Chương 375: Rắc Rối Mới
Từ đường Ma Xà Tộc, một nữ nhân ánh mắt hơi khép nhìn tiểu tử đang quỳ dưới mặt đất, còn tiểu tử kia tuy bị phạt quỳ nhưng chẳng có chút oán trách nào cả. Đã thế trên khóe môi còn có nụ cười, sắc mặt cũng hồng hào, nữ nhân kia suy nghĩ một chút rồi cũng không nói gì nữa.
Không nhìn tiểu tử kia nữa, nàng quay qua nhìn kẻ khác thì nét mặt lạnh như băng,người ở trong từ đường nhìn thấy không khỏi thấy rét lạnh hết cả người.
Nàng ta lạnh giọng nói:
"Thiếu gia còn nhỏ tuổi không nói, nó tuân thủ lời hứa với người ta cũng không vấn đề. Cái ta thắc mắc lạ tại sao một đám trưởng lão lại không hề biết chuyện gì đã xảy ra, con trai ta làm sao khỏi bệnh rồi từ đường tại sao mất hết Xà Ngọc của các vị tiền bối cũng không biết. Các ngươi rốt cuộc quản gia tộc kiểu gì đấy, làm việc như thế này đi vào trong Sáng Thế Thần Điện làm sao tồn tại được."
Đại trưởng lão khổ bức vô cùng, hắn biết thừa là mọi chuyện có liên quan tới Thiên Tiếu, tuy nhiên làm sao dám nói ra. Thiên Tiếu có anh vợ là trưởng lão, tộc trưởng mới chỉ là chấp sự rồi, lỡ đi gây sự thì Ma Xà Tộc sẽ phiền to. Với lại người ta chịu cứu người là chuyện tốt, Xà Minh Văn hiện tại có thể tu luyện như người bình thường, tốc độ còn nhanh đến kỳ lạ.
Dung Dung đứng ở bên ngoài từ đường nhìn Xà Minh Văn, nàng còn nhỏ tuổi nhưng biết để người khác biết số Xà Ngọc kia là do hắn ăn thì sẽ phiền to, Đại ca đã cứu mạng nàng, tuyệt đối không được để đại ca gặp rắc rối, cả hai người đã thống nhất với nhau như vậy.
Nàng nắm chặt bàn tay nhỏ bé của mình để cổ vũ cho Xà Minh Văn, tiểu tử này thấy thế thì vui vẻ ra mặt. Tiểu Dung tỷ với hắn có một bí mật chung, điều này làm cho hắn cảm thấy vô cùng phấn khích. Quan trọng nhất là sức khỏe của hắn từ đó đến giờ rất tốt, nói thế nào thì Thiên Tiếu cũng là ân nhân cứu mạng của hắn.
Tính cách của mẹ mình hắn ta rất rõ, nàng rất có thể sẽ vịn vào chuyện ở Từ Đường để làm khó Thiên Tiếu. Đại trưởng lão và Thất trưởng lão cũng đoán ra chân tướng nhưng không dám nói ra, không biết có phải hắn cảm giác nhầm không, nhưng hình như bọn họ đang sợ thì phải.
Đại trưởng lão và Thất trưởng lão quan điểm luôn trái ngược với nhau, bọn họ nếu đã đồng tình với nhau thì chắc chắn đây không phải chuyện nhỏ. Nếu mẹ hắn gây chuyện thì khả năng cao sẽ gây ra rắc rồi cho cả gia tộc, chuyện này là điều hắn ta không muốn thấy chút nào cả.
Biết không thu được thông tin gì từ đám người này, nàng đành phải từ bỏ, chỉ là nàng hơi khó hiểu thái độ của Đại trưởng lão, không nghĩ tới hắn ta cũng muốn dấu mình. Sắp tới giờ uống thuốc của người kia rồi, lâu rồi không trở lại Trung cấp vi diện, bây giờ nàng cũng nên tới thăm đại tỷ của mình.
Đợi nàng đã khuất bóng rồi Xà Minh Văn mới hỏi:
"Sao cả Đại trưởng lão cũng không chịu nói chuyện với mẹ ta, mấy lần trước chuyện gì ngươi cũng nói hết cơ mà. Hôm nay lại đi giữ bí mật, bị mẹ ta trách mắc như thế vẫn không nói gì cả, thật sự không hiểu được ngài nghĩ gì luôn."
Đại trưởng lão nghiêm túc răn dạy:
"Thiếu gia lấy Xà Ngọc của tổ tiên để tự cúi mạng mình không ai nói gì cả, lấy Xà Ngọc của phu nhân cho người khác lại là một chuyện khác. Ma Xà Tộc chúng ta nam thì còn đỡ, nữ không có Xà Ngọc thì vô cùng mệt mỏi, rắc rối, ngài không biết mình đã gây ra lỗi gì đâu."
Xà Minh Văn cười nhạt, bướng bỉnh đáp:
"Không phải chỉ là tín vật định tình thôi sao, hắn ta ăn luôn chứ đâu có giữ lại."
Thất trưởng lão khẽ giọng nói:
"Thiếu gia chưa hiểu hết, từ Tái Tạo Cảnh trở lên thì phải cần Xà Ngọc để có tiến đại cảnh, ngài để cho Xà Ngọc mất đi thì tộc trưởng sẽ không bao đạt được Hư Vô Cảnh.Bây giờ chỉ còn cách chắt máu của tiểu tử kia để lấy tinh chất của Xà Ngọc, nhưng làm vậy sẽ đụng tới một vị có quyền cao chức trọng, đã thế tiểu tử kia lại còn là ân nhân cứu mạng của thiếu gia."
Xà Minh Văn sợ xanh mặt, không thể nào trở thành Hư Vô Cảnh, như vậy chẳng phải mẫu thân sẽ có tuổi thọ và không thể đi lên Siêu cấp vi diện nữa. Suy cho cùng thì hắn vẫn chỉ là đứa bé sau tuổi, còn có quá nhiều chuyện không biết đến.
Tiểu tử này nghĩ một chút rồi hỏi Đại trưởng lão:
"Nếu gia tộc chúng ta đắc tội vị kia thì sao?"
Rõ ràng trước lợi ích của người thân duy nhất thì Xà Minh Văn không thể nào làm ngơ được. Hắn dù mang tiếng vong ân bội nghĩa cũng tuyệt đối không hại mẹ mình, người đã cho hắn ta sinh mệnh còn dùng rất nhiều tiền của, chịu áp lực để giữ hắn sống tới hiện tại.
Đại trưởng lão nhìn là biết ý định của Xà Minh Văn liền nói:
"Tộc trưởng có làm gì được tên kia, không ai biết thì chẳng sao, bị phát hiện một cái thì cả gia tộc chúng ta sợ không nhìn thấy nổi ánh sáng ngày mai đâu. Muốn tốt cho tộc trưởng thì chúng ta phải im miệng, kể cả tộc trưởng không có ý định làm gì tên kia thì cũng phải giữ bí mật tới cùng mới được. Bởi cứu một mình thiêu gia thôi hắn đã thương nặng như vậy, cứu người nàng hơn sẽ ảnh hưởng tới tu vi thì chết."
Có chút hối hận vì đã không đọc sách nhiều hơn một chút, hắn ta dám chắc những thông tin này trong thư viện của gia tộc có đủ. Thiếu hiểu biết một chút thôi lại gây ra phiền toái khổng lồ, chính hắn cũng không nghĩ tới thứ người ta toàn vứt đi lại là đồ vật quan trọng đến như vậy.
Hắn khoảng thời gian gần đây cũng mới biết được mẹ của tiểu Dung tỷ hóa ra cũng bị giống hắn, chỉ là thương tích của nàng nặng hơn hắn rất nhiều. Mẹ của hắn biết chuyện chắc chắn sẽ bắt Thiên Tiếu chữa bệnh cho mẹ của tiểu Dung tỷ, lúc đó Thiên Tiếu cũng sẽ chịu thương tổn rất nặng, vị kia cũng sẽ giáng trừng phạt lên tộc trưởng.
Xà Minh Văn kinh ngạc:
"Người bảo kê cho Tiếu đại ca kinh khủng vậy sao?"
Đại trưởng lão thở dài, lão ta nhẹ giọng giải thích:
"Mẹ ngươi là chấp sự, người ta là trưởng lão, Thiên Tiếu là cơ hội để người ta trở thành trưởng lão cấp cao. Chưa kể bên cạnh tiểu tử kia lúc nào cũng có một cái Tái Tạo Cảnh, theo tình báo của chúng ta thì Vũ Thuyền Quyên trở thành vệ sĩ cho hắn rồi. Nàng ta một ngón tay cũng đủ giết chết tộc trưởng, thiếu gia nhất định không được nói ra đấy."
Ở ngoài xa Ma Xà tộc trưởng nhíu mày, hóa ra là tiểu tử kia, chả sao Đại trưởng lão và Thất trưởng lão lại câm mồm. Bên người có Hồng Hoang Cảnh thì chắc không làm gì được rồi, tuy nhiên không đạt được Hư Vô Cảnh thì chức Tổng Chấp Sự khó nắm chắc trong tay được. Với lại nàng muốn tiểu tử kia chữa cho đại tỷ của nàng, năm xưa không nhờ đại tỷ cứu một mạng thì nàng đã chết trong nhiệm vụ rồi.
Mấy cái trưởng lão trong gia tộc cũng lo lắng quá mức, từ khi trở thành Chấp Sự của Sáng Thế Thần Điện một thời gian có nhiều điều nàng đã hiểu ra. Có một sự thật là ở trên đó nàng chẳng là cái thá gì, Ngũ Đại Yêu tộc cũng chẳng có gì ghê gớm. Kể cả Bạch Long và Hắc Long ở đó cũng chẳng ai coi ra gì huống chi Ma Xà Tộc.
Cũng vì hiểu được nên nàng rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, lúc này chỉ còn cách chậm rãi tiếp cận. Có điều Mộ Dung Gia Hân, Hỏa Lam Linh, bốn cái đại yêu tộc còn lại cũng đang rất chú ý Thiên Tiếu, nếu manh động lúc này có khi lại vướng rắc rối vào người.
Nghĩ kỹ nàng quyết định từ từ rồi tính tiếp, hiện tại phải xử lý xong mấy chuyện trong gia tộc rồi quay trở lại Thượng cấp vi diện. Tình hình bên trên đang rất phức tạp, không thể ở dưới này quá lâu, với lại nàng cũng muốn tranh thủ chức chấp sự cho ba cái lão tổ, nếu được thì sẽ rất có lợi.
Thiên Hồn học viện
"Rắc…..rắc…..rắc"
Băng Hỏa Thế Giới của Liễu Mị Yên tan vỡ, một bên tay của nàng có một mảnh kim loại nóng chảy, bên còn lại là một lọ huyết dịch vẫn ở dạng lỏng.
Lần thất bại không biết thứ bao nhiêu của nàng, qua mấy tháng từ lúc đấu với Thiên Tiếu nàng vẫn một mực nâng cao sức mạnh của chiêu này. Mục tiêu là nung chảy Bạch Sắc Ma Kim và đóng băng được huyết dịch của cao thử cấp độ Siêu Thần. Để làm được thì phải có nhiệt độ cao tới hơn 8000 và độ âm tới trên 600, nung chảy Bạch Sắc Ma Kim thì ngẫu nhiên có thể, đóng băng huyết dịch thì nàng vẫn thất bại.
Trận chiến với Thiên Tiếu nàng vẫn nhớ rõ, bản thân dù rất cố gắng nhưng chưa thể làm hắn bị thương. Tốc độ của đối phương quá nhanh, muốn chiến thắng thì nàng phải dùng nhiệt độ để làm bỏng hoặc khiến đối phương khó di chuyển bởi bị đóng băng. Bài toán ở đây là làm sao để xuyên qua lớp Nguyên lực và Hồn lực hộ thể.
Chuyện khó giải quyết thì bỏ qua một bên, tạm thời phải làm được điều kiện tiên quyết cái đã rồi tính tiếp. Bỗng dưng nàng phát hiện ra có người ở đằng sau mình, theo bản năng quay người vung chưởng.
Băng Chưởng
Một luồng sóng đóng băng mọi thứ ánh sáng không thể xuyên qua chỉ để lại một vệt tối, kể cả không gian, thời gian cũng chậm đi theo luồng sóng.
Phù
Liễu Mị Nhi chắp tay sau lưng thổi một hơi liền hóa giải công kích, vẻ mặt vui mừng khen ngợi:
"So với lúc rời gia tộc đã tiến bộ rất nhiều, từ 300 độ âm đã thành 500 rồi, không hổ danh cháu gái của ta."
Liễu Mị Yên thả tay xuống nhẹ giọng hỏi:
"Cô cô tìm tới ta có chuyện gì?"
Liễu Mị Nhi cười nói:
"Thần tượng của ngươi có chút việc cần nhờ, chúng ta sẽ đi vắng ít hôm, nhờ ngươi chăm sóc mấy người dùm. Ngày kia nhớ tới chỗ chúng ta."
Nghe vậy Liễu Mị Yên gật đầu nói:
"Ta biết rồi, ngài về trước đi."
Thấy cháu gái đang tu luyện Liễu Mị Nhi cũng không làm phiền, nàng rời đi ngay sau đó, dù sao trong nhà hiện tại cũng đang có rất nhiều việc cần giải quyết. Liễu Mị Yên một vài phút sau đột nhiên trợn tròn mắt, nàng bây giờ mới nhớ tới một việc.
Trước kia nàng là Hồn Tông, cô cô là Hồn Thánh, nàng ta đã được công kích 600 độ âm là bình thường. Nhưng bây giờ nàng là Hồn Thánh Đỉnh Phong, cô cô là Hồn Thánh Trung Kỳ, tại sao lại có thể đỡ được Băng Chưởng có độ âm 500 của nàng.