Chương 366: Trả Thù Giúp Lão Sư

Vạn Biến Hồn Đế

Chương 366: Trả Thù Giúp Lão Sư

Chương 366: Trả Thù Giúp Lão Sư

Tần Hoài cũng không lưu lại quá lâu, thời điểm này thì một người như hắn có quá nhiều thứ phải làm. Trước tiên là phải tìm kiếm được những thứ Thiên Tiếu yêu cầu, tất cả đều là những nguyên liệu mà Đông Phương Bất Nghĩa và Nam Cung Vô Tri không thể tìm được.

Nhìn đại ca mình biến mất Tần Tiên Nhi thở phào một hơi, rất nhanh nàng lại phát hiện ra tuy người đã đi nhưng cái tay bên hông nàng vẫn không chịu buông ra. Thiên Tiếu cũng chẳng phải ham mê gì, chỉ cơ bản là quá quen tay rồi, lúc đang suy nghĩ có nữ nhân ở gần thì cái tay nó cứ tự hoạt động.

Tần Tiên Nhi đưa tay muốn gỡ ra nhưng tiểu tử này khỏe thật sự, tu vi nàng thua quá nhiều nên không thể làm hắn suy chuyển được.

Đang tính quát thì Thiên Tiếu đột nhiên hỏi chuyện:

"Tại Tổng Viện Thiên Hồn nhiệm vụ thực sự khắc nghiệt lắm sao?"

Nàng nhớ lại lúc mình còn ở Tổng Viện Thiên Hồn, ký ức về mỗi lần làm nhiệm vụ hiện ra, giọng nàng có chút bi thương:

"Mỗi một nhiệm vụ đều vô cùng nguy hiểm, rất nhiều người có đi lại không có về, chưa kể nội bộ còn ám hại lẫn nhau để dành giật điểm cống hiến. Nghĩ kỹ lại thì ta không hiểu sao mình có thể sống đến thời điểm này nữa, số lần ta đối diện trực tiếp với tử thần cũng phải hơn một ngàn."

Thiên Tiếu khẽ giọng hỏi:

"Lão sư có thể cho ta biết một chút về diện mạo thật sự của Thượng cấp vi diện hay không?"

Tần Tiên Nhi nghĩ một chút rồi quyết định kể câu chuyện đáng sợ nhất, nếu Thiên Tiếu đã muốn biết được chân tướng thật sự thì hắn cần phải đối đầu với thứ đáng sợ nhất. Chỉ có như thế những gì nàng kết luận đằng sau mới thực sự khiến người ta tin tưởng.

Ánh mắt của nàng có chút mông lung, hơi nước bắt đầu hội tụ lại trong khóe mắt, đây chắc chắn là một câu chuyện rất buồn. Chuyện bắt đầu khi nàng vào học tại Thiên Hồn học viện, lúc đó có một người tên Mã Văn Anh cũng học tại đây, hắn ta bị gia tộc hắt hủi nên mới phải chạy xuống vi diện dưới để được yên thân.

Nàng với hắn cũng bắt đầu quen biết với hắn từ đó, khi đó cả hai mới chỉ hơn ba mươi một chút, bốn năm ở học viện hai người dần quen thân. Tới năm thứ tư hắn tỏ tình, Tần Tiên Nhi đồng ý, cả hai nắm tay nhau đi lên Thượng cấp vi diện, ngày tốt nghiệp cũng là ngày đại hỷ của họ.

Cũng mười năm trôi qua kể từ ngày hai người quen nhau, tuy rất bận rộn nhưng tình cảm giữa cả hai giữa cả hai vẫn vô cùng tốt. Lúc đó tất cả người quen của hai người bọn họ đều đã nghĩ đến một kết cục viên mãn. Nhưng đó chỉ là ảo tưởng của riêng nàng thôi, một lần vào bí cảnh, sau khi phát hiện ra truyền thừa phù hợp với hắn nàng đã nhường ra.

Tưởng như thế là xong, linh hồn vị cường giả kia yêu cầu hắn phải giết chết người còn lại mới đưa truyền thừa. Kết quả một kiếm xuyên ngực, nàng lúc đó không thể tưởng tượng được hắn lại có thể làm chuyện đó một cách dứt khoát như vậy, tình cảm mười năm dường như chưa hề tồn tại.

Mỗi lần nghĩ lại chuyện này nàng lại cảm thấy rùng mình, may mắn thay Tần Hoài lại là người giám sát lần đó, thông qua bảo vật thấy được chuyện này. Nhờ thế mới có thể cứu sống được nàng Mã Văn Anh thì nắm được truyền thừa, dùng phương pháp đặc biệt đi lên Siêu cấp vi diện, từ đó không còn ai thấy được hắn ta nữa.

Thiên Tiếu xoa xoa eo của nàng cười nói:

"Chắc tên đó bị gay, quen mười năm bạn gái vẫn còn trinh, lão sư coi chừng bị hắn lừa rồi."


Tần Tiên Nhi lắc đầu, nàng có chút đau khổ:

"Chuyện vỡ lở ra ta mới biết được trong thời gian yêu đương với ta, hắn lại còn qua lại với rất nhiều nữ nhân khác. Khi một kiếm đâm thấu ngực của ta, hắn đã nói "giá như không có truyền thừa này thì ta đã có thể trở thành một người chồng hoàn hảo của nàng rồi, xin lỗi Tiên Nhi."

Thiên Tiếu thở dài, lúc này vẫn còn đùa nàng thì có chút quá, hắn nhẹ giọng an ủi:

"Hòa ra lão sư còn bị cắm sừng nữa, có điều tên có cũng có vẻ bản lĩnh rất cao, tại sao không công khai cưới nhiều vợ như ta nhỉ."

Tần Tiên Nhi ánh mắt trở lên lạnh lùng:

"Hắn ta chưa bao giờ coi trọng nữ nhân bên cạnh, ngoài ta thì thanh mai trúc mã của hắn đã gặp được Mã Văn Anh, trước khi đi lên Siêu cấp vi diện. Nàng chất vấn thì hắn mang nàng ra làm vật hiến tế, ngươi nếu tận mắt thấy được thảm cảnh của nàng thì sẽ khó có thể tin nổi, kẻ gây ra lại là người nàng giúp đỡ, bảo vệ từ bé tới lớn."

Kẻ như Mã Văn Anh ở Thượng cấp vi diện rất nhiều, hắn chỉ là kẻ tìm được cơ hội để thể hiện ra bản chất của mình. Chủ yếu bởi đầu của bọn họ bị tiêm nhiễm một tư tưởng, đó chính là để đạt tới cảnh giới bất tử thì làm gì cũng được. Để có thể bất tử thì phải có tu vi Loạn Tượng Cảnh, được gọi là loạn tượng bởi bước vào cảnh giới này thì có để đánh lừa được cả luân hồi.

Một người khi đã bước vào Loạn Tượng Cảnh thì có thể già đi nhưng tuổi thọ là vĩnh cửu, bọn họ có thể bị giết chết nhưng tuyệt đối không thể tự nhiên chết đi được. Chỉ cần cái gì đó giúp họ đạt được cảnh giới đó thì cái gì cũng có thể hi sinh. Theo tà đạo hiến tế, nhập ma là những thứ tồi tệ nhất, nhưng chỉ cần có thể giúp họ tấn thăng Loạn Tượng Cảnh thì mọi thứ đều dễ nói.

Chính vì thế Thượng cấp vi diện là nơi tình thân, tình yêu là những thứ vô cùng xa xỉ. Bị thương cực nặng, tu vi suy giảm nghiêm trọng vì độc dược bị nhiễm ở trong bí cảnh. Tần Tiên Nhi quay về năm nhất học lại từ đầu với gấp mười lần, đây là lão sư thuộc Mã gia dạy ở trong học viện đền bù cho nàng. Cũng chính vì lần này nàng chuyên tâm vào tu luyện một cách điên cuồng, bao nhiêu thanh niên tài tuấn vây quanh đối với một người mang trái tim bị tổn thương nghiêm trọng như nàng đều chẳng là gì.

Thiên Tiếu suy nghĩ một chút rồi hỏi:

"Ta với tên kia ai đẹp trai hơn?"

Tần Tiên Nhi cũng không cần suy nghĩ nhiều liền đáp:

"Ngươi hơn một chút, trên mỹ nam bảng ngươi đứng hàng một thì hắn chính là kẻ đứng hạng hai."

Chả sao lại có thể mê hoặc được nhiều mỹ nhân như vậy, nghĩ một chút Thiên Tiếu nói một câu xanh rờn:

"Lão sư cứ yên tâm, nếu có ngày lên được Siêu cấp vi diện ta nhất định cắm sừng hắn để trả thù cho lão sư."

Nàng cúi đầu cười nói:

"Lão sư nhớ rồi, ngươi mới đẹp nhất, có thể trả thù cho lão sư."

Dưới ánh trăng mờ gương mặt của nàng giống như bạch ngọc sáng lên, làn da tinh tế với dáng người yểu điệu khiến cho Thiên Tiếu ngây người. Lúc này không biết nói gì ngoài cảm ơn cha mẹ đã sinh hắn ra thật đúng lúc, để hắn được sống trong thời đại những mỹ nhân tuyệt sắc như thế này tồn tại.

Tên: Tần Tiên Nhi (Nữ)

Chủng tộc: Nhân tộc

Thể chất: Thánh Nhân Tiên Thể

Tu vi: Hồn Hoàng Tứ Trọng

Tuổi thọ: 3 vạn

Tình trạng: Rất tốt

Tâm trạng: Hưng phấn, ngại ngùng.

Thiện cảm: 69 (Thiện cảm)

Hắn dùng Vạn Biến thăm dò xem lão sư có cảm nghĩ về hắn thế nào. kết quả khiến cho Thiên Tiếu vô cùng vừa lòng. Quả nhiên dùng tình cảm chân thành đối đãi với người khác thì sẽ được đáp lại, điểm thiện cảm cao tới 69, chứng tỏ Tần Tiên Nhi cũng là một người rất dễ mềm lòng.

Nghe nàng kể chuyện của mình Thiên Tiếu đột nhiên nảy ra một ý tưởng:

"Lão sư bây giờ từ chức, bắt đầu học lại không biết có được không nhỉ?"

Tần Tiên Nhi vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của Thiên Tiếu, cười nắc nẻ:

"Nhìn vậy thôi chứ lão sư đã hơn một vạn tuổi rồi đấy, thằng nhóc ngươi tuổi còn không bằng cả số lẻ của ta. Tính ra nếu tuổi của ta chỉ có mỗi số lẻ thì may ra học viện mới nhận, ngươi lại nghĩ nhiều rồi đấy."

Thiên Tiếu lắc đầu, hắn vô cùng nghiêm túc nói:

"Thứ nhất nhờ Tần đại ca giúp, có có cả Hồ Quý đại nhân, ba vị Mộ viện trưởng xin giúp nữa. Với lại ngươi hình như quên mất mình là đại công thần giúp điều tra ra chân tướng của Đấu Ma Đài, chẳng lẽ một chút yêu cầu bé xíu như vậy bọn họ cũng không đáp ứng, như thế có chút lạnh nhạt hay không."

Cũng đúng, Tần Tiên Nhi cảm giác Thiên Tiếu nói không sai, nàng có thể lợi dụng chuyện Đấu Ma Đài để đòi hỏi lợi ích. Nhất định Tần Hoài sẽ giúp đỡ nàng, cả Hồ Quý tiền bối cũng thế, nàng tin tưởng với mấy vạn năm kinh nghiêm chiến đấu thì những thiên tài hiện tại kể cả học năm thứ bảy cũng không thắng được nàng.

Tần Tiên Nhi có chút hưng phấn:

"Đường chính thống thì ngươi không đi, nghĩ đến đi đường tà đạo thì thật là giỏi giang, đến cả đại ca ta cũng không thể nào nghĩ ra được mấy cái phương pháp như thế này."

Thiên Tiếu thở dài, có chút buồn bực:

"Ngài cũng thấy đám nữ nhân của ta rồi đấy, toàn những người có trí tuệ quái dị, ta nếu không tập trung suy nghĩ thì sẽ vĩnh viễn không cần phải nghĩ. Cứ như vậy một thời gian sau ta sẽ trở thành não tàn mất, lúc đó còn gì phong độ của nhất gia chỉ chủ nữa. Nói đùa vậy thôi, ta xin lão sư cân nhắc, ngài kể về Thượng cấp vi diện nghe ghê quá, nếu đi lên đó có ngươi đi theo chỉ bảo thì còn gì bằng."

Nàng nghe vậy cười khúc khích, ngẩng đầu lên thì thấy Thiên Tiếu đang nhìn chằm chằm mình. Không biết sao tự nhiên nàng cảm thấy ngại thật sự, hai gò má đổi màu hồng giống trông giống như hai trái đào căng mọng khiến người ta muốn cắn một miếng.

Thiên Tiếu không biết nghĩ gì đột nhiên nói:

"Trước đó ta có bảo cưa đổ Vũ Thuyền Quyên lão sư thì tốt hơn, nhưng bây giờ ta thay đổi ý kiến rồi. Tại sao lại chê bai một cái tiên nữ để đổi lấy một cái đồ khùng, có lẽ ta nên giúp lão sư trả thù Mã Văn Anh từ bây giờ vậy."

Chựa kịp hiểu gì nàng liền thấy gương mặt của Thiên Tiếu gần sát, nàng biết hắn bị trúng phải tác dụng phụ từ thể chất của mình. Muốn ngăn cản nhưng chút tu vi yếu ớt của nàng hiện tại làm sao có thể chống đỡ được một siêu nhân thích chiến đấu vượt cảnh giới như Thiên Tiếu.

Chạm môi trong phút chốc cả người nàng run rẩy, nhưng vài giây sau nàng cũng buông lỏng thân thể của mình.