Ta Có Một Tòa Thành

Chương 38

Chương 38

Khu vực ngoại thành, bên trong một viện mồ côi. Có một vị nữ tử ăn mặc tu đạo phục chính là đang chậm rãi bước đi kiểm tra xem những đứa trẻ có ngủ hay chưa, và thuận tiện đắp chăn lại cho vài đứa.

Nhìn qua, nơi đây cũng thực đơn sơ với bốn mươi căn phòng cung cấp cho gần hai trăm đứa trẻ ngủ, mặc cho việc bọn họ nhận được nguồn cung cấp sung túc từ chính túi tiền riêng của lãnh chúa thì thứ cải thiện duy nhất ở đây là mùa đông có lò sưởi cùng chăn mền ấm áp, hay thức ăn tốt hơn.

Về phần lý, nơi đây thuộc về một bộ phận của giáo hội, cũng được giáo hội cung cấp cho ít ỏi tiền sinh hoạt hàng ngày. Nhưng kể từ khi Saria nắm quyền thì viện mồ côi này mới chính thức trở thành một nơi cung cấp những đứa trẻ không cha không mẹ có một tương lai chân chính.

Thế nên nơi đây đã sớm thoát ly giáo hội từ rất lâu, cho dù những nhân viên ở đây vẫn mặc trang phục tu đạo viện nhưng đã rất ít khi niệm giáo nghĩa.

Mà lúc này, khi đã kiểm tra hết những căn phòng, nữ tử nhẹ nhàng bước xuống những bậc thang để đến với con đường dẫn về phía phòng bếp. Nó ẩn sau một cánh cửa nặng nề của phòng ngủ, từ đó, có thể thấy được một nơi chuyên dùng để nấu nướng và một con đường đất giờ đây đã phủ một lớp tuyết dày.

Rồi dọc theo con đường đất của viện mồ côi. Gió cùng tuyết nhanh chóng bao phủ lấy thân ảnh của nàng ta, nhưng rồi, chúng tách ra một cách kỳ diệu để cho nữ tử có thể bước những bước thong thả đến nơi đang vang lên thanh âm nhấm nuốt man rợ.

Có một thanh âm như đang ăn tươi nuốt sống một thứ gì đó vang lên ngay sau cánh cửa, và đột nhiên, nữ tử chợt nhớ đến có một nữ hài tử tên là Bella không có trong phòng của chính nàng ta. Vì thế nên, với một nụ cười, nàng nhẹ nhàng đẩy cánh cửa gỗ nặng nề của phòng bếp ra.

Đập vào mắt nữ tu sĩ của chúng ta là một cảnh tượng kinh hoàng. Khi nàng ta thấy một người đang ăn sống bốn củ cà rốt ngon lành, thậm chí, còn thuận tiện nhét vào miệng củ cà rốt thứ năm. Còn đứa trẻ tên Bella chính là nằm ở trên đùi của nữ tử đang nhai cà rốt sống, mắt nhắm nghiền tựa hồ đã ngủ say.

Phải, đó là Veres, đệ tử thứ hai của nàng sau Ren, người mà giờ đây đang nắm giữ sức mạnh cấp hoàng kim đại diện cho quyền lực của đế quốc Aldric. Nhưng trái với vị sư huynh của mình, Veres kế thừa phong thái của nàng lúc hồi trẻ.

Tức là, não thiếu một cây gân.

Ừ...Ngả bài, nàng ta chính là mẹ của Saria, phu nhân Sonat White.

Tuy rằng, nếu như nhìn từ ngoài vào thì vị nữ tử xinh đẹp có mái tóc vàng nhạt, khuôn mặt tựa như thiếu nữ mười tám này hẳn không dính dáng gì tới Saria. Nhưng mà, ta phải khẳng định lại một lần nữa là đây là mẹ của Saria, Sonat.

Mà vào thời điểm này, nữ tu sĩ nhẹ nhàng nói:

"Veres, nếu như ngươi còn ăn vụng thức ăn thì cũng nên chuẩn bị..."

Dĩ nhiên, nàng ta chỉ nói đến nửa lời rồi dừng lại. Mặc dù chính nụ cười đang dần tà ác lên của Sonat làm cho Veres vẫn hồn nhiên nhai cà rốt sống phải chuyển sang nuốt cho nhanh rồi ho húng hắng một cái.

Nàng ta nói:"Thành Genk, có lẽ, người...Không, thú nhân của bọn họ đã đến trại tập trung. Hay ít nhất, ta tin rằng không ai ở phương Bắc này có thể làm được điều bọn họ làm."

Nghe vậy, Sonat có hơi thất thần một chút.

Thân làm một trong số rất ít những người biết được bí mật của cuộc nội loạn, nàng ta hiểu rằng thành Genk đóng vai trò như thế nào ở trong trận chiến đó. Hoặc có thể nói, chính Johan là người đã tạo thành cục diện như bây giờ.

Nhưng rất nhanh, Sonat lại lấy về vẻ thong dong như thường ngày.

Nàng nói: "Ngươi không thông báo với Saria trước?."

"Sư phụ, ta vẫn nhớ là người bảo rằng ta nên lưu ý thành Genk mà," Veres đáp."Hơn nữa, lần này vẫn là một chuyện có thể liên quan đến tương lai của thành White chúng ta."

"Ý ngươi là?." Sonat nhíu mày.

Mà Veres lúc này hít một hơi dài để nhấn mạnh từng chữ mà nàng ta nói ra sau đó.

"Lương thực! Ta đã chứng kiến bọn họ sử dụng cá ăn thịt như một loại thức ăn."

Và chính điều này làm cho Sonat khá ngạc nhiên, nàng ta cũng không nhịn được hỏi lại:

"Bọn họ có thể sử dụng cá ăn thịt làm thức ăn?."

"Phải, thưa sư phụ."Veres trả lời một cách chắc chắn.

Dĩ nhiên, khi nghe tin này từ Veres thì Sonat cũng không ôm lấy thái độ hoài nghi. Nhưng sử dụng cá ăn thịt làm thức ăn có ý nghĩa gì thì bất cứ một lãnh chúa nào sống ở phương Bắc đều biết rõ.

Thậm chí vào thời điểm bây giờ, lúc rừng tuyết đang xuất hiện những dị động, và cùng với đó là sự xuất hiện của vô số tuyết quái thì một nguồn thức ăn mới đại biểu cho một đội quân cường tráng được tăng thêm trong quân đội.

Thế nên Sonat biết rõ đây là một vấn đề rất quan trọng. Và nó lại càng tăng thêm một bậc khi thứ này xuất xứ từ thành Genk.

Nhưng mà tình thế lúc này của thành White đã rõ như ban ngày, nếu như không muốn đứng trước nguy cơ thiếu lương thực trong tương lai thì hợp tác với thành Genk để mua phương pháp đó là lựa chọn bắt buộc.

Vậy nên, Sonat hiếm khi lấy một loại khí thế của những người cầm quyền to lớn trong tay mà nói:

"Đi, đưa Bella về phòng rồi cùng ta đến gặp Saria."

Và rồi, sau khi bọn họ nhấc bổng bé gái đang ngủ say sưa từ đầu câu chuyện đến giờ về phòng ngủ.

Sonat và Veres cấp tốc di chuyển đến lâu đài lãnh chúa, nơi Saria đang ở. Rồi nhờ thân phận của Veres, bọn họ dễ dàng vượt qua những binh sĩ đang canh phòng nghiêm mật pháo đài này để đến phía trước cánh cửa mà Sonat hẳn là có ba năm chưa mở ra.

Nguyên do của vấn đề này là bởi vì mối quan hệ mẹ con của Sonat và Saria đã trở nên rất tệ, khi chính Saria luôn cho rằng nhà White cần vực dậy, còn Sonat thì lại bảo bọn họ nên chấp nhận thực tại rằng giai cấp quý tộc sẽ bị loại bỏ trong tương lai.

Nhưng câu chuyện về nhà White sẽ được kể vào khi khác với một góc nhìn hợp lý hơn nên chúng ta hãy tập trung về câu chuyện chính.

Sonat nhanh chóng mở cửa ra. Và không biết từ lúc nào thì Saria, cùng hai con rối ăn mặc trang phục hầu gái ở bên cạnh đã chờ sẵn nàng ta ngay cửa.

Lúc này, Saria còn đang nheo mắt đọc một quyển sách cũ sờn trong lúc dựa lưng vào một góc khuất sau cửa. Rồi khi thấy mẹ của mình, nàng ta gấp quyển sách lại, nói:

"Đã lâu không gặp rồi, thưa mẹ."

Dĩ nhiên, vào thời điểm này thì những mâu thuẫn nhỏ nhặt giữa hai mẹ con đều đã được cả hai dẹp sang một bên.

Vậy nên Sonat thấy Saria vừa dứt lời liền hỏi:

"Con đã biết thông tin chưa?."

"Đó là nguyên do con chờ ở đây, sau khi con đã tra cứu một vài thứ cho cuộc chiến sắp tới. Mặc dù con có hơi tiếc vì đã gửi một lực lượng mỏng như vậy tới thành Genk mà không phải là một vị Bạch Ngân." Saria đáp.

Rồi nàng ta lại nói một cách trang nghiêm:

"Thưa mẹ, lần này con muốn mẹ lãnh đạo những người tham gia cuộc chiến lần này. Thành White chúng ta sẽ tận dụng mọi lực lực bên trong và bên ngoài để dọn dẹp rừng tuyết ngay trong mùa đông này."

"Chúng ta cần nói rõ ràng hơn, hy vọng con còn một chút rượu." Sonat chỉ đáp lại như vậy.

Rồi nàng ta, cùng với Veres bước đi theo Saria đến nơi bọn họ thực sự có thể thảo luận về chuyện trước mắt.