Chương 22: Tương lai.

Ta Có Một Tòa Thành

Chương 22: Tương lai.

Chương 22: Tương lai.

Silvil bước từng bước tới đối diện với Jess. Sau đó, nàng ta dùng một giọng lạnh như băng nói:

"Đã lâu không gặp, Jess..."

Mà đối diện với nữ Elf đang trong trạng thái phẫn nộ trước mắt, Jess khẽ thở dài, nhẹ giọng đáp lại:"Ta chỉ đến đưa chút đồ."

Lúc này, Silvil liếc mắt sang hai sợi dây chuyền óng ánh trong tay của Johan ở đằng sau, rồi lại quay lên đối mặt với Jess.

Thấy vậy, Jess liền nói:" Sợi dây bằng bạc là của ngươi."

"Ta không cần những thứ này. Hơn nữa, ngươi tốt nhất nên lui ra xa ngài Johan một chút."

Silvil thu hồi kiếm lại, nàng ta dường như đã đồng ý với thuyết pháp của Jess.

Thế nhưng, vì mặt đối mặt với Jess nên Silvil bị Johan tập kích từ đằng sau. Hoặc ta nói đúng hơn là Johan nhanh chóng đeo sợi dây chuyền bằng bạc lên cổ của nữ Elf.

Sau đó, với một nụ cười nghiền ngẫm, Johan nói:"Rất hợp."

Mà đáp lại Johan là khuôn mặt không có một chút cảm xúc nào của Silvil. Nàng ta chỉ đáp lại một cách đơn giản:"Tạ ơn."

Rồi ngay lập tức, Silvil lại quay đầu lại gườm gườm nhìn Jess, phảng phất như nữ tử đeo mặt nạ trước mắt nàng là sát thủ vừa định ám sát Johan vậy.

Không thể nghi ngờ, cho dù có một buổi tiệc sinh nhật đầy cảm động thì Silvil vẫn là Silvil, vẫn là một nữ Elf hộ chủ đến cực đoan.

Chỉ là trong mắt Jess lúc này thì Silvil cũng không phải băng lãnh vô tình như thế. Ít nhất thì nàng ta hiện tại đang rất vui vẻ, mặc cho việc Johan còn đang giữ một sợi dây chuyền màu hoàng kim khác.

Nhưng cũng nhờ như thế, Jess thành công vượt qua được một nan quan để trở lại với đại sảnh của suối nước nóng.

Vào thời điểm này, cả đại sảnh lúc trước vốn còn trống trơn đã được một đám xông từ nhà vệ sinh ra nhanh chóng trang trí một cách khéo léo. Những vách tường được quấn lấy dây kim tuyến, bong bóng cũng được treo ở những cái bàn, cùng cái ghế, chúng được sắp xếp thành mười sáu nơi riêng biệt dành cho các nhóm người giờ đang yên tĩnh ngồi chờ Silvil.

Trong đó có một nữ thử nhân nhút nhát cúi thấp đầu. Nàng ta đang ngồi cùng một nữ điểu nhân, và một nữ tử tên Remi đang mặt mày chán chường chống cằm.

Nàng ta hiện tại đang rất không vui vì bản thân bị người em gái đáng yêu của mình đùn đẩy cái trách nhiệm đáng lẽ phải cả hai chị em cùng làm này.

Tất nhiên, nguyên do Remi đến đây không phải vì ăn sinh nhật của Silvil mà là thu thập số liệu thực tế của thiết bị dịch chuyển không gian nhờ mạng lưới internet tại thành Genk. Mà đó là nguyên nhân vì sao lực lượng cận vệ của Johan bị bất ngờ khi có một đám người xông ra từ nhà vệ sinh như vậy.

Tuy rằng nàng đã sẵn sàng đi uống trà với đám người này để cung cấp cho họ thiết bị phản dịch chuyển. Thậm chí một mình nàng phải viết một bản kiểm điểm dài lê thê cho Beckham vì đã không thông báo trước và sử dụng một loại vũ khí có thể gây tổn thương đến Johan.

Trọng điểm nằm là một mình.

Remi không thể nào tin nổi được Emi lại có thể làm một điều kinh khủng như vậy đối với nàng, đã vậy còn bảo rằng hiếm khi bọn họ có một ngày nghỉ nên muốn hàn gắn tình cha con bằng cách nấu bữa tối.

Trọng điểm là tình cha con mà không phải là chị em.

Thế nên hiện tại tâm tình của Remi giống như một thùng thuốc súng lúc nào cũng có thể nổ tung.

Em gái của ta không yêu ta, dỗi Jpg.

Còn về Oralie, nữ điểu nhân nguyên bản sẽ không đến nơi tụ hội này, thay vào đó thì nàng ta ưa thích cùng các lính du kích ở doanh trại tập luyện đến chiều muộn. Nhưng kể từ vụ ở phòng họp thì Oralie bỗng chốc muốn gặp Johan để gửi lời cảm ơn nên mới có thể mặc một bộ quân phục cực kỳ không hợp với bầu không khí mà vào ăn tiệc.

Và Mouna nhút nhát đang làm đà điểu kia. Nàng ta đến đơn thuần vì Jess tới. Mà nhìn cái bộ dạng chắc chắn không có bạn bè này của nữ thử nhân thì Jess rõ ràng là rất quan trọng đối với Mouna.

Ta có thể nói vị hoàng tử ngày xưa cho dù thành gái, lại đi bán những bộ truyện không thích hợp cho thiếu nhi nhưng công lực vẫn chưa xói mòn, vẫn có thể bắt một bé chuột nhỏ vào tay.

Khụ, khụ...Được rồi.

Sau một vài khúc chiết nhỏ. Jess nhanh chóng bước từ phòng thay đồ nam ra, cùng với Johan đang đi sóng vai với nàng trong khi Silvil đang bước ở đằng sau.

Nếu bất kỳ ai nhìn thấy khung cảnh này đều có thể lầm tưởng rằng vị nữ tử đang đeo mặt nạ, nhưng thân thể ngoài ý liệu mê người và vị lãnh chúa tôn kính của bọn họ mới là nhân vật chính của buổi tiệc này.

Dĩ nhiên, khi bước tới trung tâm của bữa tiệc, tại một cái bàn lớn đặt lấy một cái bánh kem thì bọn họ đồng loạt tách ra để nhường chỗ cho Silvil bước lên.

Mà vào thời điểm này, Mya vốn đã chờ sẵn với một con dao nhựa. Nữ lang nhân vừa thấy Silvil tới liền nhào lên, líu lo nói:

"Chị Silvil, cắt bánh đi. Mặc dù em nghe nói còn phải tắt đèn thổi nến cái gì nữa nhưng nếu làm vậy chắc không được."

Silvil nghe vậy liền quay sang nhìn Johan ở đằng sau, lại thấy hắn gật đầu một cái thì nàng ta mới hít sâu một hơi, nhận lấy con dao mũ từ tay Mya rồi nhẹ nhàng cắt chém cả cái bánh sinh nhật lớn....

Minna đang công tác...

Nàng đang ngồi trước cái máy tính trong một căn phòng phi thường đơn giản.

Không có nhiều thứ trong căn phòng của nữ pháp sư, nàng ta cũng không có thời gian để trang trí nó giống như với tuổi của mình. Đơn giản và thực dụng với một kệ sách, một cái giường, một tủ quần áo cùng một nơi để máy tính dùng trong công việc là tất cả những gì về căn phòng này.

Mà đối với những pháp sư dù thực tập hay chính thức ở thành Genk cũng khác xa hoàn toàn với những pháp sư ở thành trì khác. Dù sao thì ở nơi đây còn có một bộ khoa học nên những pháp sư cũng vắt óc để xây dựng các phù văn tối giản, lại thực dụng để có thể dùng trong in ấn hàng loạt vào vũ khí, đồ dùng hàng ngày thay vì những phép thuật càng lên cao càng hung mãnh.

Dĩ nhiên, công việc này cũng không phải đơn giản, vì nếu đơn giản thì nó cũng không chế tạo được cơ giáp, vũ khí đầu tiên biến con người thành siêu phàm. Mà giờ đây còn cả tá việc để Minna làm khi cơ giáp đời thứ hai đang chuẩn bị phổ cập cho quân đội.

Lúc đấy, lực lượng quân sự của thành Genk sẽ bước lên một độ cao mới khi sở hữu một lực lượng gồm mười vạn thanh đồng kỵ binh. Mà với lực lượng có thể nói đủ để thống nhất phương bắc thì trừ khi Johan nhấc cờ tạo phản, không thì vị nữ hoàng ở phương nam muốn dùng hoàng kim kỵ sĩ áp chế ở mặt chính diện cũng phải thấy khó xuống tay.

Không nói, chỉ cần dùng một chiêu xung phong tập hợp lại sức mạnh mười vạn thanh đồng thành một trong một khoảng khắc cũng đủ dẫm nát bất kỳ thành trì nào. Huống chi thành Genk còn xe tăng, máy bay không người lái, thậm chí giờ còn đang chuẩn bị xuất hàng một đám chuột gắn camera vào mắt xung làm tầm nhìn.

Vậy nên, cũng như lần mà Johan quyết định tiếp nhận thú nhân, Minna hiện tại cũng đang rối bời trước quyết định xuất binh bất ngờ về phương Bắc.

Vì vương miện của vua thú nhân? Không thể nào.

Vì ma vương sẽ xuất hiện ở đó? Mười vạn thanh đồng cũng không đủ vật tay với đối phương.

Vì di tích cổ đại nào đó? Điều này có khả năng nhưng không cần động nhiều binh lực vậy.

Vì anh hùng thú nhân? Đã có giáo hội lo, hơn nữa đối phương còn phái hoàng kim để đi làm.

Còn vì thú nhân? Đừng đùa, thành Genk nuôi không nổi toàn bộ thú nhân của phương Bắc này.

Tóm tắt lại, Minna hoàn toàn không nghĩ được với một cục thế như vầy thì thành Genk cần phải chủ động để làm một điều gì đó hơn là nhanh chóng củng cố lực lượng, lại chiêu binh luyện mã nhằm ứng đối với nguy cơ trước mắt.

Vì ma vương thức tỉnh rồi. Những kẻ khinh thường ma vương gần đây nhất là đế quốc thú nhân hơn tám trăm năm trước, mà như vậy đối phương trong ba ngày liền sụp đổ tạo điều kiện cho ma vương Undead nhấc lên một đội quân đủ để đánh nhau với anh hùng về sau. Thậm chí, đối phương đạt thành được một thành tích vượt xa các tiền bối là diệt sạch bốn anh hùng, ép gần chết người cuối cùng. Mà nếu không phải vị ma vương này chỉ nhìn anh hùng vào mắt mà bị cổ khí bắn chết thì thế giới này đã diệt vong.

Nghĩ vậy, Minna chán nản ngồi dựa sát vào ghế, hai tay xoa xoa huyệt thái dương.

Rồi cả không gian an tĩnh chợt vang lên tiếng bước chân của hai người khiến cho Minna chú ý. Tuy nhiên, nàng không đoán cũng biết là Johan tới để trấn an nàng. Và nếu có thể thì Minna muốn như mọi lần, liền tán gẫu vài câu rồi đuổi hắn ta về.

Thế nhưng, nước cờ đầu tiên của hắn vừa hay chạm vào thứ mà người ta không dám nghĩ tới là ma vương thức tỉnh, với bề ngoài là sử dụng thiên phú đặc trưng của thú nhân mà gia tốc thành Genk phát triển. Vậy thì nước cờ thứ hai của Johan làm cho nữ pháp sư cảm thấy mình nên hỏi rõ ràng một chút.

Tiếng gõ cửa vang lên...

Lúc này, Minna nhanh chóng tắt máy tính, rồi nói:"Vào đi."

Mà sau khi cánh cửa bật mở, nữ pháp sư đã khá ngạc nhiên khi Johan còn cầm theo một sợi dây chuyền mạ vàng. Chỉ là, khi nàng thấy trên cổ của Silvil cũng có một sợi dây khác thì khe khẽ thở ra một hơi. Sau đó, nữ pháp sư nói với giọng điệu châm chọc:

"Quả thực là bất ngờ lớn đâu. nếu như không có Silvil thì tôi hẳn sẽ lầm tưởng rồi."

Silvil không đáp lại Minna, nàng ta nhẹ nhàng đóng cửa lại, rồi đứng dựa vào đó.

Minna thấy vậy cũng nhún vai một cái, liền đứng dậy khỏi ghế, bước tới bên cạnh Johan. Rồi khi nàng định nhận lấy sợi dây chuyền từ Johan thì nam nhân trước mắt nàng hé mở môi.

Hắn nói:"Ta sẽ đeo cho ngươi."

Nghe vậy, Minna ngạc nhiên quay sang nhìn Silvil vẫn thủ ở cửa, rồi lại nhìn Johan đang mỉm cười trước mắt của mình, nhịp tim không hiểu thấu biến nhanh lên.

Nhận dây chuyền của Johan rồi đeo khác hẳn hoàn toàn với đích thân hắn đeo. Cái trước có thể xem như bạn bè, còn cái sau càng thiên về phía tình nhân một chút. Cũng chính vì điều này, cho dù đối với người hoàn toàn đánh mất cái vẻ ngây ngô như Minna cũng phải biểu hiện ra một chút vẻ do dự.

Nàng lão luyện trong nội chính đúng là không sai, nhưng đến nay nữ pháp sư căn bản không hề dắt tay nam nhân qua huống chi đưa lưng cho đối phương thân mật đeo nữ trang cho.

Tuy rằng cuối cùng thì lý trí của Minna vẫn thắng sau một sự do dự lóe qua ánh mắt rồi biến mất ngay khi Johan dứt lời. Nàng đáp:

"Tùy ý ngài."

Sau đó, nữ pháp sư quay người lại, hơi nới lỏng cổ áo lộ ra xương quai xanh của nàng.

Rất nhanh, nơi đó có thêm một cái dây chuyền mạ vàng, tinh tế và tỉ mỉ. Mà Minna không tự chủ thở ra một hơi, cố gắng khống chế bản thân không muốn dựa vào nam nhân ở phía đằng sau.

Dù sao thì nàng năm mười hai tuổi coi như ngây thơ, liền bị người trong nhà tính kế vào đất phương Bắc này với tư cách khai hoang. Và nếu không phải thân phận pháp sư của bản thân còn có phân lượng thì cũng sẽ không ngồi ở đây, cũng sẽ không ước muốn như nữ Elf kia hồi nhỏ được một thiếu niên chăm sóc.

Và rồi, ngay lúc Minna còn đang trăm ngàn mối suy tư trong lòng thì Johan nhẹ nhàng nói:

"Ta sẽ tham dự chiến viễn chinh phương Bắc, sau khi thành lập được liên minh với các thành trì."

Nữ pháp sư không tin trợn tròn mắt lên, nàng quay phắt lại nhìn Johan, phảng phất như bảo rằng mình đã nghe lầm có phải hay không.