Chương 17: Cuộc Họp (1)

Ta Có Một Tòa Thành

Chương 17: Cuộc Họp (1)

Chương 17: Cuộc Họp (1)

Ngốc mao: Cọng tóc ảo diệu mọc trên mái tóc, thường dựng thẳng và cong xuống như cây lúa mì chín, có thể tham khảo ngốc mao ở Saber (Fate), cùng n nhân vật khác.....

Johan bây giờ đứng nhìn bản thân trước gương. Hắn không khỏi tấm tắc nhìn bản thân dưới bàn tay của Silvil mà biến thành một bộ dạng khác.

Mái Tóc được chải gọn, thân thể được mặc vào một bộ quần áo phẳng phiu, trên đầu đội một chiếc mũ xám, bên tay còn có một cây gậy bạc khắc hình đầu sói. Và nếu nói trước kia hắn cho mình định nghĩa là người vật vô hại lãnh chúa thì lúc này Johan đã có thể xưng tụng chính mình làm người thống trị uy nghiêm mà cứng nhắc.

Có thể nói, Silvil mặc dù chẳng ra bán Elf nhưng có vài thứ khắc từ trong xương của cái chủng tộc này sẽ không thay đổi. Một trong số đó là thiên phú về 'Cái đẹp'. Ít nhất thì đối phương lựa mấy bộ đồ, chỉnh một chút kiểu tóc cho Johan là hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Còn Mya, nữ lang nhân hiện tại vẫn còn đang ngáp ngắn ngáp dài trong một bộ trang phục lolita. Mà ở phía sau nàng, Silvil vẫn đang cố gắng chải mái tóc không bao giờ thẳng được của nàng ta thành một loại lộn xộn, và thậm chí trên đỉnh đầu Mya còn có một căn ngốc mao bất khuất trước mười phát chải hung tàn của nữ Elf.

Ngốc mao bất diệt Jpg.

Mà thấy ánh mắt của Johan, Mya mới phiền chán nói.

"Ba ba, đến giờ đi chưa? Tại sao chúng ta cứ phải bỏ thời gian chải chuốt thế này."

Nhưng không đợi Johan trả lời. Silvil đã nhẹ nhàng túm căn ngốc mao đang ngoe nguẩy, lại sờ sờ thanh kiếm bên hông với một suy nghĩ khá nguy hiểm, và giọng nói thì có hơi lạnh lẽo đáp lại.

"Vì ngươi có thể làm lãnh chúa mất mặt."

Tuy nhiên thì nữ lang nhân lúc này đang tập trung bảo vệ căn ngốc mao của mình hơn là để tâm đến thái độ của Silvil.

"Chị Silvil, chị có thể đừng nhìn người chị em của em như vậy được không?."

Nàng nói.

"Hừm..."

Silvil nghe vậy liền nhún vai, một bước lui về phía sau.

Rồi nàng lại cung kính hướng về phía Johan, nói.

"Mọi thứ đã chuẩn bị xong thưa lãnh chúa, chúng ta có thể đi bất cứ lúc nào."

Và rồi, đáp lại nàng là một cái gật đầu của Johan.

Rất nhanh, một chiếc xe màu trắng xuất phát từ lâu đài của lãnh chúa chạy hướng về khu vực trung tâm nhất của thành Genk.....

Bên trong xe, Mya vẫn ngồi ở tay lái phụ. Nhưng lần này nữ lang nhân có một chút khó chịu nhìn về phía Silvil đang lái xe.

Nàng rõ ràng là ngay từ đầu muốn xuống phía dưới để ngồi bên cạnh Johan, chỉ là bị nữ Elf dùng ánh mắt dọa chạy sang tay lái phụ. Tuy rằng Mya cũng không chấp nhất cái cảm giác này lâu, vì cùng lắm thì tối nay nàng bò lên giường Johan là được.

Mà nghĩ cũng lạ, Silvil ở bên ngoài khá cực đoan nhưng ở nhà thì bệnh trạng nàng ta bớt đi một chút xíu. Ít nhất thì đối với vấn đề vừa rồi, nàng ta chỉ thức đêm canh gác mà không phải đối đãi với Mya như một người có thể gây nguy hiểm tới vị lãnh chúa của mình.

Thế nhưng, Mya cũng đoán được phần nào từ những mảnh vỡ cảm xúc hiếm đến đáng thương của nữ Elf này.

Đó là một cảm xúc khá giống như là hoài niệm, cùng một chút thương tiếc.

Nghĩ vậy, nữ lang nhân thở dài một hơi. Xung quanh ba ba của nàng đúng là toàn mỹ nữ, nhưng đều có vấn đề về tâm lý hết cả, vô luận là Minna, Silvil. Còn đôi song sinh Remi và Emi cũng được, mặc dù Mya đã nhẹ nhàng loại bỏ hai người này khi thấy bọn họ điên cuồng trong phòng thí nghiệm cả tháng trời.

Như vậy, Mya bắt đầu suy nghĩ về một vấn đề khá nghiêm túc là nên chiêu nạp vị nào nữ tử làm mẹ nàng, trong khi nhìn những hạt tuyết rơi trên bầu trời.

Bất chợt, nàng nhìn thấy một đám thỏ nhân đang dùng tay dọn dẹp những chỗ tuyết đọng. Trong đó, có một nữ thỏ nhân đang chỉ huy thu hút ánh nhìn của Mya.

Chính điều này làm cho Mya bất tri bất giác nở một nụ cười, nàng khẽ lẩm bẩm.

"Ra vậy...Cũng rất thích hợp, nhưng chưa phải là lúc.".....

Trung tâm thành Genk là một tòa nhà khổng lồ. Thông thường thì nơi đây dùng để giải quyết những vấn đề về thông tin, tiền tiết kiệm, cùng rất nhiều các vấn đề khác của dân sinh.

Nhưng cứ mỗi ba tháng một lần, những bộ trưởng của thành Genk lại tề tựu tại đây chuẩn bị một hồi chiến đấu khốc liệt bằng miệng lưỡi, hoặc nói đơn giản hơn là ai cãi có lý liền thu được tài nguyên cho bộ của mình.

Và đó là một cuộc chiến tranh, một cuộc đấu sức gay go giữa người với người, giữa lý tưởng với lý tưởng bên trong một căn phòng khá giống với phòng nghị sự của nữ hoàng.

Thế nên cho dù là ngày thường hiền hòa bộ trưởng bộ giáo dục, vẫn là tốt bụng bộ trưởng bộ xây dựng đều xé rách da mặt, công khai nâng lên giấy cùng loa xâu xé lẫn nhau một cách hung tàn.

Nhất là khi quý cô pháp sư đại diện cho tháp pháp sư chính là làm chủ vị của những buổi họp này. Nàng ta đã ngự trị trên những bộ trưởng khác quá lâu, nó khiến cho bọn họ chỉ có thể mua 'Lãnh chúa và dàn thê thiếp' để cười lạnh người đã cắt mất một phần kinh phí của mình.

Nhưng hôm nay! Thời thế đã thay đổi!.

Lãnh chúa Johan đã trở lại để đẩy lui sự thống trị tà ác của Minna.

Mà vào thời điểm này, tất cả những người đang ở trong phòng họp đều nhìn nhau bằng một ánh mắt rực lửa. Bọn họ phảng phất đã nhìn thấy một tư tưởng thống nhất với nhau, rằng ngày hôm nay không bán thảm để cướp sạch kinh phí của tháp pháp sư chính là vĩnh viễn không có cơ hội để vùng lên làm người.

Tuy rằng trong bầu không khí rực lửa đó, vẫn có những người giữ được nhân chi sơ tính bổn thiện của mình.

Giống như Night cùng hai đứa con gái của hắn đang ngồi bên cạnh nhau trong một bầu không khí lạnh lẽo, vẫn là Oralie ngồi cùng Mouna và Jess vừa từ địa đạo chạy thẳng tới đây.

Cuối cùng, chính là vị nữ pháp sư ghê tởm đã thống trị thành Genk, Minna. Nàng ta hiện tại đang chờ đợi Johan tới với một nụ cười rất 'Thương nghiệp' với quần hùng đang sục sôi máu lửa.

Rồi thời khác quyết định cũng đã tới. Johan bước vào phòng họp, và theo sau hắn là Silvil cùng Mya.

Nhất thời, bầu không khí yên tĩnh lại, mãi cho đến khi Johan tùy tiện kiếm một chỗ ngồi trong phòng họp. Mà nữ pháp sư lúc này cũng nhẹ giọng lên tiếng.

"Buổi họp bắt đầu!."

Sau đó, nàng rời khỏi chỗ của mình rồi bước tới trung tâm của căn phòng.

"Ma vương đã xuất hiện..."

Minna nói. Rồi nàng ta nhẹ nhàng búng tay một cái.

Những hình ảnh, hoặc đoạn băng ghi hình bắt đầu hiện lên trước mặt của những người đang tham dự cuộc họp. Và chúng không ngừng tái diễn cảnh những đội quân của ma vương Undead càn quét những thôn trạng, thậm chí là thành trấn.

"Gần phân nửa...Đúng vậy, gần phân nửa tiểu lãnh chúa tồn tại trên mảnh đất phương Bắc này đã bị hủy diệt trong vòng một đêm."

Nói rồi, Minna chờ một hồi, khi tất cả người trong buổi họp đã xem hết thì nàng lại búng tay một lần nữa.

Lần này, chỉ có một đoạn băng ghi hình. Nhưng bất kỳ ai đã xem nó đều không khỏi lạnh người.

Đó là khung cảnh của biên giới giữa ba chủng tộc người Elf, nhân loại, cùng người lùn. Mà ở đó, có một thứ phảng phất như cái mụn của mảnh đại địa này, chúng giống như một quả bóng nước vậy. Chỉ là quả bóng nước khổng lồ này được ghép bởi những khối thịt, mà mỗi khi chúng lúc nhúc là những con quái vật bắt đầu xông ra.

"Không may là chúng ta sẽ không có sự hỗ trợ từ phương Nam sớm."

"Nhưng mà...Rất may là cả ba chủng tộc đều coi trọng vấn đề này."

Minna nói một cách chậm rãi.

Và rồi, không chờ đợi nàng búng tay mà cả không gian của phòng họp như điên đảo. Bọn họ giờ đây đang ở trên bầu trời của một bình nguyên. Mà ở bình nguyên này, có một tòa thành được vũ trang đến tận răng đang chầm chậm di chuyển về biên giới phía Nam. Ở đó, có đếm không hết ụ pháo, có hàng trăm ngàn những binh sĩ cấp thanh đồng, có hàng nghìn pháp sư cấp bạch ngân cùng kỵ sĩ.

"Thành lũy chiến tranh..."

Jess nhẹ giọng thì thầm.

Chính vì đế quốc Aldric có thứ này nên sau khi nàng hủy diệt tám phần quý tộc mà vẫn có thể sừng sững không ngã.

Đúng vậy, một tòa thành lũy chiến tranh với những minh ước của bậc đế vương khai sinh ra đế quốc Aldric, rằng nó sẽ được thức tỉnh khi đế quốc đi vào thời khắc tuyệt vọng nhất.

Nó chính là thứ tượng trưng cho sức mạnh của vương quyền gia tộc Aldric, nhân tạo Bạch Kim.

Rất nhanh, hình ảnh một lần nữa biến đổi. Lần này là một đoàn quân đang đi xuyên qua những dãy núi.

Người lùn, đây là cách mà thế nhân gọi họ. Nhưng nếu như nhìn lại những gã khổng lồ cao có tới mười lăm mét đang mang hai khẩu pháo có đến mười mét trên lưng, hay những gã cao hai mươi mét khoác trọng giáp, tay cầm một cây chùy thiết đang hành quân thì đúng là được đổi mới tam quan.

Tuy rằng đây cũng là một đội quân nổi tiếng của những đứa con của đất, vì người lùn khi sinh ra có tỷ lệ thức tỉnh khả năng biến thành khổng lồ sau khi ăn sống khoáng sản nên quân đội mạnh nhất của bọn họ chính là những người khổng lồ này. Những kẻ đó chính là thuần một sắc cấp Hoàng kim.

Còn số lượng? Hơn mười vạn người khổng lồ đang di chuyển tới chiến trường.

Rồi sau đó, cũng là cuối cùng. Bọn họ thấy được một trăm người Elf đang bước đi. Mà phía sau của bọn họ, cây cối giống như được cắn thuốc kích thích như vậy mà điên cuồng sinh trưởng trên đất bằng. Thậm chí, đây chỉ là ma lực phát tán ra của những người Elf đang đi tới chiến trường này.

"Vậy, chúng ta sẽ thảo luận về tương lai của thành Genk..."

Giọng của Minna một lần nữa vang lên, và khung cảnh cũng một lần nữa biến đổi thành phòng họp.