Chương 358: Kiếm Vợ Đẹp Không Khó

Vạn Biến Hồn Đế

Chương 358: Kiếm Vợ Đẹp Không Khó

Chương 358: Kiếm Vợ Đẹp Không Khó

Trong lòng hai người có một dự cảm rất không tốt, họ đã đoán biết được nguyên do khiến cho hai vợ chồng Ly gia tự sát. Không biết bằng cách thức gì nhưng có vẻ bọn họ đã mất hết tu vi do Đấu Ma Đài. Cụ thể Đấu Ma Đài là gì không ai biết, hai người chỉ biết về bản chất thì Tần Tiên Nhi và hai vợ chồng Ly gia rất giống nhau, đều là kẻ cao ngạo rất coi trọng trách nhiệm với gia tộc.

Mất hết tu vi từ một kẻ mạnh như thần bỗng dưng biến thành phế nhân, trở thành gánh nặng cho những người xung quanh. Đã thế vì nguyền rủa nên không thể nào nói ra chuyện mình gặp phải, bế tắc như vậy thì chắc chắn chỉ còn cách chọn cái chết. Những người không có gánh nặng thì mới có thể chọn ẩn cư.

Tần Tiên Nhi tuy tu vi rất cao nhưng làm sao so được với hai cái lão sư ở Tổng Viện, nàng chắc chắn đang gặp nguy hiểm. Mộ Triển có được ký ức của kẻ kia thì càng lo lắng hơn, mất hết tư vi thì hắn chắc cũng sẽ chọn lấy cái chết. Kẻ muốn sống thì phải phát tán sợi dây chuyền cho kẻ khác, cặp đôi Ly gia không làm, Tần Tiên Nhi chắc chắn càng không muốn hại người xung quanh.

Tại học viện

"Hể"

Thiên Tiếu cực kỳ bất ngờ, hắn thấy được một cảnh cực kỳ khó hiểu, một cô gái đang yên đang lành tự bạo tâm mạch. Nàng ta cực kỳ xinh đẹp, đẹp hơn cả Vũ Thuyền Quyên nữ, tu luyện giả không dễ dàng chọn cái chết, lý nào một người như nàng lại chọn cái chết.

Đã thế nàng còn mặc đồng phục dành cho lão sư của học viện, tu vi hẳn rất cao, tại sao lại chọn cái chế. Hắn cứ tưởng nàng thất tình, bị nam nhân đá, nhưng lại gần thì phát hiện nàng ta còn trinh nguyên. Tựa người vào gốc cây cách cô gái khoảng hai mét Thiên Tiếu trầm tư suy nghĩ, cô gái này nếu là lão sư thi tu vi có chút không đúng, có điều thân thể đúng đẳng cấp của Tái Tạo Đỉnh Phong.

Tần Tiên Nhi trong lòng thật sự vô cùng tuyệt vọng, cuối cùng nàng vẫn không thể qua ải, tu vi toàn bộ cuốn theo chiều gió. Không thể chấp nhận, cũng không thể nói ra nàng chỉ còn một con đường là tự giải thoát cho bản thân. Xung quanh người nàng một luồng khí màu vàng cuốn lấy xung quanh, Vận Khí của nàng tuôn trào hòa cùng tu vi.

Thiên Tiếu nhìn sơ thì liền biết đây là một đại thiên nhân, cả đời đều đi làm việc tốt, càng quái lạ hơn khi đối phương lại chọn cách tự tử.

Không có gì tốt hơn là hỏi trực tiếp:

"Trước khi chết ngươi có thể cho ta biết lý do mình chọn con đường này được không, nãy giờ ngồi nghĩ đau đầu quá."

Tần Tiên Nhi nhìn người thanh niên trẻ tuổi, lập tức nhận ra người đó chính là Thiên Tiếu, nàng có chút hiếu kỳ hỏi:

"Ngươi thấy người khác sắp chết tại sao lại chỉ đứng nhìn?"

Thiên Tiếu cũng không nghĩ ngợi gì mà đáp lại luôn:

"Tại muốn cứu nên mới hỏi ngươi đó, cứu người thì dễ nhưng khi sống được cũng trở thành phế nhân. Nếu không cứu xong người cũng tiếp tục tự sát thôi, lúc đó chẳng phải ta làm việc không công hay sao. Đã ra tay cứu người thì phải khiến đối phương muốn sống, không thì để ngươi ra đi trong thanh thản còn hơn."

Tần Tiên Nhi cảm giác hắn rất thú vị, nàng bỗng nhiên có chút hối hận, tuy mất hết tu vi nhưng kiến thức nàng vẫn còn. Giúp đỡ những học sinh vẫn là có thể, có điều mọi thứ đã quá trễ rồi, thứ được duy nhất ở đây là nàng cảm giác được liên kết của mình với Đấu Ma Đài đã rất mỏng manh rồi. Trước khi chết có thể giải thoát được khỏi thứ kia thì còn gì bằng nữa,. nàng coi như cũng mãn nguyện rồi.

Tịch

Một tiếng rất nhỏ vang lên, sợi dây chuyền từ cổ của Tần Tiên Nhi phóng ra, Thiên Tiếu đưa tay ra nhanh tay chụp lấy. Thấy cảnh này thì Tần Tiên Nhi sợ hết hồn, sự đáng sợ của thứ này nàng đã trải nghiệm qua, một nhân tài kiệt xuất như Thiên Tiếu không nên bước theo con đường của nàng.

Nàng gắng hết sức nói:

"Thứ đó rất nguy hiểm, mau ném nó đi chỗ khác."

Thiên Tiếu nhìn sợi dây chuyền rồi nói:

"Nguy hiểm thì hủy đi chứ ai lại ném lung tung bao giờ."

Tần Tiên Nhi đã rất nhiều lần muốn hủy nhưng không được, thứ này không thể cởi ra, càng không thể nào bị phá vỡ.

"Rắc"

Đang tính mở miệng khuyên Thiên Tiếu đừng phí công thì nàng thấy hắn mang mặt dây chuyền bỏ vào mồm cắn một cái. Vật mà tu vi Tái Tạo Đỉnh Phong không thể làm nó suy chuyển, lại bị hàm răng của mốt cái Hồn Thần cắn nát.

"Ráu…..ráu...ráu"

Hắn nuốt xuống xong chép miệng:

"Vị có chút khác nhưng vẫn chỉ là Nguyên Thạch Thượng Phẩm thôi, vị khác hình như bởi có chút sức mạnh nguyền rủa thì phải. Hoàn thành tâm nguyện cho ngươi rồi đó, lão sư an nghỉ nhé, ta đọc sách một chút, đợi ngươi ngỏm rồi báo cho người lấy xác ngươi mang đi chôn."
Năm phút sau

Tần Tiên Nhi vẫn nhìn chằm chằm hắn, không thể tin được hắn thấy một siêu cấp mỹ nhân như nàng sắp chết vẫn dửng dưng như vậy. Hiện tại nàng phát hiện ra kẻ có thể phá hủy dây chuyền bị nguyền rủa, hy vọng chấm dứt Đấu Ma Đài đã có, nàng không muốn chết nữa rồi nhưng cầu xin người khác cứu mình thì có chút ngại.

Tưởng rằng một hồi tiểu tử này sẽ siêu lòng, ai ngờ hắn vẫn tỉnh bơ như thường. không kiềm chế được nàng lên tiếng:

"Không tính cứu người thật sao?"

Thiên Tiếu đóng sách lại, rất nghiêm túc:

"Lão sư quên mất lúc mới vào trong học viện chúng ta được học cái gì sao?"

Mới vào thì học mấy cái nguyên tắc cơ bản của tu luyện giả, cái đầu tiên là làm người phải có quy tắc. Cứu người cần phải để nếu đối phương thật sự muốn sống, tiểu tử này thật sự muốn để nàng chết, nếu cứ im lặng như thế này thì chết là cái chắc.

Nàng có chút suy yếu nói:

"Cứu ta, bây giờ ta không muốn chết nữa."

Thiên Tiếu ngồi nhìn nàng một hồi rồi lắc đầu:

"Không được, do nhất thời sợ chết nên lão sư nghĩ rằng mình muốn sống thôi, đừng bị ảo giác đánh lừa. Đợi tới khi thành phế nhân ngươi lại đi tự sát thì ta lại mang tiếng, cho lão sư thêm thời gian để suy nghĩ, chừng nào ngài cho kết quả xong thì đến phiên ta."

Tần Tiên Nhi vẻ mặt ngạc nhiên hỏi:

"Ta nghĩ là đủ rồi, còn ngươi nghĩ cái gì?"

Thiên Tiếu dùng vẻ mặt chân thật nói với nàng:

"Thì suy nghĩ xem có nên cứu lão sư không, đợi ngài nghĩ xong thì chắc cũng chỉ còn một hơi, cứu cũng chưa chắc sống được. Cứu người không thành, lại còn đụng vào ngươi, ta sẽ bị nghi ngờ là hung thú hoặc có ý đồ xấu với ngươi. Bị nghi ngờ là hung thủ còn đỡ, người ta nghĩ ta có ý đồ với xác chết thì đâu có được. Nói chung lão sư quá đẹp, nếu ngài xấu một chút thì mọi chuyện dễ nói rồi, đằng này lão bà của ta không ai đẹp bằng lão sư cả."

Tần Tiên Nhi tức ói máu nhưng vẫn phải cố giữ bình tĩnh, nàng nhỏ nhẹ:

"Thế thì ngươi cứu ta bây giờ chẳng phải là xong rồi sao?"

Thiên Tiếu vẫn lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc:

"Nhưng ngài chưa nghĩ xong, nhờ sống lại thì muốn đi tự tử nữa thì sao, tốt nhất vẫn nên dành thời gian suy nghĩ chút đi."

Tần Tiên Nhi chính thức bị Thiên Tiếu chọc điên, nàng tức giận quát:

"Ngươi có bị khùng không? Đang đùa ta có phải không? Có biết mạng người quan trọng thế nào hay không?"

Bị nàng ta hỏi dồn dập nhưng Thiên Tiếu vẫn tỏ ra bình thản:

"Chính vì là chuyện mạng người nên ta mới nghiêm túc như vậy, ngài cũng phải thông cảm, lần đầu tiên ta gặp trường hợp như thế này nên có chút bối rối. Không phải là lão sư ưu tú hay sao, ngài hi sinh cho ta một bài học, như vậy không phải là có một cái chết cảm động đúng với chức nghiệp của mình rồi."

Lần này sống sót nàng nhất định cấm tiểu thuyết và phim ảnh, những thứ này đầu độc đám trẻ này rồi. Nói chuyện một hồi xong nàng không hiểu, chính mình nãy giờ đang nói cái quái gì với hắn ta nữa. Tiểu tử này cực kỳ thông minh những não toàn dùng vào việc gì không biết nữa.

Tình huống cấp bách thì chỉ còn nước sử dụng tuyệt chiêu cuối, ánh mắt nàng hơi có chút lệ cay, tỏ vẻ yếu đuối:

"Ta thật sự rất muốn sống, nhất là khi gặp được người làm trái tim ta lần đầu tiên đập mạnh như vậy, nếu ngươi cứu sống lão sư thì chúng ta có thể thử hẹn hò. Có khả năng lão sư rung động với ngươi rồi, ngươi muốn hai chúng ta thử hẹn hò hay không?"

Thiên Tiếu nghĩ một chút rồi lại lắc đầu:

"Hay thôi đi."

Tần Tiên Nhi có chút khó tin:

"Ta chắc chắn là nữ nhân đẹp nhất ngươi từng thấy đó, không muốn chiếm hữu ta, ngươi có phải là gay không vậy."

Thiên Tiếu vẻ mặt chân thành đáp lại:

"Đợi ngươi chết thì Vũ Thuyền Quyên lão sư sẽ trở thành người đẹp nhất, khi đó ta cưa đổ nàng ta là được rồi. Tuy nàng ấy có chút giống bị khùng nhưng coi như có duyên với ta, nói thật thì nàng trói buộc linh hồn của ta với ngài ấy lại, tính ra cưa đổ Vũ Thuyền Quyên lão sư chẳng phải lợi cả đôi đường hay sao."

Không muốn chấp nhận nhưng chẳng hiểu sao nó lại hợp lý thế nhỉ, có điều không được, hợp lý thì chẳng phải nàng sẽ chết hay sao.

Tần Tiên Nhi lúc này thật sự rất muốn khóc, nàng rốt nước mắt:

"Cứu ta, lão sư sẽ trở thành vợ ngươi, có vợ đẹp còn không bị khùng, như vậy đủ để ngươi cứu người chưa."

Thiên Tiếu nghe vậy thì trầm tư suy nghĩ, một phút sau hắn ta liền nói:

"Lão bà của ta có thể làm mọi chuyện vì ta, lão sư có thể giống như bọn họ có được không?"

Tần Tiên Nhi thấy hắn dao động vội vàng gật đầu:

"Ta làm được, ngươi phải tin lão sư."

Nghe thấy vậy Thiên Tiếu từ túi áo lấy ra một tờ giấy với cây bút rồi nói:

"Thế ngài phải chứng minh trước tiên ký dùm ta phiếu đồng ý thành lập bang hội có được không, lão sư là tổng quản lý các năm trên có quyền lực ở cấp Phó Viện Trưởng. Học viện chúng ta không có phó nên theo luật ngài có quyền ngang viện trưởng, ký đi rồi ta cứu ngươi."

Nhìn gương mặt đẹp tựa mỹ nam bước từ trong tranh ra của Thiên Tiếu, nàng thật sự vẫn không hiểu nổi tên này nghĩ gì. Có phải ngay từ đầu hắn đã ngắm tới việc này hay không.