Chương 391: Hạ Độc

Vạn Biến Hồn Đế

Chương 391: Hạ Độc

Chương 391: Hạ Độc

Một người hầu đi vào quỳ xuống mặt đất.

"Đến giờ làm lễ rồi, mời Đế Hậu theo ta ra làm lễ."

Cánh cửa mở ra, hàng ngàn binh lính xếp thành hàng dài tới tận mấy cây số, Thiên Tiếu đứng lên bước đi như đã dặn trước. Ánh mắt đảo quanh quan sát xem Vũ Thuyền Quyên đã trà trộn vào được chưa, kiểm tra một hồi thì hắn ta có chút thất vọng. Rõ ràng nàng không thể đến sớm như vậy rồi, có lẽ vẫn phải làm cho xong mới được.

Mỗi bước đi của hắn ta nặng trĩu, đối phương là Tướng Quân của Quân Cách Mạng, nhỡ đâu tra tìm ra nguồn gốc của hắn thì sao. Coi chừng lại bị người ta nghĩ là nội gián của Thiên Yêu Trung Giới thì xong đời. Trên đường rất nhiều người chăm chú nhìn theo Thiên Tiếu, qua lớp khăn đen không ai nhìn rõ được dung nhan của hắn ta nhưng khí chất không giấu được.

Thảm đỏ tráng lệ, đi tới đại sảnh rộng lớn với hàng vạn bá quan văn võ quỳ ở hai bên, trên mỗi bàn nhỏ trước mặt đều là dược thiện cấp cao. Cây cối ở bên trong đều là Thần Thụ đã sinh ra linh rí, có thể làm hoành tráng như thế này chứng tỏ tiềm lực của Hắc Long Đế Quốc rất khủng khiếp.

Mỗi người đặt bên cạnh mình một hộp lễ vật, Thiên Tiếu thấy bên trong đều là những món vô cùng quý hiếm. Quả nhiên Thiên Yêu Trung Giới và Yêu Thần Trung Giới cách biệt không hề nhỏ, chỉ là quốc gia đứng thứ ba, xếp hạng thế lực chưa đến 100 đã khoa trương như thế này rồi.

Nếu như thế thì các thế lực lớn còn cỡ nào nữa, bỗng hắn lại cảm giác có gì đó không đúng, đã vậy thì lý do gì để cho chủ các thế lực lớn muốn cưới Tướng Quân. Xét về phương diện thông gia thì không hề môn đăng hộ đối chút nào, rồi chiếm được thì cũng chỉ là muỗi thôi.

"Một kẻ tầm thường làm sao xứng đáng có được nàng, các ngươi đùa ta chắc."

Một bàn tay vươn ra, Thiên Tiếu muốn phản ứng nhưng không kịp, khăn che mặt bị giật mật. Nữ nhân che mặt lại xuất hiện, một quyền đánh bay tên kia, ở một bàn tiệc cũng có một người đi ra lôi tên kia lại.

Người đang giữ tên công tử kia lại vội vàng nói:

"Xin lỗi Bạch quốc sư, tiểu tử nhà ta không hiểu lễ nghĩa."

Bạch Nguyệt tức giận nói:

"Bệ hạ sẽ đưa ra hình phạt, đừng nghĩ đến chuyện dựa vào mình là ngươi của Bạch gia mà vô phép tắc."

Tên công tử kia hét to:

"Ta có gì sai, rõ ràng là một kẻ bình thường, rác rưởi cũng không bằng lại trở thành Đế Hậu, Bạch Long ta dù chết cũng không phục."

Không chỉ Thiên Tiếu bực bội, mấy cái Tinh Linh cũng tức giận không thôi, cái loại người gì thế không biết. Khoảng thời gian ở đây phải căng thẳng nhiều lại còn không được giải tỏa, Thất Tội trong Thiên Tiếu bạo loạn. Sức mạnh linh hồn muốn bộc phát rồi, nhưng bị mấy cái Tinh Linh hết sức kiềm lại, lúc này không phải thời điểm để thể hiện.

Nhưng tính tình Thiên Tiếu đã bạo động rồi, hắn nhìn kẻ tên Bạch Long rồi nói:

"Ba mươi tuổi mới Siêu Thoát, thứ rác rưởi gì thế. Rồi tự soi gương xem nhan sắc của mình thế nào, ít chơi đồ chứ thấy bị ảo giác hơi nặng rồi đó."

Nam nhân trung niên nghe vậy hơi nhíu mày, nhưng vẫn phải kiềm chế lôi tiểu tử kia đi. Bạch Nguyệt nhìn cái khăn che mặt đã bị nàng dẫm dưới chân.

Bạch Nguyệt phân phó:

"Tiếp tục nghi lễ, Bạch Nguyệt thay mặt đệ đệ xin lỗi công tử."

Thiên Tiếu bình tĩnh lại, nhẹ giọng đáp:

"Ta cũng có chút kích động, khi nãy hơi nặng lời rồi."

Tiếp tục rải bước, tuy không phải quá nhiều người nhưng hễ ai nhìn thấy nhan sắc của Thiên Tiếu tìm đều chậm lại mấy nhịp. Chưa từng thấy ai đẹp đến mức làm người khác nín thở như vậy, vẻ gian tà khi nãy càng phù hợp với gương mặt của Thiên Tiếu. Kể cả nam nhân lẫn người không thích nam nhân như Bạch Nguyệt cũng phải rung động.

Đeo một lớp khăn che đi nửa khuôn mặt, Thiên Tiếu không muốn có kẻ nhận ra mình là ai. Đi một thêm vài trăm bước thì ở trên đài cao một nữ nhân mắc áo giáp trong rất oai nghiêm đi ra. Nhìn thấy nàng một cái Thiên Tiếu lập tức nhớ lại bảng xếp hạng mỹ nữ thực tế, người xếp hạng năm tên Đế Cơ.

Đế Cơ đôi mắt có màu xanh biếc, trong veo giống như đại dương những ngày nắng đẹp, đường lông mày vừa mềm mại lại có chút sắc bén. Sống mũi cao vút phối hợp với bờ môi mỏng hơi phớt hồng, khiến cho nụ cười của nàng tràn ngập trí tuệ và uy nghiêm. Với lại người này rất cao, ít nhất phải hơn hắn nửa cái đầu, giống như Vũ Thuyền Quyên vậy.


Như vầy thì đúng người rồi, nhưng chẳng phải Đế Cơ có xuất thân từ thế giới khác mới không có tên trên Thiên Địa Bảng hay sao.

Đột nhiên hắn nhớ tới lúc cùng hầu gái nói chuyện, nàng ta bảo rằng từ khi Đế Cơ sinh ra tới khi 13 tuổi không ai biết rõ tung tích của nàng ta cả. Thế thì cha mẹ của Đế Cơ phải sinh nàng ta ở một vũ trụ khác, như thế thì hợp lý rồi, nhưng cường giả mạnh đến mức đi xuyên vũ trụ được lại bệnh chết.

Vô lý

Thật sự quá vô lý

Cứ có cảm giác cái gì đó vô lý ở đây, biết là hình như bản thân lại dính vào một cái gì đó rồi nhưng Thiên Tiếu bây giờ bất lực rồi. Muốn chạy cũng đâu có được, hy vọng hắn sẽ được giải cứu càng sớm càng tốt. Chứ bây giờ hắn thấy có chút không ổn rồi. Đế Cơ không bình thường, Bạch Nguyệt càng bất thường, thêm cả đống tình địch muốn hại hắn nữa, chả hiểu sao lại vướng vào mấy chuyện như thế này.

Muốn sinh tồn được chắc hẳn sẽ không dễ dàng một chút nào cả, hắn lên đến nơi thì Đế Cơ nheo mày hỏi:

"Ai bảo ngươi phải che mặt thế?"

Thiên Tiếu đáp lại:

"Thưa bệ hạ, người bảo ta che mặt là quốc sư."

Đế Cơ lấy xuống khăn che mặt, sững người hai giây rồi mới nói:

"Không cần che mặt, chúng ta làm nhanh lễ nghi."

Hai người phối hợp rất nhanh làm xong lễ nghi, chỉ còn mỗi uống rượu bái tổ nữa là xong rồi. Thiên Tiếu cầm ly rượu trên tay sững người vài giây, Đế Cơ uống xong rồi thì thấy hắn vẫn chưa uống, hắn ta nhún vai một cái rồi uống cho hết.

Cảm giác có gì đó không bình thường Đế Cơ hỏi:

"Có gì sao?"

Thiên Tiếu đổ vài giọt rượu xuống mặt đất, khoảng mười giây sau rượu đột nhiên biến đổi thấm xuyên nền đất được lát bằng kim loại quý hiếm. Đế Cơ nét mặt biến đổi, có người lại dám ám sát Đế Hậu ngay trong nghi thức tế tổ, dám làm chuyện này không có nhiều người đâu.

Nàng thấy Thiên Tiếu đã uống rượu liền nói:

"Chúng ta rời đi, ta tìm thuốc giải cho ngươi."

Thiên Tiếu khẽ giọng nói:

"Không có gì thưa bệ hạ, chủng tộc chúng ta miễn nhiễm với độc dược, rượu vừa uống với ly rượu bình thường cũng chẳng có gì khác biệt cả. Chúng ta thực hiện cho xong nghi thức còn rời khỏi đây nữa."

Nghe thế Đế Cơ liền đẩy nhanh những thủ tục cuối cùng, một đại thần ở dưới thấy vậy liền nói:

"Quả không hổ là Quốc sư, kiếm được cho bệ hạ một người đẹp đẽ, đã thế còn có thiên phú tốt như vậy.Quốc quân tương lai của chúng ta chắc chắn sẽ thành công tiếp nội bệ hạ, khiến cho quốc gia phồn vinh hơn nữa. Bệ hạ vạn tuế, vạn vạn tuế."

Đế Hậu ngẫu nhiên bắt được hai cũng biết, chỉ cần người hoàng đế lấy không xuất thân từ Bạch gia thì mọi chuyện đều ổn thỏa. Với lại vị Đế Hậu này không phải người dễ bắt nạt, nếu không đã không bật lại Bạch Long rồi. Chỉ cần là người dám là cho Bạch gia mất mặt thì bọn họ sẽ ủng hộ hết mình.

Có một người hô liền tạo thành một làn sóng.

Bệ hạ vạn tuế, vạn vạn tuế

Tiếng hô của những đại thần có tu vi cao âm vang cả chục vạn dặm dân chúng vẫn có thể nghe rõ từng chút một. Đế Cơ nghiêm túc nói:

" Cám ơn các vị khách quý, bá quan văn võ đã cùng trẫm chung vui. Bây giờ mới cùng trẫm dự tiệc."

Nàng ta sau đó đi tiếp khách, Thiên Tiếu hơi đói, ngồi ở bàn thử gặp mấy đũa nhưng rất nhanh liền lắc đầu bĩu môi. Nguyên liệu thì có tốt nhưng chả hiểu thằng đần nào lại đi nấu ăn kiểu này, chất lượng thua xa cả hắn chứ đừng nói tới so với Lý Hằng lão sư. Mùi vị thì kém xa, ăn mấy miệng đủ năng lượng thôi chứ kiểu này thì xin kiếu.

Hai cái hầu gái đứng đằng sau trao đổi ánh mắt cho nhau, nhiệm vụ của bọn họ là quan sát Đế Hậu. Bọn họ nhìn Thiên Tiếu biểu hiện ra liền biết được mấy thứ đồ ăn này không hề vừa mắt của hắn ta.

Một người truyền âm:

"Quốc sư bắt nhầm công tử đại thế lực hay sao vậy, đồ ăn ngon như vậy vẫn còn chê."

Người còn lại nói:

"Ta sao biết được, chúng ta cứ quan sát tiếp đi, chút nữa còn phải thông báo lại cho bệ hạ nữa. Với lại Tiểu Tú khi nãy cũng đã nói chuyện qua với Đế Cơ hội, chúng ta có sẽ biết thêm không ít thông tin."

Khoảng một canh giờ sau thì Thiên Tiếu được đưa lên kiệu đi về chỗ ở, hai tỳ nữ vẫn cứ theo sát để quan sát nhất cứ nhất động của hắn. Ngồi trên kiệu Thiên Tiếu lấy ra một ít bảnh để trên đĩa rồi từ từ thưởng thức, đồng thời suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong buổi hôn lễ.

Người tay ám sát hắn có thể rất nhiều, Đế Cơ làm hoàng đế chắc chắn sẽ có rất nhiều kẻ thù. Tuy nhiên hắn vẫn mạnh dạn phán đoán người đó là Bạch Nguyệt, vấn đề là làm sao để cho Đế Cơ nhận ra được hung thủ. Không những làm được việc đó, còn không được để cho Bạch Nguyệt nghi ngờ hắn.

Quả thật chuyện này không dễ nên muốn làm chắc cần phải động não một chút mới được, hắn cắn từng miếng bánh đồng thời suy nghĩ về mọi chuyện.