Chương 372: Thôn Miêu Thần Chỉ

Vạn Biến Hồn Đế

Chương 372: Thôn Miêu Thần Chỉ

Chương 372: Thôn Miêu Thần Chỉ

"Ghê đấy, mấy chiêu này đáng để ta học hỏi."

Cầm Vân Ca hiếm khi khen ai, lần này Băng Mị đã khiến cho nàng hoàn toàn nể phục, hai người rời khỏi ngọn tháp. Chớp mắt một cái đã xuất hiện ở cổng của học viện, bọn họ đi ra ngoài dạo phố như mọi khi, sau đó đi ra khu công viên rộng lớn.

Băng Mị kiếm một chiếc ghế đá, ngồi xuống bắt chéo hai chân, không biết từ khi nào trong miệng đã có miệng bánh xốp giòn. Cầm Vân Ca cũng ngồi xuống, nàng thở phào một hơi nhẹ nhõm, dạo này nhiều việc quá khiến nàng cảm thấy áp lực vô cùng lớn.

Cầm Vân Ca nhìn về phía xa xăm rồi nói:

"Thiên Hậu tỷ đã báo về rằng những thứ cần đều đã có, ba ngày nữa cũng là lúc toàn bộ các Linh Thị Bí Cảnh mở ra. Chúng ta có lẽ cũng nên chuẩn bị ra tay thôi, ta đã kiểm tra lại kế hoạch một lần, ít nhất là đến khi vào bên trong vẫn sẽ không có vấn đề. Chỉ là ta vẫn lo lắng bí cảnh bị biến đổi quá nhiều, sẽ ẩn tàng rất nhiều nguy hiểm, hay chúng ta bảo Thiên Tiếu rút chín cái huynh đệ Long gia về cho chắc."

Băng Mị lập tức đưa ra ý kiến của mình, từ chối một cách cương quyết:

"Bất kể thế nào ta cũng không tin ai ngoài mấy cái tỷ muội, với lại chúng ta tuyệt đối không được để cho tin tức ở địa phận của nhân loại bị ngắt quãng. Chưa kể họ cũng đang ra sức giúp Hỏa Lam Linh, rút người về lúc này lợi ít, hại nhiều. Mất đi sự ủng hộ của Hỏa Lam Đế Quốc lúc này không hay chút nào cả."

Thiên Tiếu biết các nàng hiện tại đang vận động hết sức để kịp tiến độ, hắn cũng muốn tham gia nhưng phát hiện bản thân làm việc sẽ thu hút chú ý của người khác. Thần Cách sức hấp dẫn quá lớn, tốt nhất không nên để cho quá nhiều người biết, hắn hy vọng mọi chuyện luôn trong sự không chế.

Chuyện hắn có thể giúp chính là khiến cho sự chú ý của mọi người hoàn toàn tập trung vào hắn, mình hắn thì hơi khó nhưng thêm Tần Tiên Nhi và Vũ Thuyền Quyên thì lại dễ.Vũ Thuyền Quyên không gây chuyện nữa, bình thường chỉ im lặng ngồi một chỗ xem Thiên Tiếu tu luyện. Nhìn nàng lúc này chẳng ai nhận ra một cái Vũ Thuyền Quyên quậy tung trời ngày nào nữa, điều này khiến cho các lão sư cũng phải cảm tạ hắn ta.

Ngồi ngoài công viên một hồi lâu thì rốt cuộc Băng Mị và Cầm Vân Ca cũng chờ được người tới, một nhóm người xuất hiện bê theo một cái hòm lớn. Bọn họ nhìn thấy hai cô gái liền nhanh chân hơn, chiếc hòm sắt nhanh chóng được mang tới, Băng Mị lập tức đứng lên đi lại gần.

Không nói gì nhiều nàng ném qua một cái giới chỉ cho tên cầm đầu rồi khẽ mở nắp chiếc hòm ra xem, quả nhiên bên trong đúng là đồ vật nàng cần. Đám người này coi như giữ chữ tín, đồ vật này cũng có thể kiếm được. Không hổ danh là Hồng Lâu, giao dịch vô cùng gọn gàng, tên cầm đầu cũng nhanh chóng quan sát giới chỉ, số nguyên thạch đúng như giao hẹn.

Bình thường thì giao dịch xong bọn họ sẽ rời đi ngay lập tức, có điều ngay khi nhìn thấy hai cô gái ngoài đời thật, trong đầu bọn họ lại có chút ý tưởng. Quả thật hai cô gái thực sự quá đẹp rồi.

Một tên đứng ra nói chuyện:

"Xin làm phiền hại vị tiểu thư, chúng ta muốn mời các ngươi đi ăn một bữa cơm mừng giao dịch của chúng ta trót lọt. Không biết hai vị có thể nể mặt, cùng đám chúng ta uống một chút hay không?"

Băng Mị liếc mắt một chút rồi nói:

"Rắc rối, xử lý hắn ta đi."

Nàng quay đầu thì tên kia vươn tay ra muốn chụp vào vai của nàng, chỉ còn một chút nữa là chạm tới thì một cái bóng lướt qua. Cánh tay vẫn vươn về đằng trước, chỉ có cái đầu bay thật cao lên không trung, chết ngay lập tức. Có người ra tay khiến người của Hồng Lâu giật mình, đã có người chết nhưng bọn họ lại chẳng thấy ra tay, chứng tỏ tu vi của bọn họ thua người đó quá nhiều.

Nhận được hàng thì hai cô gái lập tức trở về học viện, đi được một đoạn thi Nhan Như Ngọc từ trong không khí chui ra, chứng tỏ người ra tay khi nãy chính là nàng ta. Có điều nhìn trang phục thì không giống như đã đi theo từ trước, nàng giống với một người người mới đi xa trở về.

Băng Mị nhỏ giọng hỏi:

"Hai người kia không trở về cùng tỷ sao?"

Nhan Như Ngọc lập tức hồi đáp:

"Chiêu Hoàng và Thiên Hậu đã quay trở lại học viện trước rồi, bọn họ biết các ngươi phải giao dịch với Hồng Lâu nên để ta tới tiếp ứng. Hồng Lâu cũng không phải dạng tử tế gì, thấy được nhan sắc của các ngươi có thể nghĩ tới ý đồ xấu. Vốn chỉ đoán vậy thôi, không ngờ lại hoàn toàn đoán đúng."

Băng Mị vươn tay ra, Nhan Như Ngọc đưa tới một cái giới chỉ, kiểm tra xong Băng Mị mới thở phào nhẹ nhõm. Gương mặt nghiêm túc lộ ra chút tươi cười:

"Ta cứ sợ không kịp, có điều lại tập hợp đầy đủ, mọi người làm tốt lắm."

Nhan Như Ngọc cẩn trọng báo lại tình hình:

"Tuy thuận lợi lấy được đồ vật cần thiết vào tay, có điều chúng ta đã va chạm với người của Hắc Long Tộc, hình như xác rồng bên trong đó là một tội đồ thuộc tộc bọn họ. Bình thường bọn họ dễ dàng lấy lại cái xác, lần này lại bị chúng ta nẫng tay trên, hiện tại chắc đang rất tức giận."

Băng Mị lại không quan tâm cho lắm:

"Kể cả phải đắc tội với bất cứ ai thì đây cũng là sự hi sinh xứng đáng, với lại ta nghĩ Hắc Long Tộc chưa chắc đã phát hiện ra thân phận thật của mọi người. Có tỷ đi theo thì dễ gì hỏng chuyện được."

Nhan Như Ngọc được khen ngợi có chút vui vẻ:

"Đúng là chưa lộ, sau này chắc cần cẩn thận hơn, nếu phải chiến đấu với người của Hắc Long Tộc một lần nữa thì khả năng cao họ sẽ nhận ra ta. Lần này để rút lui ta đã sử dụng hết toàn bộ vốn liếng của mình để đánh với hai cái trưởng lão của Hắc Long Tộc."

Hơi gật gù cái đầu của mình, Băng Mị vỗ vai của Nhan Như Ngọc rồi nói:

"Tỷ cứ yên tâm, lần sau họ gặp lại ngươi nếu muốn từ chiêu thức để nhận ra thì nằm mơ đi. Ta sẽ cho ngươi một bộ Chiến Kỹ hiệu quả hơn nhiều lần thứ tỷ đang sử dụng, chỉ cần tỷ bỏ đi mấy cái Hồn Kỹ cũ thì bọn họ muốn tra cũng khó khăn. Ngoài việc bị Hắc Long Tộc để ý thì còn chuyện gì khác không."

Trên đường về bọn họ trao đổi rất kỹ lưỡng, mọi thứ đều được sắp xếp ổn thỏa, lần này Băng Mị đã để cho tất cả mọi người mạo hiểm một lần. Rất nhiều đồ vật quý giá được nàng không tiếc tài nguyên thu về tay, mục đích chỉ đơn giản là dùng trong Linh Thị Bí Cảnh, còn cụ thể dùng làm gì thì nàng không nói.

Băng Mị làm việc luôn có tính toán, đã nói nhưng thứ này rất quan trọng thì cứ lấy về trước rồi hỏi sau cũng được. Nửa tiếng sau trong nơi ở của Băng Mị đã tập hợp đầy đủ mọi người, chỉ thiếu mỗi Thiên Tiếu, Tần Tiên Nhi và Vũ Thuyền Quyên.

Trên mặt đất có tổng cộng ba mươi hai loại tất cả, đầu tiên là xác của bốn loại thần thú, tất nhiên không phải thuần chủng rồi. Xác của một kẻ của Hắc Long Tộc cũng nằm trong đó, tiếp đó là mười sáu món bảo vật đổi được nhờ điểm cống hiến của Tần Tiên Nhi. Thêm mười sáu loại bảo vật khác, là những bộ phận của các loài quỷ thú trong truyền thuyết.

Để tập hợp được tất cả những thứ này bọn họ đã tiêu hao gần như toàn bộ tài sản hiện có, đồng thời phải tập hợp rất nhiều người để chuẩn bị thực hiện nghi lễ.

Băng Mị chỉ huy mọi người đứng vào vị trí của mình, tất cả bắt đầu huy động Nguyên lực của mình để tiến hành kết trận. Hồn lực tụ vào trong tâm để nàng ta duy trì đại trận, khoảng cách của mọi người càng lúc càng giãn ra.

"Hiến Tế"

Xác và bộ phận của các loài thần thú, quỷ thú đều bị bốc hơi ngay lập tức, trở thành hai luồng năng lượng vây quanh mười sáu món đồ vật còn lại. Mồ hôi của Băng Mị chảy ròng ròng, hai mắt nhắm chặt, cẩn thận cảm nhận từng luồng năng lượng hỗn loạn kia đều được nàng khống chế một cách cẩn thận.

"Long hồn quy vị."

"Phụng hồn quy vị "

"Lân hồn quy vị "

"Quy hồn quy vị "

Bốn nguồn năng lượng lần lướt nhập vào bốn cái bảo vật, mười hai cái mảnh năng lượng còn lại giống như được dẫn dắt. Rất nhanh chóng tìm tới nơi trú ngụ cho mình, bọn chúng nhanh ổn định trở lại, mười sáu món bảo vật dần dần thu nhỏ lại với tốc độ cực nhanh. Chỉ mất một phút để chúng trở thành những mảnh nhỏ xíu, xoay tròn trong lòng bàn tay của Băng Mị.

Nàng ta mỉm cười nói:

"Mọi người có biết sao trong tiên đoán của các vị thần, Thiên Hồn học viện ở trung cấp vi diện mới là nơi khởi đầu tốt nhất không. Nếu chưa biết thì đây chính là một trong những lý do, mười sáu bảo vật kia thực ra chỉ là mảnh ghép của một thứ."

Bàn tay của nàng nắm chặt, khi mở ra thì trong tay nàng đã có một món đồ vật, mọi người trong chớp mắt liền nhận ra thứ kia. Chỉ cần có từng học qua sử sách liền sẽ nhận ra nó, một trong Cửu Di Bảo của Diệt Thiên Thần Quân.

Thôn Miêu Thần Chỉ

Một đồ vật được mệnh danh là kẻ thôn phệ không gian, hóa ra đây là cách để có thể thu phục được Linh Thị Bí Cảnh. Mấy ngày nay bọn họ còn chưa rõ ràng cách Băng Mị dùng để chiếm lấy bí cảnh, chỉ biết là có thể chiếm được, không nghĩ tới chính là món bảo vật nghịch thiên này.

Băng Mị tươi cười nói:

"Ngày mai sinh nhật Thiên Tiếu rồi, chúng ta có quà để tặng cho hắn rồi."


Lúc này mọi người đều bật cười, chả sao Băng Mị lại không để Thiên Tiếu tham gia vào hành động lần này. Hóa ra muốn lấy Thôn Miêu Thần Chỉ làm quà để tặng cho Thiên Tiếu, bọn họ dạo này căng thẳng quá nên suýt nữa quên một ngày quan trọng như vậy, may mà có Băng Mị chuẩn bị trước.