Chương 381: Nguy Kịch

Vạn Biến Hồn Đế

Chương 381: Nguy Kịch

Chương 381: Nguy Kịch

Ngày cuối cùng đã trôi qua được một nửa, Thiên Tiếu mở mắt ra, lúc này bí cảnh đã luyện hóa gần như toàn bộ rồi, tất cả chỉ còn là vấn đề thời gian nữa thôi. Có lẽ chỉ trong vòng vài tiếng nữa hắn sẽ chính thức nắm được quyền kiểm soát toàn bộ bí cảnh này. Nhưng cũng nhờ thế hắn cảm thấy có gì đó không ổn cho lắm, các sinh vật trong bí cảnh đang tập trung lại với nhau và di chuyển rất có quy luật.

Chuyện này không hề giống với những gì hắn quan sát với lần trước hắn quan sát được, với lại có một sinh linh không thuộc bí cảnh này giống như bọn họ. Chính vì phát hiện ra chuyện này khiến cho hắn dù phải ngắt quãng quá trình luyện hóa cũng phải mở mắt ra.

Hắn ta nhẹ giọng nói với Tần Tiên Nhi:

"Có kẻ theo đuôi chúng ta, hình như đang tập trung yêu thú để tấn công mấy người kia, lão sư nhanh chóng đi thông báo cho bọn họ cẩn thận. Cố gắng bảo bọn họ đừng tách ra xa, tập trung lại đây rồi chúng ta luyện hóa bí cảnh. Cản trở không còn quá nhiều, những thứ đó để sau này lấy cũng không muộn."

Tần Tiên Nhi hiểu được ý của Thiên Tiếu, bất kể có lấy thêm Thần Cách hay không thì hắn ta cũng đã có thể thu lấy bí cảnh vào trong Thôn Miêu Thần Chỉ rồi. Quan trọng nhất vẫn là luyện hóa thành công bí cảnh.

Thiên Tiếu tiếp tục luyện hóa bí cảnh, cảm nhận của hắn về bí cảnh càng rõ hơn, mấy cô nàng kia vẫn đang liên tục trục với Thần Cách khiến cho tốc độ nhanh hơn. Tần Tiên Nhi vẫn đang dùng tốc độ nhanh nhất có thể để thông báo tin tức cho những người khác. Xung quanh nàng hiện tại cũng có rất nhiều yêu thú đang theo dõi, chúng có thể tất công bất cứ lúc nào, gia như có thể phân tâm thì tốt rồi, thông qua suy nghĩ thông báo thì sẽ nhanh chóng rất nhiều.

Giai đoạn cuối bắt đầu, từng nhánh cây ngọn cỏ ở bên trong bí cảnh hiện ra rõ ràng trong mắt hắn, từng chút chuyển động dù là nhỏ nhất cũng bị hắn ta nắm trong lòng bàn tay.

"Hử"

Luyện hóa hoàn tất, cũng ngay lúc này rất nhiều yêu thú vây công các cô gái, bọn họ đang lâm vào tình thế bất lợi. Đột nhiên Thiên Tiếu cảm nhận được trên tay của mấy cái yêu thú hình người có cầm một thứ vũ khí, bên trên được bao phủ bởi một nguồn năng lượng. Nếu hắn cảm nhận không sai thì đó chính là Thần Lực Biến Dị, bọn yêu thú này tu vi cũng cao nữa.

Bây giờ nếu có thể thu cái bí cảnh này vào trong Thôn Miêu Thần Chỉ thì hắn mới có thể ngăn cản được. Đám yêu thú hình người kia tu vi không hề thấp, lại ẩn mình trong bóng tối chờ đánh lén, mấy cô gái thì dường như không hề biết tới sự tồn tại của nó thì phải.

Một con yêu thú từ trong bóng tối lao ra, lưỡi kiếm nhanh chóng hướng tới cổ của Họa Thiên Hậu. Nàng ấy vẫn đang bị hai con yêu thú khác làm phân tâm, chưa nhận ra nguy hiểm đang tới gần. Trong phút giây này đầu óc của Thiên Tiếu vận động hết sức, hắn ngay lập tức đưa ra quyết định của mình.

Mấy cô nàng lập tức bị đá ra khỏi bí cảnh, nhưng Họa Thiên Hậu vẫn bị đâm một nhát, nàng rất có khả năng sẽ bị thương giống như mấy người Lý Nhã Kỳ.

Hắn ta gầm gừ:

"Bất kể là ai thì ta nhất định sẽ bắt ngươi phải trả giá."

Sự phẫn nộ trong người Thiên Tiếu tuôn trào, bốn tỷ muội Phương gia biết là có chuyện không hay xảy ra rồi. Tất cả đều đề cao cảnh giác, bọn họ đã cảm nhận được nguy hiểm đang đến gần rồi, dường như xung quanh đây có rất nhiều yêu thú hướng tới họ. Tia sáng màu vàng phóng ra từ nhẫn của Thiên Tiếu, nhanh chóng lan xung quanh rồi toàn bộ bí cảnh đều có sự hiện diện của nó.

Thiên Tiếu nghiêm túc nhắc nhở:

"Ta không thể cử động được, trong thời gian này các ngươi cố gắng bảo vệ ta, Vũ Thuyền Quyên lão sư và Liễu Nhã đang hướng về đây. Các ngươi chỉ cần cầm cự hai phút thôi là được, trễ thì khoảng ba phút nữa quyền kiểm soát bí cảnh này hoàn toàn nằm trong tay ta, khi đó nguy hiểm sẽ được giải trừ."

Tia sáng màu vàng đâm xuống mặt đất, vẻ mặt của Thiên Tiều dần dần giãn ra, thời gian hắn thu phục được hoàn toàn cái bí cảnh này chỉ còn tính bằng giây thôi. Từ đằng xa hắn thấy được Liễu Nhã và Vũ Thuyền Quyên đang hướng tới đây.

"Xà Tập"

Bỗng dưng một con rắn màu trắng từ đâu xông tới thẳng về hướng Thiên Tiếu đang bất động. Vũ Thuyền Quyên và Liễu Nhã phá bỏ phong ấn tu vi lao ra chắn trước mặt Thiên Tiếu. Để tránh cho bí cảnh sụp đổ Vũ Thuyền Quyên cũng chỉ mở tới Tái Tạo Cảnh, đối phương cũng chỉ Tái Tạo Cảnh, hai người đánh một sao có thể thua được.

Tưởng đã nắm chắc chiến thắng trong tay nhưng không nghĩ tới con rắn kia đột nhiên mở miệng, một bông hoa sen đi ra ngoài. Bỗng hoa này không có chút khí tức nào, vừa đi ra ngoài miệng rắn liền biến to ra. Ánh mắt của Vũ Thuyền Quyên mở thật to, nàng hiện tại muốn phản ứng cũng đã của muộn.

"Bùm"


Đóa hoa nổ tung khiến cho hàng trăm mảnh vỡ bắn ra, hai người Vũ Thuyền Quyên và Liễu Nhã lãnh đủ, con rắn kia cũng cắm chi chít những cánh hoa. Liễu Nhã thì rất bình tĩnh bởi cánh hoa đâm vào nhưng nàng lại không đau, không ngứa, chỉ có Vũ Thuyền Quyên vẻ mặt giống như cha chết vậy.

Thấy kế hoạch của mình đã thất bại, Thiên Tiếu bình an vô sự, một lần nữa từ trong miệng con rắn biến ra một viên ngọc. Cùng lúc đó Thiên Tiếu cũng thành công thu lấy bị cảnh vào bên trong Thôn Liêu Thần Chỉ, cảnh vật xung quanh nhanh chóng biến đổi. Nhưng cũng ngay trong lúc này, từ viên ngọc xuất hiện một lỗ hổng không gian, dùng lực hút khổng lồ kéo tất cả bọn họ đi vào trong.

Liễu Nhã muốn phản ứng, nàng đã Tái Tạo Cảnh rồi đâu dễ bị ảnh hưởng như thế nhưng không hiểu sao cả người nàng sức lực biến đâu mất tăm. Khó hiểu nhất là tu vi của nàng vẫn là Tái Tạo Cảnh, cả một đám bị lôi vào bên trong rồi mất tăm.

Lúc mà Thiên Tiếu mở mắt ra thì thấy cả đám đang ở trên không trung, đang chuẩn bị rơi xuống. Tu vi của hắn ta vẫn còn nguyên lập tức dùng Hồn Lực bao bọc hết toàn bộ bọn họ lại sau đó tiếp đất an toàn. Trong tay hắn vẫn nắm chặt con rắn kia, nó chính là đầu têu gây ra tất cả mọi chuyện, nhất định phải moi được thông tin về nó mới được.

Còn đang nghĩ thì hắn ta thấy được một vài luồng khí tức vô cùng khủng khiếp hướng tới đây, tất cả đều đã Siêu Thần Cảnh rồi. Đã thế ai nấy đều toát ra sát khí vô cùng khủng khiếp, điều này khiến Thiên Tiếu hành động không chút do dự, hắn ta dùng lấy Nguyên lực che đi sự hiện diện của bọn họ. Hướng thẳng tới một cái hang trong tầm mặt lao vào trong, tiếp đó dùng Tụ Tâm điều khiển nguyên tố Thổ, che lấp đi cửa hang.

Trên không trung có mấy người lao tới, bọn họ bắt đầu đi vòng vòng ở xung quanh để tìm kiếm cái gì đó. Thiên Tiếu mở rộng thần thức bắt đầu nghe lén, hắn muốn biết được đám người kia rốt cuộc là ai, tại sao vừa xuất hiện đã gặp ngay bọn họ.

Khoảng nửa tiếng sau, tìm kiếm không ra ai thì đám người tập hợp lại trên không trung, một người lạnh giọng nói:

"Chắc chắn là có khí tức của nhân loại, lẽ nào lại là người của Thiên Yêu giới, bọn họ bị ngốc hay sao cho gián điệp đi qua chỗ này."

Người dẫn đầu là một bán yêu, hắn có đôi cánh đại bàng khổng lồ ở phía sau lưng, hắn ta dùng giọng trầm trầm của mình nói:

"Không cần lo lắng, bọn chúng chạy khỏi đây thì cũng không sống lâu được, muốn ở tại chỗ của chúng ta lồng hành thì không thể nào. Mùi của bọn chúng ngửi phát liền biết là nhân loại rồi, cũng sẽ không che giấu được bao lâu. Còn có yêu thú thì sớm muộn cũng sẽ bị Yêu Thần của chúng ta thức tỉnh."

Dứt lời cả đám bắt đầu rời đi, mấy tỷ muội Phương gia lúc này tỉnh lại, Thiên Tiếu đưa tay lên miệng ra hiệu cho bọn họ im lặng. Lặng lẽ để bọn họ thu lại khí tức của mình, hắn rất sợ những người kia chưa thực sự rời đi. Để cho bọn chúng phát hiện thì chắc chắn lành ít dữ nhiều, trước khi biết rõ mọi chuyện hắn sẽ không mạo hiểm làm bất cứ cái gì cả.

"Vụt"

Vừa mới yên ổn được năm phút thì trên bầu trời liền có một cái bán yêu quay lại quan sát, quả nhiên bọn họ chỉ nói nhảm để dụ người đi ra thôi. Hắn ta chắc chắn bọn họ không đời nào rời đi đơn giản như thế được.

"Nghe rõ ta nói không? Nếu nghe rõ thì nói rõ cho chúng ta biết các ngươi đang ở chỗ nào thế."

Giọng nói của Băng Mị vang lên trong đầu của Thiên Tiếu, không phải ai khác mà chính là Băng Mị. Hắn bắt đầu kể rõ ràng từ đầu tới đuôi cho Băng Mị nghe, nàng nghe xong liền bắt đầu hỏi Tần Tiên Nhi. Nghe xong Tần Tiên Nhi say sẩm mặt mày, lập tức để Băng Mị liên lạc lại.


"Tần lão sư hỏi ngươi bị trúng bao nhiêu cánh hoa?"

Thiên Tiếu đáp lại:

"Ta không trung cái nào, chị em Phương gia đều trúng trên 20 cái, Vũ Thuyền Quyên lão sư trúng cả mấy trăm cái. Liễu Nhã cũng dính trên một trăm cái, có điều trông bọn họ không giống có chuyện gì cả."

Một hồi sau Băng Mị lại nói:

"Thứ bọn họ trúng phải là Thiên Diệp Thánh Liên, bảo vật của Sáng Thế Thần Điện, mỗi cánh hoa đều chưa dương thuộc tích năng lượng và Thần Lực Biến Chất. Chính vì thế rất mạnh mẽ khi đối phó với Quỷ tộc, có điều khi con người trúng phải nếu không xử lý kịp thời sẽ rất nguy hiểm."

Thiên Tiêu nhìn mấy cánh hoa tan biến lập tức hỏi:

"Thế ta phải làm sao?"

Băng Mị hỏi ý kiến Tần Tiên Nhi một chút rồi báo tiếp:

"Không trúng trên trăm cái thì bình thường, nếu trúng trên một trăm thì phải ngâm mình trong hàn đàm vạn năm hoặc năng lượng âm để hóa giải. Nếu không làm nhanh thì bọn họ sẽ mất tu vi vĩnh viễn, Khí Hồn cũng sẽ vì thế vỡ nát theo, trúng tới vài trăm cánh hoa hai ngày không được cấp cứu sẽ mất mạng ngay.Lệ tỷ không hỗ trợ năng lượng âm được đâu, nàng ấy đang bị trúng một loại độc rất lạ, hiện tại vẫn bất tỉnh, Hỏa tỷ cũng không ổn, ngươi tự nghĩ cách đi."

Vừa dứt lời thì Băng Mị ngã xuống, liên lạc kiểu này khiến nàng vô cùng mệt mỏi.

Trúng độc

Thiên Tiếu lập tức quay đầu lại nhìn con rắn, nhưng rắn chẳng thấy đâu, chỉ thấy một nữ nhân mở mắt nhìn hắn chằm chằm.