Ta Có Một Tòa Thành

Chương 6

Chương 6

"May là chú Night tới, không thôi là ta diệt khẩu luôn rồi, meo~, nghĩ mà kinh."

Chạy được một đoạn đường, Amity chợt lên tiếng.

"Hưm hưm...Ta cứ tưởng là trong thành có phản đồ tính nhân chiến dịch này tạo thành rối loạn chứ, mà Fox, ta không biết rằng cái tổ chức quản lý nội thành tên Nightingale đấy."

Nàng nói.

"Chỉ là một sự trùng hợp nhỏ với một sói nhân, với lại ngươi nên đeo mặt nạ lên."

Fox đáp lại.

"Mya? Con nhóc ở lâu đài của lãnh chúa à? Nó luôn đi theo Silvil, mà bà chị đó chẳng phải có xu hướng đánh gục bất cứ ai tiếp cận phạm vi hai mét xung quanh cô bé mà nhỉ."

Srade hỏi trong lúc Amity đang bận rộn với cái mặt nạ phòng chống khí độc của mình.

"Ừ, lúc đó Mya nói muốn mua đồ sinh nhật cho ai đó. Và ta dẫn đường, rồi bị một đám áo choàng đen vây quanh khi về nhà, sau đó bọn hắn nói rằng mình là Nightingale."

"Chuyện trên cơ bản là vậy đó."

Fox nói.

"Ồ...Vậy ngươi nói mẹ con bé có phải là phu nhân của lãnh chúa, không phải ngài ấy công khai là bản thân không có vợ sao? Ta thấy vị phu nhân đó đúng là hạnh phúc nha, mèo méo meo~."

Amity ồ lên rồi cười hí hửng nói.

"Nào, đừng nghị luận về điều đó, ở lãnh thổ của loài người phương bắc này đó là tội mất đầu, các ngươi nên giả vờ như không biết là được."

Qua lớp mặt nạ, Fox lườm Amity một cái.

"Các ngươi phải tin Amity chứ, miệng của Amity tuyệt đối kín như bưng."

Amity le lưỡi ra, một đôi mắt mèo cong thành nguyệt nha, nói.

"Mua ngươi chỉ cần hai miếng thịt khô..."

Srade lúc này đột nhiên ngứa tay vỗ nhẹ vào đầu Amity một cái, nàng nói.

"Ai da...Amity không rẻ mạt như thế, nhưng nếu Srade muốn mua thì giá cả dễ thương lượng nha~. Amity cam đoan sẽ thỏa mãn Srade từ thân xác lẫn linh hồn, meo~."

Amity ôm đầu kêu đau, nhưng sau đó giọng của nàng ngay lập tức biến hóa thành hổ lang nữ miêu nhân.

Mà nghe vậy Srade liền vô ý thức lui lại một bước, khuôn mặt phía sau lớp mặt nạ của nàng nổi lên từng căn hắc tuyến.

Đây là lần thứ một trăm lẻ một trong tháng khi Srade muốn chuyển tiểu đội.

"Chúng ta cần nhanh chóng."

Fox chợt nói.

Mà vào thời điểm này, những ánh sáng mà chỉ có mặt nạ của lính du kích thấy được bắt đầu lấp lóe khắp nơi trong rừng. Đó là tín hiệu cho chiến dịch sắp sửa bắt đầu.....

Về phía những sài lang nhân, bọn chúng vẫn cứ hả hê trong bữa tiệc của chính mình. Nếu có một hạng mục đặc sắc nào khác nữa thì những con ở gần trung tâm bắt đầu triển khai giao phối khiến cho hương vị của nơi đây càng khó ngửi.

Vào thời điểm này, ở khu vực trung tâm nhất, một con sài lang nhân to cao hơn những con khác đang tận hưởng sự phục vụ từ ba con nữ sài lang nhân, mắt nó híp lại, khuôn mặt tràn đầy vẻ sung sướng.

Chỉ là, trong một khoảng khắc, khuôn mặt nó đọng lại, rồi hộp sọ của con sài lang nhân này nổ tung trước khi những con sài lang nhân xung quanh kịp nhận ra điều gì đang diễn ra.

Bùm! Bùm!.

Rồi sau đó, đầu của những con sài lang nhân ở khu vực trung tâm giống như những trái bong bóng nổ tung, máu ứa ra bắn về phía đống lửa lớn.

Tiếp theo, khi chúng chợt nhận ra chuyện gì đang diễn ra thì ở phía trên bầu trời rơi xuống những trái lựu đạn. Những trái lựu đạn này nhanh chóng nổ tung rồi biến thành một màn sương độc bao phủ khắp doanh trại.

Hỗn loạn, bắt đầu!.

Ở trên trời vẫn rơi xuống lựu đạn, lần này là những trái bom bắn ra vô số hạt bi nhỏ tẩm độc được trút xuống doanh trại của những thú nhân. Mà đứng trước những thứ vũ khí nguy hiểm này, lại thêm những con thú nhân có khả năng xoay chuyển tình thế đã bị trước tiên thanh lý nên đám sài lang nhân dần bỏ chạy sang hai phía.

Chúng lao về phía dòng sông lạnh cóng và nhận ra một số lượng cá ăn thịt phương bắc không biết khi nào đã tụ tập lít nha lít nhít. Chúng chạy về phía rừng rậm và vướng phải những sợi dây không biết từ khi nào đã giăng chằng chịt khắp nơi.

Tiếng gầm thét lúc này vang lên ngợp trời.

Hương vị của máu tươi bắt đầu tỏa ra nồng nặc, mà những con sài lang nhân miễn cưỡng giữ bình tĩnh khi hàng thứ nhất đã trở thành những thi thể treo trên những sợi dây ngay lập tức bị những cây vũ tiễn xuyên đầu, đồng thời, những cái đinh sắt rải khắp nơi dường như đang cố ép chúng chạy theo năm con đường.

Và rồi, chúng cứ chạy trong hỗn loạn, cũng không nhận ra là bản thân đang bị vị điểu nhân Oralie ở phía bầu trời lộ ra một nụ cười hài lòng.

Tên, bẫy, lựu đạn, đinh sắt, độc,...

Có vô số cái bẫy chờ đợi đám sài lang nhân đang bỏ chạy, mãi cho đến khi một con sài lang nhân bị hai mũi tên cắm vào vai hốt hoảng lao ra bìa rừng.

Lúc này, khuôn mặt sống sót sau tai nạn của nó chợt hóa thành tuyệt vọng.

Phụt!.

Một cây mũi tên bắn xuyên sọ con thú nhân này, rồi lực lượng còn dư lại của mũi tên mạnh đến mức ghim đầu nó lên một cái cây gần đó.

"Xem ra ta đã hơi coi thường đội du kích."

Silvil buông cung xuống, nhẹ giọng nói.

"Địa lợi, nhân hòa, cộng thêm vũ khí mạnh mẽ cùng chiến thuật không từ thủ đoạn. Có lẽ nếu như phải đối đầu với chúng trong tương lai thì phải cần có sự chuẩn bị cẩn thận."

Nàng giục con ngựa về phía năm trăm kỵ binh đang xếp thành một hàng chỉnh tề, lại lẩm bẩm.

Mà ở phương xa, khi khói độc dần tản đi. Oralie cùng chừng năm điểu nhân thả người xuống doanh trại. Cũng không biết từ góc nào, có vài con chuột to tướng, lưng đeo mấy viên đá chạy ra rồi trèo lên vai các nàng.

Doanh trại của sài lang nhân bây giờ đang chìm trong một màn sương độc, những cái xác nằm la liệt khắp nơi và hương vị máu tươi ngày càng nồng nặc.

"Không có dấu hiệu của sự sống."

Một điểu nhân nói, chân của nàng hình như vừa đạp lên một cái cánh tay của một sài lang nhân.

Nó giống như khi ta đạp trúng một bãi đất sét vậy, cánh tay nó trở thành một mớ nhão nhoẹt khiến cho nữ điểu nhân này vô thức sờ lên cái mặt nạ trên mặt.

Thứ chất độc mang danh EX này thực chất được tạo nên từ một loại thực vật nằm sâu trong núi, nó vốn chỉ là một loại cây có khả năng ăn mòn cả núi đá để tạo thành thổ nhưỡng nhưng giờ đã trở thành vũ khí sinh học cực kỳ đáng sợ.

Khí của chúng được chế luyện ra có khả năng mê choáng sinh vật hít quá liều, đồng thời xương cốt cùng da thịt của sinh vật đó bắt đầu trở nên mềm một cách kinh khủng trong vài phút rồi nhanh chóng trở thành thổ nhưỡng bồi bổ cho phiến thổ địa này.

Và, khí độc EX chỉ mới là vũ khí được đánh giá rằng có thể kiểm soát được bằng dung dịch bôi trên người các nàng cùng khí thể EE có thể trung hòa.

Nghĩ như vậy, nữ điểu nhân trong một thoáng không thể tin rằng lãnh chúa Johan chính là người giám sát việc chế tạo những thứ vũ khí này. Rồi khi nhớ tới, nàng chợt lạnh người khi nghĩ rằng bản thân nếu như là kẻ thù giống như những sài lang nhân đang nằm chết thì quả thực rất đáng sợ.

"Này, thơ thẩn cái gì vậy, đi nhanh lên."

Oralie nói.

Rồi nàng ta cùng năm điểu nhân nhanh chóng di chuyển đến một góc trong doanh trại. Ở đây, có những cái lồng chất thành từng đống lên nhau, mà ở trong đó là những thỏ nhân vẫn còn hô hấp.

Dù sao thì, lũ sài lang nhân não không dùng được chứ không phải là không có não, chúng cũng không ngu đến mức ăn sạch 'Thức ăn' trong một ngày cả. Thế nên, nhờ vào đám chuột bò lúc nhúc trong những cái lồng, rồi không ngừng thải ra khí EE từ dung dịch bôi trên người chúng mà những thỏ nhân vẫn sống sót.

"Nhanh chóng cứu bọn họ ra."

Oralie lần nữa nói.

Rồi nàng lấy trong túi ra một cái bình xịt, mau chóng phun khí EE vào mấy các lồng sau đó bắt đầu giải phóng những thỏ nhân còn sống như đã chết rồi ra bên ngoài.

"Các ngươi bây giờ đã an toàn, thực sự an toàn..."

Oralie nói với một thỏ nhân.

Nhưng đối phương không đáp lại nàng, một đôi con ngươi đã ảm đạm vì đã chịu quá nhiều điều kinh khủng.

"Chết tiệt thật."

Nữ điểu nhân nghiến răng lầm bầm.

Rồi trong đầu của Oralie chợt hiện lên một thân ảnh.

Johan Genk, với sức mạnh này, biết đâu hắn có thể thay đổi hết thảy.

Nàng chợt dâng lên một hy vọng nhỏ nhoi.