Chương 345: Con Mẹ Nó
"Con mẹ nó."
Bực tức không còn là đủ để diễn tả tâm tình của Thiên Tiếu lúc này, quả nhiên đúng là bị phục kích, có điều hoàn cảnh của hắn bây giờ lại rất éo le. Chẳng là lúc tới hành tinh trung gian thì bị người ta chặn ở đại truyền tống trận. Bị phục kích nếu đối thủ yếu thì phá vây, còn nếu bọn họ mạnh thì trốn luôn, chờ thời cơ thích hợp.
Có điều đám người này chẳng phải quá mạnh đến mức hắn chỉ có thể ẩn núp, nhưng đánh thì chắc chắn Thiên Tiếu không thể thắng được. Đã thế trong đám còn có người mang năng lực theo dõi khiến cho Thiên Tiếu căn bản trốn cũng không được. Bọn họ đã kiên trì đuổi theo hắn ba ngày trời rồi, thậm chí còn mang theo sẵn lương khô vừa ăn vừa đuổi.
"Ráu….ráu…..ráu"
Thiên Tiếu vẫn ngồi gặm ngọc bội, cách đó mười dặm ở đỉnh núi đối diện là một đám người cũng đang ăn cơm một cách nhàn nhã. Sau hai ngày thì cả hai bên đã tự đặt ra vài quy luật, như việc trời đánh tránh bữa ăn, cứ đến giờ ăn thì phải ngừng tay để nghỉ ngơi, no bụng rồi lại đuổi bắt tiếp.
Một người trong đám truy sát hô to:
"Có tiêu không? Cho xin một ít."
Từ trong giới chỉ lấy ra một lọ gia vị ném ra, làm đầu bếp nhưng không có tiêu thì đúng là kỳ lạ. Ăn xong bữa thì có nửa tiếng để nghỉ trưa, đúng một giờ rưỡi lại đi đuổi bắt tiếp, còn năm phút nữa là đến giờ. Đám người vẫn đuổi bắt hắn đột nhiên đứng dậy, đại chiêu phóng về phía cánh rừng, hóa ra trong đó có sát thủ muốn giết Thiên Tiếu.
Giải quyết xong đám người thừa thãi thì chuẩn bị đuổi bắt, đột nhiên thanh niên đi đầu quang não sáng lên. Hắn ta nhìn thông tin một chút rồi quay đầu bỏ đi, những người khác cũng quay đầu bỏ đi hết, Thiên Tiếu đứng một chỗ nhìn bóng lưng của bọn họ. Nghĩ một hồi hắn quyết định đuổi theo bọn họ, hành động của Thiên Tiếu khiến cả đám bất ngờ.
Hành động của đám người này vô cùng lạ lùng khiến cho Thiên Tiếu cảm giác vô cùng khó hiểu, bọn họ thật sự muốn làm cái gì hắn cũng không rõ ràng. Lý do tại sao bọn họ không cho người khác đuổi theo hắn, lại tỏ rõ ra bản thân có ý muốn ra tay với hắn.Tình huống khó thể lý giải khiến cho cho Thiên Tiếu cảm thấy rất căng thẳng, không biết có nên gọi Nhan Như Ngọc tới đây hay không.
Lần trước liên lạc Nhan Như Ngọc có nói rằng trong học viện đang xảy ra chuyện, nàng rời đi thì không yên tâm đến an nguy của mấy cô gái. Nàng học được Thiên Tiếu tính cẩn trọng, đứng trước nguy cơ không biết rõ phải cực kỳ cẩn trọng. Đám người kia cũng không thể làm gì được hắn, nếu thực sự cấp bách thì nàng mới rời đi.
Nàng đã nói như thế thì Thiên Tiếu cũng tuyệt đối không cho nàng rời đi, hắn đành phải cắn răng tự giải quyết đống rắc rối này. Với lại hắn cần phải rõ ràng mục đích của đám người này mới được, không thể để mọi chuyện kết thúc một cách mơ hồ như thế này được.
Hắn hiện tại có thể để họ đi, đơn giải đi tới truyền tống trận rồi rời đi, chỉ là đã trễ rồi thì chơi đến cùng mới được. Không thể để ba ngày hôm nay trở thành công cốc, đám người này dù thế nào cũng không thể thoát được hắn.
Bọn họ càng tăng nhanh tốc độ, dùng mọi loại thủ đoạn cũng không thể cắt đuôi được Thiên Tiếu. Một cuộc đuổi bắt mới lại bắt đầu, lúc này gió đổi chiều rồi.
Lại thêm ba ngày nữa.
"Con mẹ nó."
Tên đi đầu tức ói máu, Thiên Tiếu đánh không lại bất cứ ai trong bọn họ, nhưng khả năng bỏ chạy quả thật vô địch thiên hạ. Cứ như con cá chạch vậy, cứ nghĩ đã nắm được trong tay lại chuồn mất, từ lúc sinh ra đến giờ bọn họ lần đầu tiên gặp cái thể loại khó chịu như thế này.
Bây giờ bọn họ bỏ qua cho hắn thì lại thành kẻ bị truy đuổi, muốn không lộ thân phận thì chỉ còn cách cắt đuôi. Nhưng tiểu tử này lại khó xơi hơn bọn họ nghĩ rất nhiều, cái năng lực dùng để bỏ chạy chỉ cần đổi chức năng liền khiến họ không thể thoát khỏi mắt hắn. Truyền Tống Phù cũng đã dùng qua, không hiểu tiểu tử này làm gì lại có thể khóa không gian lại. Bọn họ bây giờ chỉ có thể vừa hâm mộ, vừa tức giận.
Vừa chạy một cô gái dùng Nguyên lực truyền âm:
"Chúng ta cứ chạy như thế này không phải cách, mau nghĩ cách cắt đuôi tiểu tử này, về trễ thì chúng ta nhất định sẽ bị lão sư phạt đấy. Học sinh năm hai như chúng ta không có nhiều thời gian rảnh rỗi giống như học sinh năm nhất đâu. Với lại nhiệm vụ chắc cũng không thể nào hoàn thành rồi."
Một người khác cũng lên tiếng:
"Thôi thì chúng ta đánh bài ngửa với tiểu tử này luôn đi, cũng có mất mát cái gì đâu."
Cả đám dừng lại ở trên không trung khiến cho Thiên Tiếu cũng phải dừng lại, không khí căng thẳng bao trùm, cả hai bên đều không có ai muốn mở lời trước. Đuổi nhau gần một tuần rồi, cứ dừng lại rồi nói chuyện thì kỳ lạ quá.
Cô gái khi nãy nói chuyện, nàng đã rất gấp rồi:
"Nhiệm vụ kết thúc rồi, ngươi đừng đuổi theo bọn ta nữa."
Lúc này bọn họ mới lộ ra đồng phục của Thiên Hồn học viện, bất ngờ khỏi nói tới luôn. Thiên Tiếu nhíu mày hỏi:
"Tại sao lại truy sát ta?"
Cô gái lắc đầu, rất bình thản nói:
"Thực ra chỉ tính bắt ngươi giam mấy ngày thôi, chúng ta không nghĩ khả năng chạy trốn của ngươi lại kinh khủng như vậy. Trước tiên cứ bình tĩnh nghe ta giải thích cái đã."
Hóa ra đây là nhiệm vụ của bang hội khác, bọn họ muốn cản không cho Thiên Tiếu trở về học viện quá sớm. Theo thông lệ hàng năm thì học sinh nào hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên sớm nhất và trở về học viện sẽ được tham gia vào một sự kiện tên Vượt Hồn Tháp. Đây chính là thứ mà các học sinh năm trên luôn theo đuổi, bởi Vượt Hồn Tháp được Diệt Thiên Thần Quân lưu lại nên có thứ hạng sẽ được thưởng.
‘
Chuyện của Thiên Tiếu làm ăn riêng với Tuyết Tâm Bang đã bị các bang hội khác phát giác, bọn họ không muốn cho hắn ta nhận được ưu đãi. Như thế Tuyết Tâm Bang có thể tăng thêm một trợ lực đáng sợ trong tương lai, đã có người trở về nhận nhiệm vụ, bọn họ coi như hoàn thành rồi.
Nghe như vậy Thiên Tiếu cũng hiểu rồi, bọn họ muốn người của họ chiếm được tiên cơ, tạo ra khoảng cách thực lực với Thiên Tiếu ngay từ bây giờ. Khi lên năm hai thì bọn họ không cần mất công cũng có người tự động áp chế hắn, Tuyết Tâm Bang vì thế cũng sẽ không thể nào độc bá như trước được.
‘
Thiên Tiếu khó chịu ra mặt rồi nói:
"Bang hội nào tham gia lần này đều vào danh sách đen của ta, vĩnh viễn không có bất cứ thứ gì do ta làm ra bán cho các bang hội này."
Sắc mặt của nguyên đám bắt đầu trầm xuống, đây chính là lý do khiến cho bọn họ không muốn lộ mặt. Lợi ích từ dược thiện của Thiên Tiếu mang lại không thể đùa được, mất đi cái này thì bọn họ sẽ phải xoay sở để có được nguồn cung khác. Có điều đâu có dễ dàng như vậy, các ngành nghề cao thủ rất hiếm, trình độ cao ở đẳng cấp của Thiên Tiếu thì càng hiếm hơn.
Độ thành thục rất quan trọng, Thiên Tiếu chế một lần gần như đã thành công, giá tiền hơi cao một chút nhưng rất chắc chắn. Để người khác làm thì không họ phải chuẩn bị vài chục phần nguyên liệu, đề phòng đối phương thất bại. Trong đó có những loại dược liệu không phải cứ có tiền là mua được.
Mất cân bằng.
Đấy chính là thứ rất nhiều người quan tâm khi có sự xuất hiện của Thiên Tiếu, các thế lực đã nghi ngờ khả năng phá đi cân bằng của Thiên Tiếu. Bây giờ thì ngay trong nội bộ học viện cũng có thể vì Thiên Tiếu xảy ra đại loạn, trong nhóm người này có tất cả thành viên của các bang hội lớn nhỏ, chỉ thiếu người của Tuyết Tâm Bang.
Bọn họ vốn không muốn để Thiên Tiếu biết, dù sao tiểu tử này cũng sẽ tưởng lầm là bị sát thủ truy sát. Kẻ thù của hắn ta cũng quá nhiều, khó lòng phân biết được, ai ngờ cả đám lại bị một cái học sinh năm nhất dồn vào đường cùng. Tình hình xấu đi thì bang chủ của họ sẽ không tha thứ là chuyện tất nhiên,lợi ích sau này bị tổn hại mới là vấn đề mấu chốt.
Các đại bang hội có thế lực và tài nguyên, nếu bọn họ bỏ ra cái giá đủ lớn có thể khiến Thiên Tiếu nguôi ngoai mà bỏ qua chuyện này. Có điều hắn chắc chắn sẽ nhớ kỹ mấy người bọn họ, nhiệm vụ có rủi ro rất lớn nên mới thưởng hoàn thành lớn như vậy.
Người dẫn đầu nghiêm túc nói:
"Học đệ thiên phú vượt trội hơn các học sinh năm nhất khác quá nhiều, cần thiết phải căng thẳng như thế hay không?"
Thiên Tiếu vẻ mặt đầy nghiêm túc chất vấn ngược lại:
"Kể cả thiên phú có mạnh hơn thì sao, nếu có người vượt qua, đi trước ta quá xa thì trong thời gian mấy năm học ta bám theo chắc gì đã kịp. Không nói tới những cái khác, đáng nhẽ nếu phấn đấu tới năm tư thì vị trí hạng nhất Vượt Hồn Tháp, lại không bao giờ với tới.Đó lại chỉ là một trong những chuyện có thể xảy ra, "chặn người hoạn lộ ngang thù giết cha" câu này không biết các ngươi đã nghe qua chưa."
Giọng nói của hắn càng sắc bén hơn:
"Ra nhiệm vụ thì cũng nên tính tới mọi loại hậu quả, chuyển lời của ta tới mấy vị bang chủ, đừng nghĩ học đệ dễ bắt nạt. Ta không phải quả hồng mềm ai thích nắn bóp kiểu nào cũng được."
Rơi vào tình huống như thế này ai lại không tức giận cho được, bọn họ thật sự làm người ta tức chết. Thiên Tiếu tự tin có thể không cần tham gia cái Vượt Hồn Tháp sớm, về sau vẫn có thể giữ được thứ hạng cao hắn chỉ không thích cảm giác bị người khác gài thôi.
Nếu không làm gắt thì bọn họ chắc sẽ nghĩ hắn là quả hồng mềm, hai muốn nắn bóp ra sao cũng được. Tiếp đó từng bước lấn tới, leo lên đầu hắn ngồi cũng là một tương lai không xa. Muốn tránh đi viễn cảnh đó thì phải làm căng một lần, vừa muốn chặn tương lai của người ta, lại còn muốn lấy được lợi ích từ công sức của hắn.
Bọn họ cũng nên biết đời không đẹp như mơ đâu.