Ta Có Một Tòa Thành

Chương 4

Chương 4

Trong mắt của Johan lóe lên một vệt ngũ vị tạp trần sau khi thân ảnh của Silvil khuất dần.

Nó này làm hắn chợt nhớ đến kiếp trước của mình, khi mà hắn vẫn là một con sói trong rừng sắt thép. Vào thời điểm đó, Johan cũng không phải là một con người tốt đẹp gì, ngược lại, hắn thật sự là một con sói tàn độc trên con đường hắn đi.

Điều này Johan không phủ nhận, tay của hắn đã nhuộm máu tươi của quá nhiều người đến mức về già chỉ có thể say ngủ ở một viện dưỡng lão nghèo nàn. Nhưng mà điều buồn cười nhất của Johan khi ấy không phải là thuộc hạ của hắn phản loạn, cũng không phải là đứa con nuôi của hắn dẫn dắt lũ người ấy, mà là hắn được một nữ nhân trước kia tiện tay cứu trợ ân cần chăm sóc.

Có thể nói hắn chưa bao giờ nghĩ đến kết cục này trong vô số kết cục của bản thân.

Chỉ là, khi một lần nữa mở mắt ra ở thế giới này, Johan đã từng rất mê mang cho đến khi cha hắn chết và thành trì nhà Genk bắt đầu rung chuyển. Lúc đó, hắn một lần nữa trở thành sói, nhưng lần này Johan sẽ trở thành một con sói khác biệt với kiếp trước, một con lang vương (Sói vua), một con sói sẽ chăm sóc thật tốt cho bầy lang đi theo mình và khi hắn chết thì chúng sẽ tru lên khúc ca tiễn biệt.

Đó là lý tưởng của Johan. Mà cách một con sói thực hiện lý tưởng của mình là tạo ra một sức mạnh tuyệt đối, thứ sức mạnh có thể nghiền nát bất cứ một thứ gì dám ngăn cản con đường của nó.

"Johan Genk...Liệu thế giới tương lai sẽ gọi ta với biệt danh gì đây?."

Hắn lẩm bẩm.

Và rồi, một cơn gió lạnh lẽo từ bên ngoài chợt tràn vào trong phòng, nó thổi tắt ngọn lửa đang cháy trong bếp lò, cũng thổi tắt những dòng suy tư của Johan.

Hắn cũng không để ý đến điều này mà chầm chậm bước đi ra ngoài, rồi men dọc theo con đường trên tường thành, một đôi con ngươi màu xám lướt qua chân trời.

Ở phương xa, bầu trời vẫn như cũ xám xịt với những hạt tuyết li ti đang rơi xuống mặt đất khô cằn, nhưng có một nơi sắp có một trận đổ máu lớn đang chuẩn bị diễn ra.....

Vù! Vù!.

Gió tuyết đang dần thổi rất mạnh. Chính điều này làm cho hành trình của hơn ngàn sài lang nhân buộc phải dừng lại bên cạnh con sông Frostlead, cách thành trấn Jerren một khoảng không xa.

Và vì tự tin rằng bản thân đang di chuyển gần rừng khiến cho kỵ binh của nhân loại không có chỗ để phát huy, đồng thời lại có sức mạnh nghiền nát lực lượng bộ binh của loài người nên chúng thoải mái bắt đầu dựng trại, lại đem những 'Lương thực' dự trữ cả sống lẫn chết ra gác trên lửa nướng.

Nhưng chúng không biết, ở một khe núi tại dãy núi chia cách lãnh thổ của văn minh và man hoang xuất hiện những thân ảnh đang quan sát chúng bằng ống nhòm.

Mà vào thời điểm này, một miêu nhân với mái tóc màu vàng óng đang chọc chọc mấy miếng vảy trên má của một xà nhân. Bọn nàng đang nằm trên một cái giường được làm từ cỏ khô cùng với những thùng hàng đặt bên cạnh.

Chỉ là nữ xã nhân tóc màu lục nhạt lúc này đang cực kỳ khó chịu khi nữ miêu nhân đang có những hành vi vô cùng đen tối.

"Thôi đi, ngươi không có việc nào khác để làm à."

Srade nói.

"Ôi thôi nào, ta chỉ đang quan tâm ngươi thôi mà, meo~."

Amity đáp lại.

Sau đó, nàng ta lại càng quá đáng hơn khi hành động giống một con mèo cọ mặt chủ nhân của mình, trên khuôn mặt cơ bản là tràn đầy một sự thỏa mãn kỳ lạ.

"Fox, ngăn Amity lại, nàng ta là giống mèo quái gì mà động dục ngay thời điểm này."

Srade một tay ngăn lại con mèo lớn đang nhào vào ngực của mình, cái lưỡi rắn chẻ đôi của nàng phun ra nuốt vào vang lên thanh âm hơi trầm thấp kêu gọi sự trợ giúp của một nữ hồ nhân đang dùng một cục than đỏ rực sưởi ấm.

"Tộc mèo lông trắng phương bắc thường động dục vào khoảng đầu mùa đông, vì khi nhận đủ tinh trùng thì các nàng sẽ rơi vào trạng thái ngủ đông, và đầu mùa xuân thì các nàng sẽ bắt đầu kiếm ăn rồi sinh con ngay vào mùa này."

Fox nhẹ nhàng nói, nàng lúc này đang ôm cái đuôi hồ ly trắng mịn màng của mình vào người, thoải mái tận hưởng hơi ấm từ than đỏ, và tuyệt đối không có một ý định gì là sắp sửa trợ giúp nữ xà nhân đang chiến đấu chống lại nữ miêu nhân tà ác.

"Fox!!! Cứu!."

Srade bất lực kêu lên, một đôi xà nhãn tuyệt vọng nhìn về phía khuôn mặt 'Đảm đang' của Amity.

Cũng bởi nàng không may mới vừa lột vảy trên người, chính là đang trong thời kỳ thoát lực, thế nên Srade bây giờ không thể thoát khỏi ma trảo của nữ miêu nhân đang trong thời kỳ động dục. Mà càng đáng chết là con hồ ly chết bầm ở chỉ ngồi nhìn hành động tà ác này thực hiện, thậm chí trên khóe miệng còn nở một nụ cười xấu xa.

Vậy nên, Srade nàng thề lần thứ một trăm trong tháng là sau vụ này nàng sẽ chuyển tiểu đội.

"Fox!, Amity!, ban đêm các ngươi có giỏi đừng đi ngủ."

Srade gầm lên một lời đe dọa yếu ớt vô lực.

Mà Amity nghe tiếng gào thét của Srade liền tựa như một con thú săn mồi khi đã dồn con mồi của mình vào ngõ hẹp, nàng nở một nụ cười rất 'Hiền hòa' rồi thè lưỡi ra liếm miếng vảy mọc hai bên má của Srade.

("(Ah, ah, Yamate,?).")

"Nhột, Amity, dừng lại, nhột quá, đừng có liếm!!!."

Srade rên rỉ cầu xin, cũng vì vảy bên má chính là chỗ mẫn cảm của nàng.

May thay, vị nữ xà nhân đáng thương này cuối cùng cũng đã nhận được sự trợ giúp đầy muộn màng của nữ hồ nhân. Fox cuối cùng cũng dừng lại câu truyện rất có thể phải dán mác 404 nếu cứ để nó tiếp diễn.

Nó bắt đầu bằng việc nàng ta móc trong túi ra một cây xúc xích, lại mở lớp vỏ bảo quản của nó ra rồi thồn thẳng vào miệng của nữ miêu nhân một cách thô bạo.

"Meo~ Vị thịt ngon qué, còn nữa hông~."

Amity nhai ngon lành nguyên cây xúc xích, thậm chí đôi mắt mèo của nàng còn sáng lên rực rỡ cứ như sắp sửa áp dụng 'Tà pháp' với Fox.

Tất nhiên, vị nữ hồ nhân của chúng ta rất cẩn thận lui về phía sau, tay đặt lên thanh kiếm ngang hông tùy thời chống trả.

Rồi vào cái thời điểm mùi tà khí sắp sửa đi đến đỉnh phong này, Oralie từ bên ngoài bay vào trong hang động.

Và khuôn mặt phía sau lớp mặt nạ của nàng bây giờ đang xuất hiện những đường hắc tuyến khi nhìn thấy Srade mặt đỏ ửng nằm trên giường, miệng thở dốc liên tục. Còn Amity và Fox một mèo một hồ đang sắp sửa trình diễn 404 lần hai.

"Amity, Fox, Srade, nhanh chóng tập hợp!."

Oralie lớn tiếng nói, cũng nhanh chóng chấm dứt màn 404 đầy đặc sắc của bộ ba mèo, rắn và hồ ly.

Rồi nàng không đợi ba thú nhân còn lại kịp phản ứng mà bắt đầu lớn giọng thuyết giáo tiếp.

"Các ngươi đấy! Chúng ta là đội du kích, là con mắt của lãnh chúa, là niềm kiêu hãnh của thú nhân tại thành Genk."

"Vì thế nên hãy nhìn các ngươi bây giờ đi, công nhiên đùa giỡn trong lúc thi hành công vụ..."

Oralie nhắm mắt nhả ra một tràng lời nói sắc bén tựa như nước đổ lá môn lên ba thú nhân.

Mà cả ba thú nhân lúc này giống như có thần trợ, các nàng vội vàng moi đống đồ từ dưới gầm giường ra, lại cực kỳ nhanh chóng thay đổi trang phục dưới màn đạn khốc liệt.

Mà sau khi Oralie mở mắt ra, ba vị lính du kích đeo mặt nạ phòng khí độc, lưng đeo ba lô tác chiến cộng thêm một thanh kiếm ngang eo uy nghiêm đứng thẳng xuất hiện.

"Báo cáo! Lực lượng sài lang nhân đã hạ trại, đây là sơ đồ."

Fox nói, rồi nàng chạy vội đến một cái bàn bên cạnh cái ống nhóm lớn, nhanh chóng nắm theo một tấm bản đồ sơ sài ghi chép các chốt ngầm của sài lang nhân rồi đưa cho Oralie.

"Tốt, các ngươi nhanh chóng xuống núi, đêm nay chính là thời khắc chúng ta chứng minh bản thân."

Oralie nhận tấm bản đồ, nàng nói.

"Vâng thưa đội trưởng!."

Cả ba thú nhân đồng thanh hô to, liền ngồi xuống lấy ra những dụng cụ leo núi để chuẩn bị rời khỏi một trong những cứ điểm quan sát này.

Mà Oralie lần nữa bước ra bên ngoài, nàng lại bung cánh ra lần nữa bay về phía một trạm canh gác khác.

Tất cả đều lộ ra hài hòa và nhanh chóng.