới

Chương 352: Kẻ Thù Mới

Người bất ngờ không chỉ có Thiên Tiếu, Triệu Vy cũng vô cùng bất ngờ khi biết đối thủ của mình lại chính là Thiên Tiếu. Hai người gặp lại nhau tình cảnh vẫn như trước, tu vi của nàng nhờ Sáng Thế Thần Điện vẫn cao hơn hắn ta rất nhiều, có điều nàng biết rõ mình sẽ không chiến thắng.

Chí Cao Thần đã chọn lựa người này để bảo vệ con gái, đối phương chắc chắn là một kẻ siêu cấp mạnh mẽ. Tuy tất cả mọi người đều bị xóa đi ký ức kiếp trước, nhưng nàng tin tưởng Thiên Tiếu chỉ với chút ít thứ nhớ được, cũng không phải người nàng có thắng được.

Đã có cơ hội thì nàng muốn nói chuyện, đối phương có thể cho nàng rất nhiều lời khuyên có ích. Dịp hiếm có như thế này thì đồ ngốc mới đi đánh nhau, kể cả có may mắn thắng được thì cũng chẳng giúp được nàng bao nhiêu. Với lại nàng muốn thân thiết hơn với Thiên Tiếu để có cơ hội gặp được con gái của người kia. Trực tiếp đứng trước mặt huyết mạch của vị thần mình thờ phụng, đối với một thánh nữ như nàng thì còn gì bằng.

Triệu Vy đi lại gần, không hề lấy ra Khí Hồn, nàng hơi cúi người nhỏ giọng:

"Chúng ta lại gặp mặt rồi, không biết dạo này công tử có khỏe không?"

Thiên Tiếu nghe nàng nói thế cũng hòa nhã đáp lại:

"Ta hiện tại vẫn bình thường, khi nghĩ tới người phải đối đầu là cô nương, lúc nãy ta còn tưởng là một cái Hồn Thánh nào nữa chứ. Chín người trước cô nương tu vi đều Hồn Thánh hết."

Triệu Vy che miệng cười:

"Ai lại đi cho công tử đấu với kẻ thua tu vi của mình bao giờ, chắc bọn họ muốn công tử thông qua dễ dàng hơn. Ta nghe nói năm nhất của Thiên Hồn học viện tại Trung cấp vi diện có nhất nhiều người tài, lúc đầu cảm thấy hơi khó tin, thấy được ngươi xong thì ta lại cảm thấy hoàn toàn tin tưởng rồi."

Thiên Tiếu thấy trò chuyện như vậy cũng được rồi bèn nói:

"Thế chúng ta đấu nốt trận cuối cho xong đi."

Triệu Vy lắc đầu, nàng ngồi xuống bên ghế đá nhẹ giọng:

"Hai người kia một người thắng bốn, một người thắng năm, công tử thắng chín thì đã mười tám trận rồi. Chúng ta có đấu nữa thì cũng không có ý nghĩa, chi bằng trò chuyện thêm một chút, cũng không phải khi nào cũng có cơ hội gặp mặt."

Tình cờ thay quang cảnh chiến đấu lại là thành phố, hai người tìm một quán nước rồi bắt đầu trò chuyện với nhau. Ban đầu Thiên Tiếu tưởng sẽ rất nhạt nhẽo, có điều nhắn nhầm rồi, Triệu Vy với hắn nói chuyện rất vui vẻ với nhau. Đặc biệt nàng cho hắn ta biết rất nhiều điều về Tổng Viện của Thiên Hồn học viện, ngoài ra còn rất nhiều chuyện về các thế lực khác.

Tiếp đó bọn họ trò chuyện tới cơ duyên trong các loại bí cảnh, hóa ra nàng từ ngày gặp hắn và Băng Mị mới ý thức được bản thân còn rất yếu ớt nên cố gắng hơn.Thông tin Thiên Tiếu thu thập được rất nhiều, toàn chuyện hữu ích không. Do bọn họ chém gió nên cũng không ai quay lại chỗ bọn họ nữa, Băng Mị và Hắc Tử Nghiên trở thành tâm điểm chiến đấu.

Chủ yếu là các lão sư không muốn cho đám học sinh năm nhất biết quá nhiều chuyện, bọn họ tập trung vào mục tiêu hiện tại còn chưa xong, ít nghĩ vớ vẩn thì sẽ tốt hơn. Chuyện này khiến không ít người bất mãn, người ta hay nói kiến thức là sức mạnh, các lão sư lại quá độc đoán rồi.

Hai người Thiên Tiếu trò chuyện vô cùng vui vẻ, cho tới tận khi hai người còn lại đánh xong trận cuối cùng Triệu Vy vẻ mặt tiếc nuối. Nàng thật sự rất muốn gặp được Băng Mị và muốn được nói chuyện lâu hơn với Thiên Tiếu. Hành trình của bọn họ chắc chắn là thú vị hơn nàng rất nhiều.

Triệu Vy mỉm cười nói:

"Hẹn gặp lại công tử vào ba năm sau, ở Tổng viện của Thiên Hồn học viện ta sẽ chờ ngươi."

Thiên Tiếu lễ phép cúi đầu:

"Ta sau này đi lên đó sẽ là ma mới, rất hy vọng được cô nương giúp đỡ."

Triệu Vy nhỏ giọng:

"Ta chịu thua."

Nàng biến mất, ba người Thiên Tiếu xuất hiện ở ngoài quảng trường, điều kiện thứ hai đã được thỏa mãn. Hồ Quý và Tần Hoài thở phào một hơi, có điều trong mắt vẫn còn rất nhiều điều lo lắng. Bọn họ nghĩ có người nhắm vào Thiên Tiếu nhưng cái này vẫn không thể chắc chắc chắn.

Giả sử người nào đó sắp xếp để hại Thiên Tiếu thì kẻ đó phải rất hiểu tính cách của Tần Hoài, bởi thứ tự của hắn chọn lựa cho ba người là do một thói quen. Cái thói quen này vô cùng nhỏ nhặt, không phải ai cũng có thể biết được. Kẻ biết được chắc chắn phải ở gần Tần Hoài thường xuyên, nghĩ tới có thể là một người thân thiết phản bội khiến cho Tần Hoài rất bực mình.

Hồ Quý ghé tai của Lý Hằng khẽ giọng nói:

"Kẻ kia có thể vẫn nghĩ tiểu tử kia may mắn, leo tháp thì không giống, người bảo hắn ngày mai leo Vượt Hồn Tháp thì chỉ nên đi tới tầng 100 rồi dừng lại. Đợi cho sóng yên biển lặng rồi tiếp tục chinh phục, trong thời gian này ta sẽ điều tra rồi thông qua Hồ Thái gửi tin tức cho tiền bối."

Lý Hằng đôi mắt híp lại, vẻ mặt lo lắng:

"Ta đã hiểu rồi, tiểu tử kia không phải người bốc đồng, nếu ta dặn dò thì hắn chắc chắn sẽ không làm quá lố. Chuyện điều tra thì phải nhờ ngươi rồi, nếu thật sự rắc rối khó giải quyết thì nói với ta một tiếng, mặt mũi của lão già này vẫn còn dùng được."

Nhớ tới Thiên Tiếu có vẻ như đã quen biết từ trước với Thánh Nữ Triệu Vy thì Tần Hoài mới hỏi mấy người. Hồ Thái mới kể chuyện ở Linh Thị Bí Cảnh cho Tần Hoài và Hồ Quý nghe. Hai người cũng có nghe tới sự kiện kia rồi, không nghĩ Thiên Tiếu cũng tham gia trong đó.

Rời đi một đoán thì hai cái tên kia lại đi sau Tần Hoài, tiện thể Tần Hoài hỏi:

"Tiểu tử kia rất mạnh, các ngươi nếu đối đầu với hắn nhắm trụ được bao lâu."

Một người có chút cay đắng thừa nhận:

"Đối phương nếu muốn thì sợ một chiêu chúng ta cũng không đỡ nổi, trận thứ tám hắn không dùng thủ đoạn kỳ lạ vẫn đối phó vẫn quá nhẹ nhàng."

Tần Hoài mỉm cười nói:

"Rất tốt, biết rõ mình ở đâu, cố gắng hơn là được."

Chuyện Thiên Tiếu bị người ta tính toán, tuy rất bất công với bản thân Thiên Tiếu và học viện, lại không ai dám làm căng lên, bởi như thế sẽ làm mất mặt Tổng viện và Sáng Thế Thần Điện. Khả năng sẽ ảnh hưởng tới không chỉ Thiên Hồn học viện, còn có thể khiến các học viên xuất thân từ Trung cấp vi diện gặp rắc rối.

Lý do thì bởi kiểu gì cũng do người của Thượng cấp vi diện gây ra, người của Trung cấp vi diện không hề có thế lực nào có thể gây ra ảnh hưởng lớn đến như vậy. Cách giải quyết chưa có đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt, hiện tại rút dây động rừng thì cái hại không chỉ có những cái trên, đáng sợ nhất là khiến cho kẻ sau màn đề phòng.

Đối phương thế lực lớn nhất định phải tìm ra, chỉ khi nào tìm ra được thì mới dễ đề phòng, còn không thì chết thế nào cũng không biết. Nếu ngày mai vượt tháp Thiên Tiếu chịu phối hợp thì có thể tạo ra giả tượng, tên kia nghĩ Thiên Tiếu tầm thường thì sẽ tiếp tục ra tay. Chỉ cần đối phương ra tay khi Tần Hoài đã đề phòng thì rất khó để có thể thoát khỏi mắt của hắn.

Thiên Tiếu đang muốn cùng mấy cô gái đi thì một nữ học sinh tìm tới nói:

"Thiên Tiếu bạn học mau tới phòng của Lý lão sư, ngài ấy nói có công thức mới muốn cùng ngươi nghiên cứu một chút."

Hắn ta đoán được chắc là Lý lão sư muốn lưu ý một số điều trước khi leo tháp, hắn bèn để các nàng đi trước, còn bản thân đi tới chỗ ở tạm thời của Lý lão sư. Lúc hắn tới thì cảm giác có chút kỳ lạ, bởi có rất nhiều trận pháp cách âm được dựng lên. Đi vào bên trong kết giới thì hắn cảm nhận ngoài Lý lão sư thì còn có người khác nữa.

Không nghĩ quá nhiều Thiên Tiếu liền đi vào bên trong, lúc này Hồ Quý và Lý Hằng đang ngồi uống trà với nhau. Không có bất cứ dấu hiệu nào của việc nghiên cứu dược thiện, chắc hắn ta đã đoán đúng rồi.

Chào hỏi xong Lý Hằng lập tức vào chuyện chính chứ không vòng vo tam quốc:

"Ngày mai leo tháp dùng tiến độ chậm rãi leo tới tầng 100 hoặc hơn một chút rồi dừng lại, không cần thiết thể hiện quá mức làm gì. Chắc ngươi cũng đã nhận ra rằng lần thứ sức hôm nay có chút dấu hiệu kỳ lạ, nếu chưa rõ ngồi xuống nghe Hồ viện trưởng giải thích thì ngươi sẽ hiểu ngay thôi."

Ban đầu sắc mặt của Thiên Tiếu còn khá một chút, bởi Hồ Quý có nhắc tới sư phụ Hồ Nguyệt Hi của hắn. Có điều khi Hồ Quý vào vấn đề chính thì sắc mặt của Thiên Tiếu càng lúc càng trầm xuống, bỗng nhiên lòi ra một kẻ thù thì ai có thể dễ chịu được.

Thánh Hỏa Giáo không có động tĩnh, vị hôn phu của Nam Cung Thiến Nhu càng không thể nào biết được. Có thù với hắn thì trên Thượng cấp vi diện cũng chỉ có vậy, bọn họ một người tưởng hắn đã chết, một kẻ chưa biết tới sự tồn tài của hắn. Không phải bọn họ suy ra chỉ có thể là kẻ thù mới, kẻ thù mà Thiên Tiếu không biết mình đắc tội người ta khi nào.

Hồ Quý nhấn mạnh rằng đây là kẻ thù nguy hiểm, bởi có thể cài người bên cạnh Tần Hoài không phải chuyện dễ dàng, lại còn là người rất thân thiết. Kẻ như thế hiện tại Thiên Tiếu chỉ có thể lựa chọn cách trốn tránh, khiến đối phương phát giác ra thì tất cả sẽ không ổn một chút nào.

Hậu quả thì Hồ Quý không cần nói Thiên Tiếu cũng có thể tưởng tượng ra, bản thân hắn không đáng lo nhưng người bên cạnh. Người ở Thiên Vương Tinh phải làm thế nào.

Lý Hằng nhỏ giọng nói:

"Ngoài ngươi thì hai cô bé kia cũng từ từ thôi, tốt nhất đừng quá nổi bật, tránh cho đối phương lo ngại rồi giết lầm còn hơn bỏ sót. Tần Hoài đang điều tra rồi, lần sau nếu có người ra tay với ngươi chúng ta nhất định sẽ điều tra ra."

Tán gẫu một hồi Thiên Tiếu tươi cười đi ra về, nhưng vừa về đến nhà sắc mặt hắn lại cau có đến mức đáng sợ.