Chương 32: Thú nhân (3)

Ta Có Một Tòa Thành

Chương 32: Thú nhân (3)

Chương 32: Thú nhân (3)

Thời gian di chuyển trên đất tuyết trắng xóa cuối cùng cũng kết thúc, khi những thú nhân bước tới một bức tường dài và rộng được xây dựng một cách hùng vỹ cứ như một ngọn núi nhỏ, khác với thành Genk, thành White vì đời đời đều có pháp sư cấp Bạch Ngân nên tường thành cũng lộ ra khí phái nhiều. Mà vào thời điểm này, ở trên đó đã sớm có đầy những binh sĩ lăm le nỏ cùng kiếm để giải quyết những rắc rối có thể diễn ra.

Tất nhiên, chúng không bao gồm những thú nhân đang chật vật chuyển những thùng gỗ đến khu vực dành cho dân nghèo, nơi vốn nằm sát khu vực ngoại thành. Ở đây, thậm chí không có lính canh cổng và chỉ sắp xếp chừng hai mươi ba mươi binh sĩ giữ gìn trị an, mặc dù nơi đây đã bị bỏ mặc từ rất lâu rồi, trước cả khi ma vương thức tỉnh nữa.

Loạn!

Là từ duy nhất có thể dùng để miêu tả những nơi chứa chấp một phần mười nhân khẩu của thành White. Sở dĩ như vậy vì những chỗ này chỉ có một mặt tường rào gỗ thấp bé, những căn lều lung lay như sắp đổ, hay những đống lửa tùy ý đốt lên mặt đất cứu giúp lấy những kẻ đang chờ đợi cái chết.

Mùa đông lạnh lắm, gió thổi cũng rất hung mãnh, và coi như trước khi lương thực cứu tế đầy đủ thì những kẻ sống ở chỗ này cũng phải chết đi phân nửa.

Vì sao ư? Đây là vấn đề của thời đại, khi mà nhân quyền bị suy yếu đến cực điểm bởi một vị Bạch Ngân cũng có thể giết sạch hết thảy nếu như giai cấp bị bóc lột tàn tạ này có ý định khởi nghĩa.

Lúc nào cũng vậy, thống trị và bị trị là bản chất của tất cả hình thái xã hội. Và nếu như có khác biệt ngoài những lời lẽ ca ngợi hoa mỹ cho nó thì nhân quyền là thứ đại biểu xác thực cho tất cả những vấn đề.

Hoặc ta có thể hỏi thử một câu rằng, khi nhân loại tại giai cấp thống trị không thể bị giết bởi nhân loại của giai cấp bị trị thì xã hội hiện đại như hiện nay có cơ sở nào để xác lập, cho dù trình độ sản xuất có nâng lên bao nhiêu đi chăng nữa thì vương quyền vẫn mãi mãi là vĩnh hằng.

Trừ khi, có một biến số trong những biến số kỳ hoặc nhất là Brian Aldric, mặc dù chính hắn ta cũng chỉ có thể kéo dài được đế quốc Aldric bằng việc thanh tẩy giai cấp một lần mà không phải mang đến một tư tưởng mới cho cái xã hội kẻ mạnh thống trị kẻ yếu như vầy.

Lúc này, đoàn thú nhân đi hơi chếch về phía ngoại vi khu dân nghèo. Nơi mà bây giờ được thi hành một chính sách khá kinh khủng bởi từng tốp binh sĩ đang đóng quân ở nơi đây. Hơn nữa, còn có một vị Bạch Ngân cách đó không xa đang canh gác lấy hơn một vạn thú nhân không có thức ăn, hoặc ít nhất là không được cung cấp thức ăn từ thành White.

Tuy nhiên, vì để thực hiện một kế hoạch nào đó thì những binh sĩ này không hề để ý đến đoàn thú nhân khi tiến bước vào trại tập trung.

Bây giờ, cả ba thú nhân của chúng ta cúi đầu, dáng vẻ mệt mỏi đi lẫn vào những thú nhân khác cùng với Sagon. Nhưng Fox vẫn thấy được một vài thứ khác như trang bị của đám binh sĩ quá tinh nhuệ cho một nhiệm vụ canh phòng.

Điều này làm cho nàng ta nghĩ đến một việc không hề hay ho gì.

Bởi vì có thể bọn họ đang chờ những thú nhân chịu đựng không nổi rồi cưỡng ép giết sạch. Dù sao, một vạn thú nhân một khi nổi loạn lên thì thương vong chắc chắn sẽ xảy ra, mà có thương vong vào thời kỳ bấy giờ thì sẽ rất tệ.

Dĩ nhiên, đó không phải là ý nghĩ duy nhất của một mình Fox.

Nhưng thú nhân đối với nhân loại là dị tộc, mà bọn hắn đối đãi với dị tộc thì căn bản không đàm chuyện nhân đạo. Thậm chí có người còn gật đầu khen hay vì đã diệt đi một đám côn đồ nữa.

Thế nên, bọn họ bất lực.

Fox chán nản lắc đầu, nàng lại bước theo Sagon đến nơi càng sâu trong cái trại tập trung này. Mà giờ đây, có những cái hố sâu được đào để tránh gió rét thay cho nhà cửa xuất hiện trước mắt nữ hồ nhân.

Đây là một trong những biện pháp tránh rét đơn giản nhất của những thú nhân trong mùa đông khỏi giá lạnh, ngoại trừ việc nếu không cẩn thận thì bọn họ có thể bị chôn sống và nó cũng chẳng cản được những hạt tuyết đang rơi vãi xuống mặt đất.

Và rồi, Amity chợt nói:" Chúng ta đang bị bao vây nha, meo~."

Mà khi nữ miêu nhân vừa dứt lời. Những thú nhân khỏe mạnh cầm lấy gậy gộc đã xuất hiện và bao vây lấy đoàn người. Nhưng mà, ngay cả những thiếu niên thiếu nữ thú nhân cũng không cảm thấy lo lắng gì về những kẻ hung thần ác sát đang vây quanh họ.

Hoặc nói đúng hơn, những thú nhân này không lo lắng việc bản thân sẽ bị cướp khi mà mang về một đống cỏ dại cùng vỏ cây.

Một kẻ gầm rừ nói:"Các ngươi mang thứ gì về."

"Thức ăn, nếu bọn ngươi thích thì bọn ta có thể chia sẻ," Sagon bước lên, nhe răng ra nói." Ừ, từng đứa lên thôi."

Dĩ nhiên, lũ thú nhân đang bao vây Sagon không dám bước tới. Cho dù chúng dám bước tới thì con chuột trước mặt chúng cũng sẽ thể hiện cho bọn chúng thấy chuột và thử nhân có gì khác nhau.

Thế nhưng, sói nhân đang nói chuyện với Sagon lúc này ngửi một hơi dài rồi nở ra một nụ cười kinh khủng:

"Ta ngửi thấy những hương vị lạ, ngoài cỏ dại và vỏ cây. Chà...Sagon, ngươi có lẽ nên để những kẻ lạ mặt trả lời câu hỏi của ta."

Nói rồi, hắn chỉ vào ba thú nhân đang lẫn trong đám thú nhân còn lại.

Sagon chen ngang nói:" Bọn ta không muốn xung đột."

"Nhưng ta ngửi thấy mùi sắt," Sói nhân đáp." Thế nên, ta hy vọng chúng ta sẽ có một cuộc trao đổi nhỏ, ba thanh đao là bọn ngươi được qua."

Mà Sagon lúc này khó xử. Hắn không ngờ ngày hôm nay đến 'Thu thuế' là tên sói nhân ở trước mặt. Hơn nữa, bọn chúng bây giờ có đến gần năm mươi thú nhân vào độ tuổi tráng niên, cộng thêm năm thú nhân cấp Thanh Đồng. Trong khi đó, nếu như hắn kịp tập hợp lực lượng thì vẫn có chuyển cơ, nhưng giờ thì sáu đối bốn không có ưu thế gì cho lắm.

Rồi ngay khi Sagon vẫn còn do dự, nữ miêu nhân liền lên tiếng:

"Tất nhiên rồi nha, anh sói. Đây là của Amity."

Sau đó, nàng ta rút cây dao bên hông của mình ra, bước từng bước đến nơi mà sói nhân kia đang đứng.

Lúc này, tên sói nhân kia ngửi thấy một nguy cơ đến từ con mèo đang bước đi đến trước mặt mình, mặc cho việc nàng ta biểu hiện ra một bộ dáng sợ hãi cùng lấy lòng.

Thế nên, hắn gầm lên ngay lập tức:"Đứng lại."

Nhưng đã trễ, tên sói nhân đã đánh giá thấp cú nhảy của nữ miêu nhân nên hắn chỉ kịp giơ tay lên đỡ nhát dao trí mạng nhắm vào cổ hắn, rồi để lại một vết rạch ứa máu trên tay.

Sau đó, ngay khi tất cả thú nhân còn chưa phản ứng, nữ miêu nhân thuận thế tung một cú đá đạp bay tên sói nhân ra. Và đó, cũng là kết cục của tên sói nhân đáng thương, khi mà trên thân dao của nữ miêu nhân bôi lên thứ độc khiến cho thớ cơ của hắn bị tê liệt trong tức khắc.

Tất nhiên, việc loại bỏ tên sói nhân ra khỏi vòng chiến đấu không ảnh hướng đến đám thú nhân đang bao vây họ.

Vậy nên, sau một thanh âm hú lên man rợ, bọn chúng nâng lên gậy gộc xông tới đoàn thú nhân.

Mà Fox cùng Srade đã sớm chuẩn bị kể từ khi Amity tiến lên. Bọn họ cũng rút dao ra, xông tới tiến hành một cuộc hỗn chiến với năm mươi tên thú nhân đang hăng máu đằng trước.

Bây giờ, Một tên trư nhân cấp thanh đồng dùng thân thể to lớn của hắn lao về phía nữ xà nhân, nắm đấm vung lên hướng thẳng vào đầu của nàng ta. Đáng tiếc, Srade nhẹ nhàng vung một nắm thuốc bột vào người tên trư nhân này khiến cho da thịt của hắn ta kêu xì xèo lên, rồi nhanh chóng gục ngã.

Ở bên kia, Amity huơ dao lướt qua đám thú nhân, cứ mỗi một tên đều có một vết rạch khiến cho chúng nằm xuống không động đậy được. Còn Fox, nàng ta có một chút tiếc nuối vỗ vỗ cây súng bên hông, lại móc ra một đống kim châm ném vào đám thú nhân.

Mà đứng trước một đám cao thủ xài độc dược, các thú nhân thậm chí còn không có một cái áo chỉnh tề bị đánh cho hoài nghi thú nhân sinh. Ngay cả những thú nhân cấp thanh đồng, những kẻ đáng lý nên làm tù trưởng hay phó tù trưởng của một bộ lạc nào đó đứng trước những thứ độc dược này cũng phải nằm xuống chỉ với một nhát cắt nhỏ.

Trong khi đó, bọn chúng thậm chí còn không tiếp cận được đoàn thú nhân đã chạy tán loạn.

Mà Sagon, hắn dùng nắm đấm giải quyết lấy một tên thú nhân định đuổi theo những kẻ đã bỏ chạy liền phát hiện toàn bộ thú nhân xông tới bộ ba đã bị đánh ngã. Tất cả chúng giờ đây nếu không sùi bọt mép thì cũng tê chân tê cẳng nằm gầm rú lên.

Sau đó, Fox nói:"Giết sạch."

Rồi nàng ta rút dao ra đâm xuyên cổ họng của một tên thú nhân. Đồng lý, Amity cùng Srade cũng nhanh chóng tiêu diệt sạch sẽ những thú nhân đang nằm nhoài trên tuyết.

Hương vị máu tươi nồng nặc phiêu đãng lên...Cùng với những ánh nhìn hoảng sợ trong bóng tối.