Chương 343: Dụ Dỗ Thành Công

Vạn Biến Hồn Đế

Chương 343: Dụ Dỗ Thành Công

Chương 343: Dụ Dỗ Thành Công

"Tiểu tử khá lắm, còn nhỏ tuổi lại đối đáp trôi trải, biết được chỗ nào mình mạnh. Tương lai nếu Dung Dung theo người chắc sẽ sống rất tốt."

Thái độ của Thiên Tiếu chuyển biến đột ngột khiến cho Xà Minh Văn cảm thấy nghi ngờ, tên này chắc chắn có gì đó không ổn. Có điều Tiểu Dung tỷ rất thích người này, Và Văn Minh quyết định nhịn một chút, làm nam nhi đôi khi phải biết nhịn.

Thiên Tiếu đột nhiên nghiêm túc:

"Nói vậy thôi, suy cho cùng ngươi là kẻ sắp chết, cái tương lai đó không thể nào tới, Dung Dung mẹ bệnh tật, phải chăm sóc một người đã mệt mỏi rồi. Không biết họ dùng biện pháp gì nhưng kéo dài tuổi thọ ngươi tới hiện tại đã rất ghê gớm rồi, có kéo thêm nữa nhưng ngươi vẫn không khỏe, dù có sống lâu cũng sẽ trở thành gánh nặng cho Dung Dung thôi."

Xà Minh Văn gượng mặt nhỏ nhắn trắng bệch cả ra, Thiên Tiếu đã nói trung chỗ đau này, trái tim nhỏ bé có cảm giác giống như bị người ta nắm trong tay bóp mạnh vậy. Tư lâu hắn đã cảm giác cơ thể đã rất yếu rồi, nếu không phải Dung Dung xuất hiện hắn sẽ chỉ nằm trên giường chờ đợi ngày chết thôi. Nhìn cả gia tộc chạy đôn đáo khắp nơi, giữ lấy từng ngày sinh mệnh cho mình, dù còn rất nhỏ tuổi nhưng Xà Minh Văn cảm thấy không vui chút nào.

Thiên Tiếu cười nhạt trong lòng thầm nghĩ: "Nhóc còn non lắm, vậy cũng đòi đối đầu với ta."

Trong lòng nghĩ vậy nhưng Thiên Tiếu vẫn thấy tiểu tử này rất thông minh, nếu có thể trưởng thành nhất định sẽ trở thành nhân tài kiệt xuất. Người như thế này lại chết sớm thì thật đáng tiếc, Thần Lực Biến Chất tuy khó xử lý nhưng đối với Thiên Tiếu là vẫn không có vấn đề gì.

Không quen biết gì, muốn hắn giúp chuyện lớn như vậy, đối phương là thằng nhóc sáu tuổi cũng phải trao đổi công bằng, Thiên Tiếu nhỏ giọng nói:

"Ta có biện pháp giúp ngươi áp chế căn bệnh này, thời gian dài còn có thể chưa khỏi, có điều ta muốn thứ ngươi đang đeo bên hông. Tiểu tử, thấy giao dịch này như thế nào?"

Xà Văn Minh tỏ ra khinh thường, bao nhiêu người đã chữa bệnh giúp hắn, một người trẻ tuổi như Thiên Tiếu gì giúp được gì. Đừng tưởng Xà Minh Văn còn nhỏ tuổi nên dễ lừa, tiểu tử này thuộc xà tộc nên trí thông minh bẩm sinh đã rất cao rồi.

Thiên Tiếu đặt tay lên vai của Xà Văn Minh kéo lấy một ít Thần Lực Biến Chất ra ngoài, phần còn lại cảm giác bị uy hiếp lên co cụm lại không dám hoành hoành, chỉ nhiêu đây thôi đã đủ để tiểu tử này sống khỏe thêm một năm nữa. Trong cơ thể sự khó chịu giảm bớt khiến cho Xà Minh Văn vô cùng sảng khoái, từ khi sinh ra chưa bao giờ hắn có được cảm giác thế này, cứ như một người bình thường vậy.

Chưa kịp vui vẻ thì giọng nói của Thiên Tiếu vang lên:

"Tiểu tử ngươi nếu đồng ý thì ta buông tay, trong vòng một năm ngươi sẽ sống khỏe, không đồng ý thì ta truyền người lại."

Xà Minh Văn trầm tư một chút rồi nói:

"Một năm không xứng đáng với giá trị của mảnh ngọc."

Đồ con nít quỷ, Thiên Tiếu bất mãn nói:

"Chịu thì chịu, không chịu thì không cần tính toán."


Xà Minh Văn lấy ngọc bội từ hông ra, nhẫn không gian lóe lên, trong lòng bàn tay hắn lại nhiều thêm mấy viên nữa nhưng màu sắc khác nhau. Chất lượng cũng không bằng viên trong suốt kia.

"Bằng này thêm được nửa năm không?"


Ánh mắt của Xà Minh Văn có chút cầu xin, Thiên Tiếu cấm lấy hết mấy viên ngọc ném vào miệng mình. Đồng thời rút ra thêm một ít Thần Lực Biến Chất ra, dù đã suy yếu rất nhiều nhưng Thần Lực vẫn không phải mấy năng lượng bình thường so được. Chỉ bằng này thôi đã đủ cho mấy cái Tinh Linh no căng một đoạn thời gian rồi.

"Ráu….ráu…..ráu"

Trong cơ thế có những chuyển biến tích cực, tu vi cũng bắt đầu tăng lên nhanh chóng.Chỉ chốc lạt hắn đã tăng tới Hồn Thần Tam Trọng rồi, khoảng cảnh tới Hồn Thần Trung Kỳ không còn xa. Nếu có thêm vài viên như thế này nữa thì tốt biết bao.

Thiên Tiếu buông tay ra, Xà Minh Văn cảm giác thân thể mình nhẹ nhõm rất nhiều. Như thế này thì thì có cơ hội khỏi bệnh, trong lòng Xà Minh Văn cảm giác sung sướng. Dù chỉ là một đứa trẻ nhưng hắn vẫn vô cùng quý trọng sinh mệnh của mình.

Xà Minh Văn nhỏ giọng hỏi:

"Ta muốn chữa khỏi hoàn toàn có được không? Loại ngọc Tiếu đại ca cần ta còn có thể kiếm được."

Thiên Tiếu suy nghĩ một chút rồi hỏi:

"Ta chỉ cần loại trong suốt, những viên cùi bắp hơn tác dụng với ta cũng chẳng là bao. Nếu số lượng đầy đủ ta đương nhiên có thể chữa khỏi cho ngươi, mấu chốt vẫn nằm ở những viên ngọc này."


Xà Minh Văn hỏi:

"Nhờ những viên ngọc đó mới chữa bệnh được?"

Thiên Tiếu biết tiểu tử này hiểu nhầm, nhưng như vậy càng tốt:

"Đúng thế, ngươi có thể kiếm được bao nhiêu?"

Xà Minh Văn trầm tư một lát rồi nói:

"Khoảng 108 viên, bằng đó có thể chữa dứt điểm cho ta chưa?"

Nhiều như vậy, lần này trúng mánh lớn rồi, tiểu tử này so với ta vẫn còn quá non. Thiên Tiếu ra ra vẻ miễn cưỡng đáp:

"Tạm được, nói thẳng thì chữa dứt điểm gần như không thể, nó đã trở thành một phần của ngươi rồi, ta khiến nó suy yếu đến khi ngươi trưởng thành, tu vi đủ cao liền có thể tự áp chế được nó. Có điều nếu ngươi có thì mau lấy ra đi, ta ăn xong liền có thể chữa bệnh cho ngươi ngay lập tức. Không thì sau khi gặp gia chủ ta liền phải trở về, lúc đó ngươi muốn chữa bệnh thì còn lâu mới được."


Xà Minh Văn không cần nghĩ nhiều liền nói:

"Chuyện nhỏ, nửa tiếng nữa là có."


Tiểu này này chạy đi mất tiêu, thẳng hướng tới một chỗ nào đó, Dung Dung đi ra thấy vậy liền hỏi:

"Tiểu Văn đi đâu thế?"

Thiên Tiếu mỉm cười nói:

"Hắn ta đi lấy chút bánh để đãi ta, uống trà mà không có bánh thì hơi kỳ."

Đi được một lúc thì Xà Minh Văn đi tới từ đường, ba lão giả đả tọa ở bên trong thấy tiểu tử này đi vào thì không nói gì. Tiểu tử này sắp chết rồi, thiên phú cao lại thông minh, gia tộc nhiều năm khó khăn mới ra một hạt giống tốt như vậy lại đoản mệnh, quả thật là ông trời trêu chọc Ma Xà Tộc.

Một người cười hỏi:

"Thiếu chủ tới Từ Đường làm gì vậy?"

Xà Minh Văn đã sớm nghĩ ra cách để có thể vào bên trong Từ Đương lấy đồ, lại không để bị nghi ngờ. Hắn ta tươi cười, dùng vẻ mặt ngây thơ nhất có thể, nhẹ giọng nói ra:

"Mẫu thân đang tiếp khách, mời ba vị gia gia tới phòng nghị sự gặp mặt, ta nghĩ chắc phải có chuyện gì quan trọng lắm."

Ba người cũng không nghi ngờ gì, chỉ nhỏ giọng dặn dò:

"Thế thì chúng ta đi, thiếu gia nhớ đừng nghịch ngợm gì ở từ đường, nếu không thì tộc trưởng trách phạt chúng ta đành bó tay. Không ai dám bênh ngươi đâu đấy."


Xà Minh Văn gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc đi vào bên trong Từ Đường, xác định ba người kia chắc chắn rời đi thì tới từng một cái bát hương lấy ra một viên ngọc. Sức khỏe đã tốt hơn nên hắn ta làm rất nhanh chóng, cất hết mọi thứ vào trong giới chỉ.

Quỳ xuống Từ Đường, hắn ta lạy từng cái một trước mặt mỗi cái bài vị, trong lòng cầu xin tổ tiên tha thứ cho hành động bất hiếu này. Nếu hắn có thể sống sót nhất định sẽ khiến cho Xà tộc càng ngày càng lớn mạnh, phồn vinh hơn. Lúc này Ma Xà Tộc dòng chính chỉ còn mỗi một mình hắn ta thôi, nếu chết đi thì dòng chính coi như mất hết khả năng phục hồi.

Từ khi cha hắn mất mẹ đã đau lòng thời gian rất dài, nếu chính hắn cũng mất đi thì không còn gì để nói nữa. Mẹ hắn liệu sẽ đau lòng đến mức nào, sinh mạng luôn rất quan trọng, kể cả một thằng nhóc sáu tuổi cũng có thể liều lĩnh để sống sót. Đứng dậy đi ra khỏi từ đường trở lại, trên đường đi phải vô cùng cẩn thận để tránh bị phát hiện.

Ma Xà Tộc tính vốn đa nghi, để cho người lớn phát hiện ra thì bọn họ nhất định sẽ không để cho Thiên Tiếu được yên, cơ hội cứu mạng có thể sẽ biến mất. Giống như hắn ban đầu không tin Thiên Tiếu vậy, ai sẽ tin lời một đứa bé sáu tuổi. Họ sẽ giết chết Thiên Tiếu vì tội dụ dỗ hắn.

Lúc trở lại đình viện thì đã không thấy Thiên Tiếu rồi, hắn đoán được Thiên Tiếu đã được đưa đi rồi.

Dung Dung cười vui vẻ nói với hắn:

"Đại ca nói nếu muốn tiễn hắn thì chút nữa đợi ngoài cổng lớn, huynh ấy nói ngươi sẽ rất vui nếu ta nói với ngươi."


Xà Minh Văn nắm bàn tay nhỏ của Dung Dung mỉm cười nói:

"Để ta dẫn tỷ đi, chúng ta ra ngoài đợi đại ca đi ra."

Bóng dáng của hai đứa trẻ trải trên nền đất, Xà Minh Văn dáng vẻ trầm tư, một hồi sau hắn hỏi Dung Dung:

"Nếu ta có thể khỏi bệnh, Tiểu Dung tỷ nghĩ ta nên làm gì đầu tiên?"

Dung Dung nghe câu hỏi thì cũng không suy nghĩ nhiều liền nói:

"Ta không biết đâu, nhưng nếu mẹ ta hết bệnh nhất định sẽ giới thiệu nàng cho đại ca. Từ đó có người bảo vệ mẹ và ta, nấu đồ ăn ngon cho chúng ta ăn. Cho ngươi ăn thử cái này, đây là đồ do đại ca ca nấu, đồ ăn ngon nhất ta ăn từ trước tới giờ cũng không bằng."

Một miếng bánh xuất hiện, hắn ăn rồi hiểu tại sao Dung Dung lại có suy nghĩ kia rồi. Ngon thật sự, có điều nàng quá đơn thuần rồi, thế giới tình cảm của người lớn đâu có đơn giản như thế. Thiên Tiếu đẹp trai, giỏi giang như thế, làm sao có chuyện thích một người vừa xấu lại sắp chết.

Hiện thực tàn không, Xà Minh Văn không dám nói gì bởi sợ sẽ đập vỡ giấc mơ của Tiểu Dung tỷ. Trường hợp tệ hơn là mẹ mình không thể được, Tiểu Dung tỷ lại muốn tự nhìn làm bạn gái tên kia thì sao, người kia rất gian manh hắn đấu không lại. Quan trọng là hắn không muốn thấy nụ cười của nàng mất đi, một ngày nào đó chính hắn sẽ nghĩ cách chữa cho nhạc mẫu của mình.