Chương 364: Em Rể Bảo Bối

Vạn Biến Hồn Đế

Chương 364: Em Rể Bảo Bối

Chương 364: Em Rể Bảo Bối

Liên quan tới chính mình thì và người thân thì quyết định khi nào cũng vô cùng khó khăn, có điều đôi khi sự lựa chọn chỉ có duy nhất một. Điện chủ không thể mạo hiểm, người ta có câu "không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn". Thà chuyện gì đó chắc chắn còn khiến người ta đỡ sợ, còn khi không chắc chắn mới làm người ta lo lắng hơn bình thường.

Ví dụ như chuyện lần này chẳng hạn, nếu biết chắc rằng có người giám sát, cho Ngọc gia mười lá gan cũng không dám làm ẩu. Chúng thần không thể nhúng tay vào Vạn Hỏa Giới nhưng Sáng Thế Thần Điện thì khác, đây là tài sản riêng của Chí Cao Thần. Chỉ một cái ý nghĩ của kẻ bề trên cũng đủ cho bọn họ họ cùng gia tộc chết không rõ nguyên do rồi.

Chiều ngày hôm sau thì Mộ Bạch viện trưởng báo tin lên trên Tổng Viện, quả nhiên mọi thứ đúng như dự đoán. Kết luận được Tổng Viện đưa ra chính là tiếp tục giữ trạng thái trung lập, nếu thêm một thời gian nữa Quỷ Điện và Sáng Thế Thần Điện không có động tĩnh thì mới công bố thông tin.

Tám giờ tối.

Nhà của Thiên Tiếu đang ăn cơm, đột nhiên ở ngoài sân có người xuất hiện, cũng không phải ai xa lạ mà chính là Hắc Tử Nghiên. Vừa về tới nơi nàng liền ngồi vào bàn lấy bát ra, về rồi cũng không nói chuyện, ăn mới là ưu tiên hàng đầu.

Băng Mị thì không thoải mái như vậy, nàng ta lên tiếng hỏi:

"Mọi chuyện thế nào rồi?"

Hắc Tử Nghiên nuốt xuống ngụm đồ ăn rồi nói:

"Ổn rồi, có điều tình hình phức tạp hơn chúng ta nghĩ rất nhiều, nhất là bên Sáng Thế Thần Điện càng loạn hơn. Theo tình báo của ta thì bọn họ đã bắt đầu cảm nhận được sự tồn tại của ngươi rồi, tốt nhất chúng ta nên ngoan ngoãn trong vòng hai ba năm tới. Mọi chuyện rất phức tạp, chúng ta dính vào thì khả năng ở trong hỗn loạn sinh tồn gần như không có."


Thiên Tiếu đã có kế hoạch đẩy nhanh việc leo tháp, nàng nói như vậy thì kế hoạch của hắn chưa bắt đầu liền sụp đổ, hắn nhỏ giọng:

"Ngươi nói rõ ràng một chút xem nào."

Hóa ra Thượng cấp vi diện hiện tại cực kỳ loạn, sự việc kia liên lụy quá lớn, không chỉ mình Ngọc gia, gần mấy chục cái gia tộc khác cũng dính vào. Các gia tộc liên quan tới Linh Quỷ Tộc cũng bị Quỷ Điện đả kích. Bên của Quỷ Tộc còn đỡ, bên nhân loại và yêu thú do làm quá gặt khiến cho nội bộ của Sáng Thế Thần Điện vô cùng hỗn loạn.

Trưởng lão 103 người trống ra tới 45 ghế, Chấp sự cũng bị thanh lọc quá một phần ba, lúc này Thiên Tiếu đã hiểu tại sao không nên dây vào rồi. Thượng cấp vi diện hiện tại là một nồi lẩu thập cẩm, ai đi vào trong liền sẽ bị nấu chín.

Tất cả chủ yếu tới từ Sáng Thế Thần Điện, ảnh hưởng sẽ vô cùng lớn tới mọi mặt, chính Thiên Tiếu cũng chỉ nghĩ được tới một số thứ. Hắn im lặng ngồi nghe Hắc Tử Nghiên thông báo lại thông tin đầy chi tiết, ví dụ như Lam gia của Điện chủ cũng dính vào, bốn Thánh Tử, một Thánh Nữ bị phế tu vi giam giữ suốt đời.

Buôn bán Quỷ tộc muốn che mắt Sáng Thế Thần Điện lực lượng tất nhiên không thể nhỏ được, có tới tận mấy chục cái gia tộc tham gia vào đường dây mua bán. Khi bị bóc ra liền toàn diệt, không ít gia tộc khác dính dáng không sâu cũng bị đả kích nghiêm trọng, lần này Quỷ Điện làm gắt một thì Sáng Thế Thần Điện phải gấp mấy lần.

Tính sơ thì có lẽ phải có hơn một phần ba số thế lực lớn của Thượng cấp vi diện dính vào, phải biết từ rất lâu rồi không có chuyện phế Thánh Tử và Thánh Nữ. Làm như thế chắc chắn dân chúng sẽ không thể nào yên tâm được, các gia tộc thì càng cảm thấy bất an hơn bao giờ hết.

Thượng cấp vi diện cũng sẽ trải qua một trận mưa máu vì đợt thanh trừng khổng lồ, có điều thanh trừng chỉ là nhất thời đổ máu thôi, cái đáng sợ chính là việc tranh chấp cho những chiếc ghế còn trống kia. Đây mới là thứ khiến cho càng nhiều sinh mệnh chết đi và không một ai có đủ lực để ngăn cản cả.

Bắt đầu từ chiếc ghế cao nhất còn bỏ trống của Tam trưởng lão để lại, thử hỏi các trưởng lão bình thường, ai lại không muốn trở thành một trong ba cái trưởng lão cao cấp, quyền hành chỉ đứng sau Phó điện chủ và Điện chủ. Đã thế Điện chủ và Phó điện chủ thường hay bế quan, đồng nghĩa với việc ba người trưởng lão cao cấp sẽ chính là kẻ thống trị, có thể đưa ra muôn vàn quyết định có lợi cho gia tộc mình.

Bọn họ chỉ đơn giản cần tránh đi mấy cái gia tộc của cấp trên, còn những kẻ khác muốn xoa nắn làm sao tất cả đều phụ thuộc vào một ý niệm của bọn họ. Chuyện sung sướng như vậy ai lại không muốn làm, muốn tranh được vị trí đó tất nhiên phải là các đại thế lực khổng lồ, khi họ va chạm thì không cần phải nói tới hậu quả.

Tiếp theo là vị trí trưởng lão bình thường, đương nhiên các gia tộc lớn sẽ không thể nào buông tha. Những thế lực trước giờ chỉ chờ có chỗ trống cũng sẽ liều mạng để chen vào bằng được, dù sao các đại thế lực lớn nhất chắc chắn sẽ tranh chức Tam trưởng lão, bọn họ sẽ rảnh tay rất nhiều để tranh những vị trí còn lại.

Cũng vì thế các Chấp sự sẽ đấu với nhau hết sức, thế lực đứng sau bọn họ chắc chắn sẽ dồn hết sức để tranh đấu. Bởi một cái thế lực có người giữ vị trí Chấp sự thì coi như có địa vị, nhưng so Chấp sự với trưởng lão vẫn là một trời, một vực. Các thế lực tầm trung sẽ là những kẻ tranh đoạt trong chiến trường này.

Nhỏ hơn một chút chính là tranh giành chức vụ Tổng chấp sự sẽ sớm bị Tần Hoài bỏ lại, cơ hội để các tiểu thế lực một bước lên tiên. Cũng có thể là cơ hội để các thế lực tầm trung gia tăng ảnh hưởng, trận này bên nào thắng, bên nào thua thì khó có thể đoán biết được.

Quy mô không lớn, nhưng lại có số lượng nhiều nhất, khốc liệt nhất chính là tranh giành vị trí Chấp sự. Các gia tộc chưa có địa vị sẽ muốn kiếm lấy một cái vị trí Chấp sự, như thế con cháu trong gia tộc sẽ dễ dàng thực tập ở bên trong. Nếu như thế sẽ nhận được nhiều tài nguyên, tuyển chọn đầu vào cũng không phải khó khăn như Tổng Viện Thiên Hồn hay Thánh Hỏa Giáo.

Các gia tộc và thế lực có chút gốc rễ cũng sẽ muốn kiếm thêm vị trí Chấp sự để chuẩn bị cho tương lai. Nghĩ đến mỗi chuyện này thôi đã đủ biết phía trên nguy hiểm như thế nào rồi, chen chân vào lúc này không phải ý hay, tốt nhất là chờ một thời gian cho các gia tộc hoàn tất tranh đấu cái đã.

Chưa kể các gia tộc bị diệt cũng là một vấn đề, khi bọn họ có thể là đồng mình hoặc kẻ thù của một thế lực nào đó. Biến động thực lực giữa các liên minh sẽ vô cùng lớn, phải biết Thượng cấp vi diện rộng hơn Trung cấp vi diện ngàn lần, thế lực cũng đông hơn thế rất nhiều.

Đặc biệt không có những thế lực nào bao trùm được một phạm vị siêu khủng như Phương gia và Ngũ Đại Yêu Tộc làm được ở Trung cấp vi diện. Hai chữ ổn định ở Trung cấp vi diện đã rất mong manh, ở Thượng cấp vi diện càng không thể nào tồn tại, chỉ có loạn và loạn hơn nữa thôi.

Thiên Tiếu thở dài, đành phải chấp nhận thôi chứ biết sao giờ, hắn nghiêm túc:

"Ngươi yên tâm đi, ta sẽ yên phận trong khoảng thời gian này, chỉ lo leo Vượt Hồn Tháp và tham gia các bí cảnh, làm nhiệm vụ của học viện thôi. Thôi mọi người ăn đi, đừng để ý đến mấy chuyện nhức đầu nữa, đợi chút nữa đồ ăn nguội đi thì lại mất ngon."

Mọi người ăn ngon lành nhưng Thiên Tiếu thì không thể thoải mái như vậy được, hắn muốn bình yên cũng chỉ được ba năm là cao, không nên Thượng cấp vi diện thì Nam Cung Thiên Nhu sẽ mất mạng. Giả dù có cứu được nàng thông qua các mối quan hệ, một năm sau kiểu quái gì cũng phải đích thân làm việc, nếu không muốn bản thân bị cắm sừng thì phải liều mạng.

Cầm Vân Ca dùng đũa gõ vào tay của Thiên Tiếu nhẹ giọng nói:

"Trong bữa ăn thì đừng nghĩ ngợi nhiều, trời đánh còn tránh bữa ăn, đợi ăn xong thì chúng ta cùng nhau tính toán. Gia quy đã được đặt ra, ngươi làm gia chủ lại không tuân theo được thì nói ai nghe. Ta cũng biết ngươi đang lo nghĩ chuyện gì, có điều ta chắc chắn rằng ít nhất trong một hai năm ngắn ngủi chúng ta chẳng thể làm gì được đâu."

Băng Mị cũng hết sức đồng ý với quan điểm, nàng an ủi hắn:

"Có niềm tin thì sẽ không lo bị cắm sừng, thay vì lo nghĩ, tập trung ăn cơm, ăn nhiều dược thiện tu vi lại thăng nhanh hơn một chút. Khi đó mới có thêm cơ sở để đi lên Thượng cấp vi diện, ngươi giống cha ta rất nhiều thứ, riêng khoản này ngươi giống con người hơn hắn. Tuy không thích hắn nhưng giờ nào làm việc đấy thì sẽ tốt hơn."

Thiên Tiếu chép miệng:

"Được rồi, ta ăn là được chứ gì."

Coi bộ hai năm sau hắn bắt buộc phải sống cho đúng cuộc đời của một học sinh rồi, nghĩ kỹ thì các nàng nói cũng không sai chút nào. Đại thế lực như Tổng Viện Thiên Hồn còn phải cẩn thận đối đãi, chọn cách án binh bất động, một cái tiểu tử tu vi còn chưa Siêu Thoát như hắn thì có thể làm được cái gì cơ chứ.

Hắc Tử Nghiên chép miệng nói:

"Vào giờ này tại Thượng cấp vi diện chắc đang tường thuật trực tiếp tử hình của Sáng Thế Thần Điện và Quỷ Điện, có chút tiếc không không được coi. Chuyện này dù có chút khó chịu nhưng cũng khó có thể thấy lại lần thứ hai."


Thiên Tiếu vô cùng bình thản:

"Chúng ta có thể coi lại ghi hình sau, chém giết như thế ta coi cũng chẳng thấy hứng thú gì."

Ngoài xa có một người đang lao tới phòng của Thiên Tiếu, mọi người lập tức nhận ra đây chính là Tần Tiên Nhi lão sư. Đại mỹ nhân vừa mới lộ mặt cách đây không lâu, không hiểu sao nhưng nàng có vẻ rất vội vã. Đi vào bên trong chẳng nói gì nhiều, chạy thẳng đến chỗ Thiên Tiến bắc một cái ghế lấy bát đũa bắt đầu ngồi ăn.

Mọi người chẳng hiểu gì cả, bỗng dung bầu trời đêm sáng lên, một âm thanh to rõ vang vọng khắp không gian khiến Thiên Tiếu nổi hết cả da gà.

"Em rể bảo bối của ta đâu rồi."

Chớp mắt một cái đã thấy Tần Hoài gương mặt tràn ngập sự vui vẻ đứng trước cửa phòng hắn.