Chương 37: Thế cục

Ta Có Một Tòa Thành

Chương 37: Thế cục

Chương 37: Thế cục

Bên trong căn hầm 'xa hoa' nhất dành cho ba thú nhân của chúng ta nghỉ ngơi vào đêm tối. Lúc này, trời đã tối đen nhưng Fox, Amity cùng Srade chẳng có vẻ gì là sẽ đi ngủ.

Fox nói:"Quả nhiên có vấn đề..."

Mà lời nói của nữ hồ nhân được cả hai thú nhân còn lại tán đồng.

Bọn họ đã thu thập thông tin của những thú nhân một cách bí ẩn kể từ sau khi đem dịch dinh dưỡng cho toàn bộ thú nhân thưởng thức. Mà kết quá lại khiến cho chính Fox cũng phải rùn mình.

"Có hai phần ba thú nhân trong chúng ta xuất hiện phản ứng ma lực," Srade nói. "Hơn nữa, nhiệt độ cơ thể của bọn họ phi thường không ổn định khi ăn no, trong khi một phần ba còn lại không xuất hiện vấn đề gì khác."

"Meo~ Chúng ta có nên sử dụng một số biện pháp mạnh tay hơn." Amity nói.

Và hiển nhiên, biện pháp mạnh tay ở đây của nữ miêu nhân là cưỡng ép giết chết những thú nhân có vấn đề. Dù sao, bọn họ dựa vào một giọt nọc độc vào vại nước cũng đủ rồi.

"Không, Amity."

Fox lắc đầu, rồi móc ra một miếng gỗ đen sì mà nàng ta đã xin được từ Tige.

Nữ hồ nhân nói:" Thành White đã sớm biết những thú nhân này có vấn đề, nhưng bọn họ chỉ bắt giam lại mà không trực tiếp tiêu diệt hẳn là có nguyên nhân."

"Mà, vấn đề quan trọng nhất ở đây là khu dân nghèo ở bên kia vẫn duy trì trật tự của nó là chìm vào hỗn loạn."

"Hoặc là thứ chúng ta đối mặt không lây lan cho người, hoặc là lãnh chúa Saria đang dự định làm một điều gì đó." Srade nhẹ nhàng kết lời thay Fox.

Như vậy, Amity có hơi vui vẻ nói:

"Meo~ Vậy bọn chuột máy có cơ hội sử dụng tốt hơn rồi."

Nữ miêu nhân đã chờ đợi để được sử dụng lũ chuột máy được sản xuất sau đêm cuồng hoan của thành Genk, khi mà những nghiên cứu viện tựa như điên loạn lên mà công bố rằng sáu phần mười dự án đã hoàn tất một cách kỳ diệu.

Trong đó, hai dự án quan trọng nhất là cơ giáp đời thứ hai, cùng thiết bị dịch chuyển xuất hiện một cách ngoạn mục.

Mà trong bối cảnh như thế, nhiệm vụ thí nghiệm trực tiếp trên cơ bản là đếm không xuể, liền coi như cả ba thú nhân cũng thu hoạch được bốn nhiệm vụ liên quan đến những vật phẩm quân dụng mới toanh.

Nhưng giờ đây, khi đã xác nhân thú nhân tồn tại vấn đề cực lớn thì thông tin cơ bản về thành White lại trở nên không giá trị. Và chính vì điều này nên bọn họ có hai lựa chọn rằng mắt không thấy, tai không nghe, hoặc thu thập một bộ phận thông tin về những gì đang diễn ra để dành công đầu.

Như vậy, lũ chuột máy có tác dụng nhiều lắm.

Chỉ là, Fox suy tư một hồi rồi lại nói:"Bây giờ không phải là lúc thích hợp dùng chúng. Ít nhất thì ngày mai, khi thông tin về nguồn thức ăn mới đã được vị lãnh chúa kia cân nhắc hoàn tất mới là cơ hội."

"Ta sẽ cố gắng để có được một cuộc đàm phán ngắn, rồi các ngươi mang theo cái thùng gỗ chứa lũ chuột trà trộn vào trong lâu đài, hoặc những nơi giống như là phòng hội nghị. Lúc đó, nhớ bật máy quấy nhiễu ma lực đến công suất lớn nhất phòng cho việc bị phát hiện."

Nghe vậy, Amity liền không do dự bỏ phiếu ủng hộ, rồi lại phi thường có đức hy sinh nói: "Meo~ Cứ như vậy đi, các ngươi đêm nay cứ ngủ, để ta gác hết đêm cho."

Thế nhưng, ánh mắt của nàng ta khi nhìn về phía Srade đã bán rẻ nội tâm của mình. Và nó khiến cho đã quá quen thuộc với nàng ta là Srade phủ nhận.

Sau đó, bọn họ lại bắt đầu rùm beng lên, với phần thắng luôn thuộc về không bao giờ biết xấu hổ Amity. Mặc dù, thường thường đến tầm gần một giờ sáng thì Srade luôn thức để canh gác thay cho Amity, và ba giờ sau là tới Fox.

Nghĩ như vậy, nữ hồ nhân ngáp dài một cái. Rồi nàng lại dựa vào một góc khô ráo trong căn hầm, rồi nhanh chóng thiếp đi.....

Mà vào thời điểm những thú nhân đã bắt đầu nghỉ ngơi. Saria White vẫn còn đang vật lộn với những tài liệu ở căn hầm, nhưng thông tin hữu ích thì rất ít, ngược lại một đống chuyện nhảm thì lại nhiều không kể xiết.

Thậm chí, Saria còn tìm thấy mấy thông tin kình bạo khiến cho người đời lé con mắt nếu được đọc cái quyển nhật ký của vị lãnh chúa anh dũng nhà White đời thứ nhất này.

Giống như đối phương đã từng nữ trang đi khắp thiên hạ vài năm, giống như nhờ vậy mà quen biết em gái của hoàng đế, lại thêm nàng ta lại có tật ưa thích nữ giới.

Nói chung, Saria thực sự rất muốn đốt hết đống sách này. Nhưng những lo lắng về rừng tuyết đã khiến cho người con gái ấy kiên cường đọc hết đống tri thức hỗn loạn. Và nó đem đến một kết quả thực không mấy khách quan.

Đầu tiên là về rừng tuyết. Nó đã sớm là lãnh địa của nhà White kể từ khi ma vương Undead còn chưa tứ ngược, nhưng lũ Orc xám ngay từ ban đầu không tồn tại ở chỗ này. Về sau, trận chiến giữa ma vương Undead bùng nổ, nhà White lại phải rời xa cố thổ để tham dự vào trận chiến khiến cho huyết mạch truyền thừa đến bây giờ chỉ còn mình Saria.

Và rồi, khi trải qua hết đoạn lịch sử ấy thì lũ ma vật mới bắt đầu trở thành mối nguy tiếp theo. Trong đó, một chủng quái vật có khả năng giống như lũ Smile, nhưng khả năng chiến đấu càng hung bạo hơn là Orc xám xuất hiện.

Chúng ăn tuyết để nhân bản. Rồi kéo hàng chục đến hàng trăm ngàn con tấn công liên tục về phía phòng tuyến phương Bắc. Mà lúc đó, cuộc viễn chinh tạo nên truyền kỳ của nhà White bắt đầu.

Trận đánh này kéo dài cho đến đời thứ bảy, khi nhà White đã tận diệt hết thảy Orc xám trên phương Bắc, rồi mãi đến đời thứ chín mới phát hiện rằng thịt Orc xám trải qua gia công có thể ăn được, cứ thế, nó kéo dài cho đến tận đây.

Hơn chín trăm năm, và mười một đời.

Trong đó, quyển nhật ký về đời thứ nhất tiết lộ rằng một chiến tướng của ma vương ngã xuống ở rừng tuyết, nó hẳn đã tạo nên họa Orc Xám về sau. Nhưng những thông tin nó cung cấp cũng chỉ đến vậy, Saria cũng chỉ có thể tìm được vài thứ lặt vặt về rừng tuyết ở những quyển nhật ký khác.

Ở đó, có hai thông tin cần lưu ý là người Elf từng chúc phúc cho khu rừng này, và bản thân rừng tuyết là một địa mạch mana tự nhiên. Điều này rất có thể đem đến một đội quân lớn sẽ tiến công trong một tương lai không xa.

Nghĩ vậy, Saria mệt mỏi xoa trán, lại phảng phất đạt thành một quyết tâm gì đó.

Phải, nàng đã định tăng tốc liên minh cùng các thành trì vẫn còn tồn tại trên lãnh địa phương Bắc để mở một cuộc tiến công vào trong rừng tuyết.

Việc này không thể lại chậm trễ được nữa.

Chương mới hơn