Chương 62: Thảm kịch

Thế Gian Kịch

Chương 62: Thảm kịch

Chương 62: Thảm kịch


Con mắt hắn liền chở lên lạnh lùng, một sự ghê rợn hiện lên trong hắn, phong ấn cuối cùng lại bị một tên võ sư đi xuyên qua được hoàn toàn là vô lí, cổ mộ này có vấn đề còn lớn hơn so với hắn tưởng.

Từ trên trời vang lên tiếng hét của đám trẻ khiến cho Trần Long đưa tay chở lại, nhìn đám người ngã đè lên nhau phía trước, khiến cho lòng Trần Long dâng lên một cỗ sát ý, con mắt hắn chăm chú nhìn ra đám trẻ liền lắc đầu.

" Thật không ngờ cũng có kẻ đến đây, ta là Trần Long mong muốn hợp tác với các ngươi ".

Một đứa trẻ đầu trọc lốc, con mắt rạng ngời, khuôn mặt tuấn tú nhìn về phía Trần Long nói:

" Ngươi xuống được đây, chắc chắn không phải người... ".

Con mắt đứa trẻ mới chú ý kĩ tên đằng trước, một huyết nhân chính hiệu, quần áo rách nát, khắp người đầy những vết dao đâm, lại nhìn ra xung quanh không có ai khiến cho đứa trẻ nuốt nước bọt, tên kia chính là một hung nhân, chắc chắn không phải người tốt.

Một tổ đội toàn những đứa nhóc bắt đầu đứng dậy, một tên trong số đó liền hét lên.

" Tên kia chính là tặc nhân, hắn ta đánh cướp toàn bộ cả hai phe chính tà, hiện tại đang bị truy nã gắt gao ".

Nghe xong khiến cho cả đám lạnh tóc gáy, trong cổ mộ đột nhiên xuất hiện một tên đạo tặc ở tà đạo, thực lực gần như tuyệt đối, chưa có tên nào chống trọi với hắn đến chiêu thứ 3, mà người không đưa liền bị hắn giết, cướp đi sinh mệnh.

Một câu nói khiến cả đám hơi lùi lại, trên trời lại xuất hiện một tiếng hét nữa, cả đám liền ngẩng lên trời, một đứa trẻ khác liền ngã xuống.

" Nguyễn Minh ngươi có làm sao không ".

Một tên trong đoàn liền dìu tên nhóc dậy, điều này khiến cho lòng của Trần Long càng chở lên cảnh giác, hắn suy ngẫm một lúc nói:

" Các ngươi lấy đạo thề ra, đây là cơ hội duy nhất các ngươi sống sót đi ra ngoài ".

Điều này khiến cho đám trẻ hơi bất ngờ, không phải vừa nãy kêu hợp tác sao, bây giờ đã đổi ý rồi. Hai bên bắt đầu chở lên căng thẳng, thằng nhóc vừa nãy xoa xoa đầu, đột nhiên hắn nở một nụ cười gằn.

" Không chia được thì dùng thực lực nói chuyện đi, anh em đánh".

Trần Long nghe xong liền híp mắt lại, một thanh kiếm đâm thẳng phía hắn, kết quả hắn chỉ dùng hai ngón tay là giữ được, điều này khiến cho mọi người ngỡ ngàng.

Con mắt Trần Long nhìn về phía đám nhóc, nơi này quá tà dị, hắn không muốn giết người, sợ động điều kị, nhưng như thế cũng quá ảnh hưởng đến khả năng chiến đấu của hắn rồi.

Trong lúc suy ngẫm, hai thanh kiếm khác chém thẳng vào hắn, Trần Long liền thả tay ra, con mắt hắn liếc nhìn hai tên phía trước liền lắc đầu, sau đó lùi vào trong trận pháp biến mất.

Làm cho tất cả ngỡ ngàng, trận pháp này có thể tùy ý ra vào sao, điều này quá bất thường, khiến cho chân của bọn hắn lún sâu xuống đất, trên vai đè nặng như một tảng núi.

Tên vừa rơi xuống con mắt cũng đăm chiêu nhìn phía dòng chữ Phạn, suy nghĩ một lúc hắn liền gật đầu, tên kia vừa mới chui vào, có lẽ là có một tầng bảo hộ. Nhưng hắn đâu có biết, cái này là Trần Long cược mạng mình vào trận này.

Trần Long thở dài nhìn khung cảnh bên trong, chạm lại dòng chữ Phạn nhưng không thể xuyên qua khiến cho hắn cau mày, không gian xung quanh hắn bây giờ tối, tối đến nỗi không nhìn thấy 5 ngón tay, khí tức cuồng bạo không còn lọt vào trong này khiến cho hắn suy nghĩ một chút.

Đợi được một khắc, 7 tên kia cũng như thế mà chui vào, Trần Long nhìn cả bọn liền cười híp mắt lại.

" Ta bảo rồi, chúng ta sẽ hỗ trợ lẫn nhau thôi ".

Nguyễn Minh nhìn thấy Trần Long đứng đợi, hắn liền đoán ra được điều không ổn, chạy lại gần chữ Phạn nhưng không thể xuyên qua khiến cho hắn cắn chặt hàm răng, nếu đúng theo hắn đoán, tên kia có lẽ cũng chẳng biết mẹ gì cả, hắn đang đặt mạng hắn vào bên trong ván cược, thậm chí còn kéo theo bọn hắn, tăng thêm phần bảo hộ cho hắn.

Một con rắn độc như thế tốt nhất không lên tới gần, lại nhìn vết thương ở bắp đùi hay các vết máu trên cơ thể, liền có thể xác nhận, hắn là một hung nhân, khác với bọn hắn dùng pháp bảo để bảo vệ thần trí. Vừa có trí tuệ trên cơ bọn hắn, tính cách cũng vượt qua, không lên đến quá gần, chưa kể đến là hợp tác.

Trần Long vẫn bình tĩnh, nhìn những chú cừu non nớt đang không ngừng hoảng sợ, con mắt hắn nhìn vào một số tên đã bắt đầu suy nghĩ, hắn nở một nụ cười tiếp tục nói:

" Chúng ta bây giờ đã bị kẹt ở đây, cách tốt nhất là đồng tâm hiệp lực, nếu không cơ hội ngủ dưới đống cát này là rất lớn".

Một tên khác nhìn về phía hắn liền cắn răng lại, con mắt hắn hiện lên vẻ điên cuồng.

" Chính ngươi đã lừa bọn ta vào trong này cùng với ngươi ".

Trần Long không trả lời, khuôn mặt lạnh băng của hắn đã ra câu trả lời, con mắt hắn nhìn về phía Nguyễn Minh nói:

" Theo hay không, nếu theo biết đâu chúng ta lại nhận được món quà lớn ".

Nguyễn Minh nhìn chằm chằm vào Trần Long một lúc, sau đó hắn trực tiếp lắc đầu.

" Chúng ta không muốn chung đội với ngươi, nếu có thể trong hoạn nạn giúp nhau một chút cũng được ".

Trần Long nghe thấy đáp án liền gật đầu, hắn quay ra sau con mắt hướng sâu vào bên trong, một bước đi chính là một bước tử, lại nhìn về phía đám nhóc mỉm cười rồi dẫn đầu đi trước, đám nhóc liền lẽo đẽo theo phía sau.

Đi đến một lúc, con mắt của Trần Long ẩn sát khí, hiện tại mấy tên kia đã không theo, tốt nhất bây giờ là giết chết rút năng lượng, nhất là khi hắn cách võ sư tam trọng chỉ còn một tờ giấy mỏng.

Nhưng cũng chỉ một lúc hắn lại lắc đầu, dù sao vẫn chưa phải lúc, mấy tên kia vẫn còn giá trị, tốt nhất cứ yên lặng mà hành động thôi.

Bước đến một đoạn hắn liền dừng lại, một cánh cổng chắn, những vết máu dính lên, khí tức tử vong nó toả ra khiến cho người ta lạnh tóc gáy, đột nhiên Trần Long suy tính ra một cái gì đấy, giọng nói hắn chở lên lạnh lẽo nói:

" Hiện tại chúng ta tập chung đẩy cánh cửa này ra, nếu không đẩy, tất cả đều phải chết đói ở đây ".

Một câu nói khiến tất cả giật mình, sau đó liền tập chung lại đẩy cánh cửa, 1 khắc trôi qua khiến cánh cửa từ từ mở ra, Trần Long lông mày càng nhăn lại, cổ mộ ở trên trời chính là đường chết, dưới đây mới là vị trí chính xác.

Sở dĩ bất cứ ai cũng có thể qua được, vì nó căn bản không phải phòng bọn hắn, mà phòng một thứ khác, đấy cũng chính là lí do tại sao khí tức cuồng bạo không chui vào trong này.

Một luồng khí tức tang thương mất mác khiến cho ngươi không nhịn được mà rơi nước mắt, Trần Long bình tĩnh bước vào bên trong, nhìn toàn cảnh ngôi chùa khắp nơi rách nát, một bi ai sộc thẳng vào mũi người ta, một cái xác chết khô héo chắn ở cổng chính bị một thanh kiếm đâm xuyên qua người, không gian khắp nơi bị hô héo rút toàn bộ sự sống.

Có vẻ như hắn đoán đúng rồi, đây mới là chân chính cổ mộ, thứ phong ấn duy nhất chính là cổ mộ ở trên trời, các đại năng rốt cuộc muốn lấy thứ gì chứ. Nhất là Tuyết Như, con gái của một tông chủ cũng bị lôi vào kế hoạch lần này sao.

Một đám nhóc đang bước vào chính điện của một ngôi chùa, con mắt bọn hắn nhìn khắp nơi chỉ có tham niệm là hiện lên, nhìn ra khắp nơi không có cái gì chỉ có một tượng phật được đúc bằng vàng, cả bọn liền thèm thuồng tiến đến gần bức tượng phật.

Đột nhiên bức tượng khóc ra máu, một sự hoảng sợ chạy thẳng lên não của đám trẻ, pho tượng nở một nụ cười dữ tợn, bọn trẻ thấy vậy liền lập tức thấy điều không ổn, những tiếng hét thất thanh vô dụng kêu lên, tất cả đều gồng sức chạy ra phía ngoài nhưng không thể, một bàn tay vơ lấy cả bọn, rồi vứt vào mồm ăn ngấu nghiến, máu cứ thế bắn ra. Cuối cùng nó lấy lưỡi liếm đi toàn bộ máu trên mặt.

Tuyết Như không vào cổ mộ kia, con mắt nàng nhìn về phía bóng đen cười cười.

" Cung nghênh tông chủ đời trước Thời Minh ".