Chương 21: Suối nước nóng (2)

Ta Có Một Tòa Thành

Chương 21: Suối nước nóng (2)

Chương 21: Suối nước nóng (2)

Bên trong nhà vệ sinh nữ ở phòng thay đồ. Mya ngồi trên bồn cầu, tay cầm một cái điện thoại, giọng phi thường đắc thắng nói:

"Kế hoạch vẫn đang tiến triển thuận lợi...Silvil đã lơ là khi phát hiện những món quà làm mồi nhử trong khi hoàn toàn bỏ lơ nhà vệ sinh."

Mà ở đầu dây bên kia, thanh âm vang lên đáp lại nữ lang nhân thình lình chính là Jess. Nàng ta cười khẽ, rồi nói:

"Bên đây cũng đã chuẩn bị xong."

Nghe vậy, nữ lang nhân gật gật đầu. Nàng nói: " Tốt! Vậy chiến dịch sinh nhật của Silvil bắt đầu!."...

Bên ngoài nhà vệ sinh, một vị nữ cận vệ trong bộ giáp sắt che phủ toàn thân đang nghiêm trang đứng gác. Nàng ta có nhiệm vụ bảo hộ Mya bằng cả mạng sống vào lúc này.

Chợt!.

Máy đo nồng độ ma lực trước ngực nàng bỗng kêu réo liên hồi khiến cho nàng ta biến sắc. Không hề do dự, nữ cận vệ đưa tay ép chặt lỗ tai, lớn giọng thông báo qua bộ đàm không dây:

"Báo cáo! Đây là địa điểm số hai. Báo cáo, địa điểm số hai xuất hiện gợn sóng ma lực rất mạnh"

Rồi đáp lại nàng là vô số những thông báo khác.

"Báo cáo! lực lượng không kích đã ở trên mái nhà."

"Báo cáo! Tiểu đội số ba đang di chuyển đến tiếp viện."

"Báo cáo!..."

Nữ cận vệ buông lỏng bộ đàm không dây ra, nàng đã ép sát vào cánh cửa gỗ nối liền với nhà vệ sinh, tay lăm lăm một thanh kiếm. Bây giờ, nàng phi thường cẩn trọng nói:"Chuẩn bị phá cửa xông vào! Trong ba, hai,..."

Bùm!.

Nữ cận vệ chưa kịp đếm tới một thì một vụ nổ từ bên trong nhà vệ sinh đã thổi bay cánh cửa, khiến cho nàng cũng bị quất bay. Nhưng thân làm một cận vệ chuyên nghiệp thì nàng ta cũng tận dụng cú nổ nó làm một đòn lộn người ngoạn mục, trong khi trên thân còn vác một lớp sắt dày.

Rồi ngay lập tức, mười binh sĩ khoác lên mình bộ giáp sắt giống như nữ cận vệ xông tới. Có năm người mang theo khiên chống bạo động lập thành một bức tường nhỏ, trong lúc năm người khác vác trọng nỏ ngắm về phía nhà vệ sinh đã bốc khói mù mịt.

Sau đó, thanh âm hào khí vạn trượng của Jess vang lên:" Các anh em, thời khắc đã tới!."

"Ô! Ô! Ô!."

Đáp lại nàng ta là thanh âm ngợp trời của vô số người khiến cho các cận vệ bản năng siết chặt khiên cùng nỏ.

"Xung phong!."

Sau một tiếng gầm thét dữ dội, những thân ảnh đầu tiên đã vượt ra khỏi nhà vệ sinh, xông thẳng về phía những cận vệ vũ trang đến tận răng.

Lúc bấy giờ, người thì cầm theo những quả bong bóng rực rỡ sắc màu, kẻ thì nắm lấy dây kim tuyến dài thê lê không sợ hãi tiến lên và trong chớp mắt đã vượt qua hàng ngũ đang phòng thủ. Mà phía sau lưng những con người này là một nữ lang nhân đeo kính râm, tay vác bánh sinh nhật, cùng một người khác là một nữ tử đeo một chiếc mặt nạ che hết cả khuôn mặt đang cầm một cái loa.

Jess thét lên:"Các đồng chí! Nói cho ta biết hôm nay là ngày gì!."

"Sinh nhật kỵ sĩ trưởng! Silvil!."

Đám đông phần khởi hò hét lên để đáp lại nàng ta.

Mà đứng trước khí thế như hồng của những người xông ra khỏi nhà vệ sinh không dứt, những cận vệ bối rối không biết phải làm sao, cứ thế để bọn họ tràn ngập ra đại sảnh mà không có bất kỳ hành động nào.

Rất may, bộ đàm bên tai của bọn họ đã vang lên thanh âm của một vị đội trưởng. Đối phương 'Phẫn nộ' nói:

"Buông vũ khí xuống! Nhanh chóng kiểm tra tất cả những người đang ở đây."

Mà những người cận vệ lúc này mới phản ứng được. Bọn hắn nhanh chóng vứt nỏ, nâng khiên hướng về phía nhà vệ sinh, nhanh chóng tạo thành một chốt kiểm tra ngăn lại đám đông đang sôi sùng sục tiến về phía đại sảnh.....

Thanh âm huyên náo vang lên nhộn nhịp ngay khi Johan dứt lời.

Mà Silvil lúc này chẳng có vẻ gì bất giờ cả. Nàng ta dựa vào thành tường, mặc cho dòng nước ấm cọ rửa lấy thân thể, khóe môi không hiểu thấu cong lên một nụ cười. Nhưng nữ Elf chẳng có vẻ gì là sắp sửa rời khỏi ao nước của mình cả.

Điều này khiến cho vị lãnh chúa của nàng chợt hỏi:"Ngươi không tính ra ngoài đó à?"

Tất nhiên, Silvil chẳng do dự hồi đáp:"Không, không phải là thời điểm này."

Bầu không khí trở nên thật yên lặng vào thời điểm này, những thanh âm náo nhiệt ở bên ngoài cũng đã yên ắng chờ cho chủ nhân chân chính của buổi tiệc bước tới. Mà cũng không biết vì sao, mưa tuyết liên miên không dứt chợt ngừng rơi, dù chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi thôi nhưng bầu trời đã bớt xám xịt và nhường chỗ cho những ánh nắng lẻ loi xuyên qua lớp mây mù dày đặc.

Johan bơi về phía con đường lát gỗ. Hắn bước một bước lên con đường, tiện tay nhặt lấy bộ quần áo lúc tắm của mình, rồi nói lớn:

"Ta sẽ tới bữa tiệc."

Sau đó, hắn ta thong dong bước về phía phòng thay đồ nam trong một bộ dáng ướt nhẹp từ đầu cho đến chân.

Khói bốc lên...Hắn nhanh chóng nung khô những giọt nước trên người mình bằng một phép thuật đơn giản.

Và ngay khi bước vào phòng thay đồ, Johan mặc một bộ quần áo đi tắm hớ hênh tiến tới một nơi khá rộng lớn với kết cấu vẫn đa phần là một loại gỗ màu xám, nhưng chỉ có hai cái tủ đựng quần áo lớn ở hai bên đường.

Lúc này, có một nữ tử đeo mặt nạ không biết từ lúc nào đã chờ sẵn hắn.

Nàng ta nói:" Ta đến để đưa ngươi một vài thứ."

Rồi Jess nhẹ nhàng ném cho Johan hai sợi dây chuyền, một sợi mạ bạc, còn một sợi mạ vàng. Nàng nói thêm:"Dành cho hai nữ nhân của ngươi."

Mà Johan bây giờ chụp lấy hai sợi dây chuyền, rồi chuyển tay vào tủ đồ của mình. Hắn chỉ cười cười, không nói.

Nhưng Jess dĩ nhiên không phải tới đây không có mục đích, hoặc có thể nói là nàng ta đồng ý với Mya tham dự vào buổi tiệc sinh nhật cũng vì thời khắc ngắn ngủi này.

Từ trước đến nay, Jess đã luôn có một câu hỏi muốn hỏi Johan.

Nàng nói:"Ta đã luôn tự hỏi rằng khuôn mặt của ta lúc bây giờ có phải nguyên nhân khiến cho một người như ngươi, một kẻ tôn thờ thực lực lựa chọn làm người tốt."

Nói xong, Jess gỡ mặt nạ của mình ra, lộ một gương mặt nhu hòa thiên về nét phương Đông hơn là góc cạnh của những nữ tử phương tây đang ở bên ngoài kia.

Từ nhỏ, khi còn sống với cái tên Brian, Jess đã có năng khiếu về khả năng cảm nhận tính cách của con người. Nàng ta đã cảm thấy đế quốc đã mục nát kể từ khi các quý tộc hội tụ vào vương đô, và bắt đầu lên kế hoạch cho một cuộc chiến khi thấy một công chúa Flora cười trong nôi. Và rồi những nước cờ đó được hoàn thiện khi nàng gặp được một kẻ mà nàng ta cho rằng có tư tưởng tương đồng với bản thân.

Đáng tiếc, thứ Johan tín ngưỡng sức mạnh, một sức mạnh tuyệt đối.

Hắn ta không thể làm vua với tín ngưỡng này, khi mà sức mạnh của nhà vua nằm ở đất nước cùng quần thần. Và chính điều đó làm Jess tự hỏi rằng ai đó đã cho một con sói mất đi bản năng tham lam, để nó thích hợp đeo lên vương miện như bây giờ.

Là ai?.

Jess vẫn luôn tin tưởng để thay đổi một kẻ đã điên cuồng trên con đường của mình, như Silvil, vẫn là người đang đứng trước mặt nàng đây là Johan là không thể. Giống như việc thay đổi duy nhất mà nàng làm cho đế quốc là giết sạch những kẻ đã mục nát vì quyền lực và tham lam ấy.

Điều này quan trọng không? Nó giúp Jess suy nghĩ về bản chất của con người là lương thiện mà không phải là ích kỷ.

Mà nhiêu đó, đối với một nhà cách mạng, một người muốn thế giới này tốt đẹp là rất lớn lao,

Và rồi, dưới ánh mắt chờ mong của Jess. Johan nhẹ nhàng nói ra một âm tiết vốn không tồn tại trong thế giới này.

"Vy."

Rồi hắn nở ra một nụ cười kỳ lạ mà nói tiếp:"Một người nguyện ý tin tưởng, cũng dám đánh cuộc với thần chết rằng trên đời này vẫn còn tồn tại lương thiện."

Mà Jess nghe vậy liền khó khắn lắm mới đọc lại âm tiết mà Johan vừa nói ra, nàng hỏi:

"Vy? Đó là..."

Đáng tiếc, thân ảnh của Silvil xuất hiện trước cửa phòng thay đồ nam khiến cho nàng phải đeo mặt nạ lên, mặt đối mặt với nữ Elf đã rút kiếm ra, chỉa về phía nàng....

Tác: Đào nhẹ cái hố để tương lai nếu ta còn viết để mà xài, (:I)