Ta Có Một Tòa Thành

Chương 10

Chương 10

Thành Genk.

Đêm tối, phía trên bầu trời huyền ảo không chút mây, nó khiến cho sao đêm như muốn phủ kín trời, lại soi rọi ánh sáng nhu hòa xuống mặt đất.

Nhìn lại, vầng trăng vốn không tồn tại trong khái niệm của thế giới này, và những ánh sao sáng hơn cả mặt trăng lại được coi là những biểu hiện của 'Sông căn nguyên'.

Thế nên chúng được giải thích giống như là một thứ gì đó thuộc về thần thoại hơn là một luận cứ khoa học về những thiên thạch phía ngoài không gian.

Lạ thay là những suy nghĩ không khoa học ấy lại được hầu hết các pháp sư thừa nhận.

Còn Johan, hắn tự nhận mình là một con người tín ngưỡng khoa học.

Mà khoa học của hắn chứng minh những ngôi sao phía trên bầu trời kia đúng là được tạo ra từ 'Sông căn nguyên'.

Hay nói một cách đơn giản hơn, 'Sông Căn nguyên' tồn tại.

Và sức mạnh của pháp sư cùng đấu khí của kỵ sĩ bắt nguồn từ nơi đây, bao gồm cả ma vương với anh hùng.

Cạch!.

Một thanh âm nhẹ nhàng vang lên.

Johan đã ở trên bầu trời của thành Genk, bên vai của hắn giờ có thêm một quả cầu lấp lánh tựa như ánh sao đêm đang trôi nổi.

Rồi sau đó, hắn bay lên càng cao.

Cao đến nỗi thành trì khổng lồ do hắn quản lý chỉ còn là một chấm nhỏ, những khu rừng giống như là những vệt rêu đen, và dòng sông nối liền với những dãy núi trùng điệp là những hòn đá góc cạnh cũng với một con rắn nhỏ.

Keng!.

Lại một thanh âm nữa vang lên.

Rồi cả thế giới lúc này trong mắt của Johan biến thành những đốm sáng.

Chúng rất chân thực cũng rất mơ hồ, chúng là thực thể cũng là khái niệm, chúng tạo ra sinh mệnh và thắp lên đốm lửa sức mạnh.

Và chúng là...Sông căn nguyên.

Mà Johan bây giờ cũng chỉ là một đốm sáng nhỏ nhoi trong cả một dòng sông ánh sáng này mà thôi.

Hắn nhỏ bé, yếu ớt, nhưng lại là đốm sáng duy nhất di chuyển ở nơi tĩnh mịch này.

Và rồi, Johan đã đến được nơi hắn cần phải tới.

Đó là một nơi duy nhất không bị bao phủ bởi ánh sáng, ở đó, chỉ có đêm tối đang xâm thực xung quanh.

Johan thấy trong bóng tối đó có chúng sinh...

Hỗn loạn, tham lam, ích kỷ, phẫn nộ, lười biếng, điên cuồng,...

Chúng đang nhe nanh, chúng đang rít rào, chúng đang chờ đợi thời khắc sông căn nguyên chìm vào trong đêm tối.

"Đã đến lúc."

Johan thì thào.

Hắn vươn tay về phía hắc ám, những ánh sáng theo tay của hắn lao vun vút như mưa sao bắn thẳng vào màn đêm.

Xoẹt!.

Hắc ám biến mất.

Nhưng mà, Johan lại nhìn về hướng xa xăm hơn. Rồi hắn lại lắc đầu, ánh sáng bên vai của hắn bây giờ đang ảm đạm dần.

"Cứu rỗi..."

Johan dùng sức lực cuối cùng của hắn hướng về một quả cầu hắc ám đang bỏ chạy, hắn thẳng tay nghiền nát nó rồi mới nhẹ nhàng nhắm mắt lại, một lần nữa thả người xuống sông căn nguyên.....

Lộc cộc! Lộc cộc!.

Dọc theo dòng sông Forstlead, hai con ngựa đen tuyền đang chạy vội về thành Genk, tiếng vó ngựa vang rền trong không gian yên tĩnh.

Lúc này, Amity đang cưỡi trên một con ngựa, và phía sau lưng của nàng là Srade vẫn còn đang mê mang. Còn Fox, nàng phụ trách cảnh giới lũ sói hoang rất có thể sẽ phục kích trên đường ngựa chạy.

Khục!.

Rồi đột nhiên, Srade phun ra một ngụm máu đen ngòm lên lưng của nữ miêu nhân khiến cho nàng thắng ngựa lại gấp.

Sau đó, Amity vội vã ôm nữ xà nhân xuống ngựa, nhưng nàng chỉ có thể lo lắng nhìn Srade bắt đầu nôn máu ra khỏi cổ họng từng ngụm từng ngụm.

"Srade."

Amity thì thào.

Ở bên kia, Fox cuối cùng cũng nhận ra sự bất thường từ con ngựa của Amity nên đã quay lại.

"Srade?."

Fox hỏi, nhưng không cần trả lời.

Cứ thế, cả hai thú nhân yên lặng đứng chờ đợi Srade ngừng nôn.

"Srade vẫn còn sống..."

Nữ hồ nhân nói nhỏ vào tai của Amity.

Mà Amity khẽ gật đầu, rồi ánh mắt của nàng khẽ đảo một vòng quanh không gian xung quanh.

Không một bóng người, không một âm thanh, chỉ có tiếng hít thở của lũ ngựa và tiếng dòng sông đang kêu ầm vang.

Rồi đột nhiên.

"Các ngươi nên đi tiếp."

Giọng nói khàn khàn của Night vang lên, sau đó, lại im bặt tựa như một ảo ảnh.

Không gian vẫn tĩnh lặng. Nhưng cả hai thú nhân đều biết một vị Bạch Ngân đang theo dõi bọn họ, y như lời của Oralie cảnh báo.

"Chú Night, Srade sẽ như thế nào nếu như trở về."

Fox bình tĩnh hỏi.

Mà hai thú nhân sau khi chờ đợi một hồi lâu thì Night cuối cùng cũng đáp lại.

"Không biết. Nhưng ta có thể để lãnh chúa gặp các ngươi một lần. Johan...Con trai của Keneth, ngài là người quyết định vận mệnh của các ngươi. Không phải Minna hay Silvil."

Hắn ta nói một cách ngắt quãng, lại rất rõ ràng.

"Cám ơn ch...ngài về điều này."

"Đi thôi, Amity, chúng ta không chạy được..."

Fox thở dài, nàng nói.

Rồi sau đó, chuyến đi tiếp tục trong một bầu không khí nặng nề.

Rất nhanh, thành Genk hiện lên trong tầm mắt của hai thú nhân. Nhưng khác với tòa thành im lìm trong đêm tối như thường ngày, vào thời điểm này, cả tòa thành sáng lên trong ánh đèn điện rực rỡ.

Và nếu như ánh nhìn của những thú nhân tốt thì bọn họ sẽ thấy bay trước cổng thành là những chiếc máy bay không người lái đang bay vèo vèo trên đầu những người trở về sớm. Còn về nguyên do khi ba thú nhân trở về muộn, đúng là Fox cùng Amity đã có ý định mang theo Srade chạy trốn.

Cả ba thú nhân dần tiếp cận thành trì...

Lúc này, ở bên ngoài cổng thành đã dựng nên những cái lều đơn sơ đằng sau cánh cổng thành sắt thép dày nặng, cùng với đó một lực lượng bộ binh hạng nặng được đặc cách xài súng máy đang vây quanh nơi đây.

Thậm chí, Amity cùng Fox còn thấy những cái thùng sắt di động được gắn súng máy đang lập thành những bức tường nho nhỏ.

Rồi khi tiếp cận nơi đây, một tên lính khoác lên một bộ áo rằn ri màu xanh lục, cùng một cây súng dài phía sau lưng, hắn chạy đến hô to.

"Dừng lại!."

Nhưng người lính chưa kịp nói gì thêm thì thân thể vạm vỡ của Night đã xuất hiện trước mặt hắn.

"Các nàng được đặc cách."

Night giọng khàn khàn nói.

"Chúng ta đã được thông báo, mời ngài cùng những thú nhân nhanh chóng đến khu trung tâm."

Người lính đứng nghiêm, hắn chào Night một cái, rồi sau đó nói lớn và tránh ra một con đường cho ba thú nhân và vị tướng quân cũ.

"Đi thôi..."

Night nói.

Mà Amity cùng Fox lúc này mới xuống ngựa, vẫn là nữ miêu cõng lấy nữ xà nhân dần tiến bước vào trong khu căn cứ kỳ dị này.

Nó được chế tạo bằng những cái thùng sắt khổng lồ có gắn những sợi xích phía dưới làm tường, ở phía trên đầu 'tường' những khẩu súng máy đang xoay đi xoay lại cảnh giới xung quanh.

Còn ở bên trong, nơi này được đặt những cây đèn điện chiếu sáng đến chói mắt, mà những binh sĩ chính là đang chạy vội vàng cùng với những cái thùng gỗ trên tay bọn họ.

Mọi người hiện tại đang cực kỳ gấp gáp xây lều trại cùng tiếp nhận những nhân viên khác ra ngoài thành.

Và ở khu vực trung tâm, Minna khoác một bộ quần áo đơn giản của giới quý tộc bao gồm áo da ngoài cùng áo sơ mi trong, chính là đang chỉ huy qua bộ đàm.

"Nhanh chóng! Ở chỗ vị trí số một, chú ý mấy dấu đánh dấu của xe tăng.

Ta nói, cứ mỗi một phút báo cáo tình hình ở khu chữa bệnh, có bất thường, cho phép sử dụng máy bay không người lái oanh tạc.

Ta nhắc lại, nếu có dị động liền bất chấp thương vong, bao gồm ta để tiêu diệt nó, hết!."

Nàng ưu nhã mà gọn gàng chỉ huy, hoàn toàn khác với dáng vẻ như sắp đấm tay đôi với Johan hồi sáng.

"Mục tiêu ưu tiên đã tới, chuyển giao cho bộ thông tin từ máy bay không người lái, trung đội mười sáu và bảy khống chế xe tăng tùy thời tấn công, hết!."

Mà khi Minna nhìn thấy Night cùng ba thú nhân đang bước tới, nàng nhẹ nhàng nói vào bộ đàm rồi nhét nó vào trong túi.

"Trước tiên, các ngươi hãy mang theo cái còng này."

Nàng ta nói.

Sau đó, Minna móc ra mấy cái còng tay khắc những hàng phù văn, chậm rãi bước về phía ba thú nhân.

Thế nhưng, cánh tay vạm vỡ của Night ngăn lại nàng.

"Ý ngươi là gì, Night?."

Minna lui lại một bước, những vòng tròn phép thuật xuất hiện xung quanh nàng, sẵn sàng tấn công.

Mà những người lính xung quanh cũng nâng lên súng, ngay lập tức hình thành một đội hình vây quanh ba thú nhân cùng với Night.

Bọn họ chỉ chờ một dị động từ bốn sinh linh trước mắt là hàng trăm viên đạn sẽ đục lỗ thân thể của những người đó.

Chỉ là, không biết do không sợ chết, hay đã chuẩn bị cho màn này, cả Amity, Fox cùng Night khá bình tĩnh.

"Ta sẽ chịu trách nhiệm giám sát các nàng cho đến khi lãnh chúa tới."

Night khàn khàn nói.

"Ý ngươi là Johan sẽ tới cái nơi nguy hiểm này?."

"Tướng quân, trả lời ta, lãnh chúa gặp ngươi vào ngày mấy? Ngài ấy đã nhờ ngươi làm gì?."

Mà nghe những lời này, Minna lần nữa lui lại một bước, tay phải nàng giơ lên, lại hỏi.

"Không, cho đến giờ ta vẫn chưa gặp con trai của Keneth."

"Chưa một lần nào..."

Night đáp lại một cách chắc chắn.