Chương 18: Cuộc Họp (2)

Ta Có Một Tòa Thành

Chương 18: Cuộc Họp (2)

Chương 18: Cuộc Họp (2)

Bầu không khí trong phòng họp trở nên yên lặng. Và những người vẫn còn trong bầu không khí sục sôi muốn phản kháng lại Minna thì giờ đây cũng không bận tâm nhiều đến vấn đề này nữa.

Phải rồi, những thứ mà bọn họ phải đối mặt chính là những tàn dư của ma vương. Thậm chí, xa hơn nữa là những ma tộc thành quần kết đội mà tấn công.

Thế nên hầu hết những người ở trong phòng họp đều vô thức, hoặc có ý thức nhìn người nam nhân đang yên tĩnh ngồi ở một chỗ, bên cạnh hắn còn có một nữ lang nhân cùng một nữ Elf.

Mà vào thời điểm này, Johan nhẹ nhàng nở ra một nụ cười.

"Vậy thì chúng ta sẽ nói về các vấn đề cần thiết của một cuộc chiến tranh lâu dài đi," Hắn nói."Trước tiên, chúng ta có bao nhiêu lương thực?.".

Rồi ngay khi Johan vừa dứt lời, một người nam nhân độ tuổi trung niên đứng dậy. Hắn ta nhanh chóng cầm lên một bảng thống kê, hơi lấy giọng rồi dõng dạc đáp lại:

"Nhờ vào chính sách phân bón, sử dụng phương tiện cơ giới lấy nguồn điện từ mặt trời, và những đóng góp tích cực của tháp pháp sư trong việc tu sửa kênh đào, dẫn nước tới ruộng nên chúng ta có sản lượng lương thực rất lớn. Hơn nữa, vì năm nay bội thu nên chúng ta hiện đang sở hữu một lượng thức ăn đủ để duy trì tám tới mười năm."

"Thế nhưng sản lượng thịt của chúng ta đang gặp sự hạn chế nghiêm trọng, khi mà việc nhập khẩu thịt từ rừng tuyết chắc chắn sẽ gặp hạn chế.".

Nói xong, người đàn ông trung niên yên lặng.

Mà những người còn lại trong phòng họp bắt đầu xì xào bàn tán. Dù sao thì ở thế giới này không có nhiều gia súc, cho dù có cũng thuộc về loại sống rất dài, lại phi thường hiếu chiến như ngựa chiến, gấu chiến. Vậy nên thật ra mà nói thì nếu không có pháp sư đã khai sáng ra những pháp thuật bồi dưỡng được những loại nông sản có sản lượng và dinh dưỡng đầy đủ thì lúc này nhân loại vẫn còn sống ở thời kỳ sơ khai săn bắn và hái lượm.

Nhưng nó cũng không đại biểu cho việc thịt không quan trọng. Vì một trong những tài nguyên quan trọng cung cấp cho quân đội chính là thịt. Mà thịt của thành Genk đều nhập khẩu từ thành trì của nhà White. Bọn hắn chính là chưởng khống lấy một khu rừng đầy những con Orc xám, và lấy thịt của chúng cung cấp cho những thành trì khác.

Tất nhiên, đám đó cũng không phải là hiền lành, thậm chí thành trì nhà White ban đầu được xây dựng là để ngăn cản chúng xuôi nam.

Mà ngay khi cả phòng họp vẫn còn đang xoắn xuýt với vấn đề vô nan giải này thì Johan chợt hỏi.

"Các ngươi đã thử chăn nuôi chuột chưa?."

Nghe vậy, cả phòng họp đều không hẹn nhau liên tưởng tới một đám sinh vật sống trong những nơi âm u, hay dứt khoát là chịu một pháp sư hoặc thử nhân nào đó điều khiển để lan tràn ra dịch bệnh.

Chuột? Thứ đó có thể ăn sao?.

Hầu như tất cả mọi người đều đặt ra nghi vấn này.

May mắn là trong số những sinh linh trong phòng họp, có một điểu nhân đã từng ăn chuột ở trong cái thời đại mà chúng có thể chịu người sai sử tạo thành ôn dịch như thế này.

Oralie lớn tiếng nói:"Chuột hoàn toàn có thể ăn được!."

Rồi nữ điểu nhân thấy cả phòng họp đều quay đầu lại nhìn mình, liền ho húng hắng một tiếng, lại từ tốn nói thêm.

"Nếu như các ngươi biết cách bắt chúng ở địa phương thích hợp."

Nói rồi, nữ điểu nhân chợt sinh ra một chút hoài niệm. Thú nhân cái chủng tộc này hung tàn lên chính là ăn đồng loại của mình cũng là bình thường, huống chi là những bữa ăn nho nhỏ giống như chuột. Mặc dù đã có rất nhiều tiền bối đi trước đã dạy rằng ăn thịt chuột là cùng vận khí đánh cược, liền có trời mới biết con nào bị dính ôn dịch.

Chỉ là, Oralie thuộc về dạng may mắn, cùng một chút thông minh đó nên nàng giờ mới đứng được ở đây trong khi anh chị em của nàng hoặc là chết trong tranh đấu, hoặc là trở thành lương thực của chủng tộc khác.

Mà trong lúc nữ điểu nhân còn đắm chìm trong hoài niệm, Jess quay sang nữ thử nhân, giọng châm chọc.

"Thịt chuột ăn được à...Mouna, ngươi nói đồng loại của ngươi có trở thành lương thực chính của cả một tòa thành được không?."

Nghe thế, nữ thử nhân muốn chửi ầm lên, nhưng nàng lấm lét liếc sang cả phòng họp đang rơi vào trầm tư suy nghĩ liền thôi, vẫn là an tĩnh làm loli đáp lại Jess tương đối tốt.

Nàng nói:"Nếu như khắc phục được thói quen sinh hoạt cùng thức ăn thì trên lý luận là có thể. Nhưng thịt chuột sao...Nói thật thì chúng trở thành nguồn lây lan ôn dịch cũng không phải là không có nguyên do. Tuy rằng vấn đề này sẽ được giải quyết nếu như tháp pháp sư có biện pháp ngăn chặn các pháp sư dùng phép lên chúng."

Nghe vậy, Jess cười cười đáp lại:

"Vậy thì chúc mừng nha~ Mouna, sau khi chuột trở thành nguồn thịt chính thì thử nhân các ngươi coi như trở thành nơi cung cấp thịt duy nhất rồi. Việc này so với huấn luyện chuột với bán thuốc kích thích sinh vật cho lính du kích phải kiếm được điểm tiền đồng nhiều."

Mà Oralie ở một bên nghe được liền nhíu mày, chen vào nói:

"Ê này...Chúng ta xài một phần năm kinh phí cho vấn đề này đó, mấy đồng tiền là sao? Coi khinh lực lượng du kích nghèo à."

Jess lời thẳng khí hùng đáp lại, nàng chính là làm ra một bộ e sợ thiên hạ bất loạn:"Không phải là như vậy sao? Nào nào, trước so với bộ thông tin chúng ta trước.".

Tất nhiên, nữ điểu nhân khi so sánh với tài lực của một bộ có thể nói là giàu chảy mỡ nhất thành Genk liền bại trận tơi bời, chỉ có thể bày ra một loại thần sắc muốn nói mà lại thôi.

Oralie giảm một ngàn máu!.

Nhưng may mắn là Mouna ở bên cạnh đã đến chiến trường để hỗ trợ.

Nữ thử nhân trước tiên thở dài rầu rĩ:"Ai...".

Rồi nàng ta phảng phất như là đặt bản thân vào hoàn cảnh của nữ điểu nhân, lời ai thán từ trái tim mà ra. Nàng nói:

"Các ngươi nói xem! Lính du kích của các ngươi kinh phí hàng năm đã thấp, cũng liền mua mấy con chuột cùng thuốc bột đã phải chi ra một phần năm tiền trợ cấp.

Mà bây giờ thời thế khó khăn, thịt cung ứng thiếu thì chắc có lẽ ngay cả súp thịt cũng không có mà húp.

Thật đáng giận! Đây chính là kỳ thị thú nhân một cách trần trụi!.

Ôi...Oralie đáng thương, nàng biết phải làm sao đây."

Và rồi, Mouna vừa dứt lời liền nhanh chóng chạy ra đằng sau Jess, nhanh chóng né tránh vô số ánh mắt khinh bỉ từ tứ phương tám hướng..........

Lúc này, Minna ở trung tâm cuộc họp khẽ lắc đầu một cái.

Đừng nhìn, đó chính là một đám diễn viên. Mà ngay cả chính Minna cũng không biết vì sao trong tổ hợp thú nhân đó lại lẫn vào một người có thể cho nàng ấn tượng khá sâu đấy.

Jess...

Nhìn qua thì biết chắc chắn là tên giả. Thậm chí vào những năm đầu tiên khi mà thành Genk cần gấp nhân thủ thì hàng này chính là đeo một cái mặt nạ đi phỏng vấn.

Tất nhiên, Minna đối với những người thần thần bí bí liền ngay lập tức đánh loại đối phương, hơn nữa còn báo lực lượng Nightingale cẩn thận người này. Nhưng cho dù thế thì ngay cả nữ pháp sư cũng không ngờ được là đối phương có thể dùng một loại lý do sứt sẹo đến cực điểm là cha nàng được Johan cứu nên tới đây báo ân để lưu lại tòa thị chính. Mà càng kinh khủng hơn nữa là Johan tới ngay sau đó cũng xài lý do này để đưa nàng ta vào bộ thông tin.

Còn điều này có bao nhiêu phần chân thực? Chỉ bằng việc Silvil và nàng ta đã từng đánh một trận cũng đủ hiểu.

Mà nếu là bình thường thì nàng còn rảnh để gõ đám đang diễn này một chút. Chỉ là bây giờ thì Johan đang ở đúng là không tiện dùng mấy chiêu quen thuộc.

Ôi...Đầu đau quá~.

Minna chán nản xoa xoa huyệt thái dương, ánh mắt nhất chuyển sang Johan cùng Mya đang ngồi cười khoái chí xem hài kịch. Còn Silvil, nàng ta cũng nhìn nhưng chẳng có vẻ gì là để ý cả.

Cuối cùng, nữ pháp sư đành mạnh mẽ lớn tiếng nói:"Trật tự!.".

Mà Johan cũng từ trạng thái ăn dưa thối lui. Hắn một lần nữa điều chỉnh lại nụ cười đang cong hơi quá lố trên môi, thanh âm uy nghiêm trở lại:"Vậy...Chúng ta quyết định là như thế. Ai tán thành? Ai phản đối?.".

Và rồi, hầu hết tất cả mọi người trong phòng họp liền giơ tay tán thành. Dù sao, thịt chuột vẫn tốt hơn là hoàn toàn không có thịt tốt, mà cùng lắm thì bọn hắn không ăn là được nên vấn đề kỳ thực không lớn.

Thấy vậy, Johan gật đầu, hắn nói tiếp:"Tốt, vậy vấn đề thứ hai, quân đội bây giờ thế nào?."

Lần này, đến phiên nữ Elf bên cạnh hắn lên tiếng."Chúng ta tổng cộng có mười vạn quân, Thanh đồng một ngàn hai trăm năm mươi ba, Bạch Ngân bốn. Tất cả Bạch Ngân bao gồm Ta, Night, Oralie, Minna."

Johan đáp:"Tốt! Vậy, vũ khí quân sự như thế nào?."

Mà khi hắn nói xong, hai chị em song sinh nhìn nhau một cái. Rồi Remi đứng dậy, nàng nói:

"Chúng ta hiện đang sở hữu xe tăng hai trăm chiếc, máy bay không người lái một ngàn, súng máy một vạn sáu ngàn, cơ giáp ba vạn. Hiện nay loại cơ giáp đời thứ hai đang hoàn thiện, và dự tính trong vòng một tháng có thể sản xuất ra một vạn. Nhưng đứng trước tình hình nguồn cung bị đứt đoạn thì nguyên vật liệu sẽ không đủ để vũ trang cho mười vạn quân."

Lúc này, Minna nhẹ giọng đáp lại:"Nguồn cung sẽ không bị ảnh hưởng vì nhà White nhất định phải hình thành một liên minh để chỉnh hợp quân đội phương Bắc."

Mà Remi nghe vậy liền gật đầu, nàng lại nói:" Ba tháng! Nếu nguyên vật liệu đủ thì các nhà máy dưới lòng đất làm việc ở trạng thái quá tải có thể vũ trang ra mười vạn kỵ sĩ cấp Thanh Đồng nhờ vào cơ giáp."