Chương 397: Vũ Thuyền Quyên Thức Tỉnh Huyết Mạch
Ngồi trên thuyền bay đặt trên lưng của phi hành yêu thú có Bạch Nguyệt, Hàng Long Vương, Đế Cơ và Thiên Tiếu. Bạch Nguyệt từ đầu đến đuôi đều nhìn chằm chằm Thiên Tiếu, không biết còn tưởng nàng yêu hắn.
Một hồi rất lâu sau Bạch Nguyệt lấy ra một con dao rồi nói:
"Trước đây có đắc tội Đế Hậu, thanh dao này tuy không phải dao làm bếp nhưng lại có chất lượng tốt hơn hẳn."
Thiên Tiếu vừa nhìn thấy mắt sáng lên, buột miệng thốt ra:
"Bạch Long Thập Nhị Kiếm."
Nhìn phát biết ngay xuất xứ, Bạch Long Đao do Giáng Trần Thần Quân lưu lại, được đánh giá ngang với Cửu Di Bảo. Nhưng có chút không đúng bởi đáng lẽ ra phải có mười hai thanh mới đúng, mười một thanh còn lại ở đâu.
Hắn sốt sắng hỏi:
"Quốc sư có biết mười một thanh còn lại ở đâu không?"
Bạch Nguyệt khẽ cười nói:
"Đây là một trong những bảo vật hiếm có của Bạch gia, chưa từng có ai nhận chủ được nhưng kể cả như vậy nó cũng là vũ khi rất tốt. Đây là một thanh để ta dùng làm của hồi môn, mười thanh còn lại năm trong tay cha ta. Đương nhiên trong tay ta còn một thanh nữa, hiện tại chỉ còn nó để phòng thân thôi."
Thiên Tiếu nuốt một ngụm nước miếng, tuy có chút nhục nhưng hắn vẫn hỏi:
"Thế có cách gì để ta lấy được những thanh còn lại không? Nếu ta có thể bỏ ra được nhất định sẽ lấy để đổi."
Bạch Nguyệt nhìn về phía Đế Cơ hởi mỉm cười, nàng lại lấy ra một thanh nữa, phía bên trên có một viên ngọc màu trắng. Thanh của Thiên Tiếu đang cầm thì màu đen, đại diện cho hai loại thuộc tính khác nhau. Nhìn thấy thứ này Thiên Tiếu không khỏi kích động.
Bảo hắn không kích động cũng khó, Tụ Tâm đã có bản thể là Thôn Miêu Thần Chỉ nhưng phần linh hồn còn quá lớn, một thứ không thể chứa hết. Đã thế Thôn Miêu Thần Chỉ hỗ trợ tấn công rất hạn chế, làm uổng phí năng lực của Tụ Tâm.
Bạch Long Thập Nhị Kiếm thì khác.
Mười hai thanh đoản kiếm trong bộ được tạo ra để sử dụng hoàn mỹ nhất một loại thuộc tính nhất định. Vấn đề là phải nhận chủ được thành công mới được, cái này thì Thiên Tiếu chưa nghĩ tới, cứ lấy được rồi nghiên cứu sau cũng được. Yêu Thần Trung Giới quả nhiên đâu đâu cũng có chỗ tốt, vấn đề là làm sao lấy được số còn lại.
Bạch Nguyệt nếu có thể đổi toàn bộ lấy Đế Cơ nàng cũng vui lòng, chỉ tiếc chuyện đó sẽ không bao giờ có thể xảy ra. Muốn có được Đế Cơ trừ khi khiến nàng ấy hoàn toàn không còn thích đàn ông nữa, chuyện này thực sự không dễ một chút nào.
Cách của Bạch Nguyệt là làm cho Đế Cơ nhận ra nam nhân không giỏi giang như nàng ấy nghĩ. Suy nghĩ rất lâu Bạch Nguyệt mới mò ra khe hở trong lý luận của Thiên Tiếu khi nãy, nàng muốn dùng cái này để hạ thấp hắn ta đi.
Nàng mỉm cười nói:
"Những thanh khác thì ta không có quyền, nhưng nếu đế hậu trả lời được ta một vấn đề thì thanh thứ hai cũng có thể cho ngươi."
Thiên Tiếu mắt sáng lên:
"Được, ngươi cứ việc hỏi."
Bạch Nguyệt thấy cá đã cắn câu liền hỏi:
"Cách của Đế Hậu khi nãy rất hay, nhưng nhỡ các gia tộc chúng ta tưởng rằng đã không chế được về sau lại trở thành tai họa ngầm giống như thời của Tiên Đế thì sao. Rồi đời sau của Hắc Long Đế Quốc chắc gì đã có tài cai trị giống như Đế Cơ bệ hạ, lúc đó tai họa ngầm bộc phát thì sao?"
Thiên Tiếu bình thản, cũng không cần suy nghĩ liền đáp:
"Ta chưa từng nói sẽ cho những tai họa ngầm đấy tồn tại, chỉ là không muốn nói trước mặt mấy vị tướng quân thôi. Thực chất so với những kẻ phản loạn thì bọn họ cũng là những mới nguy hiểm tiềm tàng, chẳng phải rất nhiều kẻ trung với Tiên Đế cũng phản đấy thôi.Thế nên lợi dụng Quỷ Thần Chiến thu thập một số kẻ có thù với cả đám phản loạn lẫn thế lực ở kinh thành, như vậy chúng ta có một cái kiềng ba chân."
"Như vậy chúng ta có thể suy yếu cả thế lực chủ đạo của Hắc Long Đế Quốc lẫn đám phản loạn. Còn những kẻ bệ hạ nâng đỡ thông qua Quỷ Thần Chiến thì cũng có thể hủy chúng, thế nên cứ giữ bọn họ ở thế cân bằng là được. Hoàng đế đời sau dù ngu cũng chỉ cần nắm thế cân bằng là được, không cần phải bá đạo như bệ hạ."
Hàng Long Vương cảm thấy kinh ngạc:
"Thế lực quyền quý trong kinh thành ngươi cũng đã tính tới."
Thiên Tiếu khẽ giọng nói:
"Bọn họ hiện tại rất đoàn kết vì Hắc Long Đế Quốc chưa thống nhất, đến khi thống nhất rồi bọn họ sẽ chỉ lo đấu với nhau, làm hại đất nước. Không làm suy giảm sức mạnh của họ, cũng không tạo ra bất cứ đối trọng nào chính là sai lầm của Tiên Đế. Nếu suy yếu rồi, hoàng quyển đủ mạnh thì họ muốn phản cũng đâu có làm được."
Bạch Nguyệt có chút không cam tâm:
"Thế là cách của ngươi không có điểm yếu?"
Thiên Tiếu lắc đầu, nhẹ giọng nói:
"Bình thường thì có, ví dụ Hắc Long Đế Quốc đời sau ra mấy cái hôn quân liên tục, cứ dựa vào cân bằng thì đất nước cũng sẽ sớm không chịu được. Quan trọng nhất là tình hình đấu đá bất ổn sẽ gây cho các quốc gia khác cơ hội. Đặt vào tình hình của Hắc Long Đế Quốc thì khác, đặt quyền lực vào tay Quân Kháng Chiến đang ẩn mình. Trừ khi Lam gia bị diệt nếu không chẳng có gì đáng lo, kể cả khi diệt được Lam gia rồi thì chẳng lẽ gia tộc mạnh nhất một giới không trấn áp được kẻ dưới."
Riêng về đạo trị quốc thì Đế Cơ còn thua xa Cầm Tử Nam, nàng hiện tại đang tưởng tượng nếu mọi thứ làm theo kế hoạch của Thiên Tiếu. Chuyện thống nhất đế quốc đã không phải cái gì khó, ổn định đế quốc sau khi thống nhất rồi mới thực sự vất vả. Nàng chỉ sợ mình không đủ tàn nhẫn để làm những gì Thiên Tiếu nói, nhưng nàng phải làm được thì dân chúng mới bớt khổ.
Kế hoạch hoàn toàn thất bại, Thiên Tiếu còn tính mọi thứ kỹ hơn cả nàng, bản thân nàng cũng có thể ứng biến được. Nhưng đó là khi đã đụng chuyện rồi, còn tính xa được như hắn thì nàng cũng chịu, một vấn đề thôi đã đủ làm người ta nhức đầu rồi, huống chi còn nghĩ tới mấy đời sau.
Bạch Nguyệt đưa nốt thanh đoản kiếm cho Thiên Tiếu, nàng biết lần này mình đã gặp được một đối thủ thực sự. Tên này thông minh không thua gì nàng ta, được cái hiểu biết hơn rất nhiều, chính vì thế cách giải quyết vấn đề thấu đáo hơn rõ ràng. Trước giờ nàng đã quá tự tin vào bản thân, có lẽ phải chăm chỉ hơn mới có ngày đánh bại được tên này.
Thái độ của Bạch Nguyệt khiến cho quan hệ giữa nàng và Đế Cơ trở nên hòa hoãn hơn, tối hôm đó khi trở về hoàng cung Thiên Tiếu ngủ ngon hơn rất nhiều. Nàng ấy nói bắt hắn thị tẩm nhưng sau một đêm lại thay đổi, muốn chờ hắn hoàn toàn hết đau buồn vì cái chết của người vợ đã mất.
Buổi sáng có một đám cung nữ mới vào cung được đưa ra cho Thiên Tiếu tuyển chọn, Vũ Thuyền Quyên đã sớm trà trộn vào trong rồi. Thiên Tiếu chỉ cần dùng Vạn Biến soi một vòng liền có thể tìm ra nàng ta là ai, có hóa trang kỹ thế nào cũng không qua mắt hắn được.
Thiên Tiếu bắt đầu đại hội chọn người, Đế Cơ tuy rất nhiều việc nhưng vẫn quyết định xem hắn ta rốt cuộc chọn những ai. Trong đám này cũng có không ít người của nàng, Đế Cơ đâu dễ dàng từ bỏ giám sát Thiên Tiếu. Nàng bây giờ nằm mơ cũng sợ Thiên Tiếu chạy mất, trước khi nghĩ ra cách xử lý thì chỉ còn nước quản chặt hơn.
Lựa một hồi lâu thì Thiên Tiếu rốt cục tìm ra, có điều hắn còn tưởng mình nhầm.
Tên: Vũ Thuyền Quyên
Chủng tộc: Nguyệt Lang (Bát Vĩ)
Tu vi: Siêu Thần Ngũ Trọng
Tuổi thọ: 309 vạn
Tình trạng: Suy yếu
Tâm trạng: Hưng phấn
Lúc này nàng ta có tám cái đuôi sói còn to hơn cả người, rõ ràng lần trước kiểm tra nàng ta là huyết mạch nhân loại thuần túy. Sao bây giờ lại có thể hóa thành bán yêu ngon lành như vậy, lý do gì lại phải lấy máu của hắn ta để biến hình.
Thiên Tiếu chỉ vào nàng rồi nói:
"Ta chọn một người thôi, không cần nhiều, cứ lấy nàng ta đi, nhìn rất thuận mắt."
Đế Cơ thấy hắn không chọn trúng người của nàng sắp xếp thì có chút không hài lòng, nhưng trúng một cái người có tư sắc bình thường cũng coi như chuyện tốt rồi. Chọn được người xong liền giải tán, mặc kệ người khác thuyết phục thế nào thì Thiên Tiếu cũng chỉ chọn đúng một người.
Về đến Đế Hậu Cung hắn mới nhìn nàng rồi hỏi:
"Chuyện gì nữa đây? Tại sao tự nhiên biến thành bán yêu được rồi?"
Vũ Thuyền Quyên bỏ đi bí thuật ngụy trang rồi nói:
"Lúc bí thuật hết tác dụng ta tưởng hết cách vào hoàng cung rồi, nào ngờ từ trong người bộc phát huyết mạch. Trước kia thường chỉ trong tế tổ, khoảng mười năm một lần huyết mạch mới trỗi dậy như thế, bây giờ thì dùng tự nhiên rồi. Theo ta phán đoán là nhờ huyết mạch của ngươi kích thích đó."
Nàng giải thích một hồi Thiên Tiếu mới hiểu, hóa ra Vũ gia thực ra còn gọi là Nguyệt Lang Tộc. Bọn họ vốn là yêu thú lai với nhân loại, hai loại huyết mạch đều tương đối mạnh mẽ, khi nào chúng dung hợp thì bọn họ sẽ trở thành bán yêu.
Cứ mỗi 5 vạn năm liền có một lần huyết mạch suy yếu, chỉ cần có một người thức tỉnh thì tất cả những người khác trong gia tộc sẽ thức tỉnh. Nhưng họ phải nhận được nước có pha máu của người thức tỉnh cơ.