Chương 371: Giúp Chồng Cưa Gái
Mọi người nói chuyện cũng đã một thời gian rồi, giờ học cũng đã tới nhưng chẳng ai quan tâm, mấy tiết học buổi sáng bọn họ sẽ cúp hết. Việc lấy được Thần Cách quan trọng hơn tất cả, có được chúng thì quá trình tu luyện của mọi người sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Cầm Vĩnh Hà tay chống cằm vẻ lo lắng:
"Vấn đề là lấy cái gì để trao đổi với nàng, Tần Tiên Nhi khả năng cao sẽ hỏi ý kiến của Tần Hoài. Chúng ta không đưa ra được đồ vật có giá trị tương đương thì có thể khiến Tần Hoài bất mãn, hắn sẽ nghĩ chúng ta đang ép Tần Tiên Nhi."
Họa Thiên Hậu vốn là thiên tài thương nghiệp lập tức nghĩ tới cách giải quyết, nàng nhìn về phía Lệ Thiên Tuyết rồi nói:
"Lệ muội bị Thiên Tiếu cưa đổ bằng cách tặng công pháp, đấy chính là thứ những người có thể chất đặc biệt cần nhất. Thiên Tiếu lần này hình như không có thứ phù hợp, tuy nhiên ta đoán Băng Mị đã sớm nghĩ tới vấn đề này rồi."
Băng Mị nhún vai, Họa Thiên Hậu đoán hoàn toàn chính xác, tiếp đó bọn họ thương thảo kế hoạch cụ thể. Suốt cả một buổi sáng không có ai đi ra ngoài cả, báo xin nghỉ cũng không thèm. Chẳng ai biết họ phải bàn bạc cái gì mà lâu đến như vậy, cũng không ai tiếp cận gần bỏi Nhan Như Ngọc đã giăng kết giới lên, người ngoài không vào được.
Ba người Thiên Tiếu đi gặp mấy vị viện trưởng, mọi việc thuận lợi hơn bọn họ nghĩ rất nhiều. Có vẻ như Tần Hoài trở thành trưởng lão khiến cho mọi thứ đều trở nên đơn giản, Tổng Viện cũng không vì chút chuyện này khiến cho Tần gia bất mãn. Thậm chí còn không thèm đoái hoài tới Trung cấp vi diện, bọn họ dường như khá yên tâm với tình hình hiện tại.
Thuận lợi thông qua rồi thì chuẩn bị nhắm tới Linh Thị Bí Cảnh thôi, trước đó Băng Mị chẳng nói gì với hắn cả, Thiên Tiếu cũng hoàn toàn mù mờ trong việc này. Từ hôm đó trở đi thì mọi thứ trở lại bình thường, mọi người tiếp tục luyện tập với chế độ kinh khủng hơn cả địa ngục.
Kể cả Thiên Tiếu cũng không ngoại lệ, hắn bắt đầu tập luyện một cách điên rồ, đã thế còn phải dành thời gian để ý Tần Tiên Nhi. Định hướng cho nàng nên học cái gì, được cái Tần Tiên Nhi cũng rất biết điều, những gì Thiên Tiếu khuyên nàng đều chuyên chú làm theo, thậm chí còn cố gắng theo chế độ luyện tập của hắn.
Ngay sau hôm đầu tiên trở thành học sinh thì Băng Mị đã tìm tới, muốn gặp riêng nàng, kết quả số điểm tích trữ hai vạn năm của nàng hoàn toàn tiêu sạch. Băng Mị nói chuyện vô cùng hay, đồng thời đưa ra vật trao đổi khiến nàng không thể nào từ chối. Đã là tu luyện giả ai chẳng muốn mạnh, nàng càng muốn trở nên mạnh mẽ để có thể giúp được đại ca, sau này còn giúp được cả Tần gia.
Băng Mị đã bỏ ra một công pháp khiến nàng có thể tận dụng tốt lượng Vận Khí dư thừa của mình, thậm chí còn hứa hẹn tìm bằng được Thần Cách của Vận Mệnh Thần. Ngồi một chỗ nghỉ ngơi nàng bắt đầu nhớ lại những thứ mình nói với Băng Mị sau khi giao dịch xong.
"Cám ơn ngươi, lần này coi như ta hưởng lợi lớn rồi, bình thường điểm cống hiến ta cũng chẳng dùng vào việc gì."
Nàng đã nói với Băng Mị như vậy, chuyện này nàng thật sự hưởng lớn rồi, chỉ cần vận động một chu thiên nàng liền cảm giác được tu vi của mình tăng tốc gấp mười lần. Tới khi vận công thêm lần thứ hai thì tốc độ lại nhanh hơn một chút nữa, nàng không biết được giới hạn của công pháp này là gì nữa.
Băng Mị lại nói ra một câu khiến người ta khó tưởng tượng được:
"Vượt qua Hồn Thần thì công pháp này sẽ có tốc độ tu luyện gấp một ngàn lần, cái ơn này có đến chết cũng không trả được."
Tần Tiên Nhi chưa từng gặp ai nói chuyện như vậy liền ngơ ngác, nàng trầm giọng hỏi:
"Thế sao ngươi vẫn đưa nó cho ta."
Băng Mị mỉm cười vỗ vai của Tần Tiên Nhi khẽ nói:
"Cái này ta đã nói một lần rồi, lão sư cũng đừng tự lừa mình nữa, ta đoán không nhầm thì hai vạn năm hắn là người duy nhất khiến ngươi siêu lòng. Trước kia lão sư ở trên cao nhìn xuống, lúc này đứng dưới mặt đất ngài cũng nên bắt đầu sống bình thường được rồi, cứ sống như một nữ nhân bình thường thôi, đừng có nghĩ nhiều làm gì."
Tần Tiên Nhi lắc đầu không nhận:
"Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta với hắn thật sự không có gì."
Băng Mị vẫn chỉ cười nhạt:
"Thế thì coi như mình sao, có điều nếu sau này ngươi có gọi ta lão đại, ta cũng sẽ tuyệt đối không cười ngươi. Có điều đừng vì mấy câu này tự đánh lừa mình, đối mặt với hắn thì tự đặt tay lên ngực mình để cảm nhận, rốt cục lão sư có thật sự không có ý nghĩ gì với hắn hay không thì chỉ có chính ngươi mới cảm nhận được."
"Thình…..thịch….thình...thịch"
Thiên Tiếu quay sang thấy nàng nhìn chằm chằm mình thì cảm thấy thật lạ lùng, rõ ràng hắn đã cố gắng thu lại mùi hương trên người rồi. Hắn đưa tay quơ trước mặt nàng, gương mặt lộ vẻ khó hiểu.
"Lão sư ngươi có sao không?"
Tần Tiên Nhi giật mình, vội vàng đáp lại:
"Không có gì."
Không biết tại sao nàng lại nhìn hắn tới ngây cả người, quả nhiên nam nhân khi tập trung thật sự vô cùng có sức hấp dẫn. Nàng nhìn bờ môi phớt hồng của Thiên Tiếu nhớ lại chuyện hôm đó lại ngây người, cảm giác thật sự rất tốt. Trong người nàng lại có chút rạo rực, vừa mới tỉnh táo được mấy giây lại ngây người.
Ngồi ở ngoài xa quan sát Băng Mị mỉm cười một cái, cách thức của nàng đã thành công rồi, đã thế với Tần Tiên Nhi tác dụng càng lớn hơn. Đây chính là một chiêu rất đơn giản khi xưa cha nàng đã dạy, không cần dùng tới tu vi, chỉ cần những lời nói bình thường thôi là được rồi.
Cái này gọi là lời tiên tri tự ứng nghiệm, Băng Thần khi đó có kể một câu chuyện như thế này. Trong một đám lính, một vị tướng quân chỉ vào ba người ngẫu nhiên rồi nói bọn họ có tư chất tốt, tương lai sẽ trở thành người tài. Kết quả một thời gian sau ba người quả nhiên thăng chức rất nhanh.
Băng Thần mỉm cười hỏi:
"Quân doanh này rất nghiêm chính, được khen nhưng cách đối xử không thay đổi, tài nguyên nhận được vẫn như cũ. Tại sao ba người kia lại thăng tiến nhanh như vậy."
Băng Mị nghĩ một chút rồi đáp:
"Ta nghĩ ba người kia thiên phú đã rất cao rồi, người kia là tướng quân nên dù chỉ ngẫu nhiên nhưng chắc chắn đó là người tài."
Băng Thần lắc đầu nói:
"Nhầm rồi con gái, ba người đó rất bình thường, các ngươi nghĩ thêm một chút nữa đi."
Một hồi lâu sau hai người lắc đầu, lúc này Băng Thần mới cho bọn họ xem hình ảnh thực tế, chuyện hắn kể chính là một câu chuyện có thật. Đám lính kia vốn rất bình thường, không có ai nổi trội nên họ cứ tu luyện bình thường thôi, nhưng đó là trước khi tướng quân tới, sau lần thăm đó mọi chuyện đổi khác.
Ba người được khen tự mình luyện tập điên cuồng, bọn họ liều mình tu luyện, do được khen họ muốn thử xem liệu mình có thật sự có tài năng không. Luyện tập chăm chỉ nên tất nhiên ba người tiến bộ nhanh hơn, vượt qua được những người trong đội của mình. Từ đó họ càng chắc chắn rằng mình có tài năng, càng trở nên phấn đấu hơn, đến khi gặp lại tướng quân mới thấy họ đổi khác như vậy.
Áp dụng vào hiện tại, Băng Mị dùng chiêu này lên người của Tần Tiên Nhi, khi bắt đầu nghĩ đến chiêu này nàng đã suy nghĩ rất kỹ. Nàng chính là một siêu cấp thiên tài, đại phu nhân của Tạ gia, bỗng dưng nàng cũng có chút sức nặng với Tần Tiên Nhi, đặc biệt là sau khi đưa công pháp.
Công pháp tốt như thế thì đâu phải người bình thường có được, từ những thứ đó Tần Tiên Nhi nghĩ nàng là kẻ chuyển thế, sống từ rất lâu rồi nên có kinh nghiệm. Sau hôm đó Tần Tiên Nhi muốn kiểm nghiệm những gì Băng Mị nói, bất kể vì cái gì khiến tim đập nhanh hơn nàng liền nghĩ bản thân đã rung động trước Thiên Tiếu.
Điều này chẳng khác nào chứng minh Băng Mị nói hoàn toàn đúng, rằng nàng thực sự có cảm tình với Thiên Tiếu, chỉ tự lừa mình thôi. Dần dà nàng đã thực sự thích Thiên Tiếu từ khi nào không hay, vốn đơn thuần khiến nàng dễ dàng rơi vào cái bẫy của Băng Mị mà hoàn toàn không ý thức được.
Cầm Vân Ca đi tới đằng sau Băng Mị khẽ giọng:
"Cần ta sắp xếp để nhắc lại chuyện kia không, Tần Tiên Nhi có vẻ đã cắn câu rồi, chúng ta làm triệt để một chút."
Băng Mị xoay người lại lắc đầu, nàng nhẹ giọng:
"Nói ít sẽ khiến nàng nghi ngờ chính mình, chỉ cần như thế là quá đủ rồi, tình cảm của nàng với Thiên Tiếu chưa chắc chắn đâu. Chúng ta nếu kích thích quá nhiều sẽ khiến nàng cảm thấy phiền toài, chẳng may sinh ra suy nghĩ "không yêu đương sẽ bớt phiền toái". Chuyện còn lại ta đã bàn giao cho Thiên Tiếu rồi, hắn sẽ không làm chúng ta thất vọng, thế nên tỷ muội chúng ta cứ ngồi đó xem kịch hay thôi. Ta đoán hắn sắp ra tay rồi, cùng ta ngồi đây xem kịch hay đi."
Tuần trước lúc trò chuyện, Băng Mị có nói với hắn rằng nếu thích thì thu thêm Tần Tiên Nhi cũng được, nàng đảm bảo sẽ không có ai phản đối. Lúc đó hắn không nghĩ gì nhiều, có điều hình như Tần Tiên Nhi thực sự thích hắn, mỹ nhân như thế này nếu nàng thực sự thích hắn thì từ chối sẽ thật ngốc.
Thiên Tiếu thấy nàng lại ngây người, nhìn chằm chằm hắn, lần này không thèm nói, hắn cúi người xuống hôn đôi môi hồng của nàng. Đôi tay vòng qua ôm chặt eo của nàng, Tần Tiên Nhi tỉnh táo hoàn toàn, không hề giống lần trước, hiện tại nàng không muốn đẩy hắn ta ra chứ không phải là đẩy không được.
Đôi môi tách rời Thiên Tiếu nhẹ giọng:
"Ta nghĩ Tần lão sư thích ta rồi."
Tần Tiên Nhi cúi đầu không đáp, gương mặt đỏ hồng giống như câu trả lời. Đứng nhìn nãy giờ Nam Phong chống tay ở eo bất lực, nếu không phải Thiên Tiếu và Tần Tiên Nhi đều là học trò cưng thì hắn đã cho ăn đòn rồi. Mấy người học cùng lớp cũng chỉ biết lắc đầu, đặc biệt mấy cái nam nhân có chút hy vọng với Tần Tiên Nhi tuyệt vọng hoàn toàn rồi.