Chương 23: Tuyết quái

Ta Có Một Tòa Thành

Chương 23: Tuyết quái

Chương 23: Tuyết quái

Hương vị máu tươi tràn ngập trong không khí...

Một đội kỵ binh đang di chuyển thật nhanh trên nền đất đã phủ đầy tuyết.

Lúc này, bọn họ đang chạy trốn khỏi những con quái vật với làn da xám ngắt. Chúng có đến hàng trăm con đang rượt theo những kỵ binh. Nhưng cho dù bọn họ có đang cưỡi trên chiến mã thì những con quái vật cao chưa tới một mét ba, hình dạng khá giống với một quả cầu tuyết với bốn cái chân cùng một cái miệng đầy răng nanh này tỏ ra mình là một kẻ săn mồi bền bỉ.

Tuyết quái!.

Đó là cái tên mới được đặt cho chủng ma tộc đang đuổi theo những kỵ binh, bọn chúng đột nhiên xuất hiện tại phương Bắc và là một trong những nguyên do chính khiến hệ thống làng mạc cùng thị trấn nhỏ của nhân loại phương Bắc hoàn toàn bị hủy diệt.

Thế nên, đứng trước số lượng lên tới hàng trăm con tuyết quái, lực lượng kỵ binh phụ trách truyền tin tới thành Genk đã hy sinh hai trong năm người. Hơn nữa, những con ngựa chiến của bọn họ đang có dấu hiệu xuống sức vì phải phi nước đại trong thời gian dài.

"Toàn quân chú ý! Chúng ta sắp tới sông Frostlead rồi!."

Người đội trưởng gầm lên để nâng cao sĩ khí.

Chỉ là trong tình trạng tuyệt vọng như vầy thì có lẽ hắn ta phải hy sinh hết các đồng đội để cản đường mới đến được thành Genk. Không, Nick khẳng định rằng hắn phải hy sinh hết các chiến hữu trong chuyến đi.

Nghĩ vậy, hắn ta có một chút hối hận khi quyết định sử dụng đường tắt để chuyển yêu cầu liên minh của nhà White đến nhà Genk một cách nhanh nhất.

Chính điều chết tiệt này mà bọn họ đụng độ hơn một trăm tuyết quái, mà với số lượng cỡ này thì cho dù Nick có thực lực cấp thanh đồng cũng phải lên ngựa chạy trối chết. Chỉ là nếu bây giờ có thời gian để đổ trách nhiệm cho người ra đề xuất này thì hắn tình nguyện chạy thêm một đoạn nữa.

Đáng tiếc, những con ngựa chiến đang chạy chậm dần, còn lũ tuyết quái vẫn chứng minh bản thân có thể lực là vô hạn.

Mà thấy vậy, hai kỵ binh nhìn nhau một cái liền quay ngựa lại. Bọn hắn thét lên:

"Vì nhà White!."

Sau đó, những kỵ binh dũng cảm này phi thẳng vào những con quái vật đang rượt đuổi đoàn người. Và rất nhanh, bọn họ bị bao phủ bởi hàng trăm con quái vật. Chúng mọc ra những cây xúc tu từ thân thể của mình, rồi dùng hàng ngàn cây quật bay hai kỵ binh ra khỏi lưng ngựa, và càng nhiều hơn nữa bắt lấy cả con ngựa.

Hai kỵ binh không kịp kêu thảm đã chết.

Nick không quay đầu trở lại, nhưng hắn nghe được tiếng nhai nuốt, cùng một số tạp âm khác khi những con quái vật bắt đầu bữa ăn của mình.

Nhưng nhờ vậy, hàng trăm tuyết quái dừng lại. Chúng điên cuồng tranh giành thịt tươi bằng cách dùng những cây xúc tu quật vào đồng bạn, rồi tạo thành một cuộc hỗn chiến ngắn trước lúc những giọt máu cuối cùng bị liếm sạch.

"Chết tiệt lũ chó má nó chứ!."

Nick phun ra một câu chửi tục.

Đoàn kỵ binh bây giờ chỉ còn mình hắn, và điều này làm cho tâm trạng của Nick trở nên hỏng bét. Nếu có thể, hắn muốn quay ngựa lại để dạy cho đám quái vật biết rằng thế nào là một chiến binh nhà White.

Tuy rằng nhiệm vụ quan trọng mà hắn đang làm không cho phép hắn chết một cách ngu xuẩn như vậy được, nhất là nhà Genk hiện tại đang nắm giữ một phần năm nguồn cung ứng vũ khí trang bị. Vậy nên, nơi đó chính là đối tượng nằm trong danh sách bắt buộc nếu như các thành trì liên minh lại với nhau.

Chợt!.

Một thanh âm kỳ lạ vang lên. Rồi sau đó tiếng súng dày đặc khiến cho lỗ tay của Nick hơi ù. Nhưng chính những thanh âm này làm hắn vịn dây cương lại.

"Hí í í..."

Con ngựa chiến lồng lên khi bị đòn bất ngờ từ người cưỡi.

Mặc dù nhờ vào lực lượng của mình thì Nick chưa đầy sáu mươi giây đã quay ngựa lại, một đường chạy thẳng tới nơi mà hai người đồng đội mình chiến tử. Mà sau đó, hắn ta thấy một cảnh tượng tan hoang khi mùi thuốc súng nồng nặc trong không khí, và hàng trăm tuyết quái đã bị đục thành cái sàng bởi năm khẩu súng máy trên năm cỗ xe ngựa kỳ lạ.

Thực chất mà nói thì Nick đã từng ở trên loại xe này khi chúng được sử dụng trong những chuyến đi vào rừng tuyết vào mùa đông ở thành White. Chúng là xe ngựa nhưng không có ngựa kéo mà xài một 'thiết bị' động lực ở đằng sau, cùng một thứ khác là máy đông băng cấp tốc ở đằng trước.

Phải rồi, nó gọi là xe trượt tuyết.

Chỉ là xe trượt tuyết trước mắt Nick đây lớn gấp mười so với loại lớn như một con ngựa, hơn nữa còn lắp những khẩu súng máy vừa quét sạch những con tuyết quái. Và ngay khi hắn cưỡi ngựa tới thì đã có những người xông vào xác đang phân rã thành tuyết của đám tuyết quái rồi bắt đầu làm một điều gì đó.

Lúc này, một số binh sĩ đã chú ý đến Nick. Bọn hắn cũng không do dự xoay ngay những khẩu súng to tướng vào hắn khiến cho hắn ta bản năng giảm tốc độ của ngựa lại. Rồi Nick hô to:

"Thành White! Các ngươi có phải thuộc thành Genk không? Ta cần diện kiến lãnh chúa của các ngươi gấp."

Nghe vậy, các binh sĩ mới quay súng đi. Mà ngay sau đó, một quả đạn pháo được phóng lên trời, rồi một người đàn ông lực lưỡng vác một cây súng chống tăng đi tới trước mặt của hắn.

"Greynotten, gọi ta là Grey cũng được," Hắn ta nói. "Cứ yên tâm, chúng ta đã bố trí các chốt phòng thủ ở nơi các ngươi sẽ đến, đồng thời khi phát hiện thì sẽ có một tiểu đội hộ tống ngươi về thành Genk."

Mà Nick nghe vậy liền nhảy xuống ngựa, lại hơi cúi đầu như một cách để cám ơn, rồi lại nhìn về phía xác của đám tuyết quái mà nói:" Cám ơn về điều này bằng hữu của ta. Nhưng không biết..."

Đáp lại hắn là cái lắc đầu của Grey, hắn đáp:"Chúng ta nhờ vào mùi máu nên nhanh chóng tới đây, nhưng như vậy cũng chỉ tìm thấy một cái chân ngựa là còn tồn tại."

Nghe vậy, Nick không kìm nổi sự bực tức quát lên: "Chết tiệt!."

Tuy rằng như thế nhưng Nick vẫn kiểm soát được cảm xúc của bản thân sau tiếng quát, mặc dù nhìn bộ dạng vầy của hắn thì người ta có thể khẳng định là hắn sẽ lao vào quyết tử với bất kỳ con tuyết quái nào nhảy ra sau khi hắn làm xong nhiệm vụ của mình.

Thấy thế, Grey liền chuyển cây súng chống tăng sang tay trái một cách nhẹ nhàng, rồi ném cho Nick một cây sô cô la từ trong túi. Hắn ta nói với giọng an ủi:

"Bằng hữu, ngươi nên dành thể lực cho những chuyện quan trọng hơn."

Nick không trả lời Grey, hắn ta xé lớp vỏ ngoài của thanh socola ra rồi cho vào miệng nhai, hương vị ngọt ngào của nó khiến cho hắn cảm thấy khá hơn một chút.

Và khi bình tĩnh lại thì hắn bỗng dưng ngước nhìn lên trên bầu trời, tuyết đang rơi ngày một nhiều hơn. Mà lũ tuyết quái sẽ có bao nhiêu khi mùa đông ở phương Bắc này đến thời kỳ đỉnh phong của nó. Thậm chí, lũ Orc xám ở rừng tuyết bây giờ cũng...

"Đã đến lúc đi rồi anh bạn." Giọng của Grey cắt đứt dòng suy nghĩ của Nick.

Rồi khi hắn nhìn lên, những chiếc xe trượt tuyết quen thuộc xuất hiện trước mắt hắn cùng với những binh sĩ ăn mặc những bộ giáp toàn thân.