Ta Có Một Tòa Thành

Chương 1

Chương 1

Phương bắc đế chế Aldric là một thảo nguyên rộng lớn với một lượng khoáng sản khổng lồ. Thế nhưng, khác với phương nam được phù hộ bởi vô số dòng sông cùng một nền nông nghiệp phát triển trù phú thì phương bắc lại cất dấu hàng trăm ngàn bộ lạc thú nhân lẫn nhau chém giết.

Điều này khiến cho phương bắc trở thành một nơi nguy hiểm dành cho những tiểu quý tộc với ham muốn mở mang lãnh địa một cách dễ dàng cùng đại quý tộc vận chuyển khoáng sản về phương nam buôn bán.

Dĩ nhiên, nó cũng làm cho ở phương bắc thì binh lực mới là thứ quyết định địa vị cùng lãnh thổ của một quý tộc mà không phải là tước vị như tại phương nam.

Vậy nên vào thời điểm trước mùa đông lạnh lẽo khiến cho thảo nguyên khoác một lớp áo trắng xóa, Johan ngồi trên tường thành cùng với hai người lính đang nghiêm cẩn canh gác một trong bốn bức tường đất đá được cha hắn thỉnh một vị pháp sư về trợ giúp xây dựng nên.

Trước mắt hắn, những dấu hiệu đầu tiên của mùa đông đã bắt đầu khi những cánh đồng hoang vu của những nông nô giờ đã trụi lủi khiến cho tầm mắt trở nên trống trải hẳn, mà những cây lúa mì gieo hai vụ vốn mọc trên những cánh ruộng đó giờ đã trở thành một phần trong kho lương thực đầy ắp vào cuối thu.

Nhưng sau mỗi cuối thu là một lễ hội, nó gọi là lệnh tổng động viên dân binh cùng binh sĩ tiến hành một cuộc càn quét các thú nhân du đãng xung quanh thành trì, và đôi lúc, nó còn được cư dân phương bắc coi là thời điểm duy nhất mà nông nô được ăn no sau khi nộp lên chín phần mười nông sản cho lãnh chúa.

Tuy rằng ở thành trì nơi Johan thống trị thì hắn chỉ lấy bảy phần mười, và đổi lấy kết cục rằng ở những buổi tiệc chỉ có hắn cùng vị kỵ sĩ của mình yên lặng trong góc. Nhưng so với những quy củ máu lạnh của quý tộc thì Johan càng để ý hơn tính mạng của nông nô dưới tay hắn nên ở thành trì này rất hiếm có người chết đông cứng, hay chết đói vào mùa đông như các thành trì khác.

Nó cũng đổi lại một chút thành quả khi hai tên binh sĩ đứng gác bên cạnh hắn tỏ vẻ rất tự hào khi được phòng thủ thành trì, và cả việc bảo vệ người lãnh chúa đang ngồi trên tường thành.

Tất nhiên, gia tộc của Johan đã cắm rễ ở nơi đây bằng mỏ sắt cùng một lực lượng quân đội chiếm hai phần mười tổng nhân khẩu cũng không phải là một thế lực yếu ớt. Bằng chứng là hắn bây giờ có thể ung dung ngồi trên tường thành chờ đợi đội viễn chinh trở về mà không phải lo lắng thú nhân bất cứ khi nào sẽ đột nhiên tấn công.

Và như thế, sau một tiếng kêu bén nhọn của một con chim ưng bay trên bầu trời và sà xuống vai của Johan, một đội ngũ gồm hai ngàn kỵ binh ăn mặc giáp sắt như một dòng lũ đang trở về.

Lúc này, Johan nhẹ nhàng xoa đầu con chim ưng tên Faust có bộ lông màu trắng xóa đang đậu bên vai hắn, rồi sau đó hắn lấy ra một nắm thịt khô nhỏ cho vào miệng Faust, hoặc nói đúng hơn là cái mỏ luôn chờ đợi thịt khô và thịt sống.

Với lượng thức ăn như vậy thì nó còn sang quý hơn một binh sĩ ở cái nơi xài khoai tây cùng bánh mì làm thực phẩm trong hai mươi chín ngày này. Nhưng vì Faust là một con hùng ưng nên chẳng binh sĩ nào lại phân bì rằng mình bị đối xử thua cả một con chim cả.

Trở lại với vấn đề chính, Johan sau khi cho Faust ăn liền đứng dậy. Trong khi đó hai binh sĩ bắt đầu chạy đi kéo cổng thành lên để chào mừng những người binh sĩ sau một trận chiến dài, và cả súp thịt cùng bánh mì thịt nóng hổi đang chờ đợi những người này. Mặc dù đối với Johan thì hắn vẫn còn thêm một công việc nữa.

Vậy nên một người một ưng sau khi xuống tường thành liền yên lặng hòa mình vào một cứ địa nhỏ sau khi các kỵ binh xuống ngựa và nhanh chóng tận hưởng bữa ăn xa hoa mà miễn phí đang chờ đợi họ. Nhưng tất cả mọi người đều tránh ra một con đường cho Johan, thậm chí một vài người còn hô to tên của hắn như một cách kính trọng.

Rồi như mọi khi, Johan vẫy tay đáp lại những người lính, sau đó hắn bước đi đến những cỗ xe ngựa được những binh sĩ mà theo cách gọi của phương nam là kỵ sĩ đứng gác. Ở đây, tổng cộng có mười xe ngựa xếp thành một hàng cùng chừng hai mươi vị kiếm sĩ giấu trong một bộ giáp sắt, kiếm tuốt trần để sẵn sàng thủ tiêu bất kỳ một biến cố nào có thể diễn ra.

Cũng bởi nô lệ thú nhân cũng được coi là một cách để các lãnh chúa phương bắc kiếm tiền, tuy rằng Johan cũng không dựa vào mậu dịch nô lệ kể từ khi hắn nắm giữ quyền thống trị tòa thành này. Chỉ là ngoài trừ lãnh địa nông nô ra thì thú nhân cũng được hắn coi như là nhân khẩu dùng trong sản xuất, phúc lợi cũng tương đương với một con người bình thường.

Tất nhiên, Johan mặt ngoài vẫn đem thân phận của thú nhân là nô lệ, nếu không thì đoán chừng sẽ có mười mấy lãnh chúa lấy tội phản quốc mượn tạm cái đầu của hắn cùng ba đời gia sản nhà Genk.

Lúc này, một thiếu nữ, hay ít nhất là khuôn mặt cho đến chết cũng non nớt của bán elf xuất hiện trước mặt Johan.

Nàng chính là kỵ sĩ trưởng của những kỵ sĩ đang đứng gác nên hiện tại chính là đang mặc bộ bộ giáp trắng xóa y như mái tóc cột thành đuôi ngựa dài đến tận eo của mình.

Và bên cạnh nàng là một thiếu nữ thú nhân tộc thỏ tuyết, chính là đang rụt rè nhìn hắn, dáng vẻ trông khá là khẩn trương.

"Sivil, đây là tộc trưởng của tộc Ribib mà ngươi nói trong thư sao?."

Johan khẽ nở một nụ cười, hắn nhẹ nhàng hỏi vị kỵ sĩ đã bên cạnh hắn từ lúc còn tấm bé.

"Đúng vậy, nhưng tin tức của nàng vẫn cần phải được xác minh."

Sivil đáp lại trong khi vươn tay vuốt một bên lỗ tai dài của thiếu nữ đang đứng bên cạnh.

Mà thiếu nữ bị vuốt lỗ tai khiến cho khuôn mặt của nàng co rúm lại, nhưng thần sắc vẫn khẩn trương nhìn Johan, một đôi con ngươi to tròn cơ hồ viết nên vẻ sợ hãi.

Dù sao thì thú nhân đối với nhân loại vẫn luôn là nô lệ chất lượng cao, còn nhân loại ở bên thú nhân cũng tương tự, thậm chí nhiều lúc còn bị coi là thức ăn. Thế nên chúng tạo điều kiện cho mối quan hệ cực kỳ kém của hai chủng tộc, mặc cho việc kỵ binh của nhân loại vừa cứu tộc quần của nàng khỏi một đám sói hoang, cũng hứa rằng nàng sẽ tìm được nơi cư trú tại thành trấn tại nhân loại.

"Ta cần một sự trợ giúp như là bón phân và đảm bảo độ phì của đất, vậy thì tộc thỏ tuyết các ngươi có bằng lòng nhận công việc này để đổi lại thức ăn nước uống cùng nơi cư trú hay không?."

Johan nói.

Hắn từ nhỏ đã sống ở phương bắc nên hiểu khá rõ về các tộc quần nổi trội của nơi đây, trong đó có khả năng chế tạo hố bẫy bằng phân cùng xiên gỗ của chủng tộc thỏ tuyết. Các nàng vốn là thuộc chủng dưới đáy của kim tự tháp thú nhân nên lối sống theo kiểu di cư, cũng tạo thành vô số cái chết tức tưởi do một tên xui xẻo nào đó đạp nhầm mấy cạm bẫy mang tính hủy diệt đối với hệ đề kháng yếu kém của nhân tộc.

Có thể nói chủng tộc thỏ tuyết này không bị giới tự nhiên của phương bắc đào thải chính là nhờ vào khả năng đào đất cùng một cái dạ dày có thể ăn cỏ, hoặc vỏ cây để mà sống.

Nghĩ như vậy, Johan vung tay lên, nói.

"Các kỵ sĩ trung thành của ta, các ngươi có thể giải phóng xiềng xích của các thú nhân bị cầm tù, vì kể từ nay bọn họ là đồng bạn của chúng ta."

Nghe vậy, các kỵ sĩ thu gươm lại, bọn hắn nghiêm chỉnh xếp thành hàng cúi chào Johan, sau đó mở ra cửa của các xe ngựa, tuy rằng chúng không hề bị khóa và những thú nhân trong đó không hề có xiềng xích.

Thế nhưng những thỏ nhân trong xe ngựa thần sắc cùng thân thể đã suy kiệt, trên cơ thể vì trường kỳ không vệ sinh nên rất bốc mùi, hơn nữa một số thét lên the thé khi thấy bọn lính, một số khác ôm đầu trong góc dường như đã tuyệt vọng.

Mà Johan chứng kiến điều này liền đánh mắt sang thiếu nữ tai thỏ đang run rẩy trước mặt bản thân, khẽ thở dài một hơi.

Ngoài tộc thỏ tuyết ra thì ở nơi đây hắn còn thu nhận khoảng hai trăm miêu nhân, hồ nhân, thậm chí bao gồm xà nhân cùng điểu nhân. Mà những chủng tộc này tuy rằng biểu hiện bất kham nhưng tộc thỏ tuyết này đúng là đã chạm mốc kỷ lục.

Mặc dù theo như trong thư của Faust từ tay Sivil truyền về có đề cập đến bộ tộc với hàng ngàn thỏ nhân này bị tấn công bởi số lượng lớn sài lang nhân nên bọn họ như vậy có lẽ cũng là một điều dễ hiểu.

"Sivil, Beckham các ngươi đi chuẩn bị một ít thức ăn cùng nước uống, đồng thời bảo Minna đến đây."

Hắn nói.

Sau đó, những kỵ sĩ bắt đầu tản đi hẳn, riêng hai người ở lại bảo hộ Johan, còn lại liền bắt đầu nhập cuộc tại những lều súp đang bốc khói ở không xa. Những người kỵ sĩ này phục vụ Johan có hơn mười năm rồi nên bọn hắn cũng thừa biết vị chủ nhân của mình không thích dài dòng nên mọi thứ được diễn ra trong yên lặng.

"Đúng rồi, ngươi tên gì, tộc trưởng tộc Ribib."

Johan quay đầu hướng về phía thiếu nữ tai thỏ, hắn móc trong túi ra một phần ăn của Faust dúi vào tay cô bé.

"R...Ri."

Mà thiếu nữ tai thỏ nhìn về người nam nhân trước mắt, cổ họng khát khô khẽ động một cái, khàn khàn nói.

"Được, vậy ngươi phụ trách trấn an các tộc nhân của mình, nếu như bọn họ có thương thế thì cứ bảo Minna, nàng sẽ giúp các ngươi."

Johan vươn tay xoa đầu Ri, trong lòng không khỏi may mắn rằng tất cả chủng tộc trên thế giới này sau khi sinh ra đều thức tỉnh một loại ngôn ngữ. Nếu không thì việc câu thông những thú nhân này đúng thực là một vấn đề lớn.

Còn về nguyên do, tộc thỏ tuyết trời sinh dùng tay có thể móc mảng lớn bùn đất, tộc mèo có thể di chuyển mà không gây ra tiếng động, tộc rắn có thể cảm ứng nhiệt lượng cơ thể, và tất cả các chủng tộc này ngoại trừ có một số đặc điểm trên thân thể ra thì vẫn giữ nguyên hình dáng nhân loại.

Thế nên đừng hỏi khoa học, vì thế giới này nhân tộc có thể tu luyện đấu khí với tinh thần lực, rồi còn thần linh chúc phúc, anh hùng xuất thế và ma vương chinh chiến các thứ.

Dĩ nhiên, những chuyện đó đối với Johan, một người sống lại đời thứ hai quá xa xôi, hắn mục tiêu hiện giờ vẫn nên là phát triển tòa thành thị này trở thành bá chủ phương bắc rồi hãy suy nghĩ thêm cái khác. Tuy rằng, Johan nghĩ rằng hắn là một người không có dã tâm lớn và ưa làm ruộng tại mảnh đất này.

Nghĩ như vậy, Johan nhìn về phía thiếu nữ tai thỏ, không khỏi dâng lên vài suy tư.

"Lệ!."

Faust dường như cảm thấy chủ nhân của bản thân vừa có ý định muốn vào tù bóc lịch liền kêu lên một tiếng, rồi từ vai của hắn hướng về phía bầu trời bay đi.

Lúc này, Johan chợt cảm thấy một điều gì đó, nó khiến cho hắn vô thức nắm vuốt viên đá bằng bạc treo trên cổ, khóe miệng chợt cong lên.

Văn hóa Lv1.

(Sự đoàn kết đa chủng tộc+1).

Điều kiện đã đạt thành, bắt đầu mở khóa Lv2.

Quân sự Lv1-)Lv2

(Tư chất +1, Chiến lực +1)

Nông nghiệp Lv1-)Lv2

(Sản lượng +1, Tốc độ phát triển cây trồng+1)

Khoa học kỹ thuật Lv1-)Lv2

(Tốc độ nghiên cứu+2)

Tín ngưỡng Lv1-)Lv2

(Đoàn kết +2)....

PS nhẹ::L, không phải hệ thống lưu.