Chương 389: Bị Bắt

Vạn Biến Hồn Đế

Chương 389: Bị Bắt

Chương 389: Bị Bắt

Số bang hội đủ sức thăng cấp lên cấp 4 có tới hơn năm vạn, chứng tỏ thời gian vừa rồi các thế lực đầu tư cực kỳ lớn vào Quỷ Thần Chiến. Thiên Tiếu vẫn tự tin rằng bang hội của mình chắc chắn gần cấp năm nhất.

Hắn ta để lại trong kênh nói chat:

"Mọi người cố gắng, mỗi người năm tỷ điểm thì ta mới thăng cấp lần nữa được, lợi ích mỗi lần thăng cấp ta không cần nói mọi người chắc cũng thấy được rồi. Thế thì mọi người phải thật cố gắng để chúng ta nhanh chóng đạt cấp 5 nhé. Đến đây thôi, để ta nghiên cứu thêm chức năng của bang hội, nếu có gì ta sẽ thông báo sau."


Tây Phương Bất Khả không nghĩ Thiên Tiếu vẫn tin tưởng nàng, thật sự cảm giác vô cùng cảm động. Nàng hứa với lòng mình nhất định sẽ làm thật tốt để báo đáp lại cho hắn, tuy chỉ là phân hội nhưng chắc chắn sẽ trở nên lớn mạnh trong thời gian ngắn nhất có thể. Thế nàng nàng tiêu hao toàn bộ điểm để thăng cấp công hội lên cấp ba, xong xuôi thì trong người chẳng còn lấy nổi một triệu điểm Quân Công.

Thấy nàng ta liều lĩnh như vậy thì cách phân hội khác cũng liều theo, kết quả hầu hết các phân hội đều đạt được cấp ba. Ngoại trừ phân hội của Xà Mị Nương, Liễu Nhã, hai người bọn họ tham gia Quỷ Thần Chiến quá trễ nên điểm số chẳng có bao nhiêu.

Khiến cho Thiên Tiếu bất ngờ nhất chính là Lệ Thiên Tiếu và Mã Thập Tứ, không ai nghĩ tới bọn họ đủ điểm để nâng công hội nên cấp ba. Lần này ai liều được liền liều hết, bọn họ tin tưởng vào thực lực của thành viên trong bang hội, tin tưởng trong thời gian ngắn bọn họ sẽ có lại một con số không đến lỗi tệ.

Công hội của Xà Mị Nương và Liễu Nhã sau cùng phải đổi bang chủ, người nào chịu hy sinh điểm để thăng cấp bang hội thì trở thành hội phó ngay lập tức. Mọi người ban đầu còn có chút bất mãn với quyết định của Thiên Tiếu, nhưng khi biết được tu vi của Liễu Nhã và Xà Mị Nương đều câm lặng.

Tạo ra tới 22 cái phân bộ nhưng số người dư ra vẫn còn rất nhiều, may thay số lượng phân bộ sắp đạt đủ điều kiện thăng lên cấp bốn cũng khá nhiều.

Một ngày sao Băng Mị lại truyền tới thông báo mới, lần này không cần phải liên lạc mệt mỏi nữa, bọn họ có thể dùng chức năng chat riêng.

Băng Mị: " Tần học tỷ muốn mượn người của chúng ta để xây dựng bang hội và phân bộ, hứa sẽ không ràng buộc nếu họ rời đi."


Thiên Tiếu: " Người cũng là tài nguyên quan trọng, đâu thể cho người khác mượn như thế, ngươi từ chối nàng ta đi."

Băng Mị: "Ta đồng ý rồi, thậm chí còn chấp nhận cho nàng mượn toàn nữ thôi."

Thiên Tiếu:"Lý do là gì?"

Băng Mị: Tần gia ở Tân Sinh Giới mới chuyển qua một viên Ngọc Không Gian, nhờ nó chúng ta có thể đưa nhóm các ngươi quay trở về. Ngươi mau tập hợp mọi người đi, ta sẽ dùng ngọc không gian để đưa ngươi trở về.

Thiên Tiếu: Được, năm phút nữa mở cổng.

Tin vui được Thiên Tiếu thông báo khiến cho mấy cô gái thở phào nhẹ nhõm, nơi đây kỳ thị nhân loại không phải chỗ có thể ở lâu. Cảm giác bất an vẫn còn nguyên, Thiên Tiếu cảm giác chỉ cần trở về thì hắn sẽ không còn gặp nguy hiểm nữa.

Năm phút sai mọi người tập hợp đầy đủ, chẳng cần Thiên Tiếu nhắc thì bọn họ cũng đã nhận được tin nhắn riêng của Băng Mị rồi.

Một vết nứt không gian mở ra., Vũ Thuyền Quyên to giọng nói:

"Ai tu vi yếu thì đi trước."

Thiên Tiếu cũng nói luôn:

"Ta gần như miễn nhiễm với ảnh hưởng của không gian, mọi người cũng qua trước đi."

Mấy người lần lượt đi qua, Liễu Nhã không yên tâm nên nhất quyết đi sau Xà Mị Nương, rõ ràng nàng ta vẫn lo lắng đối phương phản bội. Tới khi chỉ còn ba người bỗng dưng Thiên Tiếu cảm giác có gì đó không ổn, hắn mạnh tay đẩy Liễu Nhã vào trong. Vũ Thuyền Quyên cảm giác được mấy luồng uy áp khổng lồ, nàng muốn đẩy Thiên Tiếu vào trong.

"Nhân loại đáng chết, lại dám bắt cóc người của yêu tộc bọn ta."

Tu vi của mấy người kia chắc đều đạt Tái Tạo Đỉnh Phong rồi, không suy nghĩ được nhiều Thiên Tiếu liền ứng biến. Hắn vùng mình kéo một cái ném Vũ Thuyền Quyên về hướng lỗ hổng không gian, nhưng rất cẩn trọng đặt vào tay nàng một cái Không Gian Phù, nhờ có thứ này nàng có thể ẩn thân trong không gian được. Đây là bảo vật hộ mệnh Lý Hằng tặng hắn, Vũ Thuyền Quyên biến mất giống như đã đi vào trong lỗ hổng không gian rồi.

Thiên Tiếu gục xuống mặt đất nước mắt chảy ra, gào to:

"Lão bà của ta bị bắt mất rồi, ái cứu nàng ấy với, nàng ấy bị nhân loại bắt đi mất rồi."

Từ trên trời hạ xuống hai cái lão giả, một nam một nữ, trên tay một người còn đang trói lấy một cái thanh niên trẻ tuổi. Sau đó lại có một cô gái mang mạng che mặt đáp xuống, nàng ta nhìn Thiên Tiếu một lượt giống như đang đánh giá gì đó.

Lão giả nhìn thấy Thiên Tiếu đau khổ như vậy liền hỏi:

"Kẻ bắt lão bà của ngươi là ai?"

Thiên Tiếu lắc đầu khổ sở:

"Ta cũng không biết nữa, mấy hôm trước đi qua nơi đây tính khắc Nguyệt Thần Ấn với vợ, nào ngờ đâu gặp phải đám nhân loại từ đâu đi ra khống chế chúng ta. Bọn chúng mang hai người chúng ta ra làm bình phong, dùng bí thuật để giả làm nhân loại. Khi đi qua Sư Vương Thành ta đã cố ra hiệu nhưng họ không hiểu gì cả."

Lão giả nheo mày, lắc đầu thở dài:

"Thế thì không hay rồi, chúng ta không biết rõ đối phương là ai thì may ra mới xử lý được."

Thiên Tiếu nước mắt ròng ròng hô khóc:

"Lão bà của ta số thật khổ, hai vợ chồng lấy nhau chưa bao lâu đã phải xa cách."

Cô gái kia nhìn thấy Nguyệt Thần Ấn khắc mấy hôm trước của Thiên Tiếu xong liền tung một cước. Ngắm nghía kỹ càng hơn nàng ta liền nói:

"Vác hắn ta trở về đi."

Lão giả chỉ lấy thanh niên đã bị bắt từ trước rồi hỏi:

"Tên này thì sao?"


Cô gái lắc đầu nói:

"Hàng tốt nhưng so với người này thì kém hơn một chút, tu vi tương đồng nhưng vẻ ngoài chênh lệch rất lớn. Tuổi đời của tên này cũng trẻ hơn tên kia, mang về làm bình phong cho Tướng Quân sẽ rất hợp lý. Như thế này chúng ta có thể hoàn toàn chặn lại ý đồ của đám người kia, tướng quân còn phải làm việc lớn không thể phân tâm nên tự chúng ta phải suy xét."

Người nằm dưới mặt đất chính là Phạm Lãng chứ không phải ai xa lạ, mấy ngày người hắn bị người ta bắt mang đi. Lần này nhờ có Thiên Tiếu mới thoát nang, lúc hắn ta gần tỉnh lại thì bỗng nhiên cảm thấy đau nhức rồi lại mất đi ý thức.

Vũ Thuyền Quyên vừa đi ra được lập tức đá ngất Phạm Lãng rồi nhanh chân đuổi theo mấy kẻ đã mang Thiên Tiếu đi.

Thời gian quá lâu nên đã hoàn toàn mất dấu, Vũ Thuyền Quyên nhớ lại hoa văn trên áo của cô gái kia rồi thì thầm một mình:

"Quân Cách Mạng đi bắt hắn ta làm gì vậy trời."

Thiên Tiếu mơ màng tỉnh lại thì đã thấy một đám nữ nhân bu xung quanh mình, bọn họ đều mặc trang phục hầu nữ. Ánh mắt sắp biến thành hình trái tim rồi, trong mắt nhân lại bình thường Thiên Tiếu đẹp một, trong mắt bán yêu thì hắn đẹp mười lần. Đẹp tới mức làm người ta cảm giác mê muội, tim của bọn họ cảm giác sắp vỡ ra mất rồi.

"Thôi đi, các ngươi lui hết ra ngoài cho ta."

Những người hầu lập tức lùi ra, cô gái kia tiếp tục nói:

"Ta đã đoán ra được kẻ bắt vợ ngươi là của thể lực nào rồi, chỉ cần ngươi chịu giúp ta thì người sẽ được cứu trong thời gian sớm."


Thiên Tiếu không suy nghĩ nhiều vội vàng gật đầu:

"Ta đồng ý, chỉ cần ngươi có thể cứu nàng, muốn ta làm gì cũng được."

Nàng ta không nghĩ hắn đồng ý dễ dàng như thế, nữ nhân kia cũng thực sự xinh đẹp nên Thiên Tiếu không bỏ được cũng phải thôi. Mọi chuyện thuận lợi thì tốt rồi, cô gái giải thích toàn bộ mọi chuyện cho Thiên Tiếu hiểu. Nhiệm vụ của hắn là phải giả làm chồng của người yêu nàng, cũng chính là đại tướng quân của Quân Cách Mạng.

Quân Cách Mạng là cái quỷ gì Thiên Tiếu không hề biết, hắn không dám nói nhiều sợ bị lộ tẩy, cứ im lặng nghe thì kiểu gì cũng biết được một ít thôi. Nhưng cô nàng này ít lời hơn Thiên Tiếu nghĩ, trò chuyện mười phút hắn không biết được nhiều thông tin.

Thiên Tiếu cũng không cần nữa rồi, thông qua kênh bang hội, hắn ta liên lạc được với Vũ Thuyền Quyên.

Thiên Tiếu: "Quân cách mạng là cái thế lực gì thế?"

Vũ Thuyền Quyên: "Thế lực khổng lồ chỉ đứng sau Lam gia, so với Phương gia thì nó mạnh gấp cả trăm lần."

Thiên Tiếu: "Thế ngươi tìm ra cứ điểm của họ, đợi có cơ hội chúng ta chuồn đi."

Vũ Thuyền Quyên: "Ta biết cứ kiểm trước đây của họ ở đâu, ngươi tìm cơ hội chuồn đi là được. Đợi chuồn được thì thông báo địa điểm để ta tới tiếp ứng."

Thiên Tiếu:" Đừng để bị lộ, ta nói ngươi là lão bà đã bị bắt, để bọn họ bắt gặp thì phiền chết luôn đấy."

Nói chuyện xong với Vũ Thuyền Quyên hắn liền báo bình an cho những người khác biết, rõ ràng hắn bình an thì họ mới yên tâm.