Chương 350: Hắc Tử Nghiên vs Liễu Mị Yên

Vạn Biến Hồn Đế

Chương 350: Hắc Tử Nghiên vs Liễu Mị Yên

Chương 350: Hắc Tử Nghiên vs Liễu Mị Yên

Chỉ có các lão sư làm việc tại Thiên Hồn học viện đủ lâu thì mới biết người đang chuẩn bị phát biểu là ai. Hồ Quý làm viện trưởng cũng đã là chuyện của hơn 5000 năm trước rồi, học ở đây cũng chỉ bốn năm là cùng. Ngoài giáo viên thì chắc chỉ có vài cái phụ huynh biết được Hồ Quý, bởi bọn họ có một ít người cũng xuất thân từ Thiên Hồn học viện.

Chuyện về Vượt Hồn Tháp các lão sư cũng đã biết rồi, bọn họ cũng vô cùng mong chờ ngày này. Vốn ở Trung cấp vi diện có Vượt Hồn Tháp coi như xa xỉ rồi. Nếu có hai cái thì còn họ có thể sánh ngang với các chi nhánh khác của Thiên Hồn học viện ở Thượng cấp vi diện. Điều này trực tiếp khiến cho địa vị của bọn họ tăng lên một tầng, chuyện tốt như thế này ai mà không muốn.

Hồ Quý quan sát các học viên đang hiếu kỳ, ánh mắt của các lão sư và những người từng là học sinh cũ của hắn ta. Đã rất lâu rồi hắn mới có cái cảm giác này, được phát biểu trước thật nhiều người. Từ lúc vào Tổng bộ thì đã không còn, chức vụ của hắn không thấp nhưng lại rất ít được người khác quan tâm.

Bây giờ hắn có cảm giác rất thoải mái, Hồ Quý cất giọng:

"Chắc nhiều người ở đây chưa biết ta là ai, xin phép tự giới thiệu, ta tên Hồ Quý, cựu viện trường đời trước của Thiên Hồn học viện. Tất nhiên là viện trưởng ở đây chứ không phải các nhánh khác, hôm nay tới đây để tuyên bố một quyết định vô cùng quan trọng. Đó chính là xem xét khả năng đặt thêm một Vượt Hồn Tháp cho năm nhất của học viện."

Nhiều người vẫn còn chưa biết Vượt Hồn Tháp là gì, lúc này Hồ Quý tạm thời im lặng trong ít phút, tự đám học sinh sẽ truyền tai nhau. Như thế thì hiệu quả sẽ tốt hơn chính miệng hắn nói ra rất nhiều. Chỉ mất một chút thời gian thì kiến thức về Vượt Hồn Tháp cùng thành tích của những người năm trên đã được truyền tai.

Chuyện của năm trên cũng được một số ít người biết, cụ thể thì bọn họ có người trong nhà từng học hoặc đang học năm trên của Thiên Hồn học viện. Tác dụng nghịch thiên của Vượt Hồn Tháp cũng vào tai của bọn họ, chính Thiên Tiếu cũng phải chăm chú nghe mấy cô gái kể lại.

Vượt Hồn Tháp rất thần kỳ, nói là thêm một cái Vượt Hồn Tháp, thực ra chỉ là thêm một cái lối vào Vượt Hồn Tháp chính thức thôi. Khi vào trong Vượt Hồn Tháp thì mọi người sẽ được đấu với quái vật Hư Không, Quỷ tộc, Nhân tộc và Yêu tộc theo hình thức ngẫu nhiên. Ví dụ như ngươi vào tầng đầu tiên, tu vi sẽ bị kéo xuống Hồn Giả Nhất Trọng, tiếp đó đấu với một trong bốn chủng tộc có tu vi tương tự với mức yêu nhất, tầng hai vẫn là đối đầu với Hồn Giả Nhất Trọng nhưng sức chiến đấu trung bình, tầng ba là siêu mạnh.

Như thế tính cả tu vi ở mức đỉnh phong thì một đại cảnh tương đương với 33 tầng, tiếp đó sẽ phải đánh ở một tầng riêng biệt để thăng cấp. Đôi khi nó còn sắp xếp cho hai người thăng cấp gặp phải nhau, tòa tháp hoạt động hoàn toàn độc lập, nên không ai can dự vào được.

Cái khó của Vượt Hồn Tháp chính là ngươi phải đánh thắng đối thủ có bằng tu vi với mình, những người hay chiến thắng nhờ tích trữ năng lượng vượt trội để đánh dài lâu coi như thành phế vật. Chỉ có cách chiến thắng càng nhanh thì mới là thượng sách, còn lại tất cả đều chỉ là hạ sách. Tất cả mọi thứ trừ khả năng công kích của ngươi sẽ trở lại mức bình thường, đương nhiên Luyện Thể được phép loại trừ, bù lại những kẻ canh tầng sẽ được tăng sát thương đủ để xuyên qua phòng thủ.

Nghe thì có vẻ thú vị, Thiên Tiếu muốn được tự mình trải nghiệm xem như thế nào. Hồ Quý thấy tiếng bàn tay lắng lại rồi thì tiếp tục:

"Các ngươi chắc rất mong muốn để thử, các ngươi cũng rất muốn nhận phần thường từ Vượt Hồn Tháp. Cứ ba tầng sẽ cho một đồ vật, tốt xấu tùy nhân phẩm, mỗi lần vượt được 33 tầng thì có khi còn nhận được giải độc đắc tăng một tiểu cảnh. Cứ vượt được 100 tầng thì ngoài khả năng được tăng một tiểu cảnh, còn có cơ may nhận được các loại thiên tài địa bảo vô cùng quý giá."

Không nghĩ tới lại ngon lành như thế, nếu tiêu hao điểm Vận khí để lấy thưởng thì chẳng phải chỉ cần leo tháp thì tu vi liền có thể tăng như gió hay sao. Bằng mọi giá phải khiến cho Vượt Hồn Tháp được xây dựng ở đây, còn không thì hắn đành phải đợi tới khi nào lên năm hai thôi.

Hồ Quý tiếp tục:

"Hôm nay tới cùng ta còn có Tổng Chấp Sự của Sáng Thế Thần Điện, cùng ta tới đây đánh giá. Bước đầu đã xác định các ngươi đủ tiêu chuẩn, tuy nhiên cần các ngươi phải đáp ứng được hai điều kiện nữa. Đầu tiên là đánh thắng 15 cái thiên tài của các chi nhánh khác thuộc Thiên Hồn học viện ở Thương cấp vi diện. Sau khi chiến thắng thì tháp sẽ được đặt xuống, ta cần một người nào đó leo tối tầng 100 ngay trong ngày, nếu không tháp sẽ được thu về."

Đến lúc để lui về đằng sau rồi, Hồ Quý nhường lại khán đài cho Tần Hoài.

"Ta tên Tần Hoài, mấy cái khác thì đã được giới thiệu từ trước rồi. Hiện tại ta cần ba người đứng ra ứng chiến, các ngươi mỗi người đấu mười trận. Bất kể phân chia như thế nào đánh thắng đủ 15 trận coi như thông qua điều kiện thứ hai. Ba mươi cái đấu thủ đều là năm nhất của các chi nhánh ở trên Thượng cấp vi diện, vì thế ba người mạnh nhất hãy lên còn không thì đừng mất thời gian."

Từ phía dưới Hắc Tử Nghiên nhảy lên khán đài to giọng nói:

"Hắc Tử Nghiên ta muốn ứng chiến, ai nghĩ thay vị trí của ta thì có thể quyết đấu."

Băng Mị nhìn Thiên Tiếu rồi nói:

"Lên thôi, chúng ta cần nắm chắc cơ hội này."

Thiên Tiếu đứng dậy khởi động:

"Được rồi, chúng ta lên thôi."

Hai người cũng xuất hiện trên khán đài, ở dưới là sự lặng im, nhiều người rất hiếu chiến nhưng họ không ngốc, súc chiến đấu của cặp vợ chồng kia khỏi bản. Hắc Tử Nghiên thì sử hữu man lực khổng lồ, nàng có thể khắc chế được rất nhiều người, khả năng lấy được trận thắng sẽ cao hơn.

Liễu Mị Yên rất muốn thử sức, nàng nhảy lên khán đài chỉ thẳng vào Hắc Tử Nghiên rồi nói:

"Ta khiêu chiến ngươi."

Mọi người khá bất ngờ khi Hắc Tử Nghiên lại đi khiêu chiến Liễu Mị Nhi, bởi nếu nói Liễu Mị Nhi là khắc chế của mấy người như Hắc Tử Nghiên cũng không sai. Một kẻ thì gần như miễn nhiệm toàn bộ sát thương vật lý cơ bản, trừ khi có thể khiến nàng hiển bản thể ra mới được.

Hắc Tử Nghiên sức chiến đấu mạnh mẽ thế nào không cần phải suy nghĩ, có điều mới trong kỳ thi giữa kỳ nàng cũng đã chiến bại một lần. Bây giờ lại khiêu chiến như thế quả thật có chút ngốc, bọn họ không tin trong thời gian hai tuần nàng lại có thể khắc phục được điểm yếu của mình.

Hồ Thái đã chuẩn bị sẵn Tiểu Thiên Bàn để bọn họ có thể thoải mái quyết đấu với nhau, chuyện này phải làm càng nhanh càng tốt. Hai người đi vào bên trong lập tức lao vào chiến đấu, bọn họ vẫn dùng những chiêu số y như lúc thi giữa kỳ. Hắc Tử Nghiên nhanh chóng bị dồn vào vào thế yếu, biết không thể che giấu nàng liền sử dụng Vương vị của mình.

Cuồng Nộ Vương

Giơ thanh Nanh Quỷ lên cao vung thật mạnh xuống.

Bình Thiên Hạ

Một đao chém xuống khiến cho cả mảnh thiên địa trở thành một mớ hỗn độn, cả hai người gần như không thể nhìn thấy nhau nữa. Có điều Liễu Mị Yên đâu có dễ dàng đầu hàng như thế, nàng biết đối phương không thể tung chiêu vừa nãy quá nhiều lần,

Băng Quan

Một cái quan tài băng bao phủ lấy nàng hàng lớp băng càng ngày càng lan ra, nàng hy vọng có thể đỡ được chiêu này.

"Rầm"

Một đại chiêu hại người, hại cả mình, dùng Quỷ lực trong cơ thể khiến nó xung đột với Nguyên lực, va chạm đó sẽ khiến sức mạnh nguyên tố trong không gian bị rối loạn. Gần như khắc chế hoàn toàn các loại nguyên tố vốn bất ổn như Hỏa, Lôi, Phong, Vụ…….. Phần bị rối loạn ở chỗ đối phương rất lớn, nhưng chính nàng cũng phải chịu đựng thương tích từ nguyên tố bất ổn gây ra.

Chiêu thức này tận dụng rất tốt khả năng hồi phục siêu cường của nàng, chỉ cần nàng có thể dứt điểm đối phương sớm thì sẽ không có hậu quả gì quá lớn cả. Liễu Mị Nhi có thể phòng thủ, nhưng thân thể mỏng manh kia khó có thể so với Hắc Tử Nghiên được.

Ngay từ lúc này một số người đã nhìn ra kết cục của trận chiến này rồi, vấn là thời gian thôi, trừ khi Liễu Mị Yên còn con át chủ bài nào khác. Kết giới phòng thủ của Liễu Mị Yên trông yếu ớt hơn công kích của đối phương rất nhiều, rõ ràng nàng cần thời gian để rèn luyện các kỹ năng phòng thủ.

Quan tài băng vỡ nát, Liễu Mị Yên nôn ra một ngụm máu, Hắc Tử Nghiên cười to:

"Đã thế thì chúng ta cùng chờ xem, ta tấn công mạnh hơn hay ngươi phòng thủ trâu hơn. Lại đến một lần nữa, chuẩn bị đỡ đi."

Là người trong cuộc, Liễu Mị Yên rõ ràng kết cục của trận chiến này, có điều nàng không thể đầu hàng dễ dàng. Nàng có thể thua, nhưng trước mặt của Thiên Tiếu thì nàng sẽ ngã xuống khi nào không còn đứng được. Như rất nhiều người hâm mộ khác, họ không muốn Thiên Tiếu thấy cảnh mình bị ngã xuống quá dễ dàng.

Bình Thiên Hạ

Liễu Mị Yên cũng cắn răng đưa ra ứng đối.

Băng Quan

Hắc Tử Nghiên miệng, mũi, mắt đều chảy máu, nhưng khóe môi nàng vẫn giữ nụ cười. Liễu Mị Yên cũng đã vô cùng tả tơi rồi.

Bình Thiên Hạ

Băng Quan

Bình Thiên Hạ

Băng Quan

Bình Thiên Hạ

Băng Quan

……..


Hơn mười lần như vậy rốt cuộc người đứng vững chỉ còn lại có mỗi Hắc Tử Nghiên, một cái Vương vị là chênh lệch quá nhiều.

Liễu Mị Yên mặt mũi đẫm máu, nằm rạp dưới mặt đất thì thào:

"Lần này thôi, đấu lại lần nữa ta nhất định sẽ thắng ngươi."

Hắc Tử Nghiên vác đao lên vai tươi cười nói:

"Ta cũng sẽ cố gắng, lần sau nhất định sẽ tiếp tục thắng ngươi, hai chúng ta đều có lý do để không muốn thua."

Nói xong thì hai người xuất hiện ở bên ngoài, chỉ khi có một bên tử chiến thì Tiểu Thiên Bàn mới chấm dứt. Điều này chứng tỏ Liễu Mị Yên đã hoàn toàn thất bại trước Hắc Tử Nghiên, ba người xuất đầu trong cuộc chiến rốt cuộc đã được xác định.